2yeon Making A Lover
Jeongyeon mấy ngày nay có việc nên không đi học, không theo dõi nayeon nữa còn nayeon thì có hỏi mọi người biết là jeongyeon ở đâu không nhưng ai cũng lắc đầu vào thời điểm không có jeongyeon ở bên có một số chuyện rắc rối xảy đến với nayeon, khi nghe được tin nayeon có chuyện jeongyeon lập tức bắt máy bay trở về. Lí do jeongyeon bỏ đi mấy ngày nay là vì ông im tức là ba nayeon nhờ cô qua bên nhật làm một số chuyện , khi mọi chuyện xong xui cũng là lúc jeongyeon nhận được tin nayeon có chuyện. Vừa đáp xuống máy bay jeongyeon đã tới chỗ nayeon, hiện tại jeongyeon đang đứng trước đồn cành sát vừa tiến vào trong đã thấy nayeon đang bị điều tra, cô lập tức đi tới."có chuyện gì vậy nayeon unnie"- khi nayeon quay lại thì thấy jeongyeon mắt cô dần đọng lại thành một màn sương bay giờ nayeon chỉ muốn ôm jeongyeon và khóc thôi"Cô là người giám hộ của người này"- cảnh sát"Đúng vậy"- jeongyeon lấy từ trong túi ra một tấm thẻ"Tôi là cảnh sát cao cấp của đội choai xừ, vụ này tôi sẽ xử lí"- nayeon tròn xoe mắt nhìn jeongyeon " em ấy là cảnh sát sao""Nhưng...nhưng em ấy còn đi học mà"" tôi biết rồi, đây là hồ sơ vụ án"- cảnh đưa cho jeongyeon một tập hồ sơ"Được rồi"- jeongyeon nhận lấy sau khi cảnh sát đi, jeongyeon nắm tay nayeon keo cô đứng lên"Về thôi"- jeongyeon mỉm.cười để trấn an nayeon, cả hai đi bộ trên đường jeongyeon vừa đọc vừa đi."Đánh người vô cớ, nạn nhân là nancy hiện tại đang nằm bệnh viện, bị gãy hai cái răng, nạn nhân không muốn đền bù và phải sử theo pháp luật"Jeongyeon đọc xong liền nhìn qua nayeon, còn nayeon không nói gì chỉ cấm đầu đi thẳng thì có vài tiến xì xào nổi lên"Đó không phải im nayeon sao, con gái của tổng thống hàn quốc""Dạo này cô ta rất hot đó nha""Con với cái chỉ làm hỏng thanh danh của cha mình mà thôi""Sao cô ta dám ra đường vậy chớ"Những lời lẽ xúc phạm đến nayeon bắt đầu bùng nổ, khi nghe những lời đó nayeon cảm thấy đau khổ vô cùng đột nhiên có một đôi tai nghe được đeo vào tai nayeon cô quay lại thì thấy jeongyeon đang nhùn mình, rồi nắm tay nayeon kéo đi, về đến nhà nayeon không nói lời nào jeongyeon đã gõ cửa nhưng câu trả lời lại là."Chị muốn yên tĩnh, đừng làm phiền chị"Jeongyeon thấy nayeon như vậy tim cô có hơi nhói lên, cô quay lưng lại nhắm mắt một hồi lâu khi mở mắt ra ánh mắt jeongyeon vô cùng khác biệt rồi cô bỏ đi."Kể cho chị nghe hết mọi chuyện mấy đứa biết đi"- jeongyeon ngồi trên ghê nhâm nhi ly rượu vang "Thực ra những scandal gần đây về nayeon đều bắt đầu từ một người tên là nancy, em nghe chaeyoung kể là hôm đó có người hẹn nayeon tới quán bả để nói gì đó, nhywng sau đêm đó những tấm ảnh của nayeon được tung lên mạng bên cạnh là những chất ma túy, rượu có chất còn cao bị cấm sau đó là những hình ảnh gợi cảm trong quán bar"- dahyun "Sau hôm đó nayeon đã đi tìm nancy để làm rõ mọi chuyện nhưng nancy lại công kích nayeon nên hai người đã xảy ra mâu thuẫn, nhưng theo sana nói là nayeon chỉ tát một cái thôi không hiểu sao cô ta lại nhập viện. Sau vụ việc đó mọi người bắt đầu tìm hiểu và thông tin nayeon là con gái của tổng thống bắt đầu lan nhanh, vụ việc ảnh hưởng rất nhiều đến ông im nhiều người chỉ trích ông im không biết dạy con cái, và đề nghị ông từ chức vì ông không quản được con thì làm sao quản lí cả đất nước, hàng trăm đơn gửi tới và những đối thủ của ông im ngay lúc này lấy lòng dân tiến cử mình cho chức tổng thống"- momo"tớ mới đi có mấy ngày mà đã xảy ra chuyện này""Bọn tớ xin lỗi, đang lí ra không nên để nayeon đi một mình"- momo"Không phải lỗi của ai, lỗi chỉ một người duy nhất và tớ sẽ giết chết nếu biết đó là ai"- vừa kết thúc câu jeongyeon bóp vỡ tan ly trên tay rồi bỏ đi"Chị đi đâu vậy"- dahyun "Kệ cậu ấy đi, cậu ấy sẽ tìm ra chân tướng thôi"- momo"Cũng phải chị ấy là một người thông minh và giỏi trong nhiều lình vực chắc chị ấy không làm điều gì tệ đâu"- dahyun mỉm cười
