TruyenFull.Me

2 Edit Sau Khi Nhan Buff Tu He Thong Nam Vung Toi Bi Nghi Ngo Lien Tuc

Mặc dù thời gian sống chung không phải quá lâu, chỉ vài ngày ngắn ngủi, nhưng Amuro Tooru cũng coi như có chút hiểu biết về Usuha Izuki.

Usuha Izuki.

Chỉ cần cái tên này, Amuro Tooru sẽ liên tưởng ngay đến những tác phẩm văn học cổ như 《Vạn Diệp Tập》 hay 《Chẩm Thảo Tử》.

Chỉ nhìn vào cái tên, trong đầu Amuro Tooru sẽ hiện lên hình ảnh một chàng trai quý tộc mặc trang phục hòa phục, khí chất thanh nhã, điềm tĩnh, bình yên, dường như là một người có xuất thân quý tộc.

Nhưng thực tế, người này lại là kẻ nói ít, đứng ở đó thôi cũng đủ làm người khác phải tránh mắt, chẳng có chút phong nhã nào cả.

Tính cách của cậu ta cũng có chút vấn đề.

Giống như một con mèo hoang, lúc có việc cần đến người khác thì thái độ rất tốt, cái đuôi mềm mại quấn quanh chân người, kêu meo meo như chờ được vỗ về, nhưng khi không có việc gì thì đột nhiên lại vươn móng vuốt, cào người một cái. Khi bạn nhìn lại, cậu ta lại làm vẻ mặt vô tội, liếm móng vuốt như thể ngón tay bị thương là chuyện hết sức hợp lý.

Đúng vậy, kỹ thuật diễn chính là như vậy đó, chỉ thiếu một câu trực tiếp viết: "Diễn như thế nào? Cuộc sống sao có thể không diễn được?"

Lần đầu gặp nhau còn có chút nghiêm túc, nhưng sau đó lại thả bay bản thân, chỉ nghĩ đến việc trốn việc mà sống qua ngày.

Ngày hôm qua, Amuro Tooru phụ trách thu thập tình báo, vội vàng đến mức suýt chết đi sống lại, lại phát hiện Usuha Izuki chẳng làm gì ngoài việc xem TV, không hề làm gì khác. Điều này khiến anh cảm thấy không hài lòng và đưa ra nghi vấn:

"Usuha Izuki, cậu chẳng làm gì cả, có phải không ổn không? Midorikawa Yui ít nhất còn phụ trách nấu cơm mà."

"Cậu phải hiểu rõ mối quan hệ cung cầu."

Lúc đó, Usuha Izuki nghiêm túc nói: "Là họ mời tôi vào, chứ không phải tôi xin vào làm. Tôi làm việc kiểu gì, họ phải lường trước rồi chứ. Đây là tổ chức, phải thế mới đúng!"

Amuro Tooru: "... Có cậu trong tổ chức đúng là một món quà trời ban."

Cậu ta chẳng diễn chút nào cả!

Chiều hôm đó, Amuro Tooru liền tìm được cơ hội gặp mặt với bạn thời thơ ấu, Morofushi Hiromitsu, lén lút thảo luận về tình huống này.

Khả năng thứ nhất: Usuha Izuki thực sự không hài lòng với tổ chức, chính là kiểu sống buông thả như vậy, tổ chức chắc chắn sẽ không giết cậu ta vì thấy cậu ta có giá trị lợi dụng.

Khả năng thứ hai: Usuha Izuki có lẽ đã gia nhập Tổ chức từ lâu, lần này được phái đến để giám sát bọn họ, làm một "giám khảo ẩn mình". Vì thế, dù nhiệm vụ thất bại hay thành công, với cậu ta mà nói cũng chẳng quan trọng.

Chỉ là... Amuro Tooru không hiểu lắm, một giám khảo ngầm mà lại phô trương đối đầu như vậy là vì cái gì? Lẽ ra cậu ta nên hòa nhập vào nhóm họ rồi lặng lẽ quan sát mới đúng chứ?

Tin tốt là, mặc dù Usuha Izuki khiến bọn họ đau đầu không ít, nhưng khi Vodka gọi điện đến dò hỏi tình hình, tiện thể vô tình thả một câu:

"Chiều nay mấy người trò chuyện riêng chuyện gì thế? Sao không gọi cả Usuha Izuki? Cậu ta than phiền với tôi là mấy người đang xa lánh cậu ấy."

