12cs Dancing Beyond The Light
Hậu quả của hai đêm không thể ngủ được là ghé drivethru mua cà phê bốn tiếng một lần.Cancer Eslinger mệt tới không muốn đứng dậy. Hắn gục mặt xuống tay lái, làu bàu vài từ chửi thề trong cổ họng, vô tình trượt thay nhấn vào nút còi xe. Tiếng còi inh ỏi vang lên khiến hắn giật bắn mình lấy lại nhận thức, và việc đầu tiên hắn làm sau khi nguyền rủa là rút chìa khóa ra khỏi ổ.Cả cơ thể, từ đầu xuống chân, mọi thứ của hắn đều nặng trịch. Cancer cảm thấy mọi sức lực của mình đều bị rút cạn, nhưng hắn chẳng thể ngủ được. Thức đêm không phải xa lạ gì đối với hắn, nhưng thức tới tận hai đêm liên tiếp không phải vì công việc mà đơn giản vì hắn nghĩ quá nhiều thì là lần đầu tiên. Bên cạnh bỏ một đống tiền dồn vào cà phê và nhận được những ánh mắt lo ngại khi barista nhận order ba shot espresso của hắn, thì việc khiến hắn khó chịu hơn cả chính là các giác quan của hắn dường như bị mai mờ vì thiếu ngủ.Nó thật sự tệ tới mức hắn không nhận ra Libra đứng chờ bên cạnh thành cửa khi hắn mệt mỏi tra chìa vào ổ. Cancer chỉ hoảng hốt đánh rơi chìa khóa khi hắn nghe thấy tiếng Libra càu nhàu.- Thảm thật chứ.- Ahh- Libra??? Em làm cái gì ở đây vậy, trời đất ạ, làm anh giật hết cả mình.Cancer biết rõ hơn là giả bộ che giấu với Libra. Em gái hắn có thể đọc hắn như một cuốn sách, và như một lẽ tất nhiên Cancer cực kì không mấu thoải mái mỗi khi đứng trước cái nhìn chòng chọc soi xét của Libra. Hắn có quá nhiều bí mật đó đây, và sự mệt mỏi do thiếu ngủ càng khiến hắn ảo tưởng mình không thể giữ được lớp mặt nạ bất cần đời như ngày thường.Nếu có gì Cancer không muốn Libra làm, thì đó chính là cô dành quá nhiều thời gian và công sức vô bổ lo lắng cho hắn. Trong suy nghĩ của hắn, Cancer phải là chỗ dựa vững chắc cho Libra, không phải điều ngược lại. Để làm được điều đó, hắn cần trở nên bất khả chiến bại, bắt đầu từ việc hắn không thể bị ảnh hưởng bởi những lo lắng bộ bề thường ngày - hoặc ít ra phải luôn tự tin rằng hắn có thể rời khỏi mọi cuộc chiến với thắng lợi trong tay.Libra nhíu mày tỏ thái độ. Cô nàng nhìn anh trai một lượt từ đầu tới chân, và dừng lại khá lâu trên gương mặt có phần bơ phờ của hắn.- Để em đoán nhé, anh lại sống nhờ vào caffeine đúng không?Cancer giả lả gãi đầu, sau khi tháo giày bỏ lên kệ. Hắn đẩy lưng Libra vào trong nhà, gượng gạo chữa cháy.- Thi thoảng con người ta cũng cần nạp caffeine để sống mà. Có chuyện gì thì vào trong nhà nói, được chứ?- Nạp một chút là một chuyện, nhưng anh một ngày tốn cả trăm vào cà phê thì là chuyện khác. Có cần em liệt kê toàn bộ order ngày hôm nay của anh không?- Libra... Em theo dõi anh à?Libra lườm nguýt.- Vâng, theo dõi. Không phải nhờ cấp dưới của anh vô tình thấy anh thì chắc anh cũng chẳng định hé miệng nói chuyện với em đâu nhỉ.Tông giọng sassy của Libra khiến Cancer dở khóc dở cười, vì ngay cả khi đang quở trách anh trai thì cô nàng vẫn không thể quên ném vào đó chút xéo xắt. Thế nhưng trên tất cả, việc bị em gái mình bóc mẽ khiến Cancer có chút xấu hổ.Hắn tính đánh trống lảng cho qua chuyện, thế nhưng em gái hắn có vẻ đã quyết tâm không cho hắn toàn mạng rời đi thì phải. Libra khoanh tay trước ngực, ngồi xuống ghế và dùng ánh nhìn nghiêm nghị nhất mà dành cho Cancer.