18 Em Noi Gi Co Anh Duoc Lam Cha Sao
(Vào diễn biến của chap trước thì màn chuẩn bị lên đường diệt quỷ của các đội diệt quỷ có phần rắc rối, kể cả lúc thác loạn trước khi vào nhiệm vụ của cặp Sanemi x Kanae)Sau một màn thác loạn của 2 con người uyên ương ban nãy thì thuốc của Kanae đã hết tác dụng và cô đã trở lại bình thường.Sanemi và Kanae đã xuất phát lên đường nhưng 2 người đột nhiên giở thói ngại ngùng và không dám nhìn mặt nhau.Sanemi thấy vậy nên cậu liền kiếm cái gì nói cho phá vỡ bầu không khí ấy, nhưng cái tình cục súc của cậu chỉ tổ làm con gái người ta thấy vô duyên mà thôi."Nè, sao đi chậm thế, chúng ta mất khối thời gian làm chuyện vô bổ đấy."-SanemiKanae trừng Sanemi một cái sắc lẹm làm cậu nổi hết cả lông vịt, "Chuyện...Vô....Bổ??? Anh thử nhắc lại xem? Ai là người thô bạo hả, tôi mà biết anh học được mấy cái trò thô bạo đó thì tôi đã xẻo cái..."-Kanae bị Sanemi bịt miệng lại."Chết tiệt, tôi xin lỗi, cô có thể đừng nói chuyện đó oang oang ở đây được không. Có nhiều thành viền Sát Quỷ xung quanh lắm."-Sanemi lo lắng
Dù vậy thì để diễn cho tới thì họ giả bộ uống một chút rượu để cho mặt đỏ lên thể hiện như là đang say vậy."Nè, nè nè sao cái bản mặt khi say của đột nhiên làm tôi không cầm lòng được vậy?"-Kanae dựa vào lòng Sanemi"eiii, cô đừng có làm bậy, tỉnh táo lại đi.!"-Sanemi vẫn giữ hoàn toàn lý trí"HƯmmmm, hong chịu đu tôi muốn anh 'phạt' tôi cơ. Anh hãy 'phạt' tôi thật nặng giống hồi sáng ý."-Kanae đã hơi ngà ngà rồi"Cô im lặng và ăn nhanh đi, chúng ta có việc phải làm đó, đừng có phí thời gian vô bổ."-Sanemi bắt đầu sôi máu"Haa, anh chơi tôi xong rồi chán tôi rồi chứ gì. Con nghe chưa con thằng cha con là tên cặn bã đó giờ thì hắn chán mẹ rồi."-Kanae quay sang ôm bụng mình*Ầm Sanemi đẩy ép Kanae vào tường và gầm lên."Nè, cô đừng có giỡn mặt với tôi nha, cô có thai khi nào chứ. Đừng có ảo tưởng chứ, tập trung vào công việc coi, đúng là sai lầm khi cho cô uống rượu mà."-Sanemi đã bùng nổKanae lúc đó đã rất sốc nên lệ đã đỏ khoan mi.
"A..anh quát tôi?"-Kanae lắp bắp sợ hãi."Ôi trời ạ, tôi chán chẳng buồn nói luôn rồi. Tôi xin lỗi, tôi hơi nghiêm túc quá."-Sanemi rút tay lại và bắt đầu hơi hối hận.Thế là cậu phải dỗ Kanae suốt mấy tiếng đồng hồ, cuối cùng 2 người đã thiếp đi trên một băng ghế trên phòng khách.
"Chị Kanae? Vậy là tin đồn là thật?"-Kanao đột nhiên xuất hiện trên hành lang trong khi cô đem chiếc Haori của Tanjiro đi cất."Em chưa ngủ à Kanao?"-Kanae "Vâng nhưng chị và ngài Phong trụ..."KanaoKanae mỉm cười"À phải bọn chị đúng như em thấy đấy, nói vui thì chị đã thuần hóa được con dã thú này rồi đấy."Kanao trầm ngâm một lúc rồi hỏi, "Chị làm sao để lấy lòng con trai được hay vậy?""À cũng đơn giản thôi mà, chỉ cần mặt dày một chút và quyến rũ bọn họ bằng lời nói và cơ thê thôi. Ủa mà em hỏi làm chi?"-Kanae đột nhiên nhận ra chiếc Haori đó."Đạ không có gì đâu ạ."-Kanao nhanh nhảu phủ nhận."Hửm, là Tanjiro-kun sao?"-Kanae thông minh nhận ra liền."Eto, dạ, dạ không như chị nghĩ đâu bọn em chỉ là bạn thôi."-Kanao ững đỏ mặt vì bị phát hiện ra bí mật"Hahaha, em nói dối tệ lắm đấy Kanao mà chị sẽ không nói với Shinobu đâu đừng lo nhé. Vả lại chỉ cần em nói ra điều chân thành và bộc lộ tình cảm cho Tanjiro là được, không cần phải làm như chị. Tanjiro là một cậu bé tốt bụng và giàu lòng nhân ái nên sẽ dễ thôi mà."-Kanae khuyên bảo Kanao"Vầng, em xin lỗi chị Kanae"-Kanao cuối gầm mặt xuống"Thôi nào, có gì mà xin lỗi chứ, tình cảm là thứ không thể cấm đoán được mà. Thế em ngủ đi nhé, cũng muộn rồi."-Kanae"Vâng, em chào chị ạ."
Quay lại với cặp đôi hoàn cảnh, Giyuu và Shinobu."Rồi chúng ta làm gì đây? Anh dẫn tôi đi tuần từ sáng sớm đến chiều tối rồi mà không nói một chữ nào anh tính chọc khùng tui lên mới chịu đúng không?"-Shinobu nổi điên"Thì chẳng phải tôi nói hồi sáng rồi sao? Chúng ta phải điều tra và tuần tra những con quỷ còn sót lại sau những chiến thắng với thập nhị nguyệt quỷ trước đây vì thuộc hã của chúng nhiều vô kể. Đặc biệt là dưới hình dạng của loài chó."-Giyuu"Chó?!!!!"-Shinobu hét lên giữa phốGiyuu bịt tai lại, "Ôi trời ạ, cô tính chọc thủng màn nhỉ của tôi hay gì?""Anh giỡn mặt với tôi sao? Sáng này anh có nói cái mẹ gì về chó đâu? Giờ mới nghe đấy."-Shinobu"Ủa, thật sao? Ồ thế chắc tôi quên mất, ủa mà cô sợ chó à?"-Giyuu vần hỏi mấy cô cực kỳ vô duyên."Không phải chuyện của tông môn nhà anh, biết thế tôi đã không nhận cái nhiệm vụ khốn kiếp cùng một tên khốn kiếp rồi."-Shinobu*Ẳng"Á á á á, chết tiệt chém chết mịa nó đi"-một tiếng chó sủa đã làm Shinobu bùng nổ.
Dù vậy thì để diễn cho tới thì họ giả bộ uống một chút rượu để cho mặt đỏ lên thể hiện như là đang say vậy."Nè, nè nè sao cái bản mặt khi say của đột nhiên làm tôi không cầm lòng được vậy?"-Kanae dựa vào lòng Sanemi"eiii, cô đừng có làm bậy, tỉnh táo lại đi.!"-Sanemi vẫn giữ hoàn toàn lý trí"HƯmmmm, hong chịu đu tôi muốn anh 'phạt' tôi cơ. Anh hãy 'phạt' tôi thật nặng giống hồi sáng ý."-Kanae đã hơi ngà ngà rồi"Cô im lặng và ăn nhanh đi, chúng ta có việc phải làm đó, đừng có phí thời gian vô bổ."-Sanemi bắt đầu sôi máu"Haa, anh chơi tôi xong rồi chán tôi rồi chứ gì. Con nghe chưa con thằng cha con là tên cặn bã đó giờ thì hắn chán mẹ rồi."-Kanae quay sang ôm bụng mình*Ầm Sanemi đẩy ép Kanae vào tường và gầm lên."Nè, cô đừng có giỡn mặt với tôi nha, cô có thai khi nào chứ. Đừng có ảo tưởng chứ, tập trung vào công việc coi, đúng là sai lầm khi cho cô uống rượu mà."-Sanemi đã bùng nổKanae lúc đó đã rất sốc nên lệ đã đỏ khoan mi.
"A..anh quát tôi?"-Kanae lắp bắp sợ hãi."Ôi trời ạ, tôi chán chẳng buồn nói luôn rồi. Tôi xin lỗi, tôi hơi nghiêm túc quá."-Sanemi rút tay lại và bắt đầu hơi hối hận.Thế là cậu phải dỗ Kanae suốt mấy tiếng đồng hồ, cuối cùng 2 người đã thiếp đi trên một băng ghế trên phòng khách.
"Chị Kanae? Vậy là tin đồn là thật?"-Kanao đột nhiên xuất hiện trên hành lang trong khi cô đem chiếc Haori của Tanjiro đi cất."Em chưa ngủ à Kanao?"-Kanae "Vâng nhưng chị và ngài Phong trụ..."KanaoKanae mỉm cười"À phải bọn chị đúng như em thấy đấy, nói vui thì chị đã thuần hóa được con dã thú này rồi đấy."Kanao trầm ngâm một lúc rồi hỏi, "Chị làm sao để lấy lòng con trai được hay vậy?""À cũng đơn giản thôi mà, chỉ cần mặt dày một chút và quyến rũ bọn họ bằng lời nói và cơ thê thôi. Ủa mà em hỏi làm chi?"-Kanae đột nhiên nhận ra chiếc Haori đó."Đạ không có gì đâu ạ."-Kanao nhanh nhảu phủ nhận."Hửm, là Tanjiro-kun sao?"-Kanae thông minh nhận ra liền."Eto, dạ, dạ không như chị nghĩ đâu bọn em chỉ là bạn thôi."-Kanao ững đỏ mặt vì bị phát hiện ra bí mật"Hahaha, em nói dối tệ lắm đấy Kanao mà chị sẽ không nói với Shinobu đâu đừng lo nhé. Vả lại chỉ cần em nói ra điều chân thành và bộc lộ tình cảm cho Tanjiro là được, không cần phải làm như chị. Tanjiro là một cậu bé tốt bụng và giàu lòng nhân ái nên sẽ dễ thôi mà."-Kanae khuyên bảo Kanao"Vầng, em xin lỗi chị Kanae"-Kanao cuối gầm mặt xuống"Thôi nào, có gì mà xin lỗi chứ, tình cảm là thứ không thể cấm đoán được mà. Thế em ngủ đi nhé, cũng muộn rồi."-Kanae"Vâng, em chào chị ạ."
Quay lại với cặp đôi hoàn cảnh, Giyuu và Shinobu."Rồi chúng ta làm gì đây? Anh dẫn tôi đi tuần từ sáng sớm đến chiều tối rồi mà không nói một chữ nào anh tính chọc khùng tui lên mới chịu đúng không?"-Shinobu nổi điên"Thì chẳng phải tôi nói hồi sáng rồi sao? Chúng ta phải điều tra và tuần tra những con quỷ còn sót lại sau những chiến thắng với thập nhị nguyệt quỷ trước đây vì thuộc hã của chúng nhiều vô kể. Đặc biệt là dưới hình dạng của loài chó."-Giyuu"Chó?!!!!"-Shinobu hét lên giữa phốGiyuu bịt tai lại, "Ôi trời ạ, cô tính chọc thủng màn nhỉ của tôi hay gì?""Anh giỡn mặt với tôi sao? Sáng này anh có nói cái mẹ gì về chó đâu? Giờ mới nghe đấy."-Shinobu"Ủa, thật sao? Ồ thế chắc tôi quên mất, ủa mà cô sợ chó à?"-Giyuu vần hỏi mấy cô cực kỳ vô duyên."Không phải chuyện của tông môn nhà anh, biết thế tôi đã không nhận cái nhiệm vụ khốn kiếp cùng một tên khốn kiếp rồi."-Shinobu*Ẳng"Á á á á, chết tiệt chém chết mịa nó đi"-một tiếng chó sủa đã làm Shinobu bùng nổ.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me