_ _ _ _ _ _ _ _ _ Cả đêm tìm kiếm bằng chứng cuối cùng jeongyeon cũng tìm thấy, mọi chuyện gần sáng tỏ cũng là lúc mặt trời lên. Hôm đó jeongyeon không đi học vì cô đang sắp xếp lại mọi chuyện."Sớm thôi, mọi chuyện sẽ trở lại bình thường"- jeongyeon nói rồi bước vào một căn chung cứ xập xệ cô đá thẳng vào cánh cửa khiến nó rớt ra người ở bên trong hoảng sợ nhìn jeongyeon ."Cô...cô là ai, sao...sao....lại đến đây"- tên kia nói lắp bắp nhìn jeongyeon đầy sợ hãi."Chào"- jeongyeon vừa nói xong đã nhanh chóng tiến tới nắm lấy cổ áo của tên kia "Cô làm gì vậy bỏ tôi ra"- hắn vùng vẫy đầy hoảng sợ"Tôi muốn biết được sự thật đêm hôm đó"- jeongyeon giọng lạnh băng nhìn hắn"Chuyện gì chứ, sự thật gì"- hắn ta tái xanh cả mặt"Người tung tin lên mạng kèm theo những bức ảnh kia là mày, vậy cho nên nói cho tao biết nhanh tao không có thời gian đâu""Tôi không biết gì hết""Thiệt không"-jeongyeon tiến tới cái bàn lấy một con dao cắt giấy từ từ tiến tới tên kia, nắm.lấy tay hắn đập mạnh xuống bàn."Giờ thì nói hay không"jeongyeon đưa con dao lên trên hắn thì cố vũng vẫy nhưng không thể di chuyển được dù chỉ một chút, ánh mắt lạnh lùng đến đáng sợ của jeongyeon khiến tên kia nghĩ rằng jeongyeon sẽ giết chết mình."Nói""Tôi...tôi"- hắn bắt đầu đổ mồ hôi lạnh nhìn*cạch*Con giao đâm vào khe hở giữa bàn tay làm hắn sợ khiếp đảm."Nói, lần này sẽ không chật nữa đâu""Tôi"Con dao được nâng lên và"Tôi nói"- hắn nhanh chóng nói trước khi con giao đâm vào tay hắn"Có người thuê tôi, làm chuyện đó""Là ai""Tôi chỉ biết người đó tên là nancy ""Được rồi giờ thì nói hết tất cả cho tôi nghe"-jeongyeon đặt con dao xuống kéo một chiếc ghế tới, sau một hồi thì jeongyeon rời đi"Á..........."- tên kia nằm lăn quay dưới sàn ôm cánh tay đầy máu của mình, jeongyeon quay đầu lại ném cho hắn tiền"Sau này đừng làm những chuyện này nếu không muốn mất thêm một ngón tay"- jeongyeon nói xong rồi rời đi, giờ là mục tiêu tiếp theo"Thoải mái quá"- nancy bước ra từ nhà tắm nhìn cô ta thật hạnh phúc và thoải mái trong khi đó nayeon thì...
Nancy rót một ly rượu vang và bật tv lên, kênh đó chiếu tin tức của nayeon."Im nayeon giờ xem ai mới là người thắng"- nancy cười đầy sự độc ác"Xem ra cô rất vui nhỉ"nancy làm rớt ly rượu trên tay khi nhìn thấy jeongyeon còn jeongyeon thì ngồi trên lang can, jeongyeon mặc nguyên cây đen che hết mặc mũi chỉ chừa ra hai con mắt, ray vên kia cầm một con giao dưới ánh trăng kia nhìn jeongyeon rất đáng sợ, nancy mặt mày tái bét."Ai...ai vậy"- nancy càng đáng sợ hơn khi jeongyeon nhảy xuống từ từ bước vào phòng mình"Xem ra cô không bị gì nữa còn rất khỏe là đằng khác"- jeongyeon càng tiến tới gần hơn"Và còn rất vui vẻ khi vùi người khác nhỉ"- jeongyeon đứng đối diện với nancy"Cô...cô là ai"-nancy sợ đến mức không di chuyển được"Cô không cần biết tôi là ai, cô chỉ cần biết là tôi đến đây để giết cô"- giọng nói lạnh như băng của jeongyeon lại vang lên"Cứu tôi....có ai không"- nancy la hét đầy sợ hãi"Cô có hét cũng như không thôi, cô đừng nên đánh thức họ khi đã vào giấc ngủ của mình như vậy là mất lịch sự lắm đó"- jeongyeon xoay người lại nhìn vào hướng ánh trăng kia."Cô muốn gì""Tại sao lại hại nayeon"- jeongyeon quay lại nhìn nancy hai tay đút vào túi quần"À...thì ra là người của cô ta"- nancy bật cười"Cô cười cái gì""Im nayeon cô ta đường đường là con của một tổng thống hàn quốc vậy mà lại lộ ảnh khỏa thân thế kia, con chơi mấy chất kia làm ảnh hưởng đến ba mình nhìn cô ta như..."- nancy dừng lại, jeongyeon thì đang đắng ở đằng sau đưa tay vào cổ nancy."Im lặng đi, cô không có quyền nói nayeon như vậy, nếu kholng tại cô thì..."- jeongyeon càng nói tay lại đưa dao gần sát ngay cổ nancy hơn"Dừng lại, cô ta trả cho cô bao nhiêu tôi sẽ trả gấp 2, gấp 3 à không gấp 10 lần luôn"- nancy như nín thở khi jeongyeon càng đưa dao sát tới gần"Cô chỉ biết dựa dẫm vào ba mình, à mà ba cô cũng chỉ biết kiếm những đồng tiền dơ bẩn nên cả hai người đều dơ bẩn như nhau"- jeongyeon nói giọng đầy khinh bỉ"Cô...""Tôi có bằng chứng về việc bất hợp pháp của ba cô, chỉ cần tôi gửi cho báo chí thì cả cô và ba cô đều ở tù chung thân, à mà khỏi cần tôi có thể tự ra tay cũng được""Cô muốn gì"- nancy "Tại sao cô lại muốn hại nayeon"- jeongyeon nhấn mạnh từng chữ chỉ một lát jeongyeon liền rời đi cô vứt con dao xuống đất"Giết cô chỉ làm bẩn tay tôi"- jeongyeon đi ra rồi từ ban công nhảy xuống, nancy ngã khụy xuống khi jeongyeon đi"Rốt cuộc cô ta là ai"