- Có chuyện gì không thể nói với em sao?Cancer có cảm giác sắp tới sẽ là một cuộc trò chuyện dài. Và bất kỳ cuộc trò chuyện dài nào với Libra đều khiến hắn mệt mỏi - mệt mỏi vì phải giữ mặt, phải giả bộ và rồi sẽ phải vượt qua mọi thứ để thành thật trước sự cứng đầu không chịu nhân nhượng của em gái mình. Chưa kể hôm nay hắn thật sự rất mệt, mệt lắm luôn ấy, nên có lẽ hắn nên bỏ qua bước cố chấp khẳng định mình ổn nhỉ.- Cancer.Libra lại cất lời. Cancer miễn cưỡng tặng cho em gái một nụ cười.- Làm sao?- Em biết anh mệt, nhưng hôm nay em nhất định phải nói chuyện rõ ràng với anh. Em sẽ không để anh lên phòng nghỉ ngơi với ba cái câu bao biện "Không phải việc của em" hay là "Đừng lo mọi thứ vẫn nằm trong tầm kiểm soát" đâu. Cancer "..." Không ấy từ bao giờ em gái hắn lại đáng sợ thế này.Libra chống cằm, ngón trỏ gõ nhẹ xuống bàn.- Tại sao hôm nay Virgo lại nói với em anh có thể sẽ tìm tới em và yêu cầu một điều gì đó rất khó thực hiện cho em? Lần này thì Cancer không thể im lặng được. Hắn há hốc mồm bất ngờ.- Virgo? Làm cái gì cơ?- Nguyên văn của anh ấy là, "Libra, tôi nghĩ sắp tới Cancer có lẽ sẽ nhờ cô quyết định một cái gì đó rất lớn, cũng rất khó xử cho cả hai. Trong tình huống ấy, Libra, đừng nghĩ tới bất cứ thứ gì ngoài tình cảm giữa hai người. Nếu Cancer có hỏi cô về một nguyện vọng nào đó rất khó cho cô trên cương vị Underboss của Vespertine, thì cô cứ tạm thời coi như bản thân chỉ là một cô em gái nhà Eslinger bình thường thôi là được". Đó. Vậy là sao?Này thì Cancer oan thật.Hắn không biết một cái gì hết, thật sự không biết, cái gì cũng bó tay. Virgo đã nghĩ cái gì khi nói những lời như vậy hắn cũng chịu, hắn chỉ biết làVirrgo chắc chắn có chủ đích không mấy tốt đẹp nào đó (như mọi khi). Virgo biết sau khi nghe được những lời như vậy, Libra chắc chắn sẽ phóng xe tới nhà hắn sau khi xong việc, và Cancer sẽ ít nhiều bị dồn vào chân tường. Virgo biết một cái gì đó, hoặc đã nhận ra một cái gì đó trong khi Cancer vẫn còn mịt mờ trong bóng tối.- Anh làm sao mà hiểu được Virgo nghĩ cái gì chứ?Libra trầm mặc. Đoạn, cô tặc lưỡi phẩy tay.- Vậy thì kệ Virgo. Nếu bỏ Virgo qua một bên, anh có trăn trở hay suy nghĩ gì gần đây không? - Gần đây? Anh đoán là, "Hmm, sẽ thật tuyệt nếu bọn họ thêm nhiều loại hạt cà phê cho khách lựa chọn ở menu nhỉ", chắc là vậy đi?Libra "..." Nhiều lúc không muốn nói đâu nhưng nó ấy lắm ấy.Rùng mình trước cái liếc bén lạnh của em gái, Cancer vội vã xua tay cười.- Xin lỗi, anh đùa thôi, đùa thôi. Để xem nào, anh chỉ nghĩ là "Ah, mình thật không hợp với Aucester", vậy thôi. Libra, đừng nhìn anh như vậy chứ... Chỉ là, anh đoán với quá nhiều thứ thay đổi xung quanh mình, việc anh nghi ngờ về bản thân cũng thật khó tránh khỏi. Anh không dám chắc, nhưng có lẽ suy nghĩ ấy sẽ không tồn tại lâu đâu.- Anh... đoán?