TruyenFull.Me

2 series | KG

Quyển 1: Chương 20

jimah-

*Tác giả có lời muốn nói trước khi vào truyện: Thời gian của truyện sẽ được sửa lại sao cho phù hợp với ngoài đời. Nhưng tôi sẽ không sửa lại từ chương 1 nữa. Cảm ơn mọi người đã đọc cái này.

***

Bắc Kinh ngày mưa thật ảm đạm. Dòng người qua lại trên phố, những chiếc ô đầy màu sắc lướt qua lướt qua, đèn đường cũng đã bật từ khi nào. Mẫn Doãn Khởi cùng Tuấn Chung Quốc ngồi đối diện nhau, trò chuyện.

Ly café nóng trong tay thoảng mùi thơm, nhưng Tuấn Chung Quốc lại không thích café. Đắng ngắt, tẻ nhạt. Ấy vậy mà bảo bối của hắn lại có thể uống ngon lành?

"Cafein không tốt cho sức khoẻ. Hạn chế uống lại."

Mẫn Doãn Khởi gật đầu. Nam nhân của cậu rất cứng ngắc, mỗi lần đi ra ngoài đều uống trà lạnh. Ai nha, đây chẳng phải là thói quen của các cụ có tuổi sao?

Gần đây cậu có xem một bộ phim cổ trang, nội dung xoay quanh hai anh chàng với "tình huynh đệ", một người thì thích uống rượu, người còn lại thì chỉ uống trà. Khá là giống với hai người đi? Có điều cậu lại chưa từng được uống rượu bao giờ.

"Cậu từng nghe qua tên 'Trần Tình Lệnh' chưa? Hàm Quang Quân cũng giống hệt cậu. Nhiều khi lạnh lùng tới vô vị."

Tuấn Chung Quốc hơi nghiêng đầu, cái vị tên Hàm Quang Quân này là ai mà để bảo bối của hắn khắc cốt ghi tâm thế này?

"Ai nha, nói vậy thôi chứ tôi không có định khắc cốt ghi tâm người ta đâu~"

Mẫn Doãn Khởi nhìn ra câu hỏi của Tuấn Chung Quốc liền nhanh chóng giải oan cho bản thân. Nói gì thì nói chứ người ta là ngôi sao như vậy, chẳng phải rất nhiều người theo đuổi sao? Còn chưa kể người ta "thẳng" như thế, Mẫn Doãn Khởi độ không lại.

Ơ, mà lão công của cậu chẳng phải chỉ là sinh viên thôi sao? Thế sao lắm kẻ dòm ngó như này?

"Nhạt nhẽo"

Mẫn Doãn Khởi ngớ người? Thiên a, lão công của tôi chẳng lẽ lén xem phim, sau đó học theo người ta nói câu này ư?

"Tuấn Chung Quốc, cậu thực sự là Tuấn Chung Quốc chứ? Hay có khi nào ngủ dậy xong bị tráo đổi linh hồn không? Vương Nhất Bác nhập rồi à?"

Mẫn Doãn Khởi đọc không ít truyện liên quan tới tráo đổi linh hồn à nha.

"Là tôi."

Tuấn Chung Quốc: (; ̄ェ ̄)

Mẫn Doãn Khởi cười cười, uống một hớp café, đây là hiện thực, làm gì có tráo đổi linh hồn.

Tuấn Chung Quốc cũng không nói nữa, cứ thế cả hai uống hết số nước trong cốc liền đứng lên.

Mưa như thế này, thì đi đâu chơi đây?

Mẫn Doãn Khởi mở ô ra, hai người đàn ông một to một nhỏ đi chung ô, quả thật là có chút chật. Cơ mà Mẫn Doãn Khởi lại thích hưởng thụ cảm giác chật chội này.

Sáu giờ chiều, mưa vẫn không ngớt. Tuấn Chung Quốc nắm lấy cán ô, che đi tầm nhìn của người khác đối với hai người, cúi xuống hôn môi Mẫn Doãn Khởi.

Vị café vẫn còn vương trên môi Mẫn Doãn Khởi. Được rồi, Tuấn Chung Quốc tuy rằng không thích uống café, nhưng không phải chưa từng uống. Mà đây đặc biệt là café sữa, thật ngọt.

Mẫn Doãn Khởi nắm tay Tuấn Chung Quốc, mười ngón tay đan vào nhau, chiếc nhẫn từ ngón áp út Tuấn Chung Quốc chạm vào mu bàn tay cậu. Muốn bao nhiêu ngọt ngào đều có bấy nhiêu, Mẫn Doãn Khởi cười tươi, kiễng chân lên hôn thật kêu trên má Tuấn Chung Quốc.

*

Đem thức ăn bày lên trên bàn, Mẫn Doãn Khởi cất giọng gọi Tuấn Chung Quốc còn đang ngồi xem tin tức ngoài phòng khách.

Tay nghề của Mẫn Doãn Khởi không quá xuất sắc, nhưng mấy món mà do cậu nấu ra ăn rất ngon, hơn nữa những lúc rảnh rỗi ngồi trang trí còn đẹp mắt vô cùng.

Tuấn Chung Quốc đem ống tay áo kéo lên khuỷu tay, rửa tay sạch sẽ rồi mới kéo ghế ngồi xuống.

"Bảo bối, cậu nấu nhiều thịt như vậy thì cậu ăn nhiều một chút."

Chính là vỗ béo!

"Ừm"

Tuấn Chung Quốc gắp thật nhiều thịt để vào bát cơm của người kia, rót một cốc nước để bên cạnh Mẫn Doãn Khởi, hắn mới bắt đầu ăn cơm.

-

Ăn xong, Tuấn Chung Quốc rửa bát, Mẫn Doãn Khởi đặc biệt ngồi pha trà cho hai người. Không phải trà lạnh đắng ngắt, mà là trà gừng, khắp bếp đều ngửi thấy mùi gừng. Vừa cảm nhận được vị cay, lại thơm nức mũi.

"Hôm nay sao lại muốn uống trà vậy?"

Tuấn Chung Quốc lau tay, kéo ghế ngồi xuống bên cạnh chống cằm nhìn Mẫn Doãn Khởi.

"Xuân dược?"

Tuấn Chung Quốc bật cười, hôn lên tóc Mẫn Doãn Khởi.

"Tôi đi tắm trước, cứ để trà trên bàn."

Mẫn Doãn Khởi gật đầu, tiếp tục cắt lát gừng.

Một buổi tối nhẹ nhàng diễn ra.

***

Dạo này bạn tác giả bị u mê Trần Tình Lệnh(Ma Đạo Tổ Sư) với Vương Nhất Bác(Lam Trạm) =))) Cơ mà thật xin lỗi, chương này nhạt quá ╮(╯▽╰)╭

[Berryssi]

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me