12 Chom Sao Hogwarts Nguyen Ngoc Huyet
___
"Hồ Tro Nữ Hoàng
|
Scorpio Weasley - Leo Lynn"
.˳·˖✶˖·˳.
Ứng với tên địa danh, cảnh sắc của hồ chỉ phủ độc một màu tro than: mặt nước đen đục trải dài vô định cùng lớp sương dày xám xịt như mây trước bão; những cây bách bạc quắt queo mấy nhành lá úa, rũ xuống giống tà áo lửng lơ của kẻ treo cổ; gió hú vọng từ đáy hồ phảng phất tiếng oan linh gào khóc.Leo đứng trước tấm biển 'Nơi nguyền rủa - Cấm đi tiếp' bên cây cầu gỗ duy bắc thẳng ra giữa hồ, dòng chữ đen như mực đằng sau biển báo khiến cô nàng không khỏi băn khoăn."Cầu treo trí nhớ, chớ xa xăm
Hồ gợn ảo giác, ngó xuống thăm
Dù vui hay buồn, đừng chìm đắm
Đĩa đồng ly bạc, ngọc đang nằm."
— Máu bùn và kẻ lạc loài sao? Bẩn thỉu quá, cút xuống hồ đi!Scorpio liếc sang Leo rồi thở hắt, cố giữ bản thân không phản ứng trước những lời bôi bác, nhắm thẳng phía trước đi tới."Bồ cứ mặc kệ chúng." Cậu hạ thấp giọng, nghiêm chỉnh trấn an người bên cạnh."Muffliato." Leo thử ếm bùa ù tai lên bản thân, nhưng vô hiệu.Trước khi bước lên cây cầu, họ thấy đích đến là một con thuyền giữa hồ chỉ cách chừng trăm thước. Nhưng nó đã biến thành một vòng lẩn quẩn trong hồ khói bất định.Những tiếng thì thào nhức óc lại dội lên, muốn dồn nghẹn cả hai trong ác ý.— Đừng có cản tay cản chân thằng nhóc đó.
— Một đứa máu bùn như mày không xứng với phù thuỷ thuần huyết đâu!"Silencio!" Leo bực tức ném thần chú vào khoảng không, cố gạt phắt những tiếng léo nhéo để nhớ lại mục đích khi đến đây.
Tia phép vô tình đánh trúng một con Quỷ Sông Khổng Lồ, nó không thể gầm lên nên chỉ lù lù xuất hiện giữa làn khói.
Scorpio tiến lên dựng bùa bảo vệ trước khi cây chuỳ đá nện xuống họ, khiến con quỷ bật ngửa. Bàn tay xanh có lớp mang sần sùi quơ quào muốn tóm lấy cả hai, Leo chĩa thẳng đũa phép vào khuôn mặt dính đầy rêu của của nó rồi lớn giọng ếm "Bombarda!".
Tiếng nổ dội vang, đôi mắt đỏ ngầu dần mất dạng dưới lớp sương mù. Một dòng nước lớn hất thẳng vào người họ. Ướt sũng.
Leo phẩy mạnh đũa vào quần áo, nhẩm "Tergeo" để hong khô chúng, miệng lầm bầm: "Cách trả thù điên khùng gì vậy?!"
Scorpio ngao ngán nhìn quanh, tự hỏi đến khi nào họ mới có thể đến được điểm cuối của cây cầu vô tận này.
.˳·˖✶˖·˳.
