TruyenFull.Me

18 Em Noi Gi Co Anh Duoc Lam Cha Sao

(Kết thúc quãng thời gian tương đối yên bình trong Sát quỷ đoàn. Mốc thời gian cũng trôi qua được hơn một tháng kể từ cuộc họp trụ cột. Chừng đó cũng đủ để các thành viên diệt quỷ chăm chỉ luyện tập để nâng cao kĩ năng chiến đấu. Mốc thời gian của chap này sẽ được lấy từ mốc diệt quỷ thượng lục cùng âm trụ Tengen.)

"Lại một ngày nắng đẹp nữa nhỉ, Nezuko?"-Tanjiro vừa làm xong nhiệm vụ và trò chuyện với em gái trong hộp.

"Hứm, hừm, hừm ưmmmmmmmmm. "=> (Thằng anh đần độn này, bà có ra được mặt trời đâu ở đó mà khen?)-Nezuko

Trò chuyện một hồi thì cũng đến Điệp phủ,đột nhiên đập vào mặt cậu là Âm trụ Tengen đang bế Aoi, Sumi, Kiyu, và Naho. Trong khi Kanao đang kéo vạt áo của Tengen một cách vô vọng.

"Cái khỉ gì xảy ra thế?"-Tanjiro hét lên

"A huhu, ah anh Tanjiro tên trụ cột biến thái này bắt cóc bọn em"-Sumi khóc lóc

"Ahhhhh, anh xiên chết cụ ổng đi anh Tanjiro, anh cũng là trụ cột mà."-Naho cũng khóc lóc

Tanjiro nói ít làm nhiều anh định dùng cái đầu gạch đơm cho Tengen một cái nhớ đời vì Tanjiro chủ trương rằng cậu sẽ không chỉa mủi kiếm vào đồng đội.

Tengen liền xô Kanao ngã tiếp đất bằng mông, và nhảy đi chổ khác.

"Haizz, cái bọn rác rưởi này và cả mi nữa trụ cột gì mà không theo kịp tốc độ của bổn đại nhân ta thì đúng là quá rác rưởi"-Tengen nói ngạo mạn

Trong khi đó cô nàng Kanao ngã một cú không ngờ đến nên cô đau quá nên chỉ có thể nằm ôm mông một cách đau đớn, người của cô hơi run lên nhưng Kanao cố gắng nhịn không khóc.

Nhìn thấy "cục vàng" của mình bị vậy thì...

Tanjiro nở một nụ cười nhân từ với Tengen, "Nếu đã không biết thương hoa tiếc ngọc thì đừng trách tôi không nể tình anh nhé Tengen"-trong khi đó cậu đấm lủng mịa tường điệp phủ.

"Haha, người làm gì được ta chứ, vả lại chị em Kocho mới là chủ nơi này ngươi có quyền gì mà lên tiếng hả tên trụ cột rác rưởi?"-Tengen bắt đầu khiêu khích.

"Vậy thì bọn ta sẽ đi thay cho bọn họoooo."-Tanjiro siết mọi cơ bắp để hét lên

"Bọn ta?"-Tengen nhìn xung quanh thì thấy thánh Simp lỏ tóc vàng và Đấng đầu heo đang đứng 2 bên.

2 người đó nhìn có vẻ rất nổi điên, ,đặc biệt là khi Tengen dám đụng vào người phụ nữ của Inosuke, Aoi.

Tengen tiếp tục khinh bỉ "Hừm, đám rác rưởi tụi bây sao? Thôi thì vị thần lễ hội ta nhân từ và sẽ cho tụi bây thay thế chỗ của bọn cặn bã này vậy."-Nói rồi Tengen liền vứt tất cả các cô gái khỏi mái nhà.

Tanjiro thì nhanh chóng bắt được ba đứa nhỏ còn đấng thì bắt được vợ  lai của mình. Aoi liền òa khóc ôm đấng.

Tengen đã chọc cho Inosuke tức điên lên và rút từ từ cặp song đao của mình ra.

"Thằng kiaaa, mày động vào nữ hoàng của tao thì chết đi cho đã chật dất!"-Nói rồi Inosuke lao tới với cặp song kiếm kề vào cổ Tengen.

"Inosuke!! Ngừng lại cậu đang đấu với trụ cột đó!!"-Tanjiro lên tiếng ngăn cản

Nhưng Tengen hiển nhiên đâu phải là hạng xoàng khi là một trụ cột, anh giơ cặp song đao lên đỡ.

