2 Edit Sau Khi Nhan Buff Tu He Thong Nam Vung Toi Bi Nghi Ngo Lien Tuc
Usuha Izuki nhiệt tình nói: "Hiểu lầm, đều là hiểu lầm thôi mà, giờ thì mọi chuyện sáng tỏ rồi, chúng ta coi như hóa giải ân oán nhé..."Miyano Akemi lặng lẽ tự nhéo mình một cái, mới giữ cho biểu cảm không để lộ cảm xúc nào.Vốn dĩ người ta bị cô lái xe đâm đã đủ xui xẻo rồi, kết quả tiền bồi thường còn chưa tới tay đã không hiểu tại sao lại để người ta nghe được chuyện của tổ chức... Dù chỉ nhắc đến hai mật danh thôi, nhưng cũng đủ dể biết bọn họ không phải người bình thường nữa rồi!Với cách hành xử của tổ chức, tuyệt đối không thể cứ thế mà bỏ qua người tên Moroboshi Dai này được.Quả nhiên, Usuha Izuki tiếp tục nói: "Vậy thế này đi, nếu anh cũng đã biết chúng tôi không phải người bình thường rồi, cái bệnh viện này anh cũng đừng nằm nữa..."Miyano Akemi cuối cùng vẫn không nhịn được lên tiếng: "Thưa ngài, anh ấy chỉ là người bình thường..."Thật sự không cần thiết phải gây hiểu lầm cho người khác chỉ vì mình mà phải trả giá đâu!Kết quả Usuha Izuki khó hiểu nhìn cô: "Anh ta không phải người thường à?"
Miyano Akemi: "...?"Cô nghi hoặc nhìn về phía Akai Shuichi, tinh thần vốn đã hơi đờ đẫn của Akai Shuichi cuối cùng lại căng thẳng lần nữa.Gì thế? Mình đã lộ tẩy chỗ nào? Hay là tên này lại một lần nữa suy nghĩ vô căn cứ?"Trên tay anh ta có vết chai mà." Usuha Izuki nói xong, sờ sờ cằm, rơi vào trầm tư, "Không ổn, hơn nữa sau này, càng giống Gin..."Akai Shuichi cảm thấy mình hơi đau đầu.Hóa ra tên này có sức quan sát mạnh đến vậy, là mình đã đánh giá thấp cậu ta. Quả nhiên không thể xem nhẹ bất kỳ thành viên nào của tổ chức, dù là thần kinh có vấn đề cũng không thể khinh thường.Miyano Akemi thì vô cùng kinh ngạc, và rất cẩn thận đưa ra nghi vấn: "Cái đó, có vết chai thì, có thể là cảnh sát...""Không đời nào." Usuha Izuki tự tin nói, "Với cái khí chất của anh ta, không thể nào là cảnh sát Nhật Bản được. Dù có là đi nữa, thì cũng chỉ có thể là cái kiểu hô to 'FBI!' rồi cái kiểu phá cửa xông vào mà chẳng ai ưa của Mỹ thôi, mấy cái khác thì chưa nói, nhưng cái việc chưa từng giết người với đã từng giết người khác biệt lớn lắm!"Akai Shuichi, người đúng là FBI: "..."Anh ở FBI huấn luyện nhiều thế, trải qua bao nhiêu vụ án, cộng lại còn không kích thích bằng mấy phút này.
