12 Cung Hoang Dao Xuyen Vao Tieu Thuyet Marry Sue
Chap 19: Bữa ăn đầy mùi thuốc súng. Xử nữ mỉm cười lịch sự: “Thật trùng hợp, lại gặp được anh.”“Ừ, rất trùng hợp.” Ma kết đảo mắt qua ba cô gái phía sau cô. “Chị! Sao chị lại ở đây!?”Xử nữ trong đầu vang lên câu không xong, cô nhìn tiểu loli bên kia. “Lam.... Lam Bảo chào cô.” Mặt không đổi sắc nhìn tiểu loli. Bảo bình cau mày nhìn Sư tử đang nắm tay nữ chính Thanh Nhã, cô cười: “Thật... Trùng hợp a, các ngươi ở đây ăn sao?”Thiên yết: “Ân.”Ánh mắt nhìn Kim ngưu, khi bốn người vừa xuất hiện, bốn sao nam ánh mắt không tự chủ dán vào. Thiên yết ánh mắt không rõ ý vị, Sư Tử hơi nghi hoặc tò mò, Bạch dương ngạc nhiên, Ma kết thì vẫn trầm tĩnh nhưng mày nhíu lại.Song ngư nãy giờ không để ý tới không khí trầm mặc quanh mình, cô ánh mắt sáng lên nhìn thiếu nữ ăn mặc lười biếng ánh mắt tò mò núp ở bên kia. Song ngư đang định chạy tới, tay lại bị Kim ngưu kéo về. Kim ngưu cau mày: “Chạy cái gì, coi chừng đi lạc.”Song ngư: “...... Câu đó cậu nên để dành nói với Nhân mã ấy.”Kim ngưu hơi mỉm cười, ánh mắt tràn đầy ý cười, Song ngư vẫy tay, hô lên: “Cự giải! Ở bên này này!”Mọi người giật mình, nhìn qua phía Song ngư đang nhìn, hơi kinh ngạc nhìn thiếu nữ tay đút vào túi, cả người toát ra một cảm giác lười đến hết phần thiên hạ, ăn mặc đồ thể thao, mái tóc được buột thành đuôi ngựa, khẩu trang che đi gương mặt kinh diễm của cô, nhưng đôi mắt phượng xinh đẹp tao nhã mang theo vẻ lười biếng đi tới. “Trùng hợp thật ha.” Cự giải híp mắt khẽ cười, cô nhìn Song ngư sau đó nhìn sao nam ở phía sau. Khi cô vừa ra, một ánh mắt nóng rực nhìn cô không chớp mắt, Cự giải lại không để ý cho lắm, có thể nói là lười để ý. “Các cậu vừa mới mua cái gì mà lâu vậy...” Cự giải bĩu môi nói. Xử nữ - Bảo bình: “Mua linh kiện.”Song ngư - Kim Ngưu: “Mua trang sức.”Kim ngưu thấy Cự giải là mắt sáng lên: “Đi ăn thôi, tớ đói lắm rồi!!”Cự giải gật đầu, cô ngẩng đầu nhìn sáu nam sáu nữ ở bên cạnh, ánh mắt rũ mắt, giọng nói mềm mại nhẹ nhàng như gió thoảng. “Hết chỗ rồi, hay là ngồi cùng bàn với chúng tôi?”Bảo bình và Xử nữ sửng sốt, nhưng không nói gì. “Không....”Trạch Vũ đang định từ chối thì đã bị Sư Tử cắt ngang, “Vậy thì làm phiền rồi ~”Cự giải hơi nghẹn lại, nhưng rất nhanh cô mỉm cười: “Được, vậy đi theo tôi.”-Nhân mã ăn xong rồi, cô nhíu mày: “Sau Cự giải lại lâu vậy nè...”Nhân mã đang định đứng dậy đi tìm Cự giải, thì nhìn thấy một đám người, cô khựng lại, chớp chớp mắt ngây ra. “Nam nữ chính....” Cự giải đi tới mỉm cười, “Cứ ngồi tự nhiên nhé ~”Trạch Vũ và những nữ chính khác cau mày nhìn Cự giải, nghi hoặc nhìn biểu hiện của cô.Bách Cự giải. Lúc nào cũng nhút nhát trầm mặc hướng nội, luôn cúi đầu rụt rè. Cho nên cô ta không thấy khuôn mặt khuynh nước khuynh thành, chỉ biết Bách Cự giải có một gương mặt rất đẹp mà thôi. Bây giờ, có lẽ còn đẹp hơn cả cô ta. . .Bảo bình đi ngồi vào chỗ, cho nên một cái bàn chia thành mười tám chỗ, cho một cái bàn tròn, Cự giải và Bảo bình ngồi một bên, Kim Ngưu và Xử nữ ngồi kế bên, Song Ngư và Nhân mã ngồi bên cạnh. Còn sao nam thì xếp từng cặp, nam chính theo nữ chính.