"Chết tiệt, mạnh quá!"-Inosuke có cảm tưởng như chém một tảng đá.

Thế là Tengen cho một quyền vào mặt Inosuke để cậu ngất luôn.

"Cho bọn ngươi 5 phút chuẩn bị và vác cả nó theo"-nói rồi Tengen lập tức biến đâu mất.

"Chậc, tên khốn đó đi rồi, giờ phải làm nhiệm vụ chung với nó sao?"-Zenistsu càm ràm.

"Ừa, chuẩn bị thôi chứ để Tengen mang các cô gái đi thì chúng ta sẽ gặp rắc rối với chị em Kocho mất.

Nói đoạn thì Tanjiro quay sang Kanao hỏi han và khoác cho cô chiếc Haori của cậu.

"Tớ đỡ cậu dậy nhé, cậu đứng được chứ?"Tanjiro lo lắng

"Tớ, tớ ổn, vậy chiếc Haori này của cậu.."-Kanao nhẹ nhàng hỏi

Tanjiro cười hiền từ, "Không sao đâu, cậu cứ tạm  giữ đi. Tớ chưa cần đâu."-xong rồi cậu nói nhỏ vào tai Kanao, "Tớ biết cậu thích tớ và cậu chắc sẽ không yên tâm khi tớ làm nhiệm vụ nên tớ dể nó lại làm tin vì chắc chắn tớ sẽ Sống sót quay trở về."

Nghe xong mặt Kanao phụt đỏ vì cô không ngờ có một ngày Tanjiro lại bạo và tâm lí như thế.

Quay sang chỗ đấng thì cậu cũng dần tỉnh lại. Và Aoi quỳ xuống hỏi han lẫn trách móc.

"Chậc, đau quá, ta vừa bị ngất sao?"-Inosuke xoa mũi

"Đồ ngốc này, ai mượn cậu đi gây sự với trụ cột thế hả, tôi lo lắm đấy, cậu cứ như thế sao tôi tin tưởng cậu được chứ. Đúng là đồ không lượng.."Aoi bị chặn họng bởi một nụ hôn của Inosuke

"Được rồi, cô ngậm miệng lại đi nữ hoàng của tôi. Tôi phải đi làm nhiệm vụ rồi, ở nhà ngoan nhé."-Inosuke  nói với vẻ ngầu lòi.

Aoi đứng hình đỏ mặt, "Ơ ể, hả cậu làm gì thế??? Inosuke!!!"-Aoi cố gắng chống cự trong vô vọng.

Trong lúc đó thì mấy bé Sumi, Kiyu, và Naho đang cổ vũ cho mấy anh chị con thần Simp lỏ Zenitsu thì bị ăn cơm tró ngập mồm.

"Hay quá ha bọn bậy? Ông đây còn chưa được nắm tay gái còn bọn bây thì đi hun hít đồ rồi. đã vậy thì..."-Zenistsu quỳ xuống thủ thế.

*LÔI HÌNH, NHẤT THỨC (TÍCH PHỊCH NHẤT THIỂM)

Cậu lao đến chỗ Tanjiro thì đột nhiên một cái chân của Nezuko thò ra từ chiếc hộp và sút cho bay 2 cái răng cửa của Zenitsu.

Zenitsu lăn quay ra ngất xỉu vì cú đá đó quá khủng khiếp.

"NEZUKO!? SAO em lại làm vậy?"-Tanjiro hơi giận nhưng chỉ đáp lại tiếng *Hừm của Nezuko. Điều đó như thể hiện rằng là đừng có làm phiền anh trai và chị dâu tôi.

Cuối cùng thì từ biệt cũng xong thì cũng đến lúc chia tay để làm nhiệm vụ, có 2 người con gái đó là Aoi và Kanao luôn bồn chồn lo lắng sẽ có chuyện gì không may xảy ra với tình yêu của họ. Có lẽ vì giác quan thứ 6 của phụ nữ chăng.


Ở một diễn biến khác lãnh chúa kagaya biết tình cảm giữa các trụ cột có phần khó nói nên anh quyết định làm thuyền trưởng. Anh phân các trụ cột làm nhiệm vụ theo cặp lần lượt là Giyuu-Shinobu, Kanae-Sanemi và Mitsuri-Obanai. Sau khi viết xong thư cho bọn họ thì anh còn bồi thêm một câu.