Morofushi Hiromitsu vẫn có thể bình tĩnh trả lời:

"Bọn tôi đang lén bàn chuyện Usuha-san nói linh tinh ấy mà."

Vodka im lặng một lúc, rồi đáp:

"...... Ừm, hiểu rồi. Nhưng mấy người cố nhịn một chút đi."

Amuro Tooru, người đã suy nghĩ kỹ càng một cái cớ khác: "............"

Cái lý do này mà cũng qua cửa luôn á?! Vodka đây là đang thông cảm với bọn họ à?! Vậy nghĩa là Vodka cũng rất rõ cái tên đó là dạng gì đúng không!?

Nhận ra thái độ của Vodka, Morofushi Hiromitsu và Amuro Tooru cảm thấy thế giới này đúng là huyền bí không thể đoán trước.

Đồng thời, bọn họ cũng càng thêm cẩn thận khi đối mặt với Usuha Izuki.

Thế nhưng, chỉ vì thấy hai người bọn họ cùng nhau ra ngoài mà lập tức đi méc với Vodka... Đây rốt cuộc là ấu trĩ, hay là một lời cảnh cáo?

Usuha Izuki còn chẳng buồn diễn, vậy mà Vodka cũng không giúp cậu ta tô vẽ thêm một chút, cứ thế nói thẳng với bọn họ rằng "Usuha Izuki đi méc". Thái độ này đúng là khó hiểu, thậm chí còn giống như đang cố tình châm ngòi...

Chẳng lẽ chuyện có thể hợp tác tốt với một cộng sự khó nhằn hay không cũng là một vòng khảo sát của Tổ chức?

Đầu óc hai người họ quay mòng mòng vì những mâu thuẫn đầy rẫy trên người Usuha Izuki, đến mức không biết đã định bao nhiêu giả thuyết rồi.

Xét từ một góc độ nào đó, thái độ lười nhác, trốn tránh nhiệm vụ của Usuha Izuki thoạt nhìn có vẻ như cậu ta không muốn dính líu đến chuyện của Tổ chức, cố gắng giữ cho đôi tay mình sạch sẽ một chút.

Nếu thật sự chỉ là một kẻ ngang bướng nhưng không có ý xấu, bọn họ cũng không phải không thể nhịn thêm một chút.

— Nhưng suy nghĩ đó lập tức tan thành mây khói khi Usuha Izuki dõng dạc tuyên bố rằng mình quen biết một người rất giỏi tra tấn và có thể nhờ vả bất cứ lúc nào.

Morofushi Hiromitsu cạn lời: "Rốt cuộc trước đây cậu đã làm cái gì mà lại quen toàn những người như vậy?"

Usuha Izuki hỏi lại:

"Amuro-san bận rộn trong ngoài suốt mấy ngày nay, chẳng lẽ không điều tra được gì về tôi sao? Điều tra rồi mà không chia sẻ với anh chút nào à? Tôi thấy hai người đúng là 'nhất kiến như cố' luôn ấy chứ!"

(*Nhất kiến như cố: Vừa gặp đã thân)

Cậu ta còn cố tình đến chỗ người quen ăn cơm! Không tin hai tên nằm vùng này lại không nhân cơ hội điều tra gì đó!

Nếu chuyện này xảy ra lúc mới bắt đầu, bị người của Tổ chức nói rằng mình và osananajimi "vừa gặp đã thân", có lẽ Morofushi Hiromitsu sẽ tim đập nhanh một chút. Nhưng bây giờ, anh rất bình tĩnh mà đáp lại:

"Vì chỉ có hai chúng tôi thực sự muốn hoàn thành nhiệm vụ này thôi."

— Vodka mà đến đây thì chắc cũng hiểu ngay tại sao tôi với Amuro Tooru 'nhất kiến như cố'! Tôi không có gì phải chột dạ hết!!!

Amuro Tooru cũng chẳng buồn che giấu:

"Tôi là một tay tình báo, hiếu kỳ hơi mạnh một chút cũng là chuyện bình thường thôi. Nhưng dạo này phần lớn sự chú ý của tôi đều dồn vào nhiệm vụ mà Tổ chức giao, nên không tìm hiểu quá sâu. Tôi chỉ biết cậu trước đây thường xuyên xuất hiện trên con phố này..."