- Được rồi, anh chắc chắn. Anh chắc chắn những thay đổi xung quanh khiến anh có cái nhìn khác về mọi thứ anh từng tin tưởng - về mafia, về Albrecht Vespertine, về Virgo, về em, và đương nhiên, về Aucester. Em biết mà, con người thường bám chặt vào những thứ họ thân quen, bảo thủ trước mọi đổi mới dù tốt dù xấu, và anh cũng vậy thôi. - ...Anh đã nghĩ về những gì trong hai ngày vừa qua cơ chứ?- Không nhiều như em nghĩ đâu, anh hứa. Nhưng đủ để anh trằn trọc không ngủ được, anh đoán vấn đề có vẻ nghiêm trọng hơn anh tưởng. Nhưng mà nó điên rồ lắm, đúng không? Aucester không còn là Aucester anh từng biết, nhưng anh cũng đâu còn là anh của quá khứ. Về lý mà nói, anh bây giờ chẳng có lý do gì để nghi ngờ về bản thân cả.Giọng nói của Cancer nhỏ dần lại, và Libra nhíu mày. Không phải vì cô cảm thấy khó nắm bắt, mà là vì cô hiểu chính xác những gì Cancer đang muốn truyền đạt.Aucester đã thay đổi - về cơ bản, cái gì rồi cũng sẽ đổi khác thôi. Thế nhưng đằng sau những lời bộc bạch của hắn về sự tự nghi ngờ, Libra có thể đọc được một tầng ý khác, rằng Cancer cảm thấy bản thân không thể bắt kịp với Aucester của hiện tại. Hai người thân thiết nhất của hắn đều đã bước trên con đường xa lạ mới, và Cancer thì vẫn đi trên con đường cũ, có muốn cũng không thể đột ngột rẽ làn. Hắn muốn từ bỏ, nhưng đối với Cancer Eslinger, Aucester làm nên sự tồn tại của hắn - ở đây bồi dưỡng nên tính cách hiện tại của hắn, mối quan hệ của hắn, cũng như mọi thứ khiến hắn tự hào.Libra không phải người ở lại, nhưng cảm xúc của cô không bị chai lỳ. Đối với Cancer, Aucester dần dần trở thành một gánh nặng, xích hắn xuống mảnh đấy hắn đã vô tình không còn chút mặn mà nào.Có lẽ đây cũng là những gì Virgo đã nhận ra từ sớm, và cảnh báo Libra hồi sáng nay.- Anh có ý định gì không? Ý em là, để xử lý những khúc mắc này ấy.- Chà, ai mà biết nhỉ? Anh chưa bao giờ nghĩ có ngày anh lại muốn rời đi như vậy.- Vậy thì rời đi đi.Libra nhẹ tênh đáp lời. Cancer bật người ngồi dậy, ánh mắt khó hiểu rọi thẳng vào gương mặt thản nhiên của em gái.- Em có nghe thấy mình vừa nói cái gì không vậy, Libra?- Có, và em sẽ nói lại cho anh nghe lần nữa. Nếu anh muốn rời đi thì anh rời đi đi. Em hứa sẽ lo lắng hậu sự chu toàn cho anh.- Em-Libra bật cười, đắng ngắt. Cô di di ngón tay lên mặt bàn, vẽ vài hình thù vô vị.- Anh sợ gì sao, Cancer? Anh chẳng có gì để sợ cả, cũng chẳng có gì níu kéo lại. Anh kể cả có rời khỏi đất nước tới sống ở Nam Cực thì anh vẫn là Cancer Eslinger, vẫn là anh trai em và bạn thân Virgo Vespertine, phải không? Cùng lắm sau này anh có thể điền CV là cựu mafioso chứ gì?- Libra, cái này đâu thể muốn là được. Ý anh là, Virgo-- Nực cười thật, chúng ta ấy nhé. Virgo khác, anh khác, không phải sao? Virgo bị ràng buộc bởi nhiều thứ hơn anh, đặc biệt là dòng máu Vespertine chảy trong huyết quản. Anh ấy, cùng lắm sẽ bị mafia tuyên bố truy nã tạo phản, và sẽ bị đuổi giết nếu không cẩn thận thôi, nhưng nếu anh rời khỏi Aucester, em không nghĩ sẽ có ai đuổi theo thù hận anh đâu.Cancer im lặng. Libra cũng không lên tiếng, nhưng cô nhìn chằm chằm vào anh trai. Cuối cùng, Cancer bỏ cuộc thở dài.