"Nhớ là làm nhiệm vụ cho nghiêm chỉnh nhé các con, đừng có lơ là vì ta đó nha."-Kagaya

Ở trong phòng nghiên cứu ở Điệp phủ thì Kanae đang dựa trên mẫu máu của Nezuko để tạo thử thuốc kích dục. Vì cô tin rằng ham muốn đó ở loại quỷ rất lớn. Nhưng cô không bao giờ nghĩ sẽ dùng nó cho cuộc tình của cô và Sanemi. Không bao giờ nghĩ đến điều đó.

"Thế là hoàn thành rồi, nhưng mình không có đối tượng thì nghiệm nên có lẽ mình tự thử vậy."-Kanae quay qua quay lại để xác nhận không có ai đặc biệt là tên cuồng dâm Sanemi.

Kanae liền chích thử một mũi thì cô cảm nhận một luồn điện xẹt qua làm cơ thể cô đột nhiên nở ra một chút rồi xẹp lại, sau đó thì cô mọc 2 cái răng nanh. Do đã qua điều chế nên Kanae may mắn không biến thành quỷ nên ánh sáng mặt trời bên cạnh cửa sổ cô ngồi chỉ như một lò sưởi được  mở vào mùa hè thôi, chúng không thiêu đốt cô. Nói cách khác giờ Kanae là một bán quỷ nhân có thể đi dưới ánh sáng mặt trời.

"Ôi trời cơ thể mình lạ quá, đột nhiên nhu cầu về chuyện đó cũng.... Mà không được giờ phải đi làm gì đó để thuốc hết tác dụng thôi, chứ lỡ mà gặp Sanemi-san thì toang"-Kanae nghĩ một cách thấu đáo nhưng trời đâu có chiều lòng người.

"Này"-một âm thanh phát ra từ phía cửa cổ.

Kanae lập tức quay sang thì.

Đó là Sanemi, anh chồm lên để hôn lén Kanae. Nhưng kể từ lúc này anh đã rơi vào hang cọp lúc nào không hay.

Qua nụ hôn bất ngờ đó nồng độ Oxytoxin trong cơ thể của Kanae đột ngột tăng cao. Loại chất hóa học xuất hiện khi yêu.

"Làm gì vậy, Kanae?"-Sanemi hỏi sau khi trao cho Kanae một nụ hôn ướt át.

*Phập, một phần bản năng loại quỷ của Kanae nổi dậy. Cô dùng 2 cái răng nanh của mình để cắn vào cổ của Sanemi

"Hả, cô làm gì vậy Kanae. Bộ cô là quỷ à?"-Sanemi bất ngờ.

"Xin, xin lỗi anh Sanemi. Tôi dùng bản thân của tôi dể thí nghiệm thuốc từ máu của Nezuko."-Kanae đáp trong lúc thở dốc và vẫn dùng ý chí thép kiềm nén ham muốn.

"Hả, sao lại làm vậy? Ủa mà sao cô không bị thiêu đốt dưới ánh mặt trời? Cô ngồi cạnh cửa sổ mà."-Sanemi

"Tôi đã điều chế nó rồi nên hiện tại tôi chỉ là bán quỷ thôi."-Kanae 

"Mà thuốc gì mới được? Chắng phải con nhóc đó chỉ cần thuốc hóa người thôi sao?"-Sanemi thắc mắc

"Thuốc kích dục"-Kanae

"Hả, giỡn mặt với tôi hả??! Cô chế thứ đó để làm quái gì?"-Sanemi hoàng hồn

"Tôi nghĩ nhu cầu trong xã hội cần nên định làm thử để bán, mà anh đến đúng lúc lắm. Tôi vừa mới thử lên bản thân."-Kanae nhìn Sanemi bằng ánh mắt khác.

"Này, này, này này đừng có làm bậy nha Kanae!!! Lãnh chúa vừa giao cho chúng ta một nhiệm vụ làm chung đấy, tôi định đến gọi cô đi làm chung thôi nhaaaaaaaa."-Kanae dùng hết sức bình sinh lôi Sanemi vào bên trong khi cậu đang cố nói hết 

"Quá muộn rồi, giúp tôi xong đi rồi làm nhiệm vụ. Cũng không muộn!"-nói xong Kanae kéo mặt Sanemi lại và hôn tới tấp.

Sanemi có lẽ không cưỡng lại được cám dỗ nên cậu thuận theo ý của Kanae.

Do không phải lần đầu nên công tác chuẩn bị cho cuộc mây mưa này nhanh hơn lần trước vì cả 2 đều có kinh nghiệm.

Sanemi nhanh chóng ép Kanae vào tường với tư thế đứng.