Đến nước này rồi, Usuha Izuki cũng không giấu giếm nữa. Dù gì lúc trước không nói, chẳng qua là để tích lũy giá trị hoài nghi thôi, bây giờ thì chẳng cần thiết nữa.

"Được rồi, vậy tôi thẳng thắn luôn —— trước đây tôi làm HR, nhưng cũng kiêm thêm công việc tuyển dụng nhân tài."

"Một HR, quen biết chút sát thủ với chuyên gia tra tấn thì cũng bình thường thôi mà, đúng không?"

Amuro Tooru, người đang ăn vặt, sững sờ đến mức suýt nghẹn:

"Khoan... Công ty cũ của cậu rốt cuộc kinh doanh cái gì?"

"Là một công ty giết người."

Hai tên nằm vùng: "............"

Thế nhưng, bọn họ chẳng hề bất ngờ chút nào. Ngược lại, còn có cảm giác như vừa đặt được một hòn đá trong lòng xuống đất.

Usuha Izuki quả nhiên không phải người bình thường theo đúng nghĩa mà cậu ta tự nhận.

"Nhìn tôi kiểu gì thế! Tôi cũng muốn tìm một công việc bình thường mà! Nhưng chẳng phải trước đây tôi không thích nghi nổi với xã hội bình thường sao?" Usuha Izuki bực bội kêu lên. "Nên bây giờ tôi đang nỗ lực để sống như một người bình thường đấy, tôi đang bù đắp lại đây!"

"Không... nói vậy thì, chuyện này không phải cứ bù đắp là có thể giải quyết đâu..." Morofushi Hiromitsu cười đến mức suýt không nhịn nổi.

Amuro Tooru bây giờ chẳng còn chút khách khí nào với Usuha Izuki nữa, trực tiếp châm chọc:

"Được rồi, vậy 'người bình thường' đây, nói thử xem nếu giao nhiệm vụ này cho cậu thì cậu sẽ xử lý thế nào? Để tôi mở mang tầm mắt xem cậu đã xã hội hóa đến đâu rồi nào?"

Nếu Vodka có mặt ở đây, chắc chắn anh ta đã giơ tay kiểu Nhĩ Khang để ra hiệu cho Amuro Tooru ngậm miệng lại.

Nhưng Vodka không có ở đây. Vậy nên Usuha Izuki thuận lợi nói ra câu tiếp theo:

"Người bình thường bọn tôi, gặp phải vấn đề kiểu này thì cứ ném tiền ra thuê người giải quyết thôi!"

Amuro Tooru: "......"

Morofushi Hiromitsu khẽ ho một tiếng:

"Cái này chắc không khả thi lắm. Thị trưởng đã hợp tác sâu với giới ngầm ở Fukuoka, sát thủ ở đây phần lớn đều làm việc cho các công ty. Nếu công ty nào dám nhận vụ này, thì chẳng khác nào đắc tội với khách hàng lớn. Có tiền cũng chưa chắc thuê được người."

"Còn có sát thủ tự do mà..."

Amuro Tooru cười lạnh:

"Toàn mấy kẻ thần thần bí bí, chỉ riêng chuyện liên lạc được với chúng đã đủ phiền rồi. Nếu giao dịch trục trặc thì đến lúc đó còn tìm chẳng ra người. Tổ chức không phải ngân hàng, không có tiền cho cậu tiêu xài đâu, cách này không được."

Usuha Izuki bỗng dưng như nghĩ ra gì đó:

"Nhắc tới tài chính... Nếu tôi tự mình hoàn thành nhiệm vụ, vậy số tiền thưởng này có phải sẽ thuộc về tôi hết không?"

Morofushi Hiromitsu nghiêm túc khuyên nhủ:

"Có thể là vậy, nhưng trọng điểm lần này không phải tiền thưởng, mà là bài kiểm tra của Tổ chức..."

Đây là một bước tiến quan trọng.

Nếu tình hình bắt buộc phải trực tiếp ra tay thủ tiêu thị trưởng, thì coi như không còn đường rút khỏi Tổ chức nữa.

Nhưng Usuha Izuki thì chỉ quan tâm đến tiền.

Hệ thống:【 Tổ chức trả lương cho cậu cũng không hề thấp mà...】

【Tiền không phải vấn đề! Quan trọng là, nếu tôi một mình hoàn thành nhiệm vụ này, thì khi báo cáo, công lao nhất định phải được tính hết cho tôi!】

Usuha Izuki đầy hứng thú:

【Đến lúc đó, báo cáo của tôi sẽ viết như thế này: "Tất cả đều là công lao của một mình tôi, hai người kia tuy có thực lực, nhưng hoàn toàn không hiểu cách phối hợp đồng đội, không khuyến nghị tuyển dụng, hoàn toàn là lãng phí tiền lương. Chi bằng đưa hết chỗ đó cho tôi" 

... Nhưng trên thực tế, bọn họ đúng là có năng lực, chỉ là do tôi mà bài kiểm tra không đạt hiệu quả. Gin chắc chắn sẽ nghĩ đây là tư thù cá nhân, rồi lại cho họ thêm cơ hội. Sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ đồng ý gia nhập thôi. Đến khi Morofushi Hiromitsu bại lộ, tôi có thể đường đường chính chính nói rằng: 'Lúc đó tôi đã không khuyến nghị tuyển dụng họ, là các người không chịu nghe.'】

Hệ thống: 【...... Tôi khuyên cậu nên tích đức.】

Usuha Izuki đã suy tính kỹ. Quan hệ với đám nằm vùng kia, tốt nhất chỉ nên dừng ở mức quen biết nhưng không quá thân thiết. Như vậy vừa dễ dàng duy trì giá trị hoài nghi, lại không đến mức bị liên lụy nếu có chuyện xảy ra.

Sau đó Usuha Izuki làm bộ nghiêm túc gọi điện cho thương nhân tình báo quen biết, xác nhận một số tình huống, sau đó nhanh chóng sử dụng hết đạo cụ tăng may mắn và độ thân thiện cho bản thân, rồi mới bước ra khỏi cửa.

Amuro Tooru và Morofushi Hiromitsu liếc nhau một cái, trong lòng đầy cảnh giác rồi lặng lẽ đi theo sau, muốn xem Usuha Izuki định làm trò gì.

Hôm nay, phong cách thời trang của Usuha Izuki vẫn thảm họa như mọi khi, nhưng may mà những người có EQ xã hội cao thường chọn cách tránh xa người lập dị thay vì tiến lên bày tỏ sự bất mãn của mình... À khoan, có người tiến lên thật kìa!!!

Cuối cùng cũng có người trị được cậu ta rồi! Để cậu ta hiểu rằng cái bộ dạng này thật sự chẳng dễ nhìn chút nào!

Amuro Tooru và Morofushi Hiromitsu nín thở, giữ khoảng cách nhất định, kiên nhẫn quan sát diễn biến phía trước.

Người chặn đường trông như một nữ sinh cấp ba với phong cách trang điểm cực kỳ đáng yêu, nhưng khi vừa mở miệng lại phát ra giọng đàn ông:

"Cái kẹp tóc này cậu mua ở đâu vậy?"

Hai người theo dõi từ phía sau: "......?"

Usuha Izuki nhếch miệng cười, ánh mắt hứng thú đánh giá người trước mặt:

"Người khác tặng, tôi cũng không biết mua ở đâu." Cậu ngừng một chút, rồi tiếp: "Anh là sát thủ à?"

"Hả?" Người đàn ông giả gái lập tức nheo mắt đầy sắc bén, "Cậu cố tình đến tìm tôi à?"

Usuha Izuki nói: "Trước đây tôi làm HR cho một công ty chuyên giết người thuê, nên mấy chuyện này tôi hơi nhạy cảm một chút... À mà, anh có em gái không?"

Người đàn ông giả gái đã lặng lẽ rút dao găm ra:

"Ý mày là sao?"

Usuha Izuki lập tức bịa chuyện, bám vào một chi tiết không quan trọng:

"Chuyện là thế này, giờ tôi đã nghỉ việc và chuyển sang làm tình báo thương mại. Vừa khéo tôi biết Kuhanakai bên kia đang bắt cóc một cô gái tên Hayashi Kyoka, định bán cho thằng con trai biến thái của thị trưởng. Mà cô bé đó lại trông rất giống anh..."

"Kyoka!"

Tên giả gái lập tức biến sắc, có vẻ muốn lao đi ngay nhưng lại do dự vì điều gì đó, đứng khựng lại:

"Cậu..."

Thiếu niên thời thượng với mái tóc bạch kim vẫn giữ nguyên nụ cười:

"Nếu không tin tôi, anh có thể tự đi xác minh với một tay tình báo mà anh tin tưởng. Nhưng tốt nhất nên nhanh lên nhé. Người tốt bụng như tôi, tự mang tin tức đến tận cửa thế này không có nhiều đâu."

"...Cậu muốn tôi làm gì?"

"Để con trai thị trưởng tự thú trước ống kính, thừa nhận hành vi phạm tội của hắn ta, và phát tin bắt cóc lên truyền hình."

Người đàn ông giả gái thoáng cân nhắc, ánh mắt đầy cảnh giác:
"...Nếu những gì cậu nói là thật."

Nói xong, người đó lao đi nhanh như một cơn gió.

Usuha Izuki chậm rãi bước đến chỗ Amuro Tooru và Morofushi Hiromitsu phía trước, giọng điệu hờ hững:

"Hạ màn thôi, quan sát cả đêm, bây giờ chỉ cần ngồi xem đi."

Morofushi Hiromitsu xem đến mức có hơi đần mặt:

"Người đó là ai? Cậu cố ý đi tìm người kia à?"

"Sát thủ của Kuhanakai, thực lực không tồi. Người bên cạnh anh ta còn mạnh hơn nữa. Anh ta vốn đã muốn lật mặt với Kuhanakai từ lâu, thế nên Kuhanakai tính trả thù. Tên đó định bán em gái anh ta, mà trùng hợp thay, người mua lại chính là con trai thị trưởng."

Usuha Izuki cảm thán:

"Nếu anh ta làm được, tôi thậm chí còn tiết kiệm được một khoản tiền thuê."

Amuro Tooru: "...... Đó không phải là trọng điểm. Cậu rõ ràng cả ngày chỉ xem TV, ra khỏi nhà cũng chỉ để gọi điện thoại, vậy đống tin tình báo này cậu lấy từ đâu ra?"

Biết thông tin đã đành, nhưng xâu chuỗi chúng lại nhanh như vậy, còn lên kế hoạch và thực hiện hành động ngay tức khắc—làm sao có thể chỉ trong chớp mắt mà xong được?

Không ngần ngại ra tay với con trai thị trưởng, không ngại đắc tội thị trưởng, hơn nữa còn thực sự có thể hoàn thành nhiệm vụ ám sát. Nếu tìm người giỏi thế này mà dễ vậy, thì tổ chức trước kia còn phải đau đầu làm gì nữa chứ!

Usuha Izuki chớp chớp mắt, đôi mắt xanh lục trông vừa vô tội vừa đầy lý lẽ.

"Tôi đã nói rồi mà, tôi là một tay tình báo. Dù có ngồi ở nhà cả ngày thì những gì cần biết vẫn phải biết, đó là chuyện cơ bản, đúng không? Hết cách rồi, quan hệ rộng đúng là lợi hại ghê."

Amuro Tooru: "............"

____

Chuyên mục giải thích của Nhà Conan: Lý do Amuro Tooru liên tưởng đến 《Vạn Diệp Tập》 (Man'yōshū) và 《Chẩm Thảo Tử》 (Zaimoku Zōshi) khi nghe tên Usuha Izuki.

1. Tính chất cổ điển của cái tên

"Usuha" (薄葉) có nghĩa là "lá mỏng", gợi lên hình ảnh thiên nhiên tinh tế, thường xuất hiện trong thơ ca Nhật Bản cổ điển.

"Izuki" (伊月) có thể liên quan đến trăng (月 - tsuki), cũng là một hình ảnh phổ biến trong văn chương cổ.

2. Liên hệ với《Vạn Diệp Tập》

《Vạn Diệp Tập》 là tuyển tập thơ cổ Nhật Bản, trong đó có rất nhiều bài thơ tả thiên nhiên, lá cây, trăng sao.

Đó là các yếu tố có thể khiến Amuro liên tưởng đến cái tên Usuha Izuki.

3. Liên hệ với《Chẩm Thảo Tử》

《Chẩm Thảo Tử》 là một tác phẩm văn học cổ đề cập đến những câu chuyện mang tính gợi cảm, tinh tế về con người và thiên nhiên.

Tên Usuha Izuki có thể mang lại cảm giác mềm mại, thanh tao giống như những nhân vật hoặc hình ảnh trong tác phẩm này.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me