- Anh ấy nhé, anh yêu Aucester nhiều như cách anh ghét nơi này vậy, nhưng mọi thứ đều không nhiều bằng cách anh sợ nó. Anh không thể nhận ra những người anh yêu quý, vì Aucester đã thay đổi họ niều quá. Anh không biết vị trí của anh ở đâu trong bức tranh mới này, và anh sợ câu trả lời mà Virgo có. Libra, anh không hiểu cảm xúc của mình, nhưng anh biết anh đang bước đi sai đường.- Vậy thì dừng lại đi. Anh đã biết rõ tới vậy rồi mà, cuộc đời của chính anh không phải anh là người hiểu nó nhất sao? Em tin tưởng vào quyết định của anh.- Libra, anh là một mafioso. Nếu anh rời đi bây giờ, anh sẽ không bao giờ đặt chân lên đất Aucester được nữa đâu. Anh đúng là có sợ hãi mảnh đất này, nhưng ở đây có em và Virgo. Ở Aucester có gia đình của anh.- Và khi anh rời khỏi nơi này, Virgo và em vẫn là gia đình của anh. Bọn em đâu có bị cấm ở hải quan, hay bị án treo phải vĩnh viễn loanh quanh ở đây đâu cơ chứ? Cancer, anh không nhất định phải quay về phía sau mới nhìn thấy em. - Anh thật sự-- Gọi điện cho em thường xuyên là được rồi.Libra khẽ cười, và nhẹ nhàng đứng dậy. Cô ôm hờ lấy anh trai, trước khi bỏ lại lời chào tạm biệt. Libra biết anh trai cô cần thời gian để suy nghĩ, và đương nhiên, cô cũng vậy.
Sagittarius nhận được một tin nhắn bất ngờ vào tám giờ tối.Cô đặt máy sấy xuống giường, nhíu mày mở điện thoại. Và đó có lẽ là quyết định nhanh nhất cô đưa ra trong cuộc đời.Sagittarius vội vàng nhìn xung quanh phòng. Cô nhanh chóng xếp đồ vào vali, và kinh nghiệm du lịch không ngờ lại giúp ích cho cô nhiều tới vậy. Kiểm tra lại hộ chiếu và ID một lượt, xếp gọn chúng vào một cái clearbag vào nhét vào túi xách, Sagittarius ngắm lại bản thân trong gương một lượt.Cô đã nghĩ tới việc xách vali và rời đi thẳng, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, cô quyết định dừng chân trước cửa phòng Taurus. Kiên nhẫn chờ bước chân của chị gái tiến lại gần, Sagittarius mím môi, căng thẳng bám chặt tay vào quai túi.- Sagittarius?Taurus nghiêng đầu, bàn tay vẫn còn đặt trên tay nắm cửa. Sagittarius mỉm cười với chị gái, gượng gạo giang rộng cánh tay.- Em có lẽ sẽ rời đi trong tối nay. - Em sẽ... làm sao cơ? ...Rời khỏi Aucester á?- Ừm. Em xin lỗi vì sự đột ngột của mình, nhưng em muốn gặp chị trước khi rời đi.Sagittarius gật đầu, và đón Taurus vào vòng tay của mình. Taurus ghì chặt lấy em gái, và dẫu cho cô nàng không thật sự hiểu lý di đằng sau quyết định đột ngột này của Sagitatrius, thì cô nàng cũng chọn cách ôm lấy em gái trước khi quá muộn.Sagittarius vỗ nhẹ lên lưng của chị gái, khẽ cười.- Em sẽ quay trở lại mà, ít nhất là trong vài năm tới. Em hứa sẽ gọi điện cho chị, dù sao thì em cũng không an tâm lắm khi bỏ chị ở lại đây. Nhưng em nghĩ quyết định của chị sẽ là quyết định sáng suốt nhất chị có thể lựa chọn, vậy nên kể cả em có phản đối thì em cũng sẽ tôn trọng chúng.Taurus không biết nói gì. Cô buông tay Sagittarius, nhìn em gái một lượt từ trên xuống dưới, cuối cùng chọn cách nở một nụ cười tươi nhất có thể.