"Ara, ara bé gió của tôi nay lại có bài mới sao?"-Kanae dùng giọng nói gợi tình

"Cô im đi hay là để cô làm cô im miệng nhé. Vả lại đây là Điệp phủ của cô và có mấy đứa nhỏ nữa nên liệu hồn mà cẩn thận."-Sanemi cảnh báo

"Khư, khư khư có anh mới tiết chế thì có đấy, vì lần trước chẳng phải anh là người kêu to nhất sao?"-Kanae cười khinh bỉ

Bị chọc trúng tim đen thì Sanemi đột nhiên tự ái cậu liền nhích người một cái làm cho "con quái vật" của cậu chọc trúng vào buồng trứng của Kanae khiến cô không kịp chuẩn bị nên liền phát ra một tiếng.

"Ưuu, anh chơi ăn gian quá. Vậy để tôi xem anh sẽ làm như thế nào nếu.."-Kanae chồm lên ngậm vào tai của Sanemi khiến cậu cũng phải kêu lên.

Thế là 2 con người đó đã nhìn nhau bằng cách gian trá. Người thì trả đũa phần dưới, người thì tấn công phần trên khiến không ai chịu thua ai. Mà do tác dụng của thuốc nên mỗi milimet trong cơ thể của Kanae đều nhạy cảm nhất là "vùng cấm địa" ấy. Ấy vậy do tự ái và bị thách thức nên Sanemi đợt này làm bạo hơn nên cơ thể Kanae đều run lên và cô cũng không kiềm chế được và rên nhiều hơn.


Trong lúc đó bên phòng của Trùng trụ Shinobu thì cô như đang lên kế hoạch gì đó thì cô nghe tiếng giã gì đó từ bên phòng chị hai và đôi khi cô cũng nghe tiếng chị hai kêu. Mà may thay cô không nghĩ đến tình huống "anh rể tương lai" đang ở đấy nếu không thì Sanemi lại thành cái tổ ong. Shinobu chỉ nghĩ rằng chị hai đang giã thứ gì đó mà cứ thiếu nguyên liệu.

Còn về việc của Shinobu, cô đang cố gắng nghiên cứu một loại độc tử đằng nào đó để cơ thể có thể hấp thụ toàn bộ và càng nhiều càng tốt. Bởi vì Shinobu nghĩ rằng sau khi chứng kiến chị hai mình thập tử nhất sinh với tên thượng huyền, và cô định rằng là sẽ dùng hạ sách hi sinh bản thân để cứu chị gái và mọi người.

Shinobu sau khi điều chế xong bã thuốc cô liền bỏ vào miệng để thử nhưng nó khô và đắng bỏ mịa ra. Nên cô liền tìm một loại giấm có vị chua nhẹ để có thể trung hòa mọi thứ trong miệng của cô mà không làm mất đi tác dụng của thuốc. Khổ nỗi lọ giấm đó cô lỡ để ở chổ ngoài tầm với nên không cách nào lấy nó cả.

"Cô cần giấm làm gì"-một giọng nam nhân mà cô luôn trông ngóng ngày đêm xuất hiên phía sau cô.


"Hửm??"-Shinobu ngạc nhiên vì Giyuu đang ở đây.

"Cô ngậm cái gì thế Shinobu?"-Giyuu lạnh tanh hỏi

"Hứm, hưm, hưm, hưm."-Shinobu nhảy tưng tưng đến đỏ cả mặt để đòi lọ giấm.

Thế là Giyuu đưa lọ giấm cho xong và Shinobu tu một hơi hết sạch lọ giấm trong sự ngỡ ngàng của Giyuu.

"Cô làm gì mà uống giấm dữ vậy?"-Giyuu

"Không phải chuyện của tên chó chết nhà anh."-Shinobu chửi không suy nghĩ

Giyuu hơi quặn lòng vì anh gia đình anh, chị anh và bạn thân anh thật sự chết. Anh im lặng một hồi rồi nói tiếp.

"Kagaya-sama giao cho chúng ta nhiệm vụ điều tra khu phố nơi tên Muzan tạm trú mới đây để ..." -Giyuu bị cắt lời.

"Rồi rồi, anh im lặng đi tôi hiểu rồi. Giờ thì phải tốn một mớ thời gian để làm nhiệm vụ với anh nữa, anh cút xéo ra đi rồi tôi chuẩn bị một số thứ đã."-Shinobu thể hiện rõ sự phẫn nộ sau khi những gì Giyuu nói với cô hôm trước.

