200 Het Abo Chi Huy Lanh Lung Vua Hon Lien Khoc
"Má ơi, mỹ nhân."Trên đại lộ Bạch Đế Tinh, một thiếu nữ xinh đẹp mặc váy công chúa màu hồng đứng ở đầu đường, ánh nắng mùa xuân chiếu lên mái tóc dài xoăn màu hạt dẻ của 'cô', thu hút không ít người ngoái đầu nhìn."Trắng quá, gầy quá, cao quá! Mau đi xin thông tin liên lạc đi!"Dưới sự xúi giục của mấy anh em, cậu trai căng thẳng chạy đến, "Chị gái ơi, xin chào."Chị gái quay đầu lại.Gương mặt nhỏ bằng bàn tay, ngũ quan sáng sủa tinh xảo, đôi mắt to cong cong nhìn cậu ta, lông mày lộ vẻ hơi mất kiên nhẫn.Cậu trai nín thở, căng thẳng mở miệng, "Có thể cho em xin thông tin liên lạc tinh điện....?"Chưa dứt lời, chị gái đã mở miệng.Một giọng đàn ông thuần túy mạnh mẽ, "Ông đây móc ra còn to hơn mày, mày thử gọi một tiếng chị nữa xem?"Thế giới quan của cậu trai sụp đổ, "Anh, anh là Omega sao?"Trông xinh thế này, là Omega thì cũng không phải không được.Lục Dao trực tiếp vung nắm đấm lên, "Tao là cha mày!"Cậu trai la a a a rồi chạy mất.Lục Dao bực bội buông tay xuống, móc tinh điện từ trong túi xách nhỏ ra, "Anh có thể nhanh lên được không, rốt cuộc có tới không vậy!!!""Thay quần áo xong rồi sao?" Đội trưởng Lôi đang lái xe, "Sắp rồi, ba phút."Lục Dao cũng không thèm trả lời trực tiếp cúp máy.Cậu thật đúng là điên rồi mới đồng ý mặc váy.Suy cho cùng cũng bởi vì cậu là một thiếu nữ xinh đẹp lương thiện.Một tiếng trước, đội trưởng Lôi giải thích với cậu, "Không phải cố ý làm nhục cậu, chỉ là bà ngoại tôi hy vọng tôi tìm được một cô bạn gái ngoan ngoãn hiểu chuyện.""Ồ, hóa ra là chê tôi không ngoan ngoãn, không hiểu chuyện, mà còn không phải con gái nữa."Lục Dao châm chọc đáp lại, "Anh đi mà tìm bạn gái ngoan ngoãn hiểu chuyện đi, tìm tôi làm gì?!"Nhìn cậu toàn thân dựng đầy gai.Đội trưởng Lôi nhàn nhạt giải thích: "Bà ngoại tôi có thể nhìn ra."Lục Dao không hiểu: "Nhìn ra cái gì?"Đội trưởng Lôi nhìn chằm chằm cậu nói, "Nhìn ra tôi có thích bạn gái tôi hay không."Lục Dao: "........" Cậu như thể bị ai đó đột nhiên bấm nút tạm dừng.Đội trưởng Lôi nói: "Không cần phải lo lắng đâu, thế này là được rồi, bà ấy ở bệnh viện Tinh Hệ Thứ Tám, tôi đã đặt trước tinh hạm hai tiếng, buồn ngủ thì cứ ngủ thêm một lát nữa." Lục Dao sửng sốt, "Bệnh viện?"Đội trưởng Lôi lạnh nhạt cụp mắt, hàng mi che khuất mắt nói, "Ừm, chỉ còn một tuần cuối cùng."***Lần thứ ba bị người ta vỗ vai chào hỏi, xin thông tin liên lạc tinh điện.Lục Dao thật sự không nhịn nổi nữa."Ông đây——"Người trước mặt bị một đôi tay nhẹ nhàng kéo sang, người đàn ông mang áp lực cực mạnh, khuôn mặt lạnh lùng sắc cạnh, liếc nhìn cậu trai chỉ cao đến cằm mình, "Xin lỗi, anh bạn, bạn gái tôi."Cậu trai liếc qua cánh tay đầy sức mạnh, mu bàn tay nổi gân xanh của anh, "Vâng, vâng, làm phiền rồi."Sau khi bên cạnh có thêm một người, Lục Dao không còn bị làm phiền nữa.Cậu hừ lạnh một tiếng khoanh tay trước ngực, đang chuẩn bị châm chọc vài câu kiểu anh kéo xe chạy đến à?"Sao lại mặc thế này?"Đội trưởng Lôi liếc qua chiếc váy công chúa màu hồng trên người cậu, thật sự chẳng khác gì thiếu nữ xinh đẹp.Lục Dao trợn tròn mắt, "Thế nào?"Anh dám có ý kiến thử xem?Đội trưởng Lôi liếc mắt qua đôi chân trắng trẻo trần trụi của cậu, nơ bướm thắt ở eo thon, sau đó im lặng quay đi mở cửa xe, "Không thế nào cả, rất xinh đẹp." "........"Lục Dao quay trở về Tinh Hệ Thứ Tám sau một thời gian dài.Sau khi Tạ Chước lên ngôi, liền trực tiếp dỡ bỏ luật lệ nghiêm ngặt về việc cấm vượt qua giữa các đại tinh hệ.Dùng lời của huynh đệ cậu mà nói, "Bọn họ có thể lựa chọn liên minh lại để lật đổ tôi, nếu không sợ chết."Kiêu ngạo mà cuồng vọng.So với sự chuyên quyền bạo ngược của Tạ Thần khi tại vị, đây mới chính là uy lực mà một đế vương nên có."Lục Dao. "Dòng suy nghĩ của Lục Dao bị cắt ngang, xe dừng lại trước cửa bệnh viện trung tâm Tinh Hệ Thứ Tám.Đội trưởng Lôi đặt một tay lên vô lăng, cúi mắt hai giây nói, "Người già tuổi đã cao, trong phòng bệnh có thể không được dễ chịu cho lắm, cậu đừng chê."Người già ở tuổi xế chiều đã không thể tự chăm sóc bản thân.Tuy đã thuê hộ lý chăm sóc, nhưng ít nhiều vẫn sẽ có......Lục Dao nhíu mày nhìn anh, "Anh nghĩ tôi là loại người gì?"Tuy xuất thân tốt, nhưng cậu cũng từng chịu đủ khổ, trong đội lúc nào cũng xông pha đi đầu, chưa từng bày ra dáng vẻ thiếu gia.Đội trưởng Lôi chạm phải đôi mắt to có chút tức giận của cậu, im lặng nhìn mấy giây, không hiểu sao lại nhớ đến nụ hôn tối qua, chạm nhẹ liền rời đi, mang theo hương chanh dễ chịu. Yết hầu chậm rãi nhẹ trượt xuống, anh cười một tiếng, "Ừm, cậu rất ngoan."Lục Dao cảm thấy ánh mắt anh có gì đó làm người ngứa ngáy, "Ngoan cái quần, đừng có nhìn tôi với ánh mắt háo sắc đó! Lão lưu manh!"Đội trưởng Lôi: "........" Số lần Lục Dao đến bệnh viện không nhiều, lần duy nhất thăm bệnh là đến thăm cậu hai, trực tiếp bao trọn khu vip tầng cao nhất, trong phòng bệnh còn có y tá xinh đẹp hát cho nghe. Khi cậu thấy căn phòng bệnh đặc biệt chật hẹp, thiết bị y tế đã ngả vàng, và người bà giản dị tuổi đã cao, trong lòng bỗng thoáng qua một ý nghĩ.Gia cảnh của đội trưởng Lôi hình như không tốt lắm.Bảo sao anh ta luôn nói mình là tiểu thiếu gia.Nhưng mà cậu cũng chẳng ngửi thấy có mùi gì khó chịu, phòng bệnh khô ráo ấm áp, có mùi hương nhàn nhạt của bồ kết.Bà cụ chống người ngồi dậy, "Lôi Lôi đến rồi."