_ _ _ _ _ _ Jeongyeon đang trên đường trở về cô mở điện thoại lên thì thấy có khá nhiều cuộc gọi của dahuyn và momo cô liền điện lại."Có chuyện gì không""Chị ở đâu cả ngày nay vậy hả yoo jeongyeon "- dahyun hét vào điện thoại"Có chuyện gì, em có cần phải hét lên như vậy không""Chị có biết hôm nay nayeon xảy ra chuyện gì không""Chuyện gì"-jeongyeon hiện rõ sự lo lắng khi nhắc về nayeon"Hôm nay tụi em tới rủ chị ấy đi học và an ủi chị ấy, trên đường đi mọi người đều bàn tán về chị ấy, tụi em kêu chị ấy đừng có nghe""Nói trọng điểm đi""Thì lúc tụi em mua đồ ăn thì có một số người đi tới tạt thức ăn vào người chị ấy,sau đó tui thấy liền ngăn cản rồi chị ấy bỏ đi trên đường đi mấy người kia liền tục ném trứng, rau...vào người chị ấy có người còn tạt luôn xô cá vào người chị ấy""Nayeon hiện đang ở đâu""Chị ấy ở nhà, tui em gọi mãi mà chị ấy vẫn không chịu ra""Chị biết rồi"- jeongyeon kiểm tra điện thoại cô chỉ thấy một tin nhắn từ nayeon"Jeongyeon à"Cô đập tay mạnh vào bô lăng" chết tiệt" máu từ tay jeongyeon chảy ra, cô nhanh chóng lái xe về nhà nayeon, bước tới cửa cô mở khóa chạy vào trong. Bên trong đen thui, căn nhà tràn ngập sự lạnh lẽo và cô đớn theo quán tính cô chạy vào phòng ngủ của nayeon cánh cửa vừa mở ra ánh sáng ập vào và đập vào mắt jeongyeon là hình ảnh nayeon ngồi co ro một góc khóc nức nở, nayeon ngước lên nhìn jeongyeon mắt nayeon đã sưng hết rồi, gương mặt cũng tiều tụy, nước mắt chảy không ngừng jeongyeon không kiềm được chạy nhanh lao thẳng vào nayeon ôm chặt vào lòng, nayeon cũng ôm jeongyeon lại và khóc lớn hơn."Mọi chuyện sẽ ổn thôi, em sẽ mãi ở bên chị dù có chuyện gì xảy ra em sẽ mãi ở bên chị, vậy cho nên đừng khóc nữa"- jeongyeon tựa cằm lên đỉnh đầu nayeon vuốt nhẹ tấm lưng "Chị...chị...không biết...sao mọi chuyển....lại xảy ....ra đến nông nỗi này nữa jeongyeon à"- nayeon bật khóc to lên"Chị không....có làm...em ....phải tin chị....jeong..jeongyeon à"- nayeon ôm chặt lấy tấm lưng của jeongyeon "Em tin chị, vậy chị có tin em không"
Nayeon ngước mặt lên nhìn jeongyeon "qua hôm nay mọi chuyện sẽ trở lại bình thường, chị sẽ không còn chịu cảnh này nữa và chúng ta sẽ quay trở lại cuộc sống như ban đầu, vậy cho nên chị đừng khíc nữa"- jeongyeon lấy tay lau những giọt nước mắt trên mặt nayeon"Có...có thiệt ...mọi chuyện sẽ như....lúc đầu không"- nayeon đã ngừng khóc, cô liên tục hít mũi lên"Thiệt mà"- jeongyeon mỉm cười "Giờ thì chị phải nghỉ ngơi thôi"- jeongyeon bế xốc nayeon lên từ từ đặt nayeon lên giường, rồi đắp mềm lại rồi jeongyeon rời đi nhưng bị nayeon nắm lại"Em đừng đi, ở bên chị hôm nay thôi""Được rồi vậy em đi lấy nước cho chị"- jeongyeon rời đi nhưng nayeon lại không cho"Lúc trước em cũng hứa nhưng rồi lại biến mất"- nayeon nhìn jeongyeon chằm chằm còn bặm môi, jeongyeon bật cười rồi nhìn nayeon"Em không đi đâu mà,em hứa nếu em đi em sẽ làm về sĩ cho chị cả đời, nayeon của em nằm yên ở đây đi nha"- nayeon bỏ tay ra và đỏ mặt khi nghe ba từ "nayeon của em", cô ngoan ngoãn nằm yên trên giường và jeongyeon đã không thất hứa cô quay lại trên tay cầm một ly nước đầy"Chị uống đi"- jeongyeon đưa cho nayeon cô lấy nước uống một hơi hết sạch, jeongyeon khẽ cười"Khóc nhiều như vậy không mất nước mới lạ""Hừm..."