1shot Junseob Ngoc
Part 2.Ba ngày sau đó, mọi chuyện diễn ra theo đúng mong muốn của yoseob, Junhyung ko *đụng chạm hay trêu đùa hay làm bất cứ thứ gì gây phiền nhiễu* đến cậu nữa. Ngày đầu tiên Yoseob thấy rất vui và thoải mái. Ngày thứ hai bắt đầu thấy thiếu vắng cái gì đó và một nỗi nhớ gợn gợn trong lòng. Junhyung hoàn toàn *lờ* cậu đi. Bất cứ khi nào cậu xuất hiện ở gần chỗ anh là chưa đầy 5s, Junhyung đã biến mất ko vết tích. Những hành động như vậy của Junhyung diễn ra liên tiếp 3 ngày liền khiến Yoseob thật sự phát điên. Ngay cả khi cậu cố gọi tên anh thật to và cố đuổi theo thì anh vẫn tiếp tục đi như ko hề nghe thấy. Junhyung bơ cậu rồi, anh ghét cậu rồi, phải làm sao đây ?Cậu nhớ những cái ôm ấm áp của anh, nhớ mùi hương vương trên tóc ngọt ngào, nhớ những trò chọc phá của anh,.. Nhớ tất cả những gì thuộc về Yong Junhyung. Con người thật mâu thuẫn mà, đã ghét lại còn nhớ, đã muốn tránh đi lại càng muốn níu giữ chặt hơn. Cậu sao thế này ? Từ khi nào cậu đã quen với việc Junhyung luôn ở bên cậu, dành thời gian cho cậu... Và từ khi nào tim cậu lại đập mạnh, nhanh hơn bình thường ngay cả khi cậu chỉ nghĩ về anh ? Và cái tên Junhyung được nhắc tới cũng khiến cậu đỏ mặt ?Yong Junhyung đáng ghét..!!!******''Junhyung'' Yoseob vui mừng vì nhận ra sự có mặt của Junhyung trong phòng khách. Hôm nay lịch trình của anh rỗng và thật may là anh ko có ra ngoài.''Có chuyện gì sao, Seobie'' Junhyung hỏi dù ko hề ngẩng đầu nhìn Yoseob lấy một lần. Anh đã quá quen thuộc với giọng nói của cậu rồi. Cao và trong một cách kì lạ !Yoseob hơi ngẩn người, thì mấy ngày nay cậu ko được nghe từ chính miệng Jnhyung gọi tên cậu như vậy. Tim bất giác len lỏi chút ngọt ngào và theo đó hai má cũng hây hây đỏ.''Uhm...tại sao gần đây hyung lại tránh mặt em? Yoseob vào thẳng vấn đề.''Hyung có sao ?'' Junhyung cúi mặt che đi sự buồn bã giấu trong đôi mắt.''Đúng vậy ! Kể từ hôm đó hyung luôn tránh mặt em... Ko đối tốt, ko quan tâm...và cả ko bắt nạt em..''''Đó là nhứng gì em muốn mà''''Không, em...''''Em không muốn hyung đối xử tốt với em nhưng hyung cũng ko thể làm hại em. Hyung khiến em khó chịu vậy thì tốt nhất không phải là hyung nên tránh xa em sao ? Hyung bắt nạt em ? Không, hyung chưa bao giờ làm vậy !''Junhyung chua xót nói, anh ngửa cổ nhìn lên trần nhà ngăn không cho những giọt nước mắt rơi. Anh ko phải kẻ yếu đuối !''Junhyung àh, không phải em ghét những điều đó. Chỉ là em không hiểu tại sao hyung luôn đối xử với em như vậy ? Em cần mọi chyuện phải rõ ràng để em ko phải lo lắng hay đâm ra chán ghét. '' Yoseob đưa tay nắm lấy bàn tay Junhyung. Cậu ngạc nhiên khi thấy lòng bàn tay anh rất nhiều mồ hôi...Junhyung im lặng. Anh có nên thừa nhận tất cả không? Rằng anh yêu Yoseob và luôn muốn ở bên cậu.!''Junhyung, hãy cho em một lí do đi. Để em chấp nhận tất cả những hành động, cử chỉ và lời nói mà anh dành cho em. Em mong đó không phải là dành cho bạn bè thuần túy vì anh đối với những người khác không như vậy..''Yoseob nhìn vào mắt Junhyung, tay vẫn nắm lấy tay anh, cậu mong chờ một lời nói thật lòng.Nhưng Junhyung vẫ im lặng. Anh ko nói gì chỉ hơi nghiêng đầu cúi xuống ép môi mình lên đôi môi đỏ mọng của chàng trai nhỏ hơn. Chừng Gs Junhyung dứt môi ra và quay về vị trí như ban đầu. Còn Yoseob thì vẫn đang trong tình trạng ngỡ ngàng, mắt mở to đầy ngạc nhiên, trong lòng dậy lên những cơn sóng bất chợt của hạnh phúc... Ngay sau đó, một nụ cười ranh mãnh xuất hiện trên gương mặt thiên thần Yoseob, cậu xoay người Junhyung đối diện với mình và ép anh nhìn thẳng vào mắt cậu.''Hyung yêu em sao ?''Không phải là Junhyung tỏ tình mà Là Yoseob đặt câu hỏi cho anh. Cậu cần một điều chắc chắn , một lời khẳng định từ anh để hạnh phúc này ko mong manh, dễ vỡ.Junhyung bối rối và đỏ mặt. Nhất thời ko biết nên thừa nhận hay không nên chỉ im lặng nhìn Yoseob.''Thì ra là Ko phải...'' Yoseob