Con thuyền trước mặt cứng cáp hơn những gì họ nghĩ - lòng thuyền đủ sâu để không bị bất thình lật ngược.Scorpio nhẩm "Aguamenti", dùng cột nước từ đũa phép thay cho mái chèo, điều khiển con tàu lướt chậm trên mặt hồ. Bầu không khí trầm lặng khác thường, dường như cả hai đang tránh nhắc đến chuyện đã xảy ra trên chiếc cầu gỗ.Đóng chặt tâm trí, xích khóa cảm xúc, có cố cách nào thì vẫn không thoát khỏi bẫy nguyền.Cả hai nhìn hình ảnh phản chiếu của bản thân dưới dòng nước thấp thoáng rêu xanh, giữ im lặng tuyệt đối để tránh xao nhãng. Tiếng ùng ục vang lên, những vòng gợn sóng loang ra rồi lại biến mất."Deprimo!" Leo nóng ruột vung mạnh đũa phép về phía mặt nước dao động, một cái hố rộng trăm thước phút chốc hiện ra.Như một thác nước khép kín giữa lòng hồ, dòng chảy ồ ạt kéo mọi thứ xuống. Scorpio khó khăn lắm mới giữ được con thuyền đứng lặng giữa cơn lũ xiết."Mình nghĩ mảnh khóa ngọc đang nằm ở đáy hồ, giống như kho báu của các con tàu bị đắm." Nghe Leo nói ra dự cảm, không còn cách nào, Scoprio đánh liều hạ đũa để cả hai bám chặt mạn thuyền.Leo chạm vào sàn gỗ, nhẩm "Spongify" khi con thuyền lao thẳng đứng giữa cơn sóng cuộn, biến nó thành nệm đỡ cỡ đại cho cả hai nếu va vào nền đất sâu."Molliare." Scorpio bình tĩnh chĩa đũa phép vào phiến đá lớn, thành công điều khiển con thuyền trượt xuống nguyên vẹn. Cái hố dần lấp lại phần lối vào bằng dòng nước ban đầu, nhấn chìm cả hai trong không gian lặng như tờ, giữa lòng hồ sâu ba chục thước.Cảm giác mệt đến rụng rời chân tay ập đến, ánh sáng mờ che đi tầm nhìn, đẩy họ vào một nơi xa lạ..˳·˖✶˖·˳.
Leo thấy mình đứng ở làng Tinworth, cô có thể nghe tiếng trò chuyện rôm rả của người đi đường, hương bánh mới ra lò toả khắp không gian sinh khí của một ngày nắng đẹp.Ngay khi Leo giương đũa phép để sẵn sàng đánh bật mọi thực thể tiếp cận mình, một bé trai với mái tóc đen óng, chỉ độ 6 tuổi chạy tới ôm chặt thắt lưng của cô. Hơi ấm da thịt của thằng nhóc y hệt con người... Leo không thể tấn công trẻ con."Seifer!" Cô bé có bím tóc đỏ tức tối gọi theo, nhưng vừa thấy Leo, mắt con bé lại sáng rỡ rồi reo lên: "Mẹ ơi!"."Mẹ?" Leo thảng thốt nhìn xuống khuôn mặt búng ra sữa của đứa nhóc có nét giống cô."Mẹ, chị Lilith lại bắt nạt con!" Thằng nhóc nắm vạt áo Leo, mắt ngân ngấn nước. Cô đành dỗ ngọt cậu bé theo phản xạ: "Seifer ngoan, về nhà cùng chị đi nhé!""Hai đứa lại quấy mẹ nữa sao?" Một giọng nam trầm ấm vang lên từ phía sau, vừa nghiêm khắc, vừa ôn thuận."Bố! Seifer gây sự với con trước mà!" Lilith lập tức mách lẻo, không quan tâm đến vẻ mặt sốc đến hoá đá của Leo.Cô đã mơ hồ đoán ra từ lúc thấy nhóc Seifer, nó có đôi mắt và mái tóc không khác gì người đó. Leo không dám khẳng định ảo tưởng của mình — cho tới khi Scorpio xuất hiện cùng một túi đồ trên tay, cậu cao hơn hiện tại, dáng vẻ đĩnh đạc như thật sự đến từ tương lai.Leo lùi lại, cố dùng phép phòng vệ nhưng cái tên điển trai kia đã kịp đặt lên trán cô một dấu hôn: "Anh tìm em suốt."Tại sao không phải là nỗi sợ hay tuyệt vọng? Viễn cảnh viên mãn này chỉ khiến Leo nhọc nhằn hơn, cô thà chọn rơi lệ đổ máu."Em... em sẽ về sau." Leo gượng cười, loay hoay tìm cách đẩy Scorpio lẫn 2 đứa nhóc đi khỏi. Nhưng Seifer rất biết cách làm nũng, nhóc ta cứ í ới rồi bám vào Leo như cún lạc."Nhưng tụi con muốn về cùng mẹ...""Anh sẽ đợi em ở nhà." Scorpio dắt tay Seifer đang phụng phịu rồi cúi người hôn lên mí mắt cô, khẽ nói "yêu em" như một thói quen thường nhật.Chỉ vì một chữ 'yêu' của người đối diện, Leo đã yếu lòng đến mức không nhấc nổi đũa phép. Thì ra cô đã chờ câu nói đó từ rất lâu, lâu đến mức tự mình đập nát mọi hi vọng rồi vứt những mảnh vỡ vào quên lãng.Trái tim Leo như bị ném xuống một dòng nước cuộn xiết - thổn thức nhưng đau buốt, vì cô biết cảnh tượng này quá tốt đẹp để là sự thật.Mặt hồ này là cánh cửa để người ta đi đến tương lai hạnh phúc hơn..˳·˖✶˖·˳.