“Nhân mã cô cũng ở đây?!” Song Tử kinh ngạc. Nhân mã dựa vào ghế, ánh mắt ghét bỏ nhìn hắn, “Làm gì mà kinh ngạc thế, Tôi không thể xuất hiện nơi này à?”Song tử: “Không phải...”“Thôi đi Song Tử!” Ma Kết kéo Song tử ngồi xuống. Xử nữ lãnh đạm nói, “Các người muốn ăn gì thì cứ kêu.”Sau khi gọi xong, nhân viên rất nhanh được đưa tới, trên bàn ngay lập tức lấp đầy đồ ăn cay ngon miệng, chỉ là... Bầu không khí có chút quỷ dị trầm mặc. Nhưng chỉ trầm mặc ở bên phía nam nữ chính, còn các sao nữ coi bọn họ như người vô hình, ăn ăn nói nói cười cười. Bảo Bình đang ăn, ánh mắt cô khẽ đảo qua Sư tử đang nhìn cô, tầm mắt hai người giao nhau giữa không trung, Sư Tử ho nhẹ nói.“Bảo tiểu bình, lát nữa bọn tôi sẽ đi đua xe, cậu đi cùng không?”Khi nhắc hai chữ 'đua xe' ánh mắt Bảo bình sáng lên dị thường, Cự giải bên cạnh cũng không nhịn được mà lui ra. Bảo bình ngữ khí cũng trở nên tốt hơn, “Cậu đua?”Sư tử thấy Bảo Bình nói chuyện, thấy cô ngữ khí thản nhiên, hắn không hiểu sao lại cảm thấy may mắn, Sư tử cười nói: “Ừ, tụi Hổ ca rủ đi, nghe nói bên Long bang thách thức bên bang chúng ta, cho nên bây giờ tụi Hổ ca chuẩn bị để tối nay đua.”Bảo bình: “Lúc nào mới đua, đua ở đâu?”Sư Tử hơi nghi hoặc, “Cậu muốn đi?”Bảo bình gật đầu. Sư Tử hơi ngạc nhiên, nhưng giây sau hơi vui mừng, anh nhếch môi cười tà tứ: “Lần này bang chúng ta sẽ cho tụi nó đẹp mặt.”“Cậu biết đua sao?” Bảo bình nhướng mày. Sư Tử vẻ mặt ghét bỏ, “Tất nhiên là biết rồi, có thể gọi tôi là cao thủ đua xe đấy.”Bảo bình khoé môi co rút, cô ngữ khí có chút nhẹ nhàng: “Ừm.... Vậy để lát nữa tôi xem cậu biết đua hay không.”Sư tử: “Cậu biết đua xe hay không mà nói?”Bảo bình: “Biết chứ.” tôi đã từng là nhà đua xe đạt được cúp thế giới nhé! Thanh Nhã thấy hai người nói chuyện, hơi khó chịu, kéo tay Sư tử, “Anh! Lột tôm cho em ăn đi.”Sư Tử cau mày nhìn Thanh Nhã, sau đó dùng giọng ôn nhu nói: “Được rồi anh bóc cho em ăn.”Thanh Nhã mỉm cười ngọt ngào, sau đó xoay qua đắc ý nhìn Bảo Bình. Bảo bình: “....”Cô dùng cái bản mặt đó nhìn tôi làm gì? Đắc ý cái gì??Kim ngưu bên kia cũng không khá là mấy. . .Kim ngưu vẫn ăn ngon như bình thường, nhưng chỉ là nếu không có nữ chính Diệp trần ở đây. . .“Cô có thể ăn đoàng hoàng tí được không?” Diệp Trần cau mày giọng điệu ghét bỏ. Kim ngưu: “Cô có thể không ăn và tìm chỗ ngồi khác.”Nói xong, Kim ngưu gắp thịt kho tàu vào chén tiếp tục ăn 'ngon' Thiên yết bên cạnh nhịn không được nói: “Em ăn ít thôi, ăn nhiều quá sẽ không tốt cho sức khỏe.”Kim ngưu gian nan nuốt miếng thịt trong miệng, ngẩng đầu nhìn hai người, cô câu khoé môi miễn cưỡng cười: “Tôi không khỏe cũng không phải là việc của anh, im lặng, và ăn đi.”Thiên yết cau mày, “Tôi chỉ là muốn tốt cho em.”“Không cần không cần không cần!” Kim ngưu xua tay, lắc lắc đầu: “Anh dùng cái quan tâm đó cho bạn gái của anh đi! Tôi không cần! Hãy để tôi yên tĩnh sủng đồ ăn!”“Cô ấy không phải là. . .” Thiên yết đang định nói thì bị Diệp Trần cắt ngang. Diệp Trần tức giận, “anh thiên yết đã muốn tốt nhắc nhở cô, vậy mà cô làm cái bộ dạng ghét bỏ đó!”Kim ngưu: “. . . Liên quan tới cô?”“Cô!” Diệp Trần tức giận trừng Kim ngưu. Kế tiếp là bên Xử nữ.Xử nữ nhìn tiểu loli đối diện đang gắp đồ ăn bỏ vào chén mình. Nếu cô không sai thì hình như Lam Bảo đang gắp những đồ ăn mà nguyên chủ bị dị ứng. Ác độc thật... Lam Bảo nhìn Xử nữ không động, mà nhìn chằm chằm cô, Lam Bảo mĩm cười ngọt ngào.“Chị? Sao chị không ăn đi, bỏ dở là không tốt đâu.”Hai chữ 'không tốt' nhấn mạnh, nụ cười ngọt ngào làm sao, khiến người khác vô thức dở phòng bị.Xử nữ trầm mặc, nhìn tiểu loli, nhẹ tênh nói: “Em là em gái của tôi mà nhỉ?”“Vâng?” Lam Bảo hơi ngốc ra. Xử nữ tiếp tục nói, “Nga, là em gái ruột thì chắc cũng biết là chị gái của mình bị dị ứng với đậu phộng mà nhỉ?”Lam Bảo khựng lại, trừng không thể tin nhìn cô, tay siết chặt. Ma Kết nghe vậy ngẩng đầu, nhìn Xử nữ, hắn tầm mắt nhìn sang Lam Bảo, không rõ ý vị. Lam Bảo cảm nhận được tầm mắt của Ma Kết, hơi gấp gáp, cố gắng duy trì mỉm cười. “Chị? Em xin lỗi, em không biết!”Xử nữ: “Nga... Thì ra là cô không biết, ở chung với nhau suốt mười mấy năm trời ngay cả chị gái bị dị ứng với đậu phộng cũng không biết, tôi rất bội phục đấy.”Lam Bảo ánh mắt âm u nhìn Xử nữ, cô nhẹ nhàng nói, “Ha ha.... Em xin lỗi em không biết, chị! Chị tin em đi!”Xử nữ nhìn sang Ma kết, Ma kết mím môi, hơi chần chừ: “Xử nữ, Lam Bảo không cố ý cô đừng hiểu lầm.”Xử nữ khẽ cười nhạt, “Em rể em nên im miệng lại đi.”Hai chữ 'Em rể' tựa như đâm vào một phát trong tim hắn, Ma kết ngậm miệng. Bên phía Song ngư, thật sự rất khẩn trương... Song ngư chịu đựng ánh mắt giống như nhìn tiểu tam, cô gian nan ăn đồ ăn. Lâm Thần nhếch khoé môi cười: “Hình như cô vừa mới chia tay bạn trai mà nhỉ?”Song ngư, “Ân....”Bạch dương quan tâm nói, “Tên tra nam đó không xứng đáng để cô buồn đâu, cô đừng quá thương tâm, trên đời cũng có người đàn ông tốt xuất hiện.”Song ngư ngẩng đầu nhìn Bạch dương, cô cười yếu ớt, “Boss cảm ơn ngài, tên tra nam đó cũng không đáng để tôi rơi nước mắt vì hắn, đàn ông cũng giống như nhau mà thôi, đều là đại mống Heo.”Bạch - cũng là đàn ông - dương: “....”Lâm Thần: “Cũng đúng, cô là một người hay câu dẫn đàn ông, cho nên có một người bạn trai tra nam cũng là bình thường.”Song Ngư trầm xuống, cô nhếch môi cười lạnh, “À, mà cũng cẩn thận với bạn trai của mình, mắc công lúc không để ý bị hồ ly tinh nào đó ăn mất thì cũng đừng khóc than.”Lâm Thần: “Cô....”Bạch dương cau mày nhìn Lâm Thần, “Lâm Thần đừng mất lịch sự.”“Anh bênh vực cô ta đúng không!” Lâm Thần tức giận nói.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me