Đội trưởng Lôi đỡ bà, "Vâng, bà đừng ngồi dậy."Bà cụ vẫn kiên quyết muốn ngồi dậy, đội trưởng Lôi kê một cái gối sau lưng bà, ánh mắt già nua của bà nhìn về phía Lục Dao đang lúng túng, "Đây là...."Đội trưởng Lôi nhìn Lục Dao, đang định mở miệng."Bạn gái của Nôi Nôi ~ "Âm thanh ngọng nghịu đột ngột vang lên, khiến lông mày đội trưởng Lôi giật một cái.Anh nhìn về phía Lục Dao, "?"Lục Dao trừng lại, "?"Cười cái gì, ông đây không ngọng thì sao làm con gái được?Đội trưởng Lôi cố nhịn cười, nghiêng mặt lộ ra lúm đồng tiền nhạt, "Vâng, bạn gái con."".....Đi rửa trái cây cho con bé đi.""Được, con đi rửa."Đội trưởng Lôi đứng dậy đi ngang qua Lục Dao, "Cậu qua nói chuyện với bà một lát."Lục Dao trợn tròn mắt, khẽ mấp máy môi, "Tôi phải nói gì?"Nói là lộ tẩy đó!"Nói gì cũng được, không sao đâu."Lục Dao trực tiếp bị anh đẩy tới, chạm phải ánh mắt hiền từ đang mỉm cười dò xét của bà cụ, toàn thân Lục Dao cứng đờ, "Chào, ch-chào bà?"Tiểu thiếu gia giỏi xã giao lần đầu tiên cảm thấy lúng túng đến vậy.Đội trưởng Lôi xách trái cây đi ra ngoài, thấy bà cụ đưa tay ra với Lục Dao, Lục Dao vội vàng nắm lấy, "Bà ngoại, bà nói đi ạ."".....Lôi Lôi đối xử với con có tốt không?"Vừa nghe câu này, Lục Dao lập tức tỉnh táo hẳn, cậu kéo ghế từ giữa hai chân ngồi xuống, "Bà ngoại, để con nói bà nghe, anh ấy chẳng tốt với con chút nào, sáng nay anh ấy vậy mà chỉ cho con ăn nửa cái trứng chiên anh ấy ăn thừa...."Đội trưởng Lôi: "........" Anh bất lực cười một tiếng, rồi đi ra khỏi phòng bệnh."Con này, con không cần đặc biệt mặc thế này để đến thăm ta đâu." Bà cụ cười hiền nói với cậu.Lục Dao sửng sốt, "Con.... chưa đủ ngọng sao?"Dù đã như đèn cạn dầu, bà cụ vẫn thông minh hiền hậu, "Ta biết con không phải con gái, cũng không phải Omega."Lục Dao nắm tay bà haizz một tiếng, "Quả nhiên khí chất đàn ông của con không giấu nổi, vậy con nói thật với bà luôn nhé.""Thật ra con là bạn trai của Lôi Lôi."Bà cụ cười ha ha, "Thật sao?""Thật mà, anh ấy nũng nịu lắm, tối qua uống say còn ôm con khóc nữa cơ."Lục Dao chỉ tùy tiện nói một câu cho vui, ai ngờ ánh mắt bà cụ vẩn đục, rưng rưng nước mắt."Lôi Lôi từ nhỏ chịu khổ quá nhiều, cũng chưa bao giờ thích kể với ai, đều tự mình kìm nén trong lòng.""Bây giờ nó có thể yếu đuối trước mặt con, xem ra nó thật sự đã tìm được người có thể dựa vào rồi."Nụ cười trên mặt Lục Dao dần biến mất, "Anh ấy, từ nhỏ đã sống rất khổ sao?"Đội trưởng Lôi bưng đĩa trái cây đứng ngoài phòng bệnh, nghe thấy bà ngoại đem hết quá khứ cùng những chuyện không mấy vẻ vang của mình kể ra. Cha mẹ đều mất, sống nương tựa vào bà ngoại, vì lúc nhỏ bị một cô gái lừa vào núi sâu, suýt chút nữa bị móc mất tuyến thể cấp 3S, từ đó về sau không bao giờ kết bạn nữa.Anh vĩnh viễn chỉ có một mình.Cho nên trước lúc lâm chung bà mới lo lắng, thúc giục đội trưởng Lôi tìm bạn gái.Lục Dao không thích lừa người, cậu cúi đầu nói, "Xin lỗi, con không phải Omega...."Bà cụ mỉm cười nói: "Tình yêu không phân biệt giới tính."***Ra khỏi bệnh viện, trời đã tối rồi.Lục Dao nhảy xuống bậc thang, tà váy công chúa màu hồng dưới bầu trời xám xịt là một điểm sáng duy nhất.Đội trưởng Lôi đứng ở cuối bậc thang, đưa tay về phía cậu, "Xuống đi."Lục Dao nhảy xuống hai bậc, nhìn dáng vẻ cao ráo lạnh lùng của anh, ai có thể ngờ đằng sau vẻ ngoài lợi hại như vậy, lại có một cuộc đời bi thảm đến thế."Hôm nay cảm ơn, lúc về tôi sẽ trả lại hợp đồng cho cậu." Đội trưởng Lôi đỡ cánh tay cậu, nhàn nhạt nói.Lục Dao nói: "Chưa đủ."Đội trưởng Lôi ngẩng mắt nhìn cậu, "Hửm?"Lục Dao thuận miệng nói, "Anh cười ra lúm đồng tiền cho tôi chọc cái đi.""........" Yêu cầu kỳ quặc gì vậy.Nhưng là lần đầu tiên đội trưởng Lôi thấy bà ngoại cười thoải mái vui vẻ đến thế, Lục Dao lại rất biết cách pha trò, vì vậy anh mím môi cười lộ ra lúm đồng tiền.Đội trưởng Lôi: "Nhàm chán."Lục Dao bất ngờ quàng qua cổ anh, cắn một cái vào lúm đồng tiền ấy.Cuối cùng cũng để cậu toại nguyện rồi. Cơn đau bất ngờ khiến anh theo bản năng lùi lại, Lục Dao trượt chân trên bậc thang ngã xuống, đội trưởng Lôi vội vàng đỡ lấy eo cậu, chạm vào chiếc nơ bướm trên eo. Anh khẽ nhíu mày nhìn cậu, Lục Dao ngẩng đầu lên.Bốn mắt nhìn nhau, đội trưởng Lôi lại nhìn vào môi cậu, anh vẫn im lặng không động đậy. Là người ở vị trí thấp hơn trong mối quan hệ này, Lục Dao có thể tùy ý trêu ghẹo anh.Nhưng anh không thể làm những hành động quá giới hạn.Lục Dao nghi hoặc hỏi, "Anh muốn hôn tôi, sao lại không hôn?"Cậu trêu ghẹo đội trưởng Lôi chưa bao giờ nương tay.Đội trưởng Lôi quay mắt đi, "Không vì sao cả, xuống đi."Anh vòng tay đỡ lấy người, định bế cậu xuống, còn chưa kịp dùng sức, bất chợt bị giữ gáy rồi bị cắn một cái lên môi.Dòng điện tê dại râm ran lan khắp tứ chi bách hải.Anh để mặc Lục Dao tiếp tục trêu ghẹo mình.Anh cam tâm tình nguyện, lần nào cũng thế.Đội trưởng Lôi hé môi, nhẹ nghiêng người đáp lại cậu, chợt cảm thấy Lục Dao ngẩn người, sau đó thiếu gia này đè lên anh bắt đầu hôn cực kỳ dữ dội.Dường như rất muốn chứng minh địa vị của mình.Cho đến khi đứng không vững trên bậc thang, đội trưởng Lôi mỉm cười bế người xuống, ngón tay khẽ cọ qua khóe môi ướt át của cậu, "Lục Dao, chúng ta bây giờ là quan hệ gì?"Lục Dao trước nay không tim không phổi, muốn làm gì thì làm đó.Cậu nhìn vào mắt đội trưởng Lôi, chậm rãi nói từng chữ, "Người, người thân bạn bè?"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me