TruyenFull.Me

2. | EDIT | Sau Khi Nhận Buff Từ Hệ Thống Nằm Vùng, Tôi Bị Nghi Ngờ Liên Tục.

Chương 72 Kiếm cho cậu ta một người trông trẻ mới đi.

Nhaconan

Nhắc đến bạn bè, Vodka chợt nhớ ra điều gì đó: "Chẳng phải cậu còn có bạn bè khác sao? Chính là cái người... Amuro ấy!"

Xét đến việc Usuha Izuki hầu như không mấy khi tiếp xúc với người của tổ chức, vài lần gặp gỡ đều là do bị ép làm nhiệm vụ mới quen biết, Vodka vẫn khá chắc chắn phân biệt được ai có khả năng là bạn của Usuha Izuki.

"Đúng rồi, còn có hai tay súng bắn tỉa mà cậu chiêu mộ vào nữa! Chẳng lẽ họ không phải bạn của cậu sao?"

Usuha Izuki thở dài: "Chẳng phải vì quan hệ của chúng ta tốt nên tôi mới nghĩ đến anh đầu tiên sao?"

Vodka: "..."

Vodka có điều muốn hỏi, rốt cuộc bản thân hắn đã làm gì khiến Usuha Izuki cảm thấy quan hệ với mình tốt, hắn có thể sửa!

"Amuro nói, lần trước gặp mặt hình như anh ấy bảo sau này có lẽ sẽ ở khu vực Hakata dài dài, tôi đoán anh ấy không ở Tokyo. Nhưng nếu anh gọi được mọi người đến thì cũng tốt, tôi quên mất chưa xin thông tin liên lạc của bạn mới."

Vodka: "... Cậu coi người ta là bạn như thế đó hả?"

Nói thì nói vậy thôi, nhưng Vodka phát hiện cảm xúc của mình lại vô cùng bình tĩnh... Chắc là tiềm thức đã biết, Usuha Izuki chính là cái loại người có thể làm ra chuyện này.

Quả nhiên, Usuha Izuki không những không thấy xấu hổ mà còn vênh váo nói: "Đây gọi là 'bạn tâm giao', chúng ta đều đặt bạn bè ở trong lòng, những chuyện khác không quan trọng."

"Cậu với bạn bè mất liên lạc cũng không quan trọng đúng không..."

"Chẳng phải đối với anh, tôi thường xuyên mất liên lạc sao?"

"Cậu còn biết là cậu thường xuyên mất liên lạc hả!!!"

Vừa lẩm bẩm trách móc, Vodka vừa theo phản xạ nhớ lại động tĩnh gần đây của mấy người mới kia.

Amuro Tooru hiện giờ coi như là người dưới trướng Rum, hắn không quản được, nhưng hai tay súng bắn tỉa vẫn đang trong thời gian Gin theo dõi, cho nên Vodka biết rõ hai người kia gần đây ở đâu...

Rồi Vodka bỗng dưng thấy hơi lạnh sống lưng, vừa ngẩng đầu lên, phát hiện Gin đang im lặng nhìn chằm chằm mình, vẻ khinh bỉ trong mắt như viết rõ 'Mày còn định mời cả bọn kia tới?'.

Lúc này Vodka mới sực tỉnh, hắn lại bị Usuha Izuki dắt mũi rồi.

Tổ chức đâu phải công ty thật sự, dù là nhà tư bản cũng còn phải dùng quyền lực để ép nhân viên đi team building, hắn mà rảnh rỗi tự dưng ép thuộc hạ đi ăn một bữa tối vô nghĩa chỉ toàn tra tấn, thì cái tên tay súng bắn tỉa tính tình nóng nảy kia hoàn toàn có khả năng nổ súng, thậm chí Boss mà phái người xuống điều tra, thì Usuha Izuki hoàn toàn không có liên quan đến tội này.

Xem ra, làm nhà tư bản vẫn sướng hơn nhiều...

Bởi vậy, nghĩ đến chuyện mình cố tình không nghe điện thoại của Usuha Izuki đã bại lộ, tuy rằng tạm thời lừa dối qua được, nhưng bây giờ mà không đồng ý đi liên hoan, Usuha Izuki chắc chắn sẽ gây rắc rối, cho nên Vodka chỉ có thể ấm ức đồng ý: "Tôi biết rồi, tôi sẽ đi."

Sau khi hẹn xong thời gian, Vodka cúp điện thoại, rồi quay sang mách lẻo với Gin.

"Đại ca, Botanist làm sao biết được căn cứ hiện tại của chúng ta ở đâu!"

Lúc nãy Vodka không hỏi là vì muốn bôi đen Usuha Izuki trước mặt Gin, dù sao hiện tại hắn không có cách nào lập tức đi xả giận với Scotch, lát nữa còn phải chịu đựng thêm nhiều khổ sở, nghẹn uất quá, muốn kiếm cớ nói xấu Usuha Izuki với Gin cho hả dạ: "Có phải cậu ta lén điều tra chúng ta không?"

Gin mặt không cảm xúc: "Nếu Botanist đã nhìn thấy mày, với năng lực của nó, đoán ra hành tung của mày cũng không khó."

Có thực lực mạnh như vậy, nhưng lại chẳng làm gì, hễ bảo nó làm chút việc là có thể đi mách lẻo với Boss... Sau đó rảnh rỗi sinh nông nổi, lại nhắm vào thành viên của tổ chức.

Trên thế giới này rốt cuộc tại sao lại có loại người như thế này tồn tại!

Phát hiện Gin không hề phối hợp diễn kịch như Scotch, Vodka trong lòng có chút hụt hẫng: "Vậy đại ca, lát nữa em đi ăn cơm với Botanist và Scotch, có gì cần nhắn lại không ạ?"

Đến giờ Usuha Izuki vẫn không chịu trực tiếp nói chuyện với Gin, Gin cũng làm ngơ cho xong, nhưng nhỡ có việc gì quan trọng thì vẫn phải nói.

Gin quả thật có lời muốn nhắn: "Mày nói với Scotch, giờ tên đó đã có mật danh rồi, không cần thiết phải tiếp tục lãng phí thời gian ở bên cạnh Botanist nữa."

Dù không có chuyện hôm nay, Gin cũng định tìm cơ hội nói với Scotch, chỉ là không cần thiết phải cố ý đi nói.

Dù sao thì Scotch có nhiệm vụ thật sự phải làm, hoàn toàn không giống với Botanist!

Hơn nữa cái mật danh này của Scotch có hơi "ảo", không có công lao gì lớn với tổ chức. Muốn thật sự đứng vững trong hàng ngũ thành viên cấp cap có mật danh của tổ chức, chỉ ở bên cạnh Botanist chờ đợi thì chẳng có tác dụng gì, vẫn phải dựa vào thực lực và thành tích mới có thể lọt vào mắt xanh của Boss.

Với dã tâm của Scotch, tuyệt đối không có chuyện tên đó chịu dừng lại ở việc làm bảo mẫu cho Botanist.

Chỉ cần Scotch tự nguyện, chủ động đề nghị làm việc, vậy là bớt đi một kẻ ăn không ngồi rồi. Botanist dù bất mãn đến đâu cũng không thể đi mách lẻo với Boss, có vấn đề cứ nhắm vào Scotch mà xử lý.

Khả năng kiểm soát Botanist của Scotch chắc là đủ để hắn xử lý tốt sự bất mãn của Botanist.

Vodka nghe xong chỉ thị của Gin, mặt lộ vẻ khó xử: "Em cảm thấy Botanist biết chuyện sẽ phản đối cho xem... Mặc dù em cũng thấy Botanist dùng Scotch như bảo mẫu thì phí phạm quá."

"Cứ để Scotch tự giải quyết." Gin trầm ngâm một chút, có lẽ vẫn hơi lo Usuha Izuki nổi điên lên thì không nhận người thân, "Chỉ là thiếu một tên bảo mẫu thôi, có thể điều thêm một người khác cho Botanist."

Có người tiếp tục chăm sóc Botanist, có thêm Scotch khuyên nhủ thì khả năng thành công có lẽ sẽ cao hơn một chút.

Vodka cực kỳ ngưỡng mộ đãi ngộ của Usuha Izuki: "Còn muốn tổ chức thuê thêm bảo mẫu cho cậu ta nữa sao?"

Gin hừ một tiếng: "Chọn một thành viên bên ngoài, biết chăm sóc người, không có năng lực gì khác, nhưng dù có bị Botanist hành hạ thế nào cũng tuyệt đối không phản bội."

Tổ chức không thiếu con tốt thí, nhưng lại khan hiếm người tài. Lúc này Usuha Izuki lại giữ một tay súng bắn tỉa không tệ để lau dọn vệ sinh cho cậu ta, bên này hơi kêu ca một chút là mách lẻo với Boss... Gin xem như bị cách dùng người lãng phí nhân tài của Usuha Izuki gây ra ám ảnh tâm lý, vô cùng mong mỏi có thể đổi một người khác để hắn không phải ngày nào cũng cảm thấy tiếc nuối.

Vodka bừng tỉnh gật đầu: "Em hiểu rồi, đại ca!"

Hắn bắt đầu tính toán trong lòng xem thuộc hạ nào thích hợp làm bảo mẫu cho thằng nhóc điên này.

Đầu tiên là phải biết chăm sóc người, bản thân còn không chăm sóc nổi thì loại. Sau đó là khả năng chịu đựng tâm lý phải mạnh, tốt nhất là có nhược điểm bị tổ chức nắm trong tay, không dám phản bội. Như vậy khi cảm thấy tâm lý muốn sụp đổ, nghĩ đến nhược điểm đó là có thể nhẫn nhịn tiếp tục chịu đựng.

Ừm...

Trong đầu Vodka hiện lên một bóng hình.

Giới tính nữ , trong nhà có một cô em gái, biết chăm sóc người, tính cách tốt, em gái ở trong tay tổ chức, cô ta tuyệt đối sẽ không gây rắc rối cho em gái...

Quay về bảo thuộc hạ xem xét lại xem có ai thích hợp hơn không, nếu không có thì chọn người này.

Đến giờ hẹn, Vodka miễn cưỡng mò đến cửa hàng thịt nướng kia.

Usuha Izuki đã đặt phòng rồi.

"Ai bảo anh ăn mặc đáng ngờ như thế." Usuha Izuki thở dài. "Suốt ngày vest đen... Nửa đêm rồi còn đeo kính râm, lố bịch vừa thôi. Anh học Scotch đi kìa."

Scotch mặc áo hoodie, trước ngực đeo vòng cổ thánh giá Usuha Izuki tặng trước đó, trang điểm như sinh viên, bất lực cười với Vodka.

Vodka tức giận nhưng không dám nói gì.

Scotch ăn mặc thì đúng là không đáng ngờ, nhưng mà chói mắt quá!!!

Sao lại không có tín đồ tôn giáo nào đến "khai nhãn" cho Scotch chứ!!!

Scotch an ủi rót trà cho Vodka: "Đến rồi thì đến rồi... Khó lắm Botanist mới mời khách một bữa..."

Vodka giống như đang ăn buffet miễn phí, đầy ắp hy vọng, thề lần này nhất định phải ăn bù lại hết những tổn thất tinh thần.

"Tuyệt! Bảo họ nướng trước đi, chúng ta uống cạn đã!" Usuha Izuki giơ cao cốc trà trong tay.

"Chúc mừng Scotch cuối cùng cũng đạt được mật danh!"

Vodka: "... Trong ly của cậu là trà phải không?"

"À, tôi ghét uống rượu." Usuha Izuki nhăn mặt. "Trước kia thử rồi, cảm giác chỉ thấy cay đắng, không nuốt nổi."

Thôi kệ, Vodka không muốn đôi co với Usuha Izuki về chuyện nhỏ này nữa. Hơn nữa, chúc mừng Scotch đạt được mật danh cũng là thật lòng: "Được thôi, chúc mừng Scotch, cậu vất vả rồi."

Scotch khiêm tốn chạm cốc với Vodka: "Không sao, không vất vả lắm."

Nếu Usuha Izuki không có ở đây, Vodka đã có thể nhân cơ hội nói: "Vậy cậu có thể vất vả thêm chút nữa, có muốn nhận thêm nhiệm vụ không?"

Nhưng bây giờ Usuha Izuki đang ngồi bên cạnh như hổ rình mồi, lại còn không uống rượu, Vodka chẳng tìm được chút cơ hội nào, chỉ có thể ăn cơm bình thường trước đã.

"Cậu không đi học à?" Vodka đã quen với việc Usuha Izuki biến mất khỏi lịch làm việc, chỉ thấy cậu ta vào cuối tuần nếu có đi học. "Lần này sao về sớm thế? Đừng nói là chỉ vì Scotch nhé, nếu không hôm qua cậu đã về rồi... Hay là trường học đóng cửa, rồi cậu không có bạn nào khác để đi chơi cùng à?"

Nếu là trước đây, Usuha Izuki có lẽ đã phản bác lại rồi, nhưng bây giờ cậu ta chỉ thở dài.

"Tôi có bạn bè mà, nhưng lần này bạn tôi rất tức giận, tôi muốn tránh mặt một thời gian."

Vodka và Scotch kinh ngạc nhìn nhau.

Cái người bạn này là thần thánh phương nào mà khiến Usuha Izuki phải trốn tránh chứ không phải nổi điên cãi tay đôi như mọi khi?

"Bạn cậu giận vì chuyện gì vậy?"

Vodka không nhịn được tò mò hỏi.

Trời ơi, cái người bạn này làm thế nào mà giỏi vậy, có thể truyền cho hắn chút kinh nghiệm được không?

Usuha Izuki buồn rầu nói: "Cậu ấy nghĩ tôi đang làm chuyện gì đó rất nguy hiểm, tôi oan ức mà..."

Scotch: "..."

Vodka: "..."

Này này, đây đâu phải vấn đề bạn bè cậu nghĩ gì chứ... Cậu là thành viên tổ chức cơ mà! Vốn dĩ phải làm chuyện nguy hiểm mới đúng! Oan ức cái gì!!!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me