chán nản đứng dậy. Đôi mắt cậu bắt đầu ngập nước. Thì ra cậu luôn là một thằng ngốc dễ bị lừa bởi Junhyung. Rốt cục cậu mong chờ cái gì từ anh? Nụ hôn đó...thật sự chẳng có ý nghĩa gì sao ?''Hyung yêu em ''Junhyung thổ lộ. Anh không níu tay giữ Yoseob lại cũng không hề đứng dậy đi lên trước cậu. Anh ngồi yên và ko hề nhúc nhích. Dường như toàn bộ sức lực đã dành trọn vào ba từ kia đến nỗi bây giờ anh muốn chớp mắt một cái cũng khó khăn.Yoseob thấy lòng mình dâng đầy hạnh phúc, hô hấp cũng trở nên khó khăn và không cách nào kìm hãm trái tim đang rộ ràng lại.''Hyung thật lòng yêu em'' Junhyung lặp lại một lần nữa.Phải rồi, đây ko phải một trò đùa, Junhyung ko bao giờ là kẻ thích đem tình cảm của bản thân ra đùa giỡn với cậu, cậu tin như vậy. Vì cậu cảm nhận được...trái tim mình đập cùng nhịp điệu với trái tim anh !Yoseob quay lại nhìn Junhyung một cách dịu dàng, cậu mỉm cười.''Nhưng hyung không biết nên bày tỏ như thế nào cả. Hyung sợ em sẽ ghê tởm, sẽ lảng tránh anh...''''Hyung thật ngốc ! Em sẽ không bao giờ làm vậy vì...em cũng yêu hyung.''Bằng ánh mắt ôn nhu chan chứa tình cảm, Yoseob-một lần nữa cười hạnh phúc vì người này, vì con người mang tên Junhyung xấu xa * cướp* đi trái tim cậu từ lúc nào mà chính cậu cũng không hay biết.Junhyung xúc động, kìm lòng ko được mà kéo Yoseob vào lòng vây lấy cậu bằng vòng tay mạnh mẽ ấm áp, cúi đầu đặt lên môi cậu một nụ hôn. Nụ hôn đầu tiên cho một tình yêu mới nảy nở, hạnh phúc và bền chặt.*****Tình yêuko phải quá cầu kì, ko phải cứ dùng những lời hoa mĩ và cách tỏ tình lãng mạn nhất mới là yêu.Tình yêu của anh và cậu đơn giản là những bình yên khi bên nhau.Là khi anh ở bên và ôm cậu vào lòng...Là những khi cậu buồn có ai đó chọ cphá mang lại nụ cười tươi tắn trên gương mặt thiên thần.Là những khi nước mắt rơi có người lau khô chúng...Là những lúc mệt mỏi có một bờ vai cho mình tựa vào...Là những lúc cô đơn có bàn tay ai nắm lấy...siết chặt....Chỉ là như vậy thôiVà em đã yêu anh thật nhiều !*****Extra :1. Thứ nhất là chuyện Junhyung chất đầy coke vào tủ lạnh là vì 2 nguyên do. Đầu tiên là anh thích uống coke và nhất nhất phải có thứ đó mỗi ngày. Thứ hai là vì Yoseob rất ghét nước ngọt có ga, cậu ấy chỉ thích chuối và sữa thôi. Và chắc chắn Yoseob sẽ phàn nàn về việc Junhyung trưng dụng hoàn toàn cái tủ lạnh... Đó là một cách mà Junhyung sử dụng để thu hút sự chú ý từ cậu...!Tất nhiên so với cái cách củ chuối đó Junhyung có thể dùng nhiều cách khác khả quan hơn. Nhưng vì anh là anh, là Yong Junhyung nên cách này với anh mà nói là tốt nhất !Anh cần thời gian nhiều hơn để thu thập đủ tình cảm của Yoseob dành cho anh, nếu ko anh sẽ chết vì tuyệt vọng mất (==)2. Mỗi lần Junhyung kéo Yoseob vào cái ôm của mình thì Yoseob đều lảng ra và chuồn mất. Điều đó khiến Junhyung rất xấu hổ và trở nên ngượng nghịu hơn. Khi anh chuẩn bị thổ lộ lòng mình thì ngay lập tức cái quyết tâm đó cũng biến mất luôn vì nhìn Yoseob thật...quá ngây thơ ! Anh sợ cậu sẽ shock ! (về khoản này thì au thấy th Pò còn ngây thơ hơn ='=)3. Junhyung thích trêu chọc Yoseob vì đó là lúc anh thấy vui vẻ nhất khi ở bên cậu. Kể cả khi Yoseob tức giận hay hờn dỗi thì cũng luôn đáng yêu (với anh) !4. Có những lúc Junhyung kìm lòng ko được mà muốn hôn lên môi Yoseob nhưng anh lại sợ cái mình nhận được là * 5 ngón tay in hằn lên má*. Anh sợ phải trả giá cho hành động lỗ mãng của mình nên phải giả vờ như đang ...bắt muỗi (=''=)5. Có lần Junhyung nghĩ ra trò bỏ sâu vào áo Yoseob, nhưng lại ko ngờ Yoseob sợ đến mức khóc thét lên. Sau lần đó anh hối hận lắm , ko bao giờ dám nghịch dại nữa. Hậu quả lần đó anh phải đãi cậu cả chầu kem hoa quả cậu mới chịu tha thứ cho anh.*******Tóm lại là chỉ có hai thằng ngốc này mới yêu nổi nhau.!!!!!!Haiz, và có 1 koan dở hơi như mình mới lảm nhảm kiểu này ==
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me