- Lên đường an toàn nhé. Sagittarius, em có định tạm biệt anh Leo và Aries không?- Chắc em sẽ ghé qua phòng của bọn họ. Nhưng giờ này khả năng cao anh Leo đang ở dưới nhà cùng với Fel, nên có khi em sẽ gặp anh ấy trên đường rời đi không chừng.Taurus bật cười. Cô nhìn em gái xoay gót rời đi với chiếc vali bên tay, trong đầu thầm cầu mong cho Sagittarius một hành trình thuận lợi.Đúng như dự kiến của Sagittarius, cô gặp Leo và Aries ở dưới nhà. Aries dừng tay, miếng pasta đã đưa tới miệng rồi còn phải hạ xuống đĩa.- Ủa, em đi đâu vậy?- Bất cứ nơi nào không phải Aucester, chắc thế? Em có lẽ sẽ bay vào tối nay, nên em muốn nói lời tạm biệt trước khi rời đi.Leo bất ngờ ra mặt. Cũng phải thôi, vì Sagittarius hoàn toàn không có ý định rời đi trước khi cô nhận được tin nhắn vào hơn nửa tiếng trước mà.Thế nhưng trái với suy nghĩ của cô, Leo chỉ gật đầu. Hắn không hề hỏi cô thêm bất cứ thông tin nào, chỉ dặn cô lên đường cẩn thận, và rằng nếu cô cần bất cứ thứ gì thì có thể cho hắn một cuộc điện thoại. Leo hứa sẽ làm tất cả mọi thứ trong khả năng của mình để giúp cô có một cuộc sống dễ dàng hơn, dẫu chỉ một chút. Và Sagittarius lại một lần nữa nhận ra bản thân thật sự may mắn khi kết thân được với Leo Davenport.- Lên đường bình an. Nhớ gọi cho anh khi hạ cánh, nhé?Leo gọi với theo. Sagitatrius gật đầu, và vẫy tay với hắn lần cuối trước khi chui vào trong xe và đóng cửa lại. Cô ngoái lại nhìn dinh thự Davenport xa dần trong tầm mắt, và gương mặt vui vẻ của Leo. Bên cạnh sắc thái tươi tỉnh của hắn, ánh mắt khó xử của Aries khiến Sagittarius cảm thấy có cái gì đó sai sai.Thế nhưng khi cô ngoảnh đầu lại lần thứ hai, dinh thự Davenport đã không còn là gì ngoài chấm tròn nhỏ. Sagittarius thở dài, rút điện thoại từ trong túi ra, im lặng gõ lời hồi đáp.[Từ: Cancer Eslinger;Nội dung: Tôi đã book hai vé khởi hành vào 1 rưỡi đêm rồi, nên chắc cô vẫn kịp thời gian đấy nhỉ?]
Sagittarius nhận được một tin nhắn bất ngờ vào tám giờ tối.Cô đặt máy sấy xuống giường, nhíu mày mở điện thoại. Và đó có lẽ là quyết định nhanh nhất cô đưa ra trong cuộc đời.Sagittarius vội vàng nhìn xung quanh phòng. Cô nhanh chóng xếp đồ vào vali, và kinh nghiệm du lịch không ngờ lại giúp ích cho cô nhiều tới vậy. Kiểm tra lại hộ chiếu và ID một lượt, xếp gọn chúng vào một cái clearbag vào nhét vào túi xách, Sagittarius ngắm lại bản thân trong gương một lượt.Cô đã nghĩ tới việc xách vali và rời đi thẳng, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, cô quyết định dừng chân trước cửa phòng Taurus. Kiên nhẫn chờ bước chân của chị gái tiến lại gần, Sagittarius mím môi, căng thẳng bám chặt tay vào quai túi.- Sagittarius?Taurus nghiêng đầu, bàn tay vẫn còn đặt trên tay nắm cửa. Sagittarius mỉm cười với chị gái, gượng gạo giang rộng cánh tay.- Em có lẽ sẽ rời đi trong tối nay. - Em sẽ... làm sao cơ? ...Rời khỏi Aucester á?- Ừm. Em xin lỗi vì sự đột ngột của mình, nhưng em muốn gặp chị trước khi rời đi.Sagittarius gật đầu, và đón Taurus vào vòng tay của mình. Taurus ghì chặt lấy em gái, và dẫu cho cô nàng không thật sự hiểu lý di đằng sau quyết định đột ngột này của Sagitatrius, thì cô nàng cũng chọn cách ôm lấy em gái trước khi quá muộn.Sagittarius vỗ nhẹ lên lưng của chị gái, khẽ cười.- Em sẽ quay trở lại mà, ít nhất là trong vài năm tới. Em hứa sẽ gọi điện cho chị, dù sao thì em cũng không an tâm lắm khi bỏ chị ở lại đây. Nhưng em nghĩ quyết định của chị sẽ là quyết định sáng suốt nhất chị có thể lựa chọn, vậy nên kể cả em có phản đối thì em cũng sẽ tôn trọng chúng.Taurus không biết nói gì. Cô buông tay Sagittarius, nhìn em gái một lượt từ trên xuống dưới, cuối cùng chọn cách nở một nụ cười tươi nhất có thể.- Lên đường an toàn nhé. Sagittarius, em có định tạm biệt anh Leo và Aries không?- Chắc em sẽ ghé qua phòng của bọn họ. Nhưng giờ này khả năng cao anh Leo đang ở dưới nhà cùng với Fel, nên có khi em sẽ gặp anh ấy trên đường rời đi không chừng.Taurus bật cười. Cô nhìn em gái xoay gót rời đi với chiếc vali bên tay, trong đầu thầm cầu mong cho Sagittarius một hành trình thuận lợi.Đúng như dự kiến của Sagittarius, cô gặp Leo và Aries ở dưới nhà. Aries dừng tay, miếng pasta đã đưa tới miệng rồi còn phải hạ xuống đĩa.- Ủa, em đi đâu vậy?- Bất cứ nơi nào không phải Aucester, chắc thế? Em có lẽ sẽ bay vào tối nay, nên em muốn nói lời tạm biệt trước khi rời đi.Leo bất ngờ ra mặt. Cũng phải thôi, vì Sagittarius hoàn toàn không có ý định rời đi trước khi cô nhận được tin nhắn vào hơn nửa tiếng trước mà.Thế nhưng trái với suy nghĩ của cô, Leo chỉ gật đầu. Hắn không hề hỏi cô thêm bất cứ thông tin nào, chỉ dặn cô lên đường cẩn thận, và rằng nếu cô cần bất cứ thứ gì thì có thể cho hắn một cuộc điện thoại. Leo hứa sẽ làm tất cả mọi thứ trong khả năng của mình để giúp cô có một cuộc sống dễ dàng hơn, dẫu chỉ một chút. Và Sagittarius lại một lần nữa nhận ra bản thân thật sự may mắn khi kết thân được với Leo Davenport.- Lên đường bình an. Nhớ gọi cho anh khi hạ cánh, nhé?Leo gọi với theo. Sagitatrius gật đầu, và vẫy tay với hắn lần cuối trước khi chui vào trong xe và đóng cửa lại. Cô ngoái lại nhìn dinh thự Davenport xa dần trong tầm mắt, và gương mặt vui vẻ của Leo. Bên cạnh sắc thái tươi tỉnh của hắn, ánh mắt khó xử của Aries khiến Sagittarius cảm thấy có cái gì đó sai sai.Thế nhưng khi cô ngoảnh đầu lại lần thứ hai, dinh thự Davenport đã không còn là gì ngoài chấm tròn nhỏ. Sagittarius thở dài, rút điện thoại từ trong túi ra, im lặng gõ lời hồi đáp.[Từ: Cancer Eslinger;Nội dung: Tôi đã book hai vé khởi hành vào 1 rưỡi đêm rồi, nên chắc cô vẫn kịp thời gian đấy nhỉ?]
[Từ: Sagittarius Solace;
Nội dung: Gì chứ, đương nhiên là kịp rồi. Tôi sẽ gặp anh vào 20 phút nữa, cổng D nhé.]
[Từ: Cancer Eslinger;Nội dung: Tôi cứ tưởng tiểu thư nhà chúng ta phải mất vài tiếng soạn đồ cơ, ổn không vậy?][Từ: Sagittarius Solace;
Nội dung: Anh có quên mình đang nói chuyện với ai không thế? Chờ tôi.]
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me