TruyenFull.Me

2 Edit Sau Khi Nhan Buff Tu He Thong Nam Vung Toi Bi Nghi Ngo Lien Tuc

Morofushi Hiromitsu cảm thấy có gì đó hơi sai sai.

Anh chỉ là một thành viên tổ chức hạng bét, đến mật danh cũng chưa có. Lẽ ra ở giai đoạn này, anh phải nghe lệnh những thành viên có mật danh, ngoài nhiệm vụ được giao thì gần như không biết gì về tổ chức, thậm chí còn chưa chắc đã thấy mặt vài thành viên có mật danh của tổ chức  mới đúng.

Vậy mà bên tổ tình báo của Furuya Rei còn chưa đâu vào đâu, bên anh lại đột nhiên được tiếp xúc với loại thông tin cơ mật này... Nếu không phải rõ ràng áp lực tinh thần mà Usuha Izuki mang lại quá lớn, Vodka còn động chút lại thương cảm anh, hết lần này đến lần khác ám chỉ sẽ giúp mình xin mật danh, bảo mình cố gắng đừng gục ngã, những gì bản thân bỏ ra đều sẽ được đền đáp, thì Morofushi Hiromitsu đã phải nghĩ đây là một cái bẫy.

Cha nuôi của Usuha Izuki là Arak đúng không? Trước đây ở Trung Đông, việc ông ta tiếp xúc với Liên Xô là chuyện bình thường, nhưng vì Trung sẽ Đông quá xa xôi, nên dù hiện tại anh có thể nói chuyện với Gin và Vodka, cũng chỉ biết được tình báo ở mức "Usuha Izuki từ Trung Đông trở về" thôi, hỏi thêm nữa thì không có, anh cũng không hỏi kỹ.

Vậy, Arak đã từng bị vu oan là nội gián của Liên Xông à? Đây là lần đầu tiên mình nghe nói đến.

Morofushi Hiromitsu rất tự nhiên loại trừ khả năng Arak là nằm vùng.

Nhìn xem đãi ngộ hiện tại của Usuha Izuki đi!

Có đứa con nuôi của nằm vùng nào lại được kiêu ngạo như thế không hả! Tổ chức đâu phải làm từ thiện!

Nếu Arak thật là nằm vùng, thì đãi ngộ của Usuha Izuki chỉ có thể là do tổ chức muốn dùng cậu ta làm mồi nhử thôi.

Nhưng Morofushi Hiromitsu tin chắc, bất kỳ cơ quan tình báo nào có đầu óc sẽ không dại dột làm vậy. Dù Arak là nằm vùng đi nữa, không có nghĩa là con nuôi của một nằm vùng cũng có thể được đào tạo thành nằm vùng kế nhiệm. 

Rủi ro quá lớn, không đáng... Vì vậy, đây hoàn toàn là một "ưu đãi" vô nghĩa, tổ chức không đến mức ngay cả điều này cũng không nghĩ ra.

Nhìn cái kiểu Usuha Izuki châm chọc về việc cha nuôi bị nghi ngờ là nằm vùng kìa, đúng là chẳng hề lo lắng chút nào... À không, Usuha Izuki đầu óc có vấn đề, phản ứng của cậu ta không thể tin được.

Gin và Vodka cũng cạn lời với cậu ta.

Thông thường, chẳng ai muốn nhắc đến chuyện nằm vùng, bởi vì lỡ lời một chút cũng dễ bị cho là đang dò xét người khác. Chỉ riêng Usuha Izuki là chẳng hề kiêng dè, cứ thế lôi chuyện nằm vùng ra nói, dù đề tài chẳng liên quan chút nào. Đúng là chẳng biết e dè là gì.

"Yêu cầu nhiệm vụ là phải bảo mật, hiện tại không thể nói rõ chi tiết rốt cuộc tình hình thế nào." Vodka nói, "Nếu cậu muốn biết, trực tiếp tham gia nhiệm vụ là tiện nhất."

Morofushi Hiromitsu cũng hy vọng Usuha Izuki tham gia.

Usuha Izuki mà đi nói, Vodka có lẽ sẽ cân nhắc đến huyết áp của mọi người mà gọi cả Morofushi Hiromitsu theo, dù vốn dĩ không đủ tư cách. Nhiệm vụ này coi như là nhiệm vụ cơ mật, biết đâu lại có thể biết được tình báo quan trọng nào đó.

Nhưng Usuha Izuki đáp ngay: "Tôi không muốn biết."

Morofushi Hiromitsu: "..."

Khóe miệng Vodka giật giật: "Cậu có muốn suy nghĩ lại không, biết đâu sẽ liên quan đến tình báo về cái chết của Arak."

Lần này Usuha Izuki không tiện từ chối nữa, cậu làm bộ do dự: "Khoảng khi nào?"

"Ngày mai." Gin cười lạnh, "Là thứ bảy, không ảnh hưởng đến việc mày đi chơi với bạn học đâu, yên tâm chứ?"

Morofushi Hiromitsu không nhịn được cảm thán. 

Ngay cả Gin cũng thành thạo việc biết phải đợi đến cuối tuần mới tìm Usuha Izuki tăng ca...

Usuha Izuki được voi đời tiên: "Người thường như chúng tôi đi chơi với bạn bè đều phải đợi cuối tuần, ngày thường đi học làm gì có thời gian! Anh làm ảnh hưởng đến tôi rồi đấy!"

Gin bỏ ngoài tai những lời vớ vẩn đó.

Vodka thì không nhịn được khẽ lẩm bẩm: "Vậy ra cậu thật sự đi học à..."

Rồi im bặt.

Bị Usuha Izuki hành hạ lâu như vậy, Vodka đã đến mức cảm thấy dù tên này đi nhà trẻ cũng chẳng có gì lạ.

Gin lạnh lùng báo địa điểm và thời gian tập hợp, sau đó đứng dậy rời đi. Vodka thì lặng lẽ nháy mắt với Morofushi Hiromitsu, bảo anh tối nay nhất định phải giữ Usuha Izuki lại, đừng để cậu ta trốn mất.

Morofushi Hiromitsu định gật đầu đáp lại, nhưng khóe mắt lại liếc thấy Usuha Izuki đang lăm le như hổ rình mồi ở bên cạnh, chỉ có thể lộ ra nụ cười gượng gạo.

Cũng may Usuha Izuki không có ý định bỏ trốn, cậu theo Morofushi Hiromitsu lên xe anh, muốn từ căn cứ về nhà.

Morofushi Hiromitsu hỏi: "Buổi tối cậu muốn ăn gì không?"

"Tempura..." Usuha Izuki nghịch điện thoại, mở "Bản đồ vạn năng" tìm kiếm thông tin về nội gián, bỗng nhiên thấy một cái tên, lập tức vui mừng khôn xiết, "Hôm nay mua nhiều nguyên liệu một chút đi."

"Hả? Cậu đói bụng lắm à?" Morofushi Hiromitsu không hiểu chuyện gì.

Usuha Izuki cười tủm tỉm: "Amuro cũng ở Tokyo mà, hay là chúng ta cùng nhau ăn một bữa cơm đi!"

Trong đầu Morofushi Hiromitsu thoáng qua nghi vấn "Sao cậu ta biết Zero ở Tokyo?", nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh đáp: "Được thôi, nhưng nếu muốn tụ tập bạn bè, sao không gọi cả Vodka?"

"Anh ta hôm nay lại nói trình độ giao tiếp của tôi kém." Usuha Izuki bĩu môi, "Thêm một lần nữa, là tôi tuyệt giao với Vodka luôn."

Morofushi Hiromitsu không chắc Vodka đã biết tin này chưa, không biết là sẽ vui hay buồn.

Làm bạn với Usuha Izuki chẳng có gì tốt đẹp, nhưng cũng chẳng cần lo lắng bạn bè cậu ta sẽ ra sao, cứ nhìn Gin là hiểu.

Hở chút là bị mách lẻo, tố cáo lên tận Boss, người bình thường chắc chắn không chịu nổi.

Ngay trước mặt Morofushi Hiromitsu, Usuha Izuki gọi điện thoại cho Furuya Rei ở ghế phụ lái.

Lần đầu gọi, bên kia không nghe máy.

Usuha Izuki không bỏ cuộc mà gọi lại lần nữa, lần này cuối cùng bên kia cũng bắt máy.

Chưa đợi đối phương lên tiếng, Usuha Izuki đã mở miệng trước: "Vừa nãy sao không nghe điện thoại? Có phải anh đang làm chuyện mờ ám không?"

Furuya Rei vừa mới nói chuyện xong với người bên sở cảnh sát, giả vờ như không có gì: "Xin lỗi, vừa lúc không nghe thấy, cậu có chuyện gì sao?"

"Bây giờ anh ở Tokyo đúng không?"

Tuy nghe có vẻ là câu hỏi, nhưng ngữ khí hoàn toàn là khẳng định. Furuya Rei lập tức cảnh giác cao độ, nhưng vì đoán có khả năng là do Akai Shuichi tiết lộ hoặc ai đó nói cho Usuha Izuki, nên anh cũng không quá khẩn trương: "Đúng vậy, sao thế?"

"Không có gì."

Usuha Izuki dùng giọng điệu nhẹ bẫng như không có chuyện gì nói: "Tối nay đến nhà tôi ăn cơm đi, ba tên nội gián cùng nhau thảo luận một chút..."

'Két...'

Tiếng phanh xe chói tai vang lên, người Usuha Izuki theo quán tính lao về phía trước, may mà cậu thắt dây an toàn, không đến mức bay cả người ra ngoài.

Ổn định lại rồi, Usuha Izuki lập tức oán trách: "Midorikawa! Lái xe cẩn thận chút đi chứ!"

Morofushi Hiromitsu nhìn Usuha Izuki với nụ cười nguy hiểm: "Xin lỗi, nhưng hy vọng cậu đừng có đùa kiểu đó, tôi không phải là nội gián."

Tuy bề ngoài trông vẫn bình tĩnh, nhưng thực ra Morofushi Hiromitsu đã có chút hoảng hốt.

Anh và Furuya Rei thực ra luôn rất băn khoăn về những lời nói của Usuha Izuki. Rốt cuộc đó chỉ là buột miệng nói ra, hay Usuha Izuki thực sự biết thân phận của họ nhưng cố tình không vạch trần?

Nhỡ đâu cậu ta nói với ai cũng như vậy, không khéo Gin cũng từng bị cậu ta đùa giỡn như thế thì sao? Xét theo tính cách của Usuha Izuki, không phải hoàn toàn không có khả năng này!

Nếu họ bị vạch mặt bởi cái chiến thuật "rải thính" lung tung này, chẳng phải sẽ hổ thẹn với những huấn luyện viên đã dày công đào tạo họ sao?

Nhưng vừa rồi giọng điệu của Usuha Izuki quá chắc chắn, hơn nữa cố tình gọi đích danh anh và Furuya Rei là hai "nằm vùng Nhật Bản", còn loại Vodka, người vốn được coi là bạn bè, ra ngoài... Phạm vi quá rõ ràng, điều này hoàn toàn khác với những tình huống trước đây.

Tuy nhiên, chỉ bị nói một câu mà thừa nhận thì không thể nào. Chỉ cần Usuha Izuki không đưa ra bằng chứng, họ phải tiếp tục diễn kịch.

Bởi vậy Morofushi Hiromitsu mới dùng cái giọng điệu hơi tức giận và chỉ trích này, làm bộ như mình bị vu oan, rất bất mãn: "Đây là một lời buộc tội vô cùng nghiêm trọng."

Diễn xong màn kịch, Morofushi Hiromitsu có chút thấp thỏm chờ Usuha Izuki tung chiêu tiếp theo.

Là sẽ đưa ra bằng chứng, hay nói mình chỉ đùa, hay là cái gì khác?

Nếu là tình huống tệ nhất, hiện tại người lái xe là anh, cùng Usuha Izuki đồng quy vu tận có lẽ vẫn làm được, phần còn lại thì giao cho Zero đang ở địa điểm an toàn xử lý...

Nhưng phản ứng của Usuha Izuki một lần nữa vượt quá dự đoán của Morofushi Hiromitsu.

"Hả?" Usuha Izuki vẻ mặt khó hiểu, "Tôi khi nào nói anh là nằm vùng?"

Morofushi Hiromitsu: "...???"

Tuy Usuha Izuki không được bình thường lắm, nhưng về cơ bản vẫn có logic, chưa từng có chuyện không thừa nhận những gì mình đã nói.

Từ từ đã.

Morofushi Hiromitsu quả không hổ là người có thời gian ở chung với Usuha Izuki lâu nhất trong tổ chức, anh chợt nghĩ ra một khả năng.

"Vừa nãy cậu nói, '...ba tên nội gián cùng nhau thảo luận một chút...'"

Usuha Izuki trầm ngâm: "Vừa nãy tôi nói thế á? Tôi từ Trung Đông về, tiếng Nhật không tốt lắm, thực ra tôi muốn nói là, ba chúng ta đến thảo luận một chút vấn đề nội gián."

Morofushi Hiromitsu đoán là như vậy, cạn lời: "..."

Furuya Rei bị dọa choáng váng, nãy giờ im lặng nhưng vẫn theo dõi diễn biến qua điện thoại: "..."

"Sau này cậu nếu không rành tiếng Nhật thì cứ dùng tiếng Anh để nói nhé."Morofushi Hiromitsu uyển chuyển đổi chủ đề, "Cậu dùng ngôn ngữ gì khi ở Trung Đông?"

"Nhiều lắm, mấy thứ tiếng địa phương nhỏ chắc chắn các anh không biết đâu, hơn nữa tôi thấy tiếng Nhật giao tiếp hằng ngày của tôi vẫn ổn mà, dù sao tôi với cha nuôi vẫn thường xuyên dùng tiếng Nhật."

Morofushi Hiromitsu bỗng nhiên nhận ra điều gì: "Cậu đang nói Arak? Ông ấy là người Nhật sao?"

"Đúng vậy." Usuha Izuki thở dài, "Không hiểu sao cả ngày bị nghi là gián điệp Liên Xô, rõ ràng dù có là nằm vùng đi nữa, ông ấy cũng phải là nằm vùng thuộc bộ phận của công an Nhật Bản chứ..."

Morofushi Hiromitsu dù tinh thần vẫn rất căng thẳng, nhưng vẫn không nhịn được tranh thủ lúc rảnh rỗi mà thương cảm cho Arak.

Rốt cuộc là nhận nuôi cái thứ phiền phức gì thế này, nuôi một miếng thịt xá xíu còn hơn nuôi Usuha Izuki, ít ra xá xíu sẽ không làm người ta tức giận đến vậy.

"...Cậu vẫn nên ít nói những lời đó đi, đừng gây rắc rối cho cha nuôi cậu, để Gin nghe được có lẽ không hay đâu."

Vừa nãy thật sự quá hãi hùng, khó mà nói lời giải thích của Usuha Izuki có thật hay không, giờ lại có phải đang mượn Arak làm đề tài để tiếp tục thăm dò về công an Nhật Bản không...

Kết quả Usuha Izuki lại buông lời kinh người: "Gin nghe được thì cứ nghe, tôi còn cảm thấy Gin là nội gián đấy!!!"

Morofushi Hiromitsu: "...???"

Lại có chuyện gì nữa đây?!

"Haiz, tóm lại là muốn lúc ăn cơm thì than thở một chút về vấn đề nội gián của tổ chức... À đúng rồi, Amuro anh có đến không?"

Furuya Rei: "..."

Rất tò mò, nhưng không muốn lắm, dù sao nếu thật sự chỉ là ăn cơm nói chuyện bình thường, có Hiro ở đó theo dõi có thể thu thập được tình báo, ngược lại nếu lỡ đâu là giăng bẫy, muốn mượn cơ hội này tóm cả mình và Hiro cùng một lúc...

Không đúng, nếu nghĩ như vậy, cuộc điện thoại này chẳng phải là đánh động rắn rồi sao?

Furuya Rei rơi vào một vòng xoáy suy nghĩ, điên cuồng đóng góp giá trị hoài nghi.

Đi hay không đi, đó là một vấn đề.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me