- nayeon đang uống thì liếc mắt qua nhìn jeongyeon rồi đặt ly lên bàn nhưng jeongyeon nắm lấy tay nayeon."Hứa với em đi sau này dù có chuyện gì xảy ra chị cũng không được khóc và làm tổn thương mình như bây giờ nữa, chị chỉ được khóc khi cảm thấy hạnh phúc thôi hiểu chưa"Nayeon nhìn chằm chằm jeongyeon rồi nhẹ nhàng gật đầu, jeongyeon tính nói gì đó nhưng có một cuộc rồi đến."Em ra ngoài một chút nha"- jeongyeon nhìn qua nayeon nhưng nhìn mặt nayeon hình như là không đồng ý"Chỉ một chút thôi"- jeongyeon đứng lên lắc lắc tay nayeon, cuối cùng nayeon cũng bỏ ra jeongyeon liền đi ra ngoài và đóng cửa lại ."chào bác Im""Mọi chuyện thế nào rồi jeongyeon ""Mọi chuyện ổn rồi à""Cảm ơn con nhiều lắm, ta đúng là một người cha không ra gì con ta bị như vậy mà ta không thể hỏi thăm nó không giúp nó được mà lại nhờ đến con""không sao đâu ạ"Bla bla bla......tầm nữa tiếng sau jeongyeon vào phòng thì đã thấy nayeon đã ngủ, tiến lại gần nhẹ nhàng rồi hôn lên trán rồi đắp mềm cho nayeon."Ngủ ngon nayeon unnie"Jeongyeon lấy một cái gối rồi ra sofa nằm. Mãi cho đến sáng nayeon thức dậy thì không thấy jeongyeon đâu cô xụ mặt "Em ấy lại lừa nữa rồi"- nayeon lết từng bước đi vào nhà vệ sinh, sau khi vscn nayeon bước ra ngoài phòng khách thì thấy jeongyeon đang nằm ngủ ngoài sofa"Jeongyeon "- nayeon bất ngờ vì jeongyeon đang đứng nấu ăn gì dưới bếp"Chị dậy rồi sao, ngồi xuống đi" jeongyeon quay lại nở một nụ cười tươi với nayeon, nayeon cũng mỉm cười đáp lại lộ hai cái răng thỏ đáng yêu kia."Em chỉ biết nấu mấy món đơn giản như vậy thôi nên chị ăn đỡ nha, còn nếu chị không muốn ăn thì chúng ta có thể ra ngoài""Không, chị không muốn ra ngoài chị muốn ăn ở đây" nayeon sợ phải ra ngoài lắm cô sợ phải đối mặt với những lời nói kia với lại hôm nay jeongyeon nấu nhìn cũng hơi hấp dẫn nên cô muốn ăn đồ do jeongyeon nấu."Em biết rồi, chị ăn đi"- jeongyeon chỉ nhìn nayeon ăn, cô biết nayeon vẫn đang sợ nên cô không muốn nói gì thêm nữa, cả hai ăn xong thì jeongyeon liền rời đi"Em đi công việc một lát, chị ở nhà một mình được không""Chị lớn rồi nha""Em biết rồi, vậy tối nay chị muốn ăn gì""Ưm....chị chưa nghĩ ra nên em đi trước đi có gì chị sẽ gọi"- nayeon mỉm cười nhìn jeongyeon "Tạm biệt"- jeongyeon đóng cửa lại rồi rời đi, khi jeongyeon rời đi chính là nụ cười trên môi naueon tắt đi, gương mặt trở nên mệt mỏi"Mày đã hứa với jeongyeon rồi mà, mọi chuyện sẽ ổn thôi, mầy phải tin em ấy"- nayeon lấy hai tay đập vào mặt mình cho tỉnh táo lại. Về phía jeongyeon cô đang bắt đầu làm việc để làm sáng tỏ mọi việc."Bắt đầu, quay""Xin chào tôi là phóng viên yoo jeongyeon của đài JYP, hôm nay tôi sẽ cập nhật tin tức và làm sáng tỏ mọi việc về vụ của tiểu thư Im mấy ngày qua, theo như chúng tôi điều tra thì những tấm hình mà mọi người thấy trên mạng thật ra là hình cắt ghép chúng tôi đã tìm thấy người chỉnh sửa ảnh và đăng những bài báo mang đến tính xúc phạm đến tiểu thư Im, đây là nhưng gì chúng tôi ghi âm lại được""Có người đã thuê tôi làm điều này, cô ta nhờ tôi chỉnh sửa hình ảnh của cô Im, và tung những tung đồn bậy bạ về cô ấy, khiến mọi người nghĩ sai vì cô ấy, vì tôi cần tiền nên tôi mới nhận lời""Người đó là ai""Tôi chỉ biết người đó tên là nancy"Sau khu đoạn ghi âm kết thúc thì jeongyeon tiếp tục ."Ngoài những bằng chứng này chúng tôi đã lén quay lại một đoạn video ngắn, tuy biết như vậy sẽ phạm luật nhưng để làm sáng tỏ việc này nên chúng tôi không còn cách nào khác, đây là đoạn video chúng tôi quay lại""Đúng, tôi là người đã hại im nayeon, cô ta đáng chết, đáng nguyền rủa dám đụng đến nancy này thì chỉ có con đường chết, cô ta chỉ là đứa con của một tổng thống vô dụng, rất nhỏ bé nên tao muốn hạ gục nó và gia đình nó""Những bằng chứng này đã chứng tỏ những gì xảy tất cả đều do cô nancy hại, hình ảnh trên mạng về cô im đều bị cắt ghép mấy ngày qua cô ấy luôn bị mọi người hiểu lầm bây giờ mọi chuyện đều đã được làm sáng tỏ, chúng tôi sẽ tiếp tục cập nhật những thông tin mới nhất, xin chào và hẹn gặp lại"Sau khi kết thúc jeongyeon lập tức lái xe về nhà, trên đường về cô coi