Giữa những lời chúc tụng và bầu trời ngập hoa, Scorpio đứng trước một Leo xinh đẹp đến vô thực. Suốt cả phần nghi thức thề nguyện, cậu chỉ mải say đắm dáng vẻ kiều diễm lẫn nụ cười mãn nguyện của cô trong chiếc váy lụa trắng. Leo ngại ngùng che đi vẻ mặt hạnh phúc của mình bằng đoá hoa linh lan.Hương thơm ngọt dịu hoà vào nắng sớm của sảnh lễ, khung cảnh huyền hoặc trước mặt Scorpio không khác gì một cái bẫy mê hồn, cậu cố kìm mình để tìm ra lối thoát. "Anh muốn gặp em trong bộ váy cưới, nhưng không phải ở đây, không phải lúc này."Scorpio khó nhọc nói với Leo trong ảo cảnh, khi cô muốn khoác tay cậu để cả hai cùng bước xuống lối đi giữa khách mời — bây giờ Scorpio đã biết rõ điều mình cần làm để thoát khỏi một giấc mộng đẹp.Cậu phải phủ nhận mong ước thầm kín nhất của bản thân, dù cho lòng tự tôn có sụp đổ.Scorpio phải đối mặt với thế giới đáng nguyền rủa ngoài kia, nhưng đó mới là thế giới Leo Lynn tồn tại.Dứt khoát buông tay nơi lễ đường, Scorpio một lần nữa mở trừng mắt, cố làm quen lại với bóng tối lặng câm. Nỗi hoang hoải hoà nhịp với tiếng nước chảy lách tách — Cậu đang bị một thứ lạnh toát, mềm nhẵn thô bạo quấn lấy. Như khăn tang thắt cổ, nó điên cuồng muốn ép vỡ động mạch cảnh của Scorpio, cậu chỉ cách cái chết trong một gang vải.Bản năng sống còn trỗi dậy, Scorpio liều mạng chộp lấy đũa phép, dùng chính phức cảm mãnh liệt từ trong cơn mơ để thì thào câu triệu hồi "Expecto Patronum." — Một con thiên nga được tạo nên từ những chùm sáng rực rỡ bay vút ra, ánh hào quang từ đôi cánh rộng lượn tới đủ để sinh vật gớm ghiếc lẩn đi. Chưa kịp hớp lấy không khí, Scoprio đã bật dậy chạy đến chỗ Leo.Những kẻ 'tự vẫn' trước đây đều bị nuốt chửng bởi Vải Liệm Tử Thần..˳·˖✶˖·˳.