Thật sự không phải biết rõ mà còn cố tình hỏi sao?! Nhưng biết rõ mà cố tình hỏi thì để làm gì!? Đáng lẽ phải bắt mình lại ngay chứ?! Hay là đang chuẩn bị thả dây dài để câu cá lớn?Hay là, thật sự chỉ là một thiên tài có vấn đề về thần kinh?Anh ta hình như đã từng đọc một số nghiên cứu ở Mỹ, nói rằng có những người do tiếp nhận lượng thông tin quá lớn trong khoảnh khắc, nên sẽ đưa ra những kết luận mà bản thân họ cũng không biết vì sao lại có đưa ra được. Sau đó, vì không có bằng chứng hỗ trợ, người khác cũng không mấy tin, biểu hiện ra ngoài là tính cách và tư duy quá đà, logic khó hiểu đến mức có chút giống người tâm thần.Akai Shuichi, người đang điên cuồng cống hiến giá trị hoài nghi, dù mới quen Usuha Izuki không lâu, nhưng đã mơ hồ thấy được sự đa dạng về nhân tài của tổ chức này.Đối mặt với tình cảnh khó hiểu như vậy, anh ta chỉ có thể im lặng vài giây, sau đó nói: "Đúng vậy, tôi thật sự đã giết người.""Anh nên cảm ơn chúng tôi đã không báo cảnh sát đưa anh vào tù." Usuha Izuki làm ra vẻ nghiêm túc vỗ vai Akai Shuichi, "Mà nói mới nhớ, anh có thiếu tiền không?"Là thành viên của một tổ chức bất hợp pháp xuyên quốc gia mà còn mặt mũi đòi báo cảnh sát tống người ta vào tù? Lừa người cũng phải chọn cái lí do đáng tin một chút chứ...Akai Shuichi lẩm bẩm trong lòng, rồi nói thử: "Có chút, giờ tìm việc khó lắm, dễ bị lừa. Nếu cậu cũng biết về công việc của tôi thì phải hiểu, trong tình huống này bị lừa cũng khó mà báo cảnh sát..."Anh ta đang cố gắng ám chỉ rằng. Dù tôi có nghe được một chút chuyện của các người, nhưng một mặt cậu cũng chỉ nói hai cái tên, mặt khác tôi và các cậu là cùng một loại người. So với việc giết người diệt khẩu, mời gọi tôi chẳng phải là đôi bên cùng có lợi sao?Chỉ là không biết cái tên có đầu óc có vấn đề này có hiểu không nữa, nếu không hiểu thì anh ta cũng chỉ có thể nói thẳng ra.May mắn thay, lần này Usuha Izuki đã hiểu ý anh ta."Ai nha~... tội nghiệp ghê, thảo nào không mang ví, trên người còn chẳng có giấy tờ tùy thân nào." Mấy thứ này đều là Usuha Izuki hỏi Miyano Akemi qua email liên lạc, Miyano Akemi nói cho cậu ta, giờ vừa hay đem ra dùng. "Tôi trước đó suýt nữa tưởng anh cố tình đến ăn vạ đấy, thấy người rồi. Nhưng tôi vẫn còn nghi ngờ, đằng sau anh có một băng nhóm giựt dây dàn dựng âm mưu kéo tổ chức gánh nợ..."Akai Shuichi, người quả thật đang cố tình ăn vạ: "...Chỉ là lỡ đánh mất thôi.""Không sao cả! Công việc bên chúng tôi không cần chứng minh thân phận đâu! Anh muốn tìm việc thì tôi có thể giới thiệu cho... Suýt nữa quên mất, tôi tên Usuha Izuki, là một phỏng vấn bình thường, rất hoan nghênh những người qua đường tự tiến cử mình."Nói xong, Usuha Izuki bỗng nhiên tự mình cảm động: "Nghĩ kỹ lại thì, hình như anh là người đầu tiên tự tiến cử mình với tôi đấy, những người khác đều là tôi tự tìm đến mời, còn ai nấy đều bày vẻ mặt khó chịu không đồng ý... Tôi không chê anh giống Gin đâu, tạm coi như huề đi.""À... Thế thì cảm ơn nhiều nha, dù sao thì bây giờ tôi cũng đâu có lựa chọn nào khác ngoài việc chọn gia nhập đâu nhỉ?"Akai Shuichi làm bộ không vui lắm nói.Usuha Izuki kinh ngạc: "Sao lại không, anh còn có thể chọn chết mà!"Akai Shuichi: "...Thôi được, tôi sẽ gia nhập."Anh ta nhìn lại toàn bộ những gì xảy ra hôm nay, cứ có cảm giác khởi đầu thì đúng, nhưng quá trình lại lạc trôi đến tận ngoài hành tinh, cuối cùng thì mục đích thì lại miễn cưỡng đạt được...Vốn dĩ định thân thiết với Miyano Akemi trước rồi mới tìm cách thông qua mối quan hệ của cô ấy để vào tổ chức, giờ thì tiến độ dường như tăng tốc đột ngột...Còn về phản ứng của bản thân, cơ bản là ổn, nhưng không ít sơ hở. Ví dụ như mục tiêu ban đầu là Miyano Akemi dường như không trông cậy được, ví dụ như vì đối phương không đi theo kịch bản nên anh ta im lặng hơi nhiều... Nhưng nói ít thì sai ít, ai mà biết cái tên bệnh tâm thần này sẽ vì một câu nói vô cớ mà liên tưởng đến chỗ quái dị nào.Đã cảm thấy mình giống FBI rồi... Nếu tên này tự tin một chút, bây giờ có lẽ mình đã bị bắt rồi.Nếu tên này thật sự không phát hiện ra thân phận của anh ta, mà chỉ đơn thuần là đầu óc có vấn đề, thì tổ chức này tuyển người đúng là không theo một khuôn mẫu nào cả.Usuha Izuki chống nạnh một lát: "Được rồi, nếu đã là người một nhà thì đừng lãng phí tiền nằm viện ở đây nữa, đứng dậy đi, đợi kết quả điều tra của anh không có vấn đề gì là có thể đi làm rồi."Ngay cả Miyano Akemi cũng không hề thắc mắc gì về lời lẽ 'nhà tư bản' đó.Rốt cuộc trong mắt cô ấy, vị Moroboshi Dai này vẫn còn sống đã là một kết quả rất tốt rồi, còn bồi thường gì đó, so với mạng sống thì chẳng quan trọng.Akai Shuichi cũng rất thức thời mà không đòi tiền bồi thường.Thiết lập thân phận của anh ta bây giờ là: Tuy có năng lực, nhưng không có quan hệ, lại bị lừa gạt thành tội phạm. Báo cảnh sát là không thể báo, đối phương không chịu bồi thường thì anh ta cũng chẳng làm được gì. Có thể cho chút việc làm để kiếm tiền cũng không phải là không được, rất biết điều, dù sao mọi người đều làm cùng ngành này, vậy thì không nhất thiết phải diệt khẩu ngay lập tức, thường thì sẽ mời chào trước, mời chào không thành mà còn lộ ra thông tin quan trọng thì mới diệt khẩu.Thông thường, mời chào thất bại cũng không đến mức chết người, thiết lập thân phận của anh ta muốn kiếm tiền, phối hợp một chút là hợp lý ngay thôi.Hiện tại chỉ còn chờ tổ chức điều tra, chỉ cần thân phận giả được xác nhận hoàn hảo, anh ta xem như đã bước đầu gia nhập tổ chức....Thanh tiến độ hoàn thành mục đích nhanh như chó điên như vầy, dù là Akai Shuichi cũng có chút không đỡ nổi.Theo lý thuyết, tổ chức hẳn vẫn còn những đợt khảo sát khác... Chỉ cần người đến là một người bình thường, anh ta đều có thể đối phó được.Akai Shuichi hơi lo lắng cho tương lai của mình.Sự thật chứng minh anh ta lo lắng là đúng.Usuha Izuki vẫn như mọi khi, chẳng mảy may lo lắng gì, trực tiếp dẫn người về nhà mình.Khác với cảm nhận của những người lần đầu đến đây trước đó, Akai Shuichi quan sát một vòng, kết luận rằng nơi này thường xuyên có người ở, đầy hơi thở cuộc sống, có lẽ thật sự là nơi tên này cư trú lâu dài...Sao lại có người thiếu cảnh giác đến vậy chứ? Đây không phải là điều cơ bản sao? Tổ chức không nhấn mạnh điều này à? Hay là ở đây có âm mưu gì?Akai Shuichi, một đặc vụ FBI nằm vùng, nhìn thấy hành động của Usuha Izuki, đã nhịn không được mà cạn lời với cách 'giáo dục' của tổ chức. Nhưng rất nhanh, anh ta bắt đầu lý trí phân tích xem Usuha Izuki làm vậy có mục đích riêng gì không.Ví dụ như căn phòng này, nhìn thì có vẻ đầy hơi thở đời sống, như thể nơi ở bình thường của một người, nhưng thật ra chỉ là để đánh lừa anh thôi.Có lẽ cuộc khảo sát đã bắt đầu từ lúc này rồi. Biết đâu lát nữa Usuha Izuki sẽ kiếm cớ ra ngoài, để anh lại một mình trong nhà, rồi dặn dò kiểu: "Phòng đó đừng vào nhé..."Mấy chiêu trò kiểu cố tình treo bảng "cấm vào" để dẫn dụ người ta phạm lỗi, tưởng ai cũng dễ mắc bẫy chắc?Kết quả, Akai Shuichi vừa mới thu lại những suy nghĩ lan man của mình, liền nghe thấy Usuha Izuki nói.
"Đừng khách sáo, cứ coi đây như nhà của anh, không lấy tiền thuê nhà, coi như đền bù cho anh... Anh cứ tìm chỗ nào ngủ cũng được, nhưng phòng đối diện anh với cái phòng cuối cùng không được vào đâu nha, để Miyano giúp anh tìm chăn gối gì đó cho anh đi."Akai Shuichi: "...Được."Loại tổ chức tội phạm xuyên quốc gia này, sao lại có thể dùng cái bài kiểm tra ngớ ngẩn như vậy chứ!Nhưng anh nhìn cái vẻ ngoài hot boy của Usuha Izuki, lại không dám chắc lắm, biết đâu tên này tự ý làm... Dù sao cũng có vài người luôn tin rằng càng đơn giản càng hiệu quả, không chừng thật sự có những kẻ tự cho là thông minh rồi tự chui đầu vào rọ.Đúng lúc này, Vodka gọi điện cho Usuha Izuki."Sao rồi, người đâu?" Vodka lo lắng hỏi, "Bên cậu còn ổn không đấy, không được thì tôi qua xem tình hình.""Có gì mà không được." Usuha Izuki tự tin nói, "Ánh mắt nhìn người của tôi, anh còn không biết sao? Tên này cũng chẳng phải người tốt lành gì, giống FBI lắm."Akai Shuichi: "..."Akai Shuichi vừa cạn lời với Usuha Izuki, vừa căng thẳng chờ đợi phản ứng của thành viên tổ chức bên kia.Dù sao cũng là tập đoàn tội phạm xuyên quốc gia, nghe thấy FBI, chắc cũng phải có phản ứng gì đó chứ?Ai dè Vodka lại nói: "Cậu nói cái gì vậy là có ý gì hả? Cậu mắng ai là FBI đấy? Đại ca chiêu mộ cậu, chọc gì cậu mà cậu lại bảo Đại ca là FBI nằm vùng!"Akai Shuichi: "...???"Không phải, lại thêm một người có cái mạch não kì quái gì vậy!?Usuha Izuki thề thốt phủ nhận: "Tôi không phải, tôi không có, tự anh nói đấy chứ!""Giả bộ cái gì! Cậu vừa nãy ở bên đó nói tên này giống đại ca, giờ lại nói hắn giống FBI, chẳng phải là ám chỉ đại ca là FBI sao?" Vodka phẫn nộ bất bình, cảm thấy mình đã nhìn thấu mục đích của Usuha Izuki, "Tôi bảo sao cậu lại cố ý gọi điện cho tôi, hóa ra chuẩn bị lâu như vậy là vì cái này... Cậu làm gì mà ngày nào cũng nói đại ca với tôi là nằm vùng, đổi người khác được không hả.""Tôi cũng đâu chỉ nói hai người là nằm vùng đâu.""Tóm lại là ánh mắt nhìn nằm vùng của cậu quá kém, sau này đừng có tự tin như vậy." Vodka nói, "Tôi bảo người của tổ tình báo đi điều tra cái tên Moroboshi Dai kia rồi, cậu gặp số lạ nhớ nghe máy, đừng có cắt ngang coi như cuộc gọi làm phiền.""Biết rồi, danh sách chiêu mộ lát nữa tôi gửi cho anh."Vodka 'ừ' một tiếng rồi cúp máy.Vodka không tiếp tục lo lắng Usuha Izuki sẽ chơi hỏng nữa, nếu Usuha Izuki đã nói có vấn đề, đối phương không phải người tốt lành gì, Vodka thật sự yên tâm rồi.Dù sao Usuha Izuki rất chuyên nghiệp trong khoản suy đoán hành động của người khác, chỉ cần đừng để cậu ta đoán ai là nằm vùng, ánh mắt nhìn người của cậu ta không có vấn đề gì.Còn một lý do quan trọng nhất: Usuha Izuki lớn đến thế rồi mà chưa bị đánh chết, chứng tỏ khả năng tránh lợi tìm hại của cậu ta chắc chắn rất mạnh. Trước đó tên này cũng tự nhận mình rất giỏi chạy trốn, cùng lắm thì cuối cùng lại biến thành nhiệm vụ 'diệt khẩu', cái này thì cậu ta quá thành thạo rồi.Nhưng Akai Shuichi, người đang bị thả rông, lúc này lại cảm thấy hoài nghi cuộc đời.Đường đường là tổ chức xuyên quốc gia mà lại tùy tiện vậy sao? Nghe thấy kẻ khả nghi là FBI, phản ứng đầu tiên lại là đối phương đang bôi nhọ đồng nghiệp à?Hơn nữa, chỉ một câu 'Ánh mắt nhìn người của tôi, anh còn không biết sao' là có thể khiến đối phương không còn chút nghi ngờ nào?...Mình đã rất cố gắng thận trọng, nhưng xem ra, bản thân vẫn quá coi thường cái tên phỏng vấn như thần kinh này.Có thể được thành viên cấp cao tin tưởng đến vậy, có được sự tự do như thế, tính cách lại còn quái dị... Một số thiên tài biểu hiện ra trạng thái như thần kinh, thật ra cũng không hiếm.Mình phải càng cẩn thận hơn nữa mới được.Miyano Akemi thì không nghĩ nhiều như Akai Shuichi, cô đánh giá một lượt rồi rất tự nhiên hỏi."Thưa ngài, bây giờ tôi bắt đầu dọn dẹp vệ sinh được chưa?""Được chứ." Usuha Izuki cảm thấy giá trị hoài nghi của Miyano Akemi hơi ít, vì thế cười tủm tỉm ngẩng đầu nói, "Nhà cứ tự nhiên ra vào, những căn phòng Moroboshi Dai không được vào thì cô có thể vào, nhưng không được nói cho anh ta biết bên trong có gì đâu nhé, nhớ đóng cửa lại."Miyano Akemi: "...Vâng."Hai cái phòng đó rốt cuộc có vấn đề gì vậy?!"Vậy tôi ra ngoài một chuyến đây." Usuha Izuki xua xua tay, "Hai người cứ ở chung vui vẻ, có gì thì liên lạc tôi nhé."Akai Shuichi: "Được."Không thể vào phòng, chủ nhà có việc ra ngoài... Đây chắc chắn là bài kiểm tra rồi!Mình tuyệt đối không thể mắc bẫy.Tạm thời cứ xem phản ứng của Miyano Akemi, rồi tính sau.
Miyano Akemi: "...?"Cô nghi hoặc nhìn về phía Akai Shuichi, tinh thần vốn đã hơi đờ đẫn của Akai Shuichi cuối cùng lại căng thẳng lần nữa.Gì thế? Mình đã lộ tẩy chỗ nào? Hay là tên này lại một lần nữa suy nghĩ vô căn cứ?"Trên tay anh ta có vết chai mà." Usuha Izuki nói xong, sờ sờ cằm, rơi vào trầm tư, "Không ổn, hơn nữa sau này, càng giống Gin..."Akai Shuichi cảm thấy mình hơi đau đầu.Hóa ra tên này có sức quan sát mạnh đến vậy, là mình đã đánh giá thấp cậu ta. Quả nhiên không thể xem nhẹ bất kỳ thành viên nào của tổ chức, dù là thần kinh có vấn đề cũng không thể khinh thường.Miyano Akemi thì vô cùng kinh ngạc, và rất cẩn thận đưa ra nghi vấn: "Cái đó, có vết chai thì, có thể là cảnh sát...""Không đời nào." Usuha Izuki tự tin nói, "Với cái khí chất của anh ta, không thể nào là cảnh sát Nhật Bản được. Dù có là đi nữa, thì cũng chỉ có thể là cái kiểu hô to 'FBI!' rồi cái kiểu phá cửa xông vào mà chẳng ai ưa của Mỹ thôi, mấy cái khác thì chưa nói, nhưng cái việc chưa từng giết người với đã từng giết người khác biệt lớn lắm!"Akai Shuichi, người đúng là FBI: "..."Anh ở FBI huấn luyện nhiều thế, trải qua bao nhiêu vụ án, cộng lại còn không kích thích bằng mấy phút này.
Thật sự không phải biết rõ mà còn cố tình hỏi sao?! Nhưng biết rõ mà cố tình hỏi thì để làm gì!? Đáng lẽ phải bắt mình lại ngay chứ?! Hay là đang chuẩn bị thả dây dài để câu cá lớn?Hay là, thật sự chỉ là một thiên tài có vấn đề về thần kinh?Anh ta hình như đã từng đọc một số nghiên cứu ở Mỹ, nói rằng có những người do tiếp nhận lượng thông tin quá lớn trong khoảnh khắc, nên sẽ đưa ra những kết luận mà bản thân họ cũng không biết vì sao lại có đưa ra được. Sau đó, vì không có bằng chứng hỗ trợ, người khác cũng không mấy tin, biểu hiện ra ngoài là tính cách và tư duy quá đà, logic khó hiểu đến mức có chút giống người tâm thần.Akai Shuichi, người đang điên cuồng cống hiến giá trị hoài nghi, dù mới quen Usuha Izuki không lâu, nhưng đã mơ hồ thấy được sự đa dạng về nhân tài của tổ chức này.Đối mặt với tình cảnh khó hiểu như vậy, anh ta chỉ có thể im lặng vài giây, sau đó nói: "Đúng vậy, tôi thật sự đã giết người.""Anh nên cảm ơn chúng tôi đã không báo cảnh sát đưa anh vào tù." Usuha Izuki làm ra vẻ nghiêm túc vỗ vai Akai Shuichi, "Mà nói mới nhớ, anh có thiếu tiền không?"Là thành viên của một tổ chức bất hợp pháp xuyên quốc gia mà còn mặt mũi đòi báo cảnh sát tống người ta vào tù? Lừa người cũng phải chọn cái lí do đáng tin một chút chứ...Akai Shuichi lẩm bẩm trong lòng, rồi nói thử: "Có chút, giờ tìm việc khó lắm, dễ bị lừa. Nếu cậu cũng biết về công việc của tôi thì phải hiểu, trong tình huống này bị lừa cũng khó mà báo cảnh sát..."Anh ta đang cố gắng ám chỉ rằng. Dù tôi có nghe được một chút chuyện của các người, nhưng một mặt cậu cũng chỉ nói hai cái tên, mặt khác tôi và các cậu là cùng một loại người. So với việc giết người diệt khẩu, mời gọi tôi chẳng phải là đôi bên cùng có lợi sao?Chỉ là không biết cái tên có đầu óc có vấn đề này có hiểu không nữa, nếu không hiểu thì anh ta cũng chỉ có thể nói thẳng ra.May mắn thay, lần này Usuha Izuki đã hiểu ý anh ta."Ai nha~... tội nghiệp ghê, thảo nào không mang ví, trên người còn