TruyenFull.Me

12 Chom Sao Va Lop Z

Sáng hôm sau, ánh nắng len qua khung cửa sổ lớp học, rọi lên những hàng ghế đã bắt đầu có tiếng cười đùa. Dù tiếng trống vào học đã vang lên từ lâu, nhưng không khí trong lớp lại chẳng khác gì một khu chợ thu nhỏ — người nói, người cười, người hét, và đâu đó vang vọng tiếng rì rầm từ những cuộc tranh luận không đầu không cuối.

Xử Nữ đứng giữa lớp, ánh mắt gắt gao đảo qua từng bàn một. Giọng nói nghiêm nghị vang lên nhiều lần: 

- "Tất cả im lặng!"

Thế nhưng, lời cô như trôi tuột vào không khí, chẳng ai để tâm. Phía cuối lớp, Ma Kết – người đáng lẽ giữ trật tự – chỉ lặng lẽ gập sách lại rồi khoan thai bước ra khỏi lớp, để lại Xử Nữ với cơn giận đang sôi lên từng đợt.

Cô cắn môi, hít sâu một hơi, cố giữ mình khỏi bùng nổ. Giá như có một luật nào cho phép xử lý lớp trưởng vô trách nhiệm, cô đã chẳng ngần ngại. Đành ngồi xuống, nén giận mà tự hứa nếu thầy Xà Phu có hỏi vì sao lớp ồn, nhất định cô sẽ chỉ thẳng về phía Ma Kết.

Vừa mới yên vị, thì một trận "giao tranh" nhỏ lại nổ ra — lần này là giữa Sư Tử và Song Ngư. Chẳng hiểu vì lý do gì, cả hai lại đứng giữa lớp tranh cãi chỉ vì... cái quạt trần. Từ cãi miệng sang cãi tay, mọi thứ bắt đầu hỗn loạn.

Nhân Mã đứng ngoài reo hò như cổ vũ một trận đấu võ, còn Song Tử thì xé giấy rải như hoa, góp phần tạo nên một cảnh tượng huyên náo đến mức... đáng nhớ.

 Ánh mắt của Sư Tử và Song Ngư chạm nhau, đầy thách thức. Rõ ràng, trận chiến này sẽ chưa kết thúc sớm.

Bất ngờ, một bóng người nhảy lên bục giảng. Bạch Dương cầm chổi, cất giọng như MC dẫn chương trình: 

- "Chào mừng đến với tiết mục quảng cáo đặc biệt của bác học đại tài Bảo Bình!"

Bảo Bình từ tốn bước ra, giơ cao một lọ thuốc tự chế, ánh mắt lấp lánh như tìm thấy cứu cánh nhân loại. 

- "Đây là sản phẩm mới của tớ" anh cất lời, ánh nhìn đầy hàm ý. 

Tiếp đó, anh thao thao bất tuyệt một tràng lý thuyết chẳng ai hiểu, khiến vài người bắt đầu ngáp ngắn ngáp dài. Song Tử nhăn mặt, cuối cùng phải lôi cổ Bảo Bình xuống. Dù vậy, anh vẫn cố gắng bám lấy, hét với theo một câu quảng cáo đầy tâm huyết.

Giữa lúc không khí hỗn loạn ấy, bóng dáng thầy Xà Phu xuất hiện sau lưng Bạch Dương. Không nói không rằng, thầy nắm lấy tai cậu học trò nghịch ngợm, khiến cậu kêu lên oai oái. "Về chỗ!" – giọng nói nhẹ tênh nhưng đầy uy lực.

Cả lớp im bặt.

Phía dưới, Kim Ngưu và Thiên Bình đang ngủ say, một người còn dính vụn bánh trên miệng. Hai viên phấn bay vèo tới — chính xác, gọn gàng. Hai người lập tức bật dậy, giả vờ nghiêm túc như chưa từng xảy ra chuyện gì.

Ở góc lớp, Bạch Dương ghé sát tai Cự Giải, đưa ra hai tấm vé xem phim. Cậu nói lý do mời cô bằng giọng bối rối nhưng chân thành. Gương mặt Cự Giải bất giác đỏ lên, vội cúi xuống giấu đi cảm xúc. Bạch Dương thì hớn hở, nhảy cẫng lên như đứa trẻ vừa nhận được món quà mong đợi.

- "Em làm gì đấy, Bạch Dương?" – thầy Xà Phu lại quát, khiến cậu vội vàng xua tay. Cả lớp được lệnh mở vở học bài. Không khí từ đó trở nên yên ổn hơn.

Khi tiếng trống tan học vang lên, Xử Nữ quay lại định nói điều gì đó thì nhận ra... cả lớp đã biến mất, chỉ còn mình cô đứng giữa những hàng ghế trống trải. Cô thở dài, lẩm bẩm:

- "Chạy nhanh thật..."

Rồi xách cặp, lặng lẽ bước theo hướng ký túc xá, nơi đám học trò nghịch ngợm kia đã kéo nhau đến từ bao giờ.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me