TruyenFull.Me

12chd Bird Of A Feathers

Mấy ngày sau đó, không hiểu vì sao mà cả khu chung cư cao cấp ấy râm ran lời đồn:

"Căn hộ 1502 – 1503 đang yêu nhau á hả?"
"Ủa thế 1401 với 1404 còn chưa có động tĩnh gì luôn hả??"
"Tui tưởng Nhân Mã là kiểu không ai kiềm nổi mà???"
"Cự Giải á?? Ảnh đỡ được hả???"

Ở một chiều mưa nhẹ.
Cả thành phố như được pha loãng trong tông màu xám-xanh mềm mịn.
Cự Giải đứng trong bếp, áo sơ mi xắn tay, nấu súp, còn Nhân Mã thì...

"Tui đói thiệt đó anh ơi, mà tui cũng không muốn anh mệt á..."
"Nên hay là tui ra ngoài ăn đại nha??"
"Không phải vì không tin anh nấu đâu... chỉ là—"

"Em ngồi xuống." – Cự Giải cắt lời bằng giọng nhẹ hều mà có sức mạnh hơn cả tường bê tông.

"Dạ..."
(Cười hề hề, rồi... ngồi ngoan thiệt.)

Một lát sau...

Cả hai ngồi ăn bên cửa sổ, nơi từng giọt mưa rơi tí tách như nhịp tim bình thản.

"Anh này..."
"Nếu một ngày mình cãi nhau, hay lỡ có ai đó chen vô..."
"Anh có chọn em không?"

Cự Giải dừng đũa.

"Em nghĩ anh dễ bị lung lay vậy sao?"

"Không phải. Nhưng mà..."
"Tui sợ. Không phải vì anh. Mà vì lòng tin của tui có lúc yếu xìu lắm."
"Tui từng nghĩ mình là người mạnh. Nhưng có anh rồi mới biết mình yếu... cực kỳ."

Cự Giải đặt tay lên tay Mã, siết chặt.

"Người yếu là người cố tỏ ra mạnh."
"Còn em – em đã học được cách mềm khi cần. Vậy mới đáng trân trọng."
"Anh không hứa là mình sẽ không đau. Nhưng nếu đau... anh vẫn sẽ chọn em."

Bên ngoài, mưa vẫn rơi.
Trong lòng Mã, cũng rơi vài giọt không tên. Nhưng... là nước mắt ấm.
Không mặn. Không buốt.
Chỉ là một chút dịu dàng trào ngược ra ngoài sau bao ngày kiên cường.

Tối đó, khi cả hai cùng xem phim, Cự Giải ngả đầu lên vai Mã, khẽ nói:

"Anh biết em từng tổn thương vì tình cảm."
"Nhưng từ giờ, để anh làm người cuối cùng. Được không?"

Mã không nói. Chỉ gật nhẹ.

Mắt ươn ướt, nhưng tim... rõ ràng là ấm hơn mấy cái chăn trong tủ rất nhiều.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me