Ánh sáng từ chiếc vòng Cor Leonis trên tay Leo chợt loé lên. Cô thất thần chạm vào bề mặt kim loại mát lạnh của nó, hạ quyết tâm nói lời từ biệt: "Em sẽ tự tìm đường về nhà."Leo sẽ rời khỏi đây, vì người tạo ra chiếc vòng vẫn đang chiến đấu ở nơi tăm tối hỗn độn kia.Dù họ bỏ mạng, hay tệ hơn là bỏ lỡ nhau, cô vẫn muốn sống cùng một thực tại với Scorpio. Ít nhất là lúc này."Evanesco." Leo mở mắt một lần nữa sau tiếng nhẩm thần chú, ho sặc sụa vì cảm giác sưng đau quanh vùng cổ.Cô vừa bị thứ gì đó siết ngộp.Scorpio chật vật điều khiển luồng sáng để nó hất văng những tấm vải đen ngòm trước mặt Leo - con thiên nga kiều diễm dùng cái mỏ sắc để cấu xé, nó quật mạnh đôi cánh rộng vào lũ sinh vật.Cô nàng chống tay đứng dậy để xác nhận lại cảnh tượng đó, nhớ ra mình chưa từng thấy Scoprio triệu hồi Thần hộ mệnh trong suốt 6 năm học.Bọn Vải Liệm Tử Thần lại ồ ạt bay đến, chúng lượn trên đầu họ như một bầy cá sát thủ bơi theo vòng. Leo cố tập trung rồi vươn đũa phép ngay tắp lự. Cô nhớ đến cái ngày đoạt chức vô địch giải Đấu tay đôi Liên lục địa, hô vang câu thần chú bảo hộ mạnh mẽ nhất."Expecto Patronum!"Tia sáng chói loà từ đũa phép Leo tạo thành một con sói xám, đánh chặn mọi nỗ lực tấn công của Vải Liệm Tử Thần bằng bộ hàm sắc nhọn lẫn tốc độ kinh hồn.Những cái bóng vải mờ tản dần rồi bay biến theo dấu chân của Thần hộ mệnh, nhưng chúng vẫn thoắt ẩn thoắt hiện sau những tán cây để chờ cơ hội nuốt sống cả hai.Leo xoay nhẹ đũa phép, niệm thầm câu thần chú "Lumos Maxima" để quả bóng sáng rọi khắp khu vực của họ. Ít ra thứ này có thể ngăn sinh vật kinh dị kia manh động..˳·˖✶˖·˳.
Không chần chừ thêm giây phút nào, Scorpio gắt gao kéo Leo vào lòng khi cả hai vừa vượt qua cạm bẫy chết chóc.Leo thụ sủng nhược kinh, không kịp chú ý đến trái tim của cậu đang đập mạnh liên hồi. Cô chưa thể lôi bản thân ra khỏi những suy nghĩ nặng nề từ mộng cảnh, chỉ vuốt lưng người kia như muốn nói 'mình vẫn ổn'.Khoảnh khắc Vải Liệm Tử Thần sắp rút cạn sinh khí từ Leo, Scoprio như bị ăn mất nửa linh hồn. Cơn đau thắt ngực khủng khiếp hơn cả trải nghiệm cận tử mà cậu vừa gặp phải."Anh yêu em!" Scorpio nén lại cơn nhộn nhạo, hổn hển nói với người đang đứng trong vòng tay ôm riết của cậu.Scorpio nhận ra khoé mắt mình đã ướt tự bao giờ."Anh yêu em, yêu đến mức suýt chết giữa giấc mơ đó."Khoá chặt hình bóng của người thương giữa đáy mắt sâu như hồ đọng, Scorpio lặp lại tiếng lòng - thứ mà cậu vô tình chôn vùi bao năm. Chưa bao giờ Scorpio muốn ích kỷ giữ lấy Leo cho riêng mình như lúc này.Thay vì đáp lại lời thổ lộ đột ngột, cô nàng chỉ dứt khoát cấu mạnh vào bả vai của bản thân. Cảm giác đau điếng truyền tới, Leo ngỡ ngàng nhìn về phía Scorpio cũng đang bối rối vô cùng.Cô dám chắc đây là hiện thực.Leo dứt khoát đẩy Scorpio ngồi thụp xuống, nhẹ nâng mặt cậu rồi áp sát để đôi môi của cả hai dần quyện vào nhau. Scorpio thức thời luồn tay qua tóc cô, khắc sâu nụ hôn miên man như dòng thuỷ triều tráng bạc.Leo lọt thỏm trong vòng tay cùng hơi thở nồng ấm của cậu, chỉ muốn kéo dài sự âu yếm thuộc về mình. Cô vội choàng cổ Scorpio để tiếp tục quấn quít giữa hương rêu tảo thoang thoảng. Họ cứ thế chìm đắm trong xúc cảm mềm mại từ đôi bờ môi căng mọng, ánh sáng vây quanh cũng bị lu mờ bởi hơi men tình tự. Từ giờ, mái ấm hạnh phúc trong ảo cảnh sẽ là điều Leo đeo đuổi, vì cô tin mình đã trao tình cảm cho đúng người.Cả hai chỉ chịu dứt khỏi những cái hôn khi đã suýt chết ngạt; khuôn mặt Leo đỏ lựng, khẽ nỉ non vào tai Scorpio dù đã mất sức: "Em muốn đặt tên con là Seifer và Lilith."Cậu nghĩ mình vẫn chưa thoát được cơn sang chấn hậu hoang tưởng..˳·˖✶˖·˳.