lại đoạn tin tức kia môi khẽ nở nụ cười, rồi cô cầm điện thoại lên"Nayeon unnie, là em jeongyeon đây""Hửm...jeongyeon sao, nhưng làm sao em biết số chị""Chuyện này không quan trọng mà...chị ngủ chưa""Chị chưa ngủ, chị tự nhiên thèm đồ ngọt nên đang đi mua""Chị đang ở đâu""Ở xxxxxxxxxx""Được rồi em đến ngay chị đợi em nha""Ừm..."Jeongyeon tăng tốc xe, chỉ mấy phút sau jeongyeon có mặt nhưng tìm mãi lại không thấy nayeon đâu cô quay qua quay lại thì thấy một người trùm kín mặt đang vẫy tay tới mình, cô liền đi đến" nayeon...unnie là chị sao"- jeongyeon tiến đến gần nayeon liền bỏ mắt kín ra"Chị nè"- nayeon chỉ ló hai con mắt ra khiến jeongyeon bật cười"Tối như vậy chị trùm kín như vậy, bộ kholng thấy nóng hả"- jeongyeonthaos hết kín, mũ,khăn choàng và chiếc áo dài tới chân kia"Em làm gì vậy"-nayeon hoảng hốt lấy lại rồi tính mặc vào thì jeongyeon ngăn lại"Không cần phải làm vậy đâu, có em ở đây rồi"- jeongyeon nhẹ nhàng nắm lấy tay của nayeon"Chị chưa mua đúng không vào thôi" jeongyeon nhanh chóng lôi nayeon vào tiệm bánh, còn nayeon thì đơ ra cô không muốn vừa bước vào quán lại bị bánh kem ném lên người đâu nên nayeon đi rụt rè i như con nít."Chị thích ăn vị gì" jeongyeon quay qua nayeon, nói thiệt thì jeongyeon nhìn cái nào cũng ngon nên không thể chọn được nhưng khi nhìn qua nayeon cô thấy chị núp sau lưng cô, jeongyeon khẽ lắc lắc tay nayeon khi jeongyeon đang nắm chặt tay nayeon, ý bảo là chị tin em đi, nayeon nhìn thẳng vào mắt jeongyeon rồi từ từ thả lỏng tiến lên phía trước, quả thực không có chuyện gì xảy ra mọi người đều đối xử nhẹ nhàng với cô."Chị thích chiếc bánh kia"- nayeon chỉ vào chiếc bánh có hình một hoàng tử và một công chúa đang dạo bước trên đồng cỏ đầy những con thỏ bé xíu."Được rồi, lấy cho tôi chiếc kia"Cả hai sau khi chọn bánh liền rời đi, ngày khi vừa đi thì tin tức mà jeongyeon dẫn được chiếu lên, khi cả hai đi bộ về nhà jeongyeon luôn nắm tay nayeon, nayeon lúc nào cũng có một chút ửng hồng trên hai má, mọi người xung quay cũng không bàn tán về cô nữa hiện tại nayeon đã thấy khá hơn cô không còn lo sợ ánh mắt và những lời nói kia nữa nayeon càng siết chặt tay jeongyeon hơn rồi nở cười lộ ngầmy hai cái răng thỏ dễ thương kia, dù hôm nayfm khá mệt nhưng khi thấy nayeon cười jeongyeon không con thấy mệt mỏi nữa, cả hai cứ như thế về đến nhà."Chị ngủ ngon, mà đừng ăn nhiều đồ ngọt vào ban đêm nha""Chị biết rồi em cũng ngủ ngon" nayeon chạy vào nhà, jeongyeon cũng vào trong nhưng khi vừa mở cửa thì nayeon lại chạy ra rồi hôn nhanh lên má jeongyeon rồi chạy ngược vào nhà jeongyeon còn jeongyeon thì đơ toàn tập cô nhẹ nhàng sờ lên má tự nhiên thấy cái gì đó sai sai rồi lại chạy vào trong nhà thì gặp nayeon đang chạy ra ."chị lỗi"- rồi chạy ra khỏi nhà jeongyeon "Na..."- jeongyeon chưa kịp gọi thì nayeon đã chạy mất rồi"Thiệt tình mày làm cái quái gì vậy nayeon, sao lại vào lộn nhà chứ"- nayeon nhảy lên giường lăn qua lăn lại
_ _ _ _ _ _ _ Sáng hôm sau, mọi thứ đều dường như trở lại bình thường chỉ sau một đêm những người đã chỉ trích cô giờ lại vuu vẻ cười đùa nhìn cô, có người thì quay mặt đi khi thấy cô, ở trường cũng vậy mọi người đều vui vẻ với cô, jeongyeon và nayeon cùng bước vào trường thì có một nam sinh chạy đến đưa ra một bó hoa hình trái tim nhìn chúng khá đẹp."Nayeon unnie, em biết mấy ngày nay tinh thần chị không được ổn nhưng em phải nói ra điều này em thích chị vậy nên chị đồng ý làm người yêu em nha, em hứa sẽ bảo về chị em sẽ không để chị phải đau khổ nữa đâu"Tất cả mọi người đều dồn mọi sự chú ý vào cậu kia cả jeongyeon cũng vậy đột nhiên cô cảm thấy hơi tức tức trong lòng, nayeon thì đơ ra cô không biết phải làm gì nayeon ngước lên nhìn jeongyeon sắc mặt không được tốt cô lại càng rối hơn, đột nhiên jeongyeon nắm tay nayeon rồi đi ngang qua nam sinh kia."Tôi không cho phép" jeongyeon nói khá nhỏ chỉ đủ mình nam sinh kia nghe khi nghe xong bó bông dơ lên từ từ hạ xuống, nayeon thì cứ đi theo jeongyeon cô có ngó lại xem cậu kia ra sao nhưng bị jeongyeon xoay đầu lại phía trước. Vừa vào lớp thì đã bị mọi người bao quay rồi chia thành hai nhóm."Chị ghê thiệt xử trong một đêm luôn"- dahyun"Đúng là bạn tớ mà"- momo vỗ tay"Không có gì quá khen""trơi chị ấy sẽ lại bắt đầu tự cao cho coi"- dahyun thu lại nét mặt vui vẻ"Thôi vào chỗ ngồi đi"- momo lôi dahuyn đi"Chị sao rồi ổn chưa"- chaeyoung "Mà hình như hồi nãy có người tỏ tình chị sao"- sana"Nhưng mà sao jeongyeon lại nắm tay chị vậy"- jihyo"Không lẽ"- cả ba đồng thanh nhìn ấnh mắt đầy sự nghi ngờ nhìn nayeon"Không có gì đâu, đừng nghĩ sâu xa quá"- nayeon khua tay đuổi đi"Sao phản ứng mạng vậy"- jihyo"Mờ ám "-, sana"Thôi nào nói cho tụi em biết đi"- chaeyoung "Đã nói là không có gì mà"- nayeon
Jeongyeon thấy nayeon đang dầntrowr nên bất lực nên jeongyeon ra hiệu cho dahuyn và momo"A...đau quá"- dahyun đập tay lên bàn gây ra sự chú ý lúc đầu chỉ là nhẹ nhàng thôi nhưng hình như quá tay nên tay dahyun đỏ luôn một mảng"Dahyun unnie chị có sao không"- chaeyoung thấy dahyun đau đến ứa nước mắt nên liền chạy đến"Đau bụng quá"- momo ôm bụng nhăn mặt vừa mới nói sana đã có mặt từ lúc nào"Cậu đau lắm hở, xuống phòng y tế thôi, nhanh lên"sana lôi momo đi một cái vèo, jeongyeon và nayeon quay lại chỗ ngồi cô giáo cũng bước vào lớp. Sau khi hết tiết một cơn mưa bắt đầu ập đến, jeongyeon đang đứng đứng nhìn những hạt mưa ấy rồi đột nhiên nayeon đi tới phía sau chọt vào vai jeongyeon cô quay lại không thấy ai nhìn đối diện thì thấy nayeon đang đứng trước mặt."Em làm gì ở đây vậy""Ngắm mưa ""Hết giờ ngắm mưa rồi, vào lớp thôi nhanh lên tiết tiếp theo sắp tới rồi"-nayeon quay đầu bước đi nhưng vẫn thấy jeongyeon đứng im ở đó cô liền quay lại."Em biết công dụng của cà vạt là gì không"- nayeon đưa tay nắm lấy cà vạt của jeongyeon "Là gì"- jeongyeon ngơ ra"Dùng để..."- nayeon mỉm cười "lôi cổ những người không chịu nghe lời"nayeon nắm lấy cà vạt lôi đi mặc kệ phía sau jeongyeon đang nghẹt thở la lên om sòm. Cả hai ngồi vào ghế nayeon nhìn jeongyeon thì bật cười, mặt jeongyeon đỏ bừng lên vì hồi nãy nayeon đã kéo quá đà xém tí nữa là jeongyeon đã tắt thở, jeongyeon chỉ nhìn nayeon một cách bất lực, rồi một cô giáo bước vào, vừa nhìm qua thì cả jeongyeon, dahyun, momo điều bất ngờ cả đám đều tròn mắt nhìn."Xin chào tôi là giáo viên chủ nhiệm mới của các bạn tôi tên là myoui mina, xin chào mọi người""Sao có thể"momo nhìn jeongyeon và dahuyn cũng như mình, những người cùng lớp nhất là bọn con trai bắt đầu ồn ào lên vì sự xinh đẹp của mina và cả nayeon và sana, chaeyoung cũng không quên hành động của 3 người kia."Cô ấy xinh đẹp lắm sao"- sana hỏi momo"Ờ""Cậu thích cô ấy sao"- sana nhấn mạnh từng chữ khiến momo rùng mình"Không có, không có đâu"- momo bắt đầu quơ tay quơ chân"Tốt"- sana ngước lên bản mỉm cười "Dahyun unnie nước miếng chảy kìa"- chaeyoung thấy dahyun hả miệng nãy giờ "Hả...có hả"- dahyun lau miệng mình nhưng không thấy gì"Xem ra chị thích đến nỗi không ngậm miệng lại luôn"- dahyun vừa nghe xong thì liền biết chaeyoung đang nghĩ gì trong đầu"Em đừng nghĩ gì hết nha chaeyoung, không như em nghĩ đâu à mà em đừng có nghĩ, em đừng nghĩ gì hết ủa mà em chỉ nên nghĩ về mình chị thôi à em phải nghĩ đến ba mẹ em nữa..."-dahyun bấn loạn luôn ngôn ngữ cô cũng không biết mình đang nghĩ gì nữa nhưng mọi chuyện dần trở nên ổn hơn sau nụ cười của chaeyoung"Chị không ngờ một người như em lại có lúc khôg giữ được bình tĩnh khi có một cô giáo đẹp đến như vậy, đúng rồi xem ra sau này em sẽ bị như vậy hoài, chị đâu có đẹp bằng người ta nên em đâu có như vậy với chị"nayeon nói xong liền quay mặt đi nhìn là biết nayeon ghen rồi nhưng jeongyeon thì cứ ngớ mặt ra không hiểu gì hết"Trật tự"- mina lấy giọng hét lên,c ả lớ ngay lập tức im lặng hết"Sắp tới chúng ta sẽ có một buổi cấm trại trên đảo hoang , lí do là muốn chúng em học tập được cách sinh tồn, khám phá tự nhiên, và làm bài tập"- mina lấy ra một tấm giấy bự rồi dán lên bảng"Nếu ai tìm được hoa này trước thì sẽ có một phần thưởng lớn"- mina khẽ mỉm.cười"Vậy chừng nào đi vậy cô"- momo lên tiếng"Tuần sau"- mina"ồ"- cả lớp ồ lên một tiếng bắt đầu bàn tán xôn xao, sau một hồi thì mọi người đều kí tên lên giấy muốn đi
_ _ _ _ _ _ _ _
Mọi người đều tập trung tại nhà của dahuyn, lí do lúc nào cũng tập trung ở nhà dahyun vì nhà dahyun ngập tràn đồ ăn, dahuyn nấu ăn rất giỏi nên đồ ăn là không bao giờ thiếu, thứ hai nhà dahyun khá có cảm giác như trong quán bar vì dahyun treo đèn lấp la lấp lánh khắp nhà, và điều thứ ba nhà con bé có rượu nữa, con bé hay sưu tầm các loại rượu vì lúc trước chưa đủ tuổi nên con bé sưu tầm thiệt nhiều để sau này khi trưởng thành uống cho đã nhưng chưa thấy đâu đã bị mấy bà chị uống hết."Mina sao cậu lại ở đây"- jeongyeon uống một ngụm rượu"Tớ được giao tới đây để phụ giúp và chăm sóc các cậu"- mina"Tụi tớ lớn hết rồi nên không cần cậu chăm sóc đâu"- momo"thiệt không, ai nhậu say nằm lê lết ngoài đường nếu không có tớ thì cậu đã chết vì thời tiết âm độ rồi"- mina nhìn momo liếc nhẹ một cái"Rồi rồi cậu cứ nhắc hoài"- momo"Ủa vậy là tzuyu ở một mình hả"- dahyun"Em ấy sẽ ổn thôi với lại chúng ta sẽ sớm gặp lại em ấy thôi"-mina vừa nhắc tới tzuyu liền mỉm cười"Không hiểu sao hai người yêu nhau được, một tên mặt lạnh cộng một tên mặt lạnh"- jeongyeon "Bộ mặt cậu không lạnh à"- mina"nhưng so với tzuyu và chị thì chị ấy còn có chút muối"- dahyun"Cái gì, tên này mà có muối á"- mina chỉ jeongyeon mà mắt nhìn dahyun"Thôi lâu lâu mới tụ họp quẩy tung một bữa đi"-momo nâng ly lên cao"Mọi người không chờ em luôn sao"- tzuyu mở cửa bước vào , rồi rót một ly rượu"Em tới rồi sao, vậy tới bến luôn"- dahyun la to lên"1,2,3 dô"
_ _ _ _ _ _ _ _ _
_ _ _ _ _ _ _ _ _ Cả đêm tìm kiếm bằng chứng cuối cùng jeongyeon cũng tìm thấy, mọi chuyện gần sáng tỏ cũng là lúc mặt trời lên. Hôm đó jeongyeon không đi học vì cô đang sắp xếp lại mọi chuyện."Sớm thôi, mọi chuyện sẽ trở lại bình thường"- jeongyeon nói rồi bước vào một căn chung cứ xập xệ cô đá thẳng vào cánh cửa khiến nó rớt ra người ở bên trong hoảng sợ nhìn jeongyeon ."Cô...cô là ai, sao...sao....lại đến đây"- tên kia nói lắp bắp nhìn jeongyeon đầy sợ hãi."Chào"- jeongyeon vừa nói xong đã nhanh chóng tiến tới nắm lấy cổ áo của tên kia "Cô làm gì vậy bỏ tôi ra"- hắn vùng vẫy đầy hoảng sợ"Tôi muốn biết được sự thật đêm hôm đó"- jeongyeon giọng lạnh băng nhìn hắn"Chuyện gì chứ, sự thật gì"- hắn ta tái xanh cả mặt"Người tung tin lên mạng kèm theo những bức ảnh kia là mày, vậy cho nên nói cho tao biết nhanh tao không có thời gian đâu""Tôi không biết gì hết""Thiệt không"-jeongyeon tiến tới cái bàn lấy một con dao cắt giấy từ từ tiến tới tên kia, nắm.lấy tay hắn đập mạnh xuống bàn."Giờ thì nói hay không"jeongyeon đưa con dao lên trên hắn thì cố vũng vẫy nhưng không thể di chuyển được dù chỉ một chút, ánh mắt lạnh lùng đến đáng sợ của jeongyeon khiến tên kia nghĩ rằng jeongyeon sẽ giết chết mình."Nói""Tôi...tôi"- hắn bắt đầu đổ mồ hôi lạnh nhìn*cạch*Con giao đâm vào khe hở giữa bàn tay làm hắn sợ khiếp đảm."Nói, lần này sẽ không chật nữa đâu""Tôi"Con dao được nâng lên và"Tôi nói"- hắn nhanh chóng nói trước khi con giao đâm vào tay hắn"Có người thuê tôi, làm chuyện đó""Là ai""Tôi chỉ biết người đó tên là nancy ""Được rồi giờ thì nói hết tất cả cho tôi nghe"-jeongyeon đặt con dao xuống kéo một chiếc ghế tới, sau một hồi thì jeongyeon rời đi"Á..........."- tên kia nằm lăn quay dưới sàn ôm cánh tay đầy máu của mình, jeongyeon quay đầu lại ném cho hắn tiền"Sau này đừng làm những chuyện này nếu không muốn mất thêm một ngón tay"- jeongyeon nói xong rồi rời đi, giờ là mục tiêu tiếp theo"Thoải mái quá"- nancy bước ra từ nhà tắm nhìn cô ta thật hạnh phúc và thoải mái trong khi đó nayeon thì...
Nancy rót một ly rượu vang và bật tv lên, kênh đó chiếu tin tức của nayeon."Im nayeon giờ xem ai mới là người thắng"- nancy cười đầy sự độc ác"Xem ra cô rất vui nhỉ"nancy làm rớt ly rượu trên tay khi nhìn thấy jeongyeon còn jeongyeon thì ngồi trên lang can, jeongyeon mặc nguyên cây đen che hết mặc mũi chỉ chừa ra hai con mắt, ray vên kia cầm một con giao dưới ánh trăng kia nhìn jeongyeon rất đáng sợ, nancy mặt mày tái bét."Ai...ai vậy"- nancy càng đáng sợ hơn khi jeongyeon nhảy xuống từ từ bước vào phòng mình"Xem ra cô không bị gì nữa còn rất khỏe là đằng khác"- jeongyeon càng tiến tới gần hơn"Và còn rất vui vẻ khi vùi người khác nhỉ"- jeongyeon đứng đối diện với nancy"Cô...cô là ai"-nancy sợ đến mức không di chuyển được"Cô không cần biết tôi là ai, cô chỉ cần biết là tôi đến đây để giết cô"- giọng nói lạnh như băng của jeongyeon lại vang lên"Cứu tôi....có ai không"- nancy la hét đầy sợ hãi"Cô có hét cũng như không thôi, cô đừng nên đánh thức họ khi đã vào giấc ngủ của mình như vậy là mất lịch sự lắm đó"- jeongyeon xoay người lại nhìn vào hướng ánh trăng kia."Cô muốn gì""Tại sao lại hại nayeon"- jeongyeon quay lại nhìn nancy hai tay đút vào túi quần"À...thì ra là người của cô ta"- nancy bật cười"Cô cười cái gì""Im nayeon cô ta đường đường là con của một tổng thống hàn quốc vậy mà lại lộ ảnh khỏa thân thế kia, con chơi mấy chất kia làm ảnh hưởng đến ba mình nhìn cô ta như..."- nancy dừng lại, jeongyeon thì đang đắng ở đằng sau đưa tay vào cổ nancy."Im lặng đi, cô không có quyền nói nayeon như vậy, nếu kholng tại cô thì..."- jeongyeon càng nói tay lại đưa dao gần sát ngay cổ nancy hơn"Dừng lại, cô ta trả cho cô bao nhiêu tôi sẽ trả gấp 2, gấp 3 à không gấp 10 lần luôn"- nancy như nín thở khi jeongyeon càng đưa dao sát tới gần"Cô chỉ biết dựa dẫm vào ba mình, à mà ba cô cũng chỉ biết kiếm những đồng tiền dơ bẩn nên cả hai người đều dơ bẩn như nhau"- jeongyeon nói giọng đầy khinh bỉ"Cô...""Tôi có bằng chứng về việc bất hợp pháp của ba cô, chỉ cần tôi gửi cho báo chí thì cả cô và ba cô đều ở tù chung thân, à mà khỏi cần tôi có thể tự ra tay cũng được""Cô muốn gì"- nancy "Tại sao cô lại muốn hại nayeon"- jeongyeon nhấn mạnh từng chữ chỉ một lát jeongyeon liền rời đi cô vứt con dao xuống đất"Giết cô chỉ làm bẩn tay tôi"- jeongyeon đi ra rồi từ ban công nhảy xuống, nancy ngã khụy xuống khi jeongyeon đi"Rốt cuộc cô ta là ai"
_ _ _ _ _ _ Jeongyeon đang trên đường trở về cô mở điện thoại lên thì thấy có khá nhiều cuộc gọi của dahuyn và momo cô liền điện lại."Có chuyện gì không""Chị ở đâu cả ngày nay vậy hả yoo jeongyeon "- dahyun hét vào điện thoại"Có chuyện gì, em có cần phải hét lên như vậy không""Chị có biết hôm nay nayeon xảy ra chuyện gì không""Chuyện gì"-jeongyeon hiện rõ sự lo lắng khi nhắc về nayeon"Hôm nay tụi em tới rủ chị ấy đi học và an ủi chị ấy, trên đường đi mọi người đều bàn tán về chị ấy, tụi em kêu chị ấy đừng có nghe""Nói trọng điểm đi""Thì lúc tụi em mua đồ ăn thì có một số người đi tới tạt thức ăn vào người chị ấy,sau đó tui thấy liền ngăn cản rồi chị ấy bỏ đi trên đường đi mấy người kia liền tục ném trứng, rau...vào người chị ấy có người còn tạt luôn xô cá vào người chị ấy""Nayeon hiện đang ở đâu""Chị ấy ở nhà, tui em gọi mãi mà chị ấy vẫn không chịu ra""Chị biết rồi"- jeongyeon kiểm tra điện thoại cô chỉ thấy một tin nhắn từ nayeon"Jeongyeon à"Cô đập tay mạnh vào bô lăng" chết tiệt" máu từ tay jeongyeon chảy ra, cô nhanh chóng lái xe về nhà nayeon, bước tới cửa cô mở khóa chạy vào trong. Bên trong đen thui, căn nhà tràn ngập sự lạnh lẽo và cô đớn theo quán tính cô chạy vào phòng ngủ của nayeon cánh cửa vừa mở ra ánh sáng ập vào và đập vào mắt jeongyeon là hình ảnh nayeon ngồi co ro một góc khóc nức nở, nayeon ngước lên nhìn jeongyeