2. | EDIT | Sau Khi Nhận Buff Từ Hệ Thống Nằm Vùng, Tôi Bị Nghi Ngờ Liên Tục.
Chương 85 Không phải, .... có bệnh à?
Thật ra, Amuro Tooru cũng không quá hiểu cái cảm giác 'giống FBI' mà Usuha Izuki nói là cảm giác gì.Anh chỉ đơn giản ghét những gì liên quan đến Mỹ và tổ chức, hơn nữa việc thành viên tổ chức ghét FBI cũng coi như là đúng lập trường, anh cũng hiếm khi có thể thật lòng mà buông lời châm chọc.Dù cái tên Moroboshi Dai này còn chưa chính thức gia nhập tổ chức, thậm chí coi như có chút vô tội, nhưng vì Usuha Izuki còn nói 'Tên này rất giống Gin', trên đường về cũng nói vài câu 'Đều là người trong giới', 'Vừa nhìn là biết đã từng giết người rồi' các kiểu, Amuro Tooru cũng chẳng có nổi chút lòng trắc ẩn nào với tên này.Thật ra nếu Usuha Izuki nói không định giới thiệu cho tổ chức, việc điều tra bối cảnh này dường như cũng chẳng cần thiết, bất quá Usuha Izuki cứ nhất quyết muốn anh làm, đành hỏi trước đã.Amuro Tooru cau mày, ngồi xuống chiếc sô pha đơn, bắt đầu dò hỏi Akai Shuichi một vài thông tin cơ bản.Còn Miyano Akemi thì báo cáo nội dung công việc của mình với Usuha Izuki.Usuha Izuki hỏi: "Thế hai cái phòng kia cũng dọn dẹp rồi chứ?"Nhớ đến cách bài trí kỳ quái bên trong, Miyano Akemi khóe miệng giật giật: "Dọn rồi ạ.""Không cho tên kia vào chứ?""Không có."Usuha Izuki hài lòng: "Vậy thì tốt."Amuro Tooru và Akai Shuichi đều nghe được cuộc đối thoại này. Akai Shuichi thì vẫn ổn, anh đã nghi ngờ và suy đoán từ lâu, lại có kiên nhẫn chờ đợi, còn Amuro Tooru thì không câu nệ nhiều như vậy, tò mò nên hỏi thẳng."Hai cái phòng nào cơ?"Usuha Izuki chỉ về hai hướng.Biểu cảm Amuro Tooru trở nên hơi kỳ lạ: "Ồ..."Đấy chẳng phải là phòng ngủ của Usuha Izuki và Hiromitsu sao? Sao lại nói thần thần bí bí thế không biết...Thôi, vẫn là nên đừng cố gắng hiểu suy nghĩ của người tâm thần làm gì.Không ngờ thái độ ấp úng của Amuro Tooru lại khiến Akai Shuichi nảy sinh thêm nhiều suy đoán về hai căn phòng đó, giá trị hoài nghi điên cuồng nhảy số ở hệ thống.Usuha Izuki thầm nói trong lòng với hệ thống.【Cậu thấy chưa, mang người về là đúng mà.】Hệ thống cũng rất vui vẻ:【Cố gắng lên!】Amuro Tooru bên kia đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại, anh tạm dừng chuyện tra hỏi Akai Shuichi, ra ban công nghe máy.Người gọi đến là Rum.Cũng không biết là học thói hư tật xấu từ đâu ra, có lẽ là vẫn chưa đủ tin tưởng Amuro Tooru. Rum gọi điện thoại cũng dùng giọng nói điện tử tổng hợp. "Amuro, cậu vừa gửi email nói gặp Botanist?""Đúng vậy, cậu ta cứ nhất định muốn tôi điều tra cái người tên Moroboshi Dai kia. Tôi nghĩ ngài cũng đã giao nhiệm vụ này cho tôi rồi, nên tôi đi theo cậu ta luôn." Amuro Tooru bắt đầu 'vẽ vời', "Nhiệm vụ ngài giao ban đầu tôi không quên, chỉ là không biết bên Botanist bên này..."Rum có chút không vui.Mặc dù hắn và Gin không hợp nhau, nhưng lần này hắn hiếm hoi đứng cùng chiến tuyến với Gin. Hắn cũng rất phiền cái kiểu Usuha Izuki không làm việc mà cứ thích gây chuyện này.Cho dù hắn cũng là thế hệ thứ hai của tổ chức, nhưng hắn ít ra cũng làm việc đàng hoàng cho tổ chức.Hơn nữa, từ khi Boss bảo sau này mọi liên lạc với Usuha Izuki đều đẩy cho hắn, Rum đã bắt đầu bực bội sau khi hỏi thăm một vòng về những chiến tích của Usuha Izuki.Chẳng lẽ sau này hắn cũng phải nửa đêm chờ nhận những cuộc điện thoại đầy những lời vô nghĩa của Usuha Izuki sao?! Hắn đường đường là một thế hệ thứ hai của tổ chứ, dựa vào đâu mà phải nhẫn nhịn một thằng nhóc không biết trên dưới? Boss không thèm quan tâm đến tâm trạng của hắn sao?!Hơn nữa lần này Usuha Izuki không phân biệt nặng nhẹ, cứ nhất quyết muốn khoa tay múa chân với cấp dưới của hắn, Rum trong chốc lát cảm thấy thù mới hận cũ chồng chất.Tính hắn ta vốn nóng nảy, câu cửa miệng thậm chí là "thời gian là tiền bạc", rất muốn nổi giận, nhưng Rum thật sự không có cách nào chỉ trích Amuro Tooru không lấy nhiệm vụ ban đầu của hắn làm trọng.Vì Amuro Tooru vẫn chưa có mật danh, còn Usuha Izuki dù sao cũng là thành viên có mật danh. Amuro Tooru không thể từ chối, chỉ có thể cầu cứu Gin, mà Gin với vai trò cấp trên cũng không tiện lớn tiếng với Usuha Izuki.Bản thân Rum lại sợ, kẻo lại đi vào vết xe đổ của Gin.Đáng ghét, nếu là một thành viên có mật danh bình thường, có đầu óc thì sẽ không làm ra hành vi can thiệp này. Chỉ có thằng nhóc Usuha Izuki này không hiểu chuyện và cũng chẳng thèm hiểu."Vậy cậu điều tra đến đâu rồi?""Đang hỏi trực tiếp người đó, về phương diện này thì chắc chắn không moi ra được gì, vẫn cần điều tra xác minh. Tuy nhiên, tôi đang định báo cáo với ngài về chuyện này, thật ra ý của Botanist là cậu ta không định đề cử người này vào tổ chức..."Rum mừng rỡ.Vốn dĩ chuyện điều tra Moroboshi Dai này là do Vodka mượn danh nghĩa Gin nhất quyết đẩy cho Rum, lấy cớ là Rum phụ trách nhiều hơn về mặt tình báo và tuyển người, nên Rum đồng ý cũng chẳng tình nguyện gì.Bây giờ nếu Usuha Izuki không tính toán lôi Moroboshi Dai vào tổ chức... thì chuyện này có thể gác lại rồi!Đến lúc đó Moroboshi Dai mà có vấn đề, thì Usuha Izuki sẽ là người gánh trách nhiệm! Vừa hay cho tên nhóc này một bài học!Nghĩ đến cảnh Usuha Izuki có thể gặp rắc rối, Rum lại có chút mong Moroboshi Dai thật sự có vấn đề.Thế là Rum lập tức nói: "Vậy cậu cứ qua loa, lừa gạt Botanist là được. Nếu đã không định gia nhập tổ chức, thì Moroboshi Dai không còn liên quan gì đến chúng ta nữa. Cậu tìm cách thoát thân, nhanh chóng tiếp tục điều tra tên hacker kia! Thời gian là vàng là bạc!"Amuro Tooru là cấp dưới, đương nhiên không có quyền từ chối. Hơn nữa, so với Moroboshi Dai, anh ta cũng hứng thú hơn với tên hacker kia, vì thế rất nhanh liền đồng ý.Khi anh ta gọi điện cho Rum, Usuha Izuki cũng không lãng phí thời gian, chạy đi hỏi Akai Shuichi xem muốn làm việc thế nào."Kiếm tiền nhanh, trong phạm vi năng lực của tôi." Akai Shuichi trả lời rất bình thường.Usuha Izuki trầm tư: "Anh có muốn đi Trung Đông buôn lậu không? Bên đó kiếm tiền siêu nhanh, chỉ cần không đụng phải chiến trường thì cũng an toàn."Akai Shuichi: "...Không đi, tôi vẫn thích những nơi phát triển hơn."Dùng đầu óc nghĩ cũng biết, trung tâm tổ chức không thể nào ở một nơi hỗn loạn như Trung Đông. Anh đi Trung Đông thì có khác gì bị cô lập ra rìa, bên Trung Đông đã có đồng nghiệp đang điều tra rồi, cần gì phải ép bản thân đi xa xôi như vậy!Usuha Izuki: "Vậy anh chắc thích Mỹ lắm nhỉ."Akai Shuichi im lặng một chút: "...Cũng được, nhưng tôi thích Nhật Bản hơn."Vừa nãy FBI giờ là Mỹ, Akai Shuichi thật sự nghi ngờ tên này có phải đã biết gì không, nhưng trong thời gian ngắn như vậy thì có thể điều tra ra được gì chứ?Đặc biệt là mỗi lần lý do của đối phương đều rất hợp lý— Cảnh sát Nhật Bản còn chẳng mấy khi rút súng, nói gì đến giết người. Ngược lại, cảnh sát Mỹ ra tay rất dứt khoát, khí chất quả thật rất khác biệt.Hơn nữa, văn hóa Hollywood phổ biến toàn cầu, Mỹ lại có quân đội đóng quân ở Nhật Bản. Miyano Akemi hỏi lỡ là cảnh sát thì sao, loại trừ cảnh sát Nhật Bản, thì phản ứng đầu tiên chắc chắn là bên Mỹ, FBI cũng là hình tượng kinh điển trên màn ảnh.Dựa vào đó, lần này anh ta nói thích những nơi phát triển, Usuha Izuki vừa nhắc đến FBI, lại liên tưởng đến sự phát triển, lập tức nghĩ đến Mỹ cũng rất bình thường.Từng ấy sự trùng hợp tưởng như bình thường, lại dồn dập diễn ra trong thời gian ngắn ngủi... Akai Shuichi dù tin tưởng rằng FBI đã ngụy tạo thân phận của anh rất hoàn hảo, nhưng vẫn không nhịn được nghi ngờ.
Nhưng bây giờ trốn chạy cũng không phải là biện pháp...【Tôi thích cái sự hào phóng của anh ta! Nhìn cái đống giá trị hoài nghi anh ta cống hiến kìa, bằng cả một tuần của Vodka luôn đấy!】 Usuha Izuki cảm thán,【Những người khác đúng là càng ngày càng keo kiẹt, hy vọng mọi người có thể học hỏi những người có cống hiến xuất sắc này.】Hệ thống đã lười nói Usuha Izuki nên để cậu ta tự kiểm điểm lại, dù sao nói cũng vô ích, kiếm được giá trị hoài nghi là được. Usuha Izuki đến giờ vẫn chưa chịu thừa nhận rằng kế hoạch ban đầu là 'cày' mức độ chịu đựng của tổ chức của mình có vấn đề.【Bên tổ chức kiếm được ít điểm hơn cũng không sao, dù sao cậu cũng đã nói rồi, phần lớn nằm ở bên phía Sabukawa Fukaryu mà.】【...Bên đó à... Thật ra tôi thấy đội điều tra cơ động không hợp với tôi lắm.】Usuha Izuki tự hỏi: 【Trước đây tôi còn thấy thời gian tự do hơn, nhưng đi xe cả ngày mệt mỏi mà chẳng thấy ai, chỉ có hai người đồng đội. Kiểu gì tôi cũng không thể cứ nói những lời khả nghi mãi được, như vậy thiết lập lải nhải của tôi tan tành mất... Chỉ khi có vụ án, ra hiện trường tiếp xúc với những người khác thì mới kiếm thêm được giá trị hoài nghi. Mà những vụ gặp phải cũng chưa chắc đều phù hợp đề cày điểm. Dù sao thì một bà lão bị lẫn cũng sẽ không nghi ngờ tôi cố ý đưa một con mèo lên cây rồi làm nó không xuống được đâu.】Hệ thống: 【...Cậu nói cũng phải, vậy cậu có ý tưởng gì không?】【Tôi nghĩ tôi vẫn nên đi đội điều tra số một đi, chuyên làm án giết người. Với thành tích của tôi thì chắc không khó để vào đâu.】 Usuha Izuki thở dài, 【Mặc dù lại phải làm việc đúng giờ...】Hệ thống nhắc nhở Usuha Izuki: 【Cảnh sát hình sự có thể sẽ phải tăng ca luân phiên đấy.】Usuha Izuki cắn răng: 【Yên tâm đi, tìm không thấy hung thủ tôi sẽ chuyển về bản thể dùng "Bản đồ vạn năng" để xem hung thủ ở đâu. Nhất định phải phá án trước khi phải làm thêm giờ (tăng ca)!】Hệ thống: 【...Vậy cậu cố lên.】Để không phải làm thêm giờ, Usuha Izuki thậm chí còn nghĩ ra được cả cách này, thật là đáng nể.Việc giao tiếp với hệ thống chỉ diễn ra trong chớp mắt, Usuha Izuki nhanh chóng trở lại thực tại, tiếp tục vặt lông dê Akai Shuichi: "Vậy ở Nhật Bản thì tốt rồi, anh giỏi cái gì? Bắn tỉa giỏi không?""Tạm được." Akai Shuichi tự hỏi Usuha Izuki cố tình hỏi về bắn tỉa, rốt cuộc là nhìn ra điều gì, hay là vì "Nếu biết bắn tỉa thì càng giống Gin"?Chẳng mấy chốc, Akai Shuichi cũng dần thích nghi với cái mạch não của Usuha Izuki.Usuha Izuki vỗ bàn quyết định: "Vậy bắn tỉa đi, anh chờ nhé, tôi đi tìm việc cho anh."Akai Shuichi đang chờ thêm những câu hỏi khó dễ hơn thì: "...Cậu không hỏi gì thêm sao?""Anh còn muốn tôi hỏi gì nữa chứ?" Usuha Izuki vẻ mặt không hiểu, "Hỏi anh trước đây làm việc cho ai? Hỏi người nhà anh ở đâu? Anh bây giờ có đang dùng danh tính giả không? Mấy chuyện này không phải việc của tôi, người làm công bình thường chỉ làm đúng phận sự của mình thôi."Akai Shuichi: "...?"Thôi vậy, nếu đây là bẫy hay gì khác, làm vài nhiệm vụ chắc sẽ rõ.Usuha Izuki làm việc rất nhanh, ngày hôm sau đã mang đến một danh sách cùng loại súng bắn tỉa mà anh muốn, bảo anh dựa vào danh sách đó mà đi ám sát.Danh sách này do Vodka tỉ mỉ chọn lựa, đều là những người mà người ngoài ra tay cũng không có vấn đề gì... Thực ra tổ chức thỉnh thoảng cũng thuê người ngoài, ví dụ như Rum bảo Amuro Tooru tìm hacker, Usuha Izuki tìm anh để lấy danh sách, cũng không phải chuyện gì lạ lùng.Nhưng Usuha Izuki chủ động muốn danh sách, điều này vẫn có chút khác biệt so với những người khác. Vodka thậm chí còn hơi sợ sệt khi báo cho Gin, và chỉ khi Gin thấy không vấn đề, hắn mới dám đưa danh sách đó.Usuha Izuki trả tiền đặt cọc rất sòng phẳng. Cậu ta nói rằng đợi những người trong danh sách chết rồi mới thanh toán phần còn lại, và số tiền cũng khá hợp lý. Akai Shuichi suy đoán rằng có lẽ anh đã vượt qua bài kiểm tra tò mò ban đầu, và giờ đang bước vào bài kiểm tra mới. Lúc này, anh phải thể hiện năng lực của mình thật tốt để có thể tiến vào bài kiểm tra tiếp theo.Có lẽ còn có người đang giám sát mọi nhất cử nhất động của anh từ xa, đồng thời cũng có người đang điều tra anh.Vì vậy, Akai Shuichi cực kỳ cẩn thận, không liên lạc với bất kỳ người thân nào. Hành động như một lính đánh thuê chuyên nghiệp, chỉ cần có tiền là bắt đầu xử lý những người trong danh sách với hiệu suất rất cao.Cơ bản là anh giết một người, Usuha Izuki sẽ thanh toán một khoản. Cuối cùng, điều này đã cứu vớt phần nào hình ảnh kỳ lạ của tổ chức, thể hiện phong thái đúng mực của một tổ chức tội phạm xuyên quốc gia..Hai ngày sau, Akai Shuichi trở về nhà Usuha Izuki và phát hiện có thêm một người lạ ở trong."Anh là Moroboshi Dai? Cứ gọi tôi là Scotch." Chàng thanh niên mắt mèo tự xưng là Scotch mỉm cười liếc nhìn chiếc túi đựng súng bắn tỉa của Akai Shuichi, vẻ mặt tỏ ra hiểu biết, "Mới làm nhiệm vụ về à?""Ừ." Akai Shuichi trả lời ngắn gọn.Scotch cũng không để ý, chỉ hơi khó hiểu hỏi: "Gần đây anh ngủ trên sô pha à? Sao không ngủ phòng khách?"Akai Shuichi nhíu mày: "Phòng khách là phòng nào?"Scotch chỉ một phòng: "Phòng tôi từng ngủ đó, nhưng dạo này chắc sẽ không về nữa. Anh cần thì tôi dọn dẹp một chút nhé? Nhưng vẫn phải hỏi ý Botanist đã."Akai Shuichi nhìn một trong những căn phòng mà Usuha Izuki cấm anh vào, rồi im lặng.Hai phòng không cho vào, một là phòng ngủ của Usuha Izuki, hiện tại anh đã biết, không cho vào là chuyện bình thường. Nhưng căn phòng còn lại, cứ nghĩ là phòng sưu tầm của Usuha Izuki. Rốt cuộc bên trong có gì, bản thân vẫn luôn rất để ý, dù trong nhà không có ai, mình cũng không dám mạo hiểm vào... Kết quả lại chỉ là phòng khách bình thường sao?!Anh hoàn toàn bàng hoàng, và bỗng nhiên nhận ra tại sao chỉ cho Miyano Akemi vào. Bởi vì phòng ngủ của người khác, không thể cho người ngoài vào, nhưng Miyano Akemi là đến dọn dẹp vệ sinh, đương nhiên có thể thoải mái ra vào.Chỉ vì lý do đơn giản vậy thôi sao?! Mình đã suy nghĩ lâu như vậy, hoài nghi đủ thứ, day dứt mấy ngày về cái bài kiểm tra mang lại ích lợi gì... Vậy mà hóa ra chỉ vì lí do này!?Nói thẳng đó là phòng ngủ của người khác không cho vào là được rồi mà?! Cái thái độ kiểu dụ dỗ, gài bẫy kiểm tra lòng người là sao vậy hả?!Giờ phút này, Akai Shuichi, người vốn dĩ luôn bình tĩnh, tự chủ, và còn cảm thấy mình đã thích nghi với những phát ngôn của Usuha Izuki, cho rằng đối phương là thiên tài nên hành xử hơi kỳ lạ, cuối cùng cũng không nhịn được mà gào thét trong lòng một tiếng——Không phải, tên Usuha Izuki này, có bệnh à?!
Nhưng bây giờ trốn chạy cũng không phải là biện pháp...【Tôi thích cái sự hào phóng của anh ta! Nhìn cái đống giá trị hoài nghi anh ta cống hiến kìa, bằng cả một tuần của Vodka luôn đấy!】 Usuha Izuki cảm thán,【Những người khác đúng là càng ngày càng keo kiẹt, hy vọng mọi người có thể học hỏi những người có cống hiến xuất sắc này.】Hệ thống đã lười nói Usuha Izuki nên để cậu ta tự kiểm điểm lại, dù sao nói cũng vô ích, kiếm được giá trị hoài nghi là được. Usuha Izuki đến giờ vẫn chưa chịu thừa nhận rằng kế hoạch ban đầu là 'cày' mức độ chịu đựng của tổ chức của mình có vấn đề.【Bên tổ chức kiếm được ít điểm hơn cũng không sao, dù sao cậu cũng đã nói rồi, phần lớn nằm ở bên phía Sabukawa Fukaryu mà.】【...Bên đó à... Thật ra tôi thấy đội điều tra cơ động không hợp với tôi lắm.】Usuha Izuki tự hỏi: 【Trước đây tôi còn thấy thời gian tự do hơn, nhưng đi xe cả ngày mệt mỏi mà chẳng thấy ai, chỉ có hai người đồng đội. Kiểu gì tôi cũng không thể cứ nói những lời khả nghi mãi được, như vậy thiết lập lải nhải của tôi tan tành mất... Chỉ khi có vụ án, ra hiện trường tiếp xúc với những người khác thì mới kiếm thêm được giá trị hoài nghi. Mà những vụ gặp phải cũng chưa chắc đều phù hợp đề cày điểm. Dù sao thì một bà lão bị lẫn cũng sẽ không nghi ngờ tôi cố ý đưa một con mèo lên cây rồi làm nó không xuống được đâu.】Hệ thống: 【...Cậu nói cũng phải, vậy cậu có ý tưởng gì không?】【Tôi nghĩ tôi vẫn nên đi đội điều tra số một đi, chuyên làm án giết người. Với thành tích của tôi thì chắc không khó để vào đâu.】 Usuha Izuki thở dài, 【Mặc dù lại phải làm việc đúng giờ...】Hệ thống nhắc nhở Usuha Izuki: 【Cảnh sát hình sự có thể sẽ phải tăng ca luân phiên đấy.】Usuha Izuki cắn răng: 【Yên tâm đi, tìm không thấy hung thủ tôi sẽ chuyển về bản thể dùng "Bản đồ vạn năng" để xem hung thủ ở đâu. Nhất định phải phá án trước khi phải làm thêm giờ (tăng ca)!】Hệ thống: 【...Vậy cậu cố lên.】Để không phải làm thêm giờ, Usuha Izuki thậm chí còn nghĩ ra được cả cách này, thật là đáng nể.Việc giao tiếp với hệ thống chỉ diễn ra trong chớp mắt, Usuha Izuki nhanh chóng trở lại thực tại, tiếp tục vặt lông dê Akai Shuichi: "Vậy ở Nhật Bản thì tốt rồi, anh giỏi cái gì? Bắn tỉa giỏi không?""Tạm được." Akai Shuichi tự hỏi Usuha Izuki cố tình hỏi về bắn tỉa, rốt cuộc là nhìn ra điều gì, hay là vì "Nếu biết bắn tỉa thì càng giống Gin"?Chẳng mấy chốc, Akai Shuichi cũng dần thích nghi với cái mạch não của Usuha Izuki.Usuha Izuki vỗ bàn quyết định: "Vậy bắn tỉa đi, anh chờ nhé, tôi đi tìm việc cho anh."Akai Shuichi đang chờ thêm những câu hỏi khó dễ hơn thì: "...Cậu không hỏi gì thêm sao?""Anh còn muốn tôi hỏi gì nữa chứ?" Usuha Izuki vẻ mặt không hiểu, "Hỏi anh trước đây làm việc cho ai? Hỏi người nhà anh ở đâu? Anh bây giờ có đang dùng danh tính giả không? Mấy chuyện này không phải việc của tôi, người làm công bình thường chỉ làm đúng phận sự của mình thôi."Akai Shuichi: "...?"Thôi vậy, nếu đây là bẫy hay gì khác, làm vài nhiệm vụ chắc sẽ rõ.Usuha Izuki làm việc rất nhanh, ngày hôm sau đã mang đến một danh sách cùng loại súng bắn tỉa mà anh muốn, bảo anh dựa vào danh sách đó mà đi ám sát.Danh sách này do Vodka tỉ mỉ chọn lựa, đều là những người mà người ngoài ra tay cũng không có vấn đề gì... Thực ra tổ chức thỉnh thoảng cũng thuê người ngoài, ví dụ như Rum bảo Amuro Tooru tìm hacker, Usuha Izuki tìm anh để lấy danh sách, cũng không phải chuyện gì lạ lùng.Nhưng Usuha Izuki chủ động muốn danh sách, điều này vẫn có chút khác biệt so với những người khác. Vodka thậm chí còn hơi sợ sệt khi báo cho Gin, và chỉ khi Gin thấy không vấn đề, hắn mới dám đưa danh sách đó.Usuha Izuki trả tiền đặt cọc rất sòng phẳng. Cậu ta nói rằng đợi những người trong danh sách chết rồi mới thanh toán phần còn lại, và số tiền cũng khá hợp lý. Akai Shuichi suy đoán rằng có lẽ anh đã vượt qua bài kiểm tra tò mò ban đầu, và giờ đang bước vào bài kiểm tra mới. Lúc này, anh phải thể hiện năng lực của mình thật tốt để có thể tiến vào bài kiểm tra tiếp theo.Có lẽ còn có người đang giám sát mọi nhất cử nhất động của anh từ xa, đồng thời cũng có người đang điều tra anh.Vì vậy, Akai Shuichi cực kỳ cẩn thận, không liên lạc với bất kỳ người thân nào. Hành động như một lính đánh thuê chuyên nghiệp, chỉ cần có tiền là bắt đầu xử lý những người trong danh sách với hiệu suất rất cao.Cơ bản là anh giết một người, Usuha Izuki sẽ thanh toán một khoản. Cuối cùng, điều này đã cứu vớt phần nào hình ảnh kỳ lạ của tổ chức, thể hiện phong thái đúng mực của một tổ chức tội phạm xuyên quốc gia..Hai ngày sau, Akai Shuichi trở về nhà Usuha Izuki và phát hiện có thêm một người lạ ở trong."Anh là Moroboshi Dai? Cứ gọi tôi là Scotch." Chàng thanh niên mắt mèo tự xưng là Scotch mỉm cười liếc nhìn chiếc túi đựng súng bắn tỉa của Akai Shuichi, vẻ mặt tỏ ra hiểu biết, "Mới làm nhiệm vụ về à?""Ừ." Akai Shuichi trả lời ngắn gọn.Scotch cũng không để ý, chỉ hơi khó hiểu hỏi: "Gần đây anh ngủ trên sô pha à? Sao không ngủ phòng khách?"Akai Shuichi nhíu mày: "Phòng khách là phòng nào?"Scotch chỉ một phòng: "Phòng tôi từng ngủ đó, nhưng dạo này chắc sẽ không về nữa. Anh cần thì tôi dọn dẹp một chút nhé? Nhưng vẫn phải hỏi ý Botanist đã."Akai Shuichi nhìn một trong những căn phòng mà Usuha Izuki cấm anh vào, rồi im lặng.Hai phòng không cho vào, một là phòng ngủ của Usuha Izuki, hiện tại anh đã biết, không cho vào là chuyện bình thường. Nhưng căn phòng còn lại, cứ nghĩ là phòng sưu tầm của Usuha Izuki. Rốt cuộc bên trong có gì, bản thân vẫn luôn rất để ý, dù trong nhà không có ai, mình cũng không dám mạo hiểm vào... Kết quả lại chỉ là phòng khách bình thường sao?!Anh hoàn toàn bàng hoàng, và bỗng nhiên nhận ra tại sao chỉ cho Miyano Akemi vào. Bởi vì phòng ngủ của người khác, không thể cho người ngoài vào, nhưng Miyano Akemi là đến dọn dẹp vệ sinh, đương nhiên có thể thoải mái ra vào.Chỉ vì lý do đơn giản vậy thôi sao?! Mình đã suy nghĩ lâu như vậy, hoài nghi đủ thứ, day dứt mấy ngày về cái bài kiểm tra mang lại ích lợi gì... Vậy mà hóa ra chỉ vì lí do này!?Nói thẳng đó là phòng ngủ của người khác không cho vào là được rồi mà?! Cái thái độ kiểu dụ dỗ, gài bẫy kiểm tra lòng người là sao vậy hả?!Giờ phút này, Akai Shuichi, người vốn dĩ luôn bình tĩnh, tự chủ, và còn cảm thấy mình đã thích nghi với những phát ngôn của Usuha Izuki, cho rằng đối phương là thiên tài nên hành xử hơi kỳ lạ, cuối cùng cũng không nhịn được mà gào thét trong lòng một tiếng——Không phải, tên Usuha Izuki này, có bệnh à?!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me