Nếu không vì một con Vải Liệm Tử Thần lại sà vào Scorpio, cả hai sẽ chẳng bao giờ nhớ tới cuộc chiến.
Leo tức tốc rút vòng kiếm rồi ghim chặt sinh vật như tấm vải dày đang lẻn siết cổ cậu. Scorpio tự bất ngờ trước công dụng của món bảo bối do mình tạo ra.
"Đừng có làm phiền người khác..." Leo gằn giọng đe doạ con quái đang vùng vẫy dưới mũi kiếm sắc, ánh mắt say tình ban nãy của cô cũng đã tắt lịm.
"Thật ra đây là địa bàn của chúng..." Scorpio ứng đối theo thói quen, liền ngậm miệng khi bị Leo liếc trúng.
Một đàn sứa khổng lồ lướt ngang giữa làn nước đục, màu xanh thuỷ tinh phát sáng để lại những vệt chất lỏng dạ quang. Đến lúc này cả hai mới nhận ra nơi họ đứng không khác gì thuỷ cung, hoặc một cái lồng kính đặt dưới đáy hồ."Là Sứa Ánh Sáng, độc của nó có thể bóp méo ký ức và gây ảo giác. Lúc bị Quỷ Sông hắt nước, hình như anh đã vô tình nếm phải..." Scorpio bắt đầu nhận ra mánh khóe của bẫy nguyền."Vậy nước hồ căn bản chính là độc, cả hơi nước cũng có thể gây ảo giác."Leo tiếp lời, theo chân cậu bước dọc lòng hồ để kiểm tra từng ngóc ngách. Cô triệu hồi Thần hộ mệnh để nó canh phòng quanh họ.Bùa truy vết dẫn họ tới một con tàu gãy nát trên đất bùn, ở phía dưới khoang tàu đầy rêu là hàng đống đĩa sành, ly bạc như lời chỉ dẫn. Hình vẽ bắt mắt lẫn hoa văn tinh xảo của chúng vẫn còn rõ nét.Leo tìm thấy chân dung của một người phụ nữ trong trang phục tư tế thời xưa, dòng chữ 'Morana Twift' được mạ bạc trên một chiếc đĩa đồng.Scorpio loay hoay xếp mọi thứ theo con số la mã được đánh dấu ở đế ly hoặc mặt sau đĩa, cố đọc ra thông điệp hoặc câu chuyện có liên quan. Cậu thầm ước rằng Virgo hoặc Capricorn sẽ đột ngột xuất hiện."Morana Twfit khiến người trong thành tin rằng đây là nơi sinh sống của Thủy thần. Những người đến cầu nguyện đủ nhiều sẽ nhiễm độc sứa rồi trở thành vật tế." Leo quan sát đống đĩa, ly một lúc lâu rồi rành mạch giảng giải."Morana tạo ra lòng hồ để họ rơi vào một giấc mộng sâu, trở thành thức ăn dự trữ cho Vải Liệm Tử Thần. Chúng là công cụ quyền lực, những người phản kháng bà ta sẽ biến mất không dấu vết." Cô chỉ vào những chiếc đĩa khắc hình Morana đứng giữa những tấm vải đen kịt, chúng phủ khắp tòa thành và những chiếc đầu lâu."Morana Twift trở thành vật hiến tế dưới bẫy của mình. Ai đó đã đầu độc bà ta bằng nước hồ, đẩy ả xuống cái hố này cũng đống đĩa, ly tố tội."Leo kết thúc câu chuyện trước sự há hốc của Scorpio, cô nàng khiêm tốn nhớ lại: "Em có kinh nghiệm giải bài tập bói lá trà suốt 2 tháng, cùng với Ari."Cậu nuốt nước bọt sợ hãi, nghe cũng không khác gì nghi thức hiến tế sinh lực của bản thân.Scorpio dùng đũa phép đào xới bên trong con tàu cổ, một ấm trà phủ rêu nằm gọn trên bệ đá khiến cậu tò mò mở ra.
Một viên ngọc lấp lánh ánh xanh nằm trong ấm, mang theo tiếng chảy xiết bất thình lình vang vọng.
Lòng hồ khô ráo bắt đầu dâng nước, lối vào của phần hố sâu lại mở ra, ánh nắng soi khắp khoảng không tối om. Scorpio biết họ đã tìm được ngọc khóa, liền dùng đũa phép triệu hồi chiếc thuyền cứu sinh.
Khi đã ngồi trên thuyền, cả hai nhẩm bùa đầu bong bóng để phòng vệ. Họ cập sát bờ hồ, kịch liệt tránh xa cây cầu khói độc.
.˳·˖✶˖·˳.
"Nếu có thể sai khiến lũ Vải Liệm Tử Thần thì Morana lẫn sợi dây chuyền ngọc huyết đúng là thứ đáng gờm... May mà Taurus hoàn toàn khác với bà ta."
Leo phóng tầm mắt về phía hồ nước đã lùi dần phía sau, nhỏ giọng cảm thán.
Scorpio trái lại chỉ ngắm nhìn cô nàng, bâng quơ đưa ra suy đoán:
"Anh nghĩ là do môi trường thôi, dù sao thì tụi mình cũng được sống trong thời bình, đã vậy còn có những giáo sư rất tốt ở Hogwarts."
Khi Scorpio và Leo về đến khu rừng cạnh dinh thự, một con cú bay đến thả vào tay cô lá thư màu đỏ sậm, đề 'Phillip Princetons'.
Scorpio chủ động đi chậm lại, giữ khoảng cách để Leo được riêng tư nhưng vẫn không giấu nổi ánh mắt hờn dỗi vì ghen tuông.
Leo vội cất bức thư rồi ngoái đầu chặn đường Scorpio. Cô chưa nói với người trong lòng lời hồi đáp tương xứng.
"Em yêu anh." Leo gói ghém tình ý trong đôi mắt kiên định, gửi đến Scorpio môi hôn mơn man giữa triền đồi.
"Em yêu anh, yêu đến mức trốn thoát khỏi giấc mơ đó."
Leo dịu dàng lặp lại khi thấy vẻ mặt hạnh phúc đến ngờ nghệch của Scorpio. Nếu cậu có thể bỏ mạng vì tình yêu, thì cô có thể sống tiếp nhờ vào nó.
Cô đã tìm được đường về nhà, và sẽ không lạc lối nữa.
"Nhưng... nhưng em không trốn được anh đâu." Scorpio lắp bắp vì ngại ngùng, khư khư bám lấy Leo khi cô nàng vừa quay đi.
"Anh phải tự sợ mình không trốn được em mới đúng. Em là người thích anh trước mà." Leo mỉa mai, mặc cho người kia đang vòng tay giữ chặt hông mình.
"Nghĩ lại đi người đẹp, anh mới là người thích em trước." Scorpio quyết liệt phản đối, hùng hổ xoay cả người cô lại để nói cho ra lẽ.
Họ có trận cãi vã đầu tiên, chỉ sau 2 tiếng chính thức hẹn hò. Chỉ có thế mà cũng ầm ĩ cả ngọn đồi trước dinh thự.
.˳·˖✶˖·˳.
"Được sống đến lúc thấy anh mình hẹn hò, coi như là em cũng có thành tựu..." Aries chán nản quan sát từ xa, cô cũng vừa trở về cùng Aquarius.
"Vậy em phải cảm ơn Taygeta rồi nhỉ?" Aqua bật cười nhìn cảnh tượng cự cãi nhưng vẫn tíu tít của cặp đôi mới yêu, thắc mắc tại sao mình và Aries lại thập thò sau gốc cây to tướng này.
Cứ đường hoàng ra mặt chúc phúc có phải hơn không?
___╭──────────╮___
Hồ sơ Sinh vật huyền bí
Tên sinh vật: Vải Liệm Tử Thần (Lethifold)
Phân loại của Bộ Pháp thuật: XXXXX (cực kỳ nguy hiểm)
Nguồn gốc - Đặc tính:
Sinh vật ăn thịt người, thường tấn công khi nạn nhân đang say ngủ, siết cổ họ đến khi tắt thở rồi tiêu hoá trọn dưới lớp vải dày.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me