chẳng có giấy tờ tùy thân nào." Mấy thứ này đều là Usuha Izuki hỏi Miyano Akemi qua email liên lạc, Miyano Akemi nói cho cậu ta, giờ vừa hay đem ra dùng. "Tôi trước đó suýt nữa tưởng anh cố tình đến ăn vạ đấy, thấy người rồi. Nhưng tôi vẫn còn nghi ngờ, đằng sau anh có một băng nhóm giựt dây dàn dựng âm mưu kéo tổ chức gánh nợ..."Akai Shuichi, người quả thật đang cố tình ăn vạ: "...Chỉ là lỡ đánh mất thôi.""Không sao cả! Công việc bên chúng tôi không cần chứng minh thân phận đâu! Anh muốn tìm việc thì tôi có thể giới thiệu cho... Suýt nữa quên mất, tôi tên Usuha Izuki, là một phỏng vấn bình thường, rất hoan nghênh những người qua đường tự tiến cử mình."Nói xong, Usuha Izuki bỗng nhiên tự mình cảm động: "Nghĩ kỹ lại thì, hình như anh là người đầu tiên tự tiến cử mình với tôi đấy, những người khác đều là tôi tự tìm đến mời, còn ai nấy đều bày vẻ mặt khó chịu không đồng ý... Tôi không chê anh giống Gin đâu, tạm coi như huề đi.""À... Thế thì cảm ơn nhiều nha, dù sao thì bây giờ tôi cũng đâu có lựa chọn nào khác ngoài việc chọn gia nhập đâu nhỉ?"Akai Shuichi làm bộ không vui lắm nói.Usuha Izuki kinh ngạc: "Sao lại không, anh còn có thể chọn chết mà!"Akai Shuichi: "...Thôi được, tôi sẽ gia nhập."Anh ta nhìn lại toàn bộ những gì xảy ra hôm nay, cứ có cảm giác khởi đầu thì đúng, nhưng quá trình lại lạc trôi đến tận ngoài hành tinh, cuối cùng thì mục đích thì lại miễn cưỡng đạt được...Vốn dĩ định thân thiết với Miyano Akemi trước rồi mới tìm cách thông qua mối quan hệ của cô ấy để vào tổ chức, giờ thì tiến độ dường như tăng tốc đột ngột...Còn về phản ứng của bản thân, cơ bản là ổn, nhưng không ít sơ hở. Ví dụ như mục tiêu ban đầu là Miyano Akemi dường như không trông cậy được, ví dụ như vì đối phương không đi theo kịch bản nên anh ta im lặng hơi nhiều... Nhưng nói ít thì sai ít, ai mà biết cái tên bệnh tâm thần này sẽ vì một câu nói vô cớ mà liên tưởng đến chỗ quái dị nào.Đã cảm thấy mình giống FBI rồi... Nếu tên này tự tin một chút, bây giờ có lẽ mình đã bị bắt rồi.Nếu tên này thật sự không phát hiện ra thân phận của anh ta, mà chỉ đơn thuần là đầu óc có vấn đề, thì tổ chức này tuyển người đúng là không theo một khuôn mẫu nào cả.Usuha Izuki chống nạnh một lát: "Được rồi, nếu đã là người một nhà thì đừng lãng phí tiền nằm viện ở đây nữa, đứng dậy đi, đợi kết quả điều tra của anh không có vấn đề gì là có thể đi làm rồi."Ngay cả Miyano Akemi cũng không hề thắc mắc gì về lời lẽ 'nhà tư bản' đó.Rốt cuộc trong mắt cô ấy, vị Moroboshi Dai này vẫn còn sống đã là một kết quả rất tốt rồi, còn bồi thường gì đó, so với mạng sống thì chẳng quan trọng.Akai Shuichi cũng rất thức thời mà không đòi tiền bồi thường.Thiết lập thân phận của anh ta bây giờ là: Tuy có năng lực, nhưng không có quan hệ, lại bị lừa gạt thành tội phạm. Báo cảnh sát là không thể báo, đối phương không chịu bồi thường thì anh ta cũng chẳng làm được gì. Có thể cho chút việc làm để kiếm tiền cũng không phải là không được, rất biết điều, dù sao mọi người đều làm cùng ngành này, vậy thì không nhất thiết phải diệt khẩu ngay lập tức, thường thì sẽ mời chào trước, mời chào không thành mà còn lộ ra thông tin quan trọng thì mới diệt khẩu.Thông thường, mời chào thất bại cũng không đến mức chết người, thiết lập thân phận của anh ta muốn kiếm tiền, phối hợp một chút là hợp lý ngay thôi.Hiện tại chỉ còn chờ tổ chức điều tra, chỉ cần thân phận giả được xác nhận hoàn hảo, anh ta xem như đã bước đầu gia nhập tổ chức....Thanh tiến độ hoàn thành mục đích nhanh như chó điên như vầy, dù là Akai Shuichi cũng có chút không đỡ nổi.Theo lý thuyết, tổ chức hẳn vẫn còn những đợt khảo sát khác... Chỉ cần người đến là một người bình thường, anh ta đều có thể đối phó được.Akai Shuichi hơi lo lắng cho tương lai của mình.Sự thật chứng minh anh ta lo lắng là đúng.Usuha Izuki vẫn như mọi khi, chẳng mảy may lo lắng gì, trực tiếp dẫn người về nhà mình.Khác với cảm nhận của những người lần đầu đến đây trước đó, Akai Shuichi quan sát một vòng, kết luận rằng nơi này thường xuyên có người ở, đầy hơi thở cuộc sống, có lẽ thật sự là nơi tên này cư trú lâu dài...Sao lại có người thiếu cảnh giác đến vậy chứ? Đây không phải là điều cơ bản sao? Tổ chức không nhấn mạnh điều này à? Hay là ở đây có âm mưu gì?Akai Shuichi, một đặc vụ FBI nằm vùng, nhìn thấy hành động của Usuha Izuki, đã nhịn không được mà cạn lời với cách 'giáo dục' của tổ chức. Nhưng rất nhanh, anh ta bắt đầu lý trí phân tích xem Usuha Izuki làm vậy có mục đích riêng gì không.Ví dụ như căn phòng này, nhìn thì có vẻ đầy hơi thở đời sống, như thể nơi ở bình thường của một người, nhưng thật ra chỉ là để đánh lừa anh thôi.Có lẽ cuộc khảo sát đã bắt đầu từ lúc này rồi. Biết đâu lát nữa Usuha Izuki sẽ kiếm cớ ra ngoài, để anh lại một mình trong nhà, rồi dặn dò kiểu: "Phòng đó đừng vào nhé..."Mấy chiêu trò kiểu cố tình treo bảng "cấm vào" để dẫn dụ người ta phạm lỗi, tưởng ai cũng dễ mắc bẫy chắc?Kết quả, Akai Shuichi vừa mới thu lại những suy nghĩ lan man của mình, liền nghe thấy Usuha Izuki nói.
"Đừng khách sáo, cứ coi đây như nhà của anh, không lấy tiền thuê nhà, coi như đền bù cho anh... Anh cứ tìm chỗ nào ngủ cũng được, nhưng phòng đối diện anh với cái phòng cuối cùng không được vào đâu nha, để Miyano giúp anh tìm chăn gối gì đó cho anh đi."Akai Shuichi: "...Được."Loại tổ chức tội phạm xuyên quốc gia này, sao lại có thể dùng cái bài kiểm tra ngớ ngẩn như vậy chứ!Nhưng anh nhìn cái vẻ ngoài hot boy của Usuha Izuki, lại không dám chắc lắm, biết đâu tên này tự ý làm... Dù sao cũng có vài người luôn tin rằng càng đơn giản càng hiệu quả, không chừng thật sự có những kẻ tự cho là thông minh rồi tự chui đầu vào rọ.Đúng lúc này, Vodka gọi điện cho Usuha Izuki."Sao rồi, người đâu?" Vodka lo lắng hỏi, "Bên cậu còn ổn không đấy, không được thì tôi qua xem tình hình.""Có gì mà không được." Usuha Izuki tự tin nói, "Ánh mắt nhìn người của tôi, anh còn không biết sao? Tên này cũng chẳng phải người tốt lành gì, giống FBI lắm."Akai Shuichi: "..."Akai Shuichi vừa cạn lời với Usuha Izuki, vừa căng thẳng chờ đợi phản ứng của thành viên tổ chức bên kia.Dù sao cũng là tập đoàn tội phạm xuyên quốc gia, nghe thấy FBI, chắc cũng phải có phản ứng gì đó chứ?Ai dè Vodka lại nói: "Cậu nói cái gì vậy là có ý gì hả? Cậu mắng ai là FBI đấy? Đại ca chiêu mộ cậu, chọc gì cậu mà cậu lại bảo Đại ca là FBI nằm vùng!"Akai Shuichi: "...???"Không phải, lại thêm một người có cái mạch não kì quái gì vậy!?Usuha Izuki thề thốt phủ nhận: "Tôi không phải, tôi không có, tự anh nói đấy chứ!""Giả bộ cái gì! Cậu vừa nãy ở bên đó nói tên này giống đại ca, giờ lại nói hắn giống FBI, chẳng phải là ám chỉ đại ca là FBI sao?" Vodka phẫn nộ bất bình, cảm thấy mình đã nhìn thấu mục đích của Usuha Izuki, "Tôi bảo sao cậu lại cố ý gọi điện cho tôi, hóa ra chuẩn bị lâu như vậy là vì cái này... Cậu làm gì mà ngày nào cũng nói đại ca với tôi là nằm vùng, đổi người khác được không hả.""Tôi cũng đâu chỉ nói hai người là nằm vùng đâu.""Tóm lại là ánh mắt nhìn nằm vùng của cậu quá kém, sau này đừng có tự tin như vậy." Vodka nói, "Tôi bảo người của tổ tình báo đi điều tra cái tên Moroboshi Dai kia rồi, cậu gặp số lạ nhớ nghe máy, đừng có cắt ngang coi như cuộc gọi làm phiền.""Biết rồi, danh sách chiêu mộ lát nữa tôi gửi cho anh."Vodka 'ừ' một tiếng rồi cúp máy.Vodka không tiếp tục lo lắng Usuha Izuki sẽ chơi hỏng nữa, nếu Usuha Izuki đã nói có vấn đề, đối phương không phải người tốt lành gì, Vodka thật sự yên tâm rồi.Dù sao Usuha Izuki rất chuyên nghiệp trong khoản suy đoán hành động của người khác, chỉ cần đừng để cậu ta đoán ai là nằm vùng, ánh mắt nhìn người của cậu ta không có vấn đề gì.Còn một lý do quan trọng nhất: Usuha Izuki lớn đến thế rồi mà chưa bị đánh chết, chứng tỏ khả năng tránh lợi tìm hại của cậu ta chắc chắn rất mạnh. Trước đó tên này cũng tự nhận mình rất giỏi chạy trốn, cùng lắm thì cuối cùng lại biến thành nhiệm vụ 'diệt khẩu', cái này thì cậu ta quá thành thạo rồi.Nhưng Akai Shuichi, người đang bị thả rông, lúc này lại cảm thấy hoài nghi cuộc đời.Đường đường là tổ chức xuyên quốc gia mà lại tùy tiện vậy sao? Nghe thấy kẻ khả nghi là FBI, phản ứng đầu tiên lại là đối phương đang bôi nhọ đồng nghiệp à?Hơn nữa, chỉ một câu 'Ánh mắt nhìn người của tôi, anh còn không biết sao' là có thể khiến đối phương không còn chút nghi ngờ nào?...Mình đã rất cố gắng thận trọng, nhưng xem ra, bản thân vẫn quá coi thường cái tên phỏng vấn như thần kinh này.Có thể được thành viên cấp cao tin tưởng đến vậy, có được sự tự do như thế, tính cách lại còn quái dị... Một số thiên tài biểu hiện ra trạng thái như thần kinh, thật ra cũng không hiếm.Mình phải càng cẩn thận hơn nữa mới được.Miyano Akemi thì không nghĩ nhiều như Akai Shuichi, cô đánh giá một lượt rồi rất tự nhiên hỏi."Thưa ngài, bây giờ tôi bắt đầu dọn dẹp vệ sinh được chưa?""Được chứ." Usuha Izuki cảm thấy giá trị hoài nghi của Miyano Akemi hơi ít, vì thế cười tủm tỉm ngẩng đầu nói, "Nhà cứ tự nhiên ra vào, những căn phòng Moroboshi Dai không được vào thì cô có thể vào, nhưng không được nói cho anh ta biết bên trong có gì đâu nhé, nhớ đóng cửa lại."Miyano Akemi: "...Vâng."Hai cái phòng đó rốt cuộc có vấn đề gì vậy?!"Vậy tôi ra ngoài một chuyến đây." Usuha Izuki xua xua tay, "Hai người cứ ở chung vui vẻ, có gì thì liên lạc tôi nhé."Akai Shuichi: "Được."Không thể vào phòng, chủ nhà có việc ra ngoài... Đây chắc chắn là bài kiểm tra rồi!Mình tuyệt đối không thể mắc bẫy.Tạm thời cứ xem phản ứng của Miyano Akemi, rồi tính sau.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me