Giyuu vẫn để lộ ra khuôn mặt lạnh tanh và chậm rãi bước ra ngoài, đóng cửa lại.

Sau đó dùng tay không bóp vỡ lọ giấm không, khiến tay cô bị cứa chảy máu.

"Đúng là một tên chó chết ngạo mạn mà, ỷ mình là trụ cột lâu năm là ngon chắc? Để tôi cho anh xem nhiệm vụ lần này anh sẽ sống không bằng chếtttt."-Shinobu độc mồm là vậy nhưng sâu trong thâm tâm cô cayyy cực kỳ vì không thể chinh phục được Giyuu.


Còn ở trước cổng tiểu phủ của Xà trụ Iguro Obanai thì anh đã đợi cô nàng Misuri từ lâu rồi, và từ xa anh đã thấy cô chạy hồng hộc một cách vội vã tới. Vốn dĩ Mitsuri được liệt vào hàng trụ cột do cơ bắp phát triển đột biến của cô chứ về phần thể lực thì cạn lời.

"Hộc hộc, haaaa, chào buổi sáng Obanai-san. Anh..ha ha.. anh khỏe chứ?"-mặc dù mệt bở hơi tai nhưng cô vẫn cố gắng chào hỏi

Nhìn thì Obanai cảm thấy Mitsuri tội nghiệp Mitsuri nhưng anh vẫn tỏ ra điệu bộ cool ngầu để lấy le với cô, "Ăn sáng gì chưa, Karoji?"

"Tôi á, tôi chưa giờ thì người tôi xẹp lép như con tép rồi này."-Mitsuri xoa bụng than vãn

"Chúng ta có nhiệm vụ làm chung đây, nên tôi sẽ mời cô ăn sáng với tư cách là đồng nghiệp thôi nhé. Chỉ là đồng nghiệp thôi."-Obanai cố tình nhắc lại để tránh sự đỏ mặt của bản thân.

"UI, ui thật á? Yay sao anh hôm nay tốt đột xuất thế, à mà tôi xin lỗi tôi chưa có làm nhiệm vụ với anh bao giờ mà hihi, tôi đãng trí quá."-sau đó bỗng nhiên Mitsuri áp mặt lại gần Obanai và hỏi

"Ủa sao hôm nay nhìn anh gọn gàng, sáng sủa hơn mọi khi vậy. Chúng ta chỉ đi tuần tra sẵn xiên vài con quỷ làm lẩu thôi mà."-Mitsuri

Obanai lúc này chỉ dám nhìn cuống đất và tránh mặt Mitsuri vì cậu đang ngượng chết mịa ra mà vẫn phải giữ phong thái cool ngầu.

"Tôi lúc nào cũng gọn gàng cả, chẳng qua không ai chú ý thôi. Và cô mang cái này vào, sáng sớm trời còn lạnh đấy."-Obanai quay mặt sang hướng khác trong khi tay thì đưa Mitsuri đôi tất dài màu lục.

"Ôi trời"-Mitsuri bất ngờ và đỏ mặt vì sự ngầu và tin tế của cậu. 

"Nhiệm vụ của chúng ta hôm nay là phải điều tra con quỷ nào đã ẩn thân và làm giả danh một nhà hàng bất kì nào đó đễ đầu độc người dân."-Obanai cố gắng nói trong khi khuôn mặt ửng đỏ.

"Hừm tôi hiểu rồi đi thoiii."-Mitsuri

Trong lúc đó thì Mitsuri vẫn cứ vẫn vơ suy nghĩ rằng,"TỪ khi tham gia Sát quỷ đoàn thì Obanai là người đối xử đặc biệt với mình nhật nếu như so sánh với người khác. Vậy có coi là thích được không nhỉ? Khong không không không được con gái con đứa mà cứ mộng tưởng vậy, chẳng qua Obanai chỉ ga lăng với con gái thôi. Ủa mà anh ta đâu có ga lăng với Kanae đâu nhỉ. HỪmmmmmmmmm, đáng nghi quá, nhưng mà mình vẫn phải tiếp tục quan *ọtt ọt ọt"-Tiếng bụng của Mitsuri réo làm gián đoạn dòng suy nghĩ của cô. "Mà thôi kệ đi, Obanai mời mình ăn sáng là quá tốt rồi, yêu đương tính sao đi."

"Tôi muốn ăn Dangooo, Obanai-san ơi ời"-Mitsuri làm nũng

"Được vậy thì Dango."-Obanai vẫn gồng 

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me