12chd Bird Of A Feathers
Sáng hôm sau, Nhân Mã thức dậy trong tâm trạng:
"Mày đừng cười nữa! Mày nhìn cái gương mặt mày đi Nhân Mã!!!"Gương mặt: đỏ như tôm luộc.
Tâm trạng: vỡ vụn thành hình trái tim nhỏ xíu.
Tư thế ngủ: ôm gối như ôm... Cự Giải."Mới hẹn hò hôm qua mà hôm nay đã hóa bánh bèo." – Mã tự nhủ, rồi lập tức ôm mặt.Cậu bật dậy, lục tìm cái hoodie Cự Giải cho mượn bữa trước.
Rồi lại xịt nước hoa.
Rồi lại lăn qua lăn lại tự hỏi:"Ủa vậy giờ mình là bạn trai người ta rồi thiệt á?"
"Cần phải hành xử sao cho... giống?"
"Không, không, tự nhiên là được rồi... Nhưng mà cũng phải cute xíu chớ ha??"Mã vừa định ra ngoài thì điện thoại rung lên:
📱 Tin nhắn từ: Cự Giải"Anh mua bánh ngọt nè. Mang lên cho em không?"
"Hay em muốn xuống ăn sáng chung?"Mã nhấn trả lời liền, cực nhanh luôn:"Đợi em 5 phút!!! Đừng ăn một mình nhaaaa 🐰"Dưới tầng, Cự Giải ngồi ở bàn cạnh cửa sổ, tay vuốt nhẹ hộp bánh như đang chờ một điều gì dễ thương hơn cả ánh nắng buổi sáng.Và điều đó đến thiệt.Nhân Mã lao tới như tên bắn, miệng nở nụ cười siêu cấp vũ trụ:"Tui tới rồiii!"
"Tui đánh răng rồi, mặc đồ đẹp rồi, còn thơm nữa nè! Ngửi thử đi!"Cự Giải không nói gì.
Chỉ bật cười và chìa tay ra, nắm lấy tay cậu một cách tự nhiên như đã quen từ kiếp trước."Ngồi xuống. Anh có chuyện muốn hỏi."Nhân Mã chớp mắt.
Hơi hồi hộp. Hơi... đoán mò."Ừa?"
"Anh hỏi đi. Tui không giấu anh cái gì đâu á."Cự Giải nhìn cậu.
Ánh mắt dịu dàng mà đầy chắc chắn."Tối nay. Em rảnh không?"
"Anh muốn dẫn em đi đâu đó. Không phải nhà hàng, cũng không phải quán cà phê."Nhân Mã nhướn mày:"Không phải hẹn hò tiếp nữa hả?"
"Trời đất, mới hôm qua—anh nghiện tui rồi hả?"Cự Giải cười khẽ."Không.
Là muốn dắt em tới nơi mà... anh đã chờ người này rất lâu rồi.""Hả?" – Mã chưa hiểu, nhưng tim đập nhanh bất thường.
Rồi cậu gật đầu, nhanh đến nỗi suýt gãy cổ."Okay. Tối nay nha!"
"Anh mà trễ là tui đăng phốt đó!"Tối đó.
Khi ánh đèn thành phố dịu lại, Nhân Mã đứng ở điểm hẹn với vẻ mặt vừa mong chờ, vừa hồi hộp như chuẩn bị bốc đề thi.Cự Giải đến.
Dắt cậu tới một sân thượng.
Không người, chỉ có đèn lấp lánh được giăng sẵn."Cái này là..."
Mã quay qua.
"Anh làm thiệt á hả???"Cự Giải bước tới, cầm tay Mã."Từ lâu rồi, anh nghĩ nếu yêu ai đó, thì sẽ dắt người đó đến đây."
"Không có gì nhiều. Nhưng là nơi anh thấy yên bình nhất."
"Anh không biết em sẽ đến. Nhưng nếu phải chọn một người duy nhất..."Cự Giải dừng lại, rồi mỉm cười."Anh nghĩ đó là em."Tối hôm đó, trên sân thượng yên tĩnh giữa lòng thành phố,
có hai người ngồi cạnh nhau, không nói nhiều, nhưng mọi thứ dường như vừa khớp một cách không ngờ.Không kế hoạch. Không dự tính.
Chỉ là một sự cố...
mà ai cũng thấy mình may mắn vì đã gặp.
"Mày đừng cười nữa! Mày nhìn cái gương mặt mày đi Nhân Mã!!!"Gương mặt: đỏ như tôm luộc.
Tâm trạng: vỡ vụn thành hình trái tim nhỏ xíu.
Tư thế ngủ: ôm gối như ôm... Cự Giải."Mới hẹn hò hôm qua mà hôm nay đã hóa bánh bèo." – Mã tự nhủ, rồi lập tức ôm mặt.Cậu bật dậy, lục tìm cái hoodie Cự Giải cho mượn bữa trước.
Rồi lại xịt nước hoa.
Rồi lại lăn qua lăn lại tự hỏi:"Ủa vậy giờ mình là bạn trai người ta rồi thiệt á?"
"Cần phải hành xử sao cho... giống?"
"Không, không, tự nhiên là được rồi... Nhưng mà cũng phải cute xíu chớ ha??"Mã vừa định ra ngoài thì điện thoại rung lên:
📱 Tin nhắn từ: Cự Giải"Anh mua bánh ngọt nè. Mang lên cho em không?"
"Hay em muốn xuống ăn sáng chung?"Mã nhấn trả lời liền, cực nhanh luôn:"Đợi em 5 phút!!! Đừng ăn một mình nhaaaa 🐰"Dưới tầng, Cự Giải ngồi ở bàn cạnh cửa sổ, tay vuốt nhẹ hộp bánh như đang chờ một điều gì dễ thương hơn cả ánh nắng buổi sáng.Và điều đó đến thiệt.Nhân Mã lao tới như tên bắn, miệng nở nụ cười siêu cấp vũ trụ:"Tui tới rồiii!"
"Tui đánh răng rồi, mặc đồ đẹp rồi, còn thơm nữa nè! Ngửi thử đi!"Cự Giải không nói gì.
Chỉ bật cười và chìa tay ra, nắm lấy tay cậu một cách tự nhiên như đã quen từ kiếp trước."Ngồi xuống. Anh có chuyện muốn hỏi."Nhân Mã chớp mắt.
Hơi hồi hộp. Hơi... đoán mò."Ừa?"
"Anh hỏi đi. Tui không giấu anh cái gì đâu á."Cự Giải nhìn cậu.
Ánh mắt dịu dàng mà đầy chắc chắn."Tối nay. Em rảnh không?"
"Anh muốn dẫn em đi đâu đó. Không phải nhà hàng, cũng không phải quán cà phê."Nhân Mã nhướn mày:"Không phải hẹn hò tiếp nữa hả?"
"Trời đất, mới hôm qua—anh nghiện tui rồi hả?"Cự Giải cười khẽ."Không.
Là muốn dắt em tới nơi mà... anh đã chờ người này rất lâu rồi.""Hả?" – Mã chưa hiểu, nhưng tim đập nhanh bất thường.
Rồi cậu gật đầu, nhanh đến nỗi suýt gãy cổ."Okay. Tối nay nha!"
"Anh mà trễ là tui đăng phốt đó!"Tối đó.
Khi ánh đèn thành phố dịu lại, Nhân Mã đứng ở điểm hẹn với vẻ mặt vừa mong chờ, vừa hồi hộp như chuẩn bị bốc đề thi.Cự Giải đến.
Dắt cậu tới một sân thượng.
Không người, chỉ có đèn lấp lánh được giăng sẵn."Cái này là..."
Mã quay qua.
"Anh làm thiệt á hả???"Cự Giải bước tới, cầm tay Mã."Từ lâu rồi, anh nghĩ nếu yêu ai đó, thì sẽ dắt người đó đến đây."
"Không có gì nhiều. Nhưng là nơi anh thấy yên bình nhất."
"Anh không biết em sẽ đến. Nhưng nếu phải chọn một người duy nhất..."Cự Giải dừng lại, rồi mỉm cười."Anh nghĩ đó là em."Tối hôm đó, trên sân thượng yên tĩnh giữa lòng thành phố,
có hai người ngồi cạnh nhau, không nói nhiều, nhưng mọi thứ dường như vừa khớp một cách không ngờ.Không kế hoạch. Không dự tính.
Chỉ là một sự cố...
mà ai cũng thấy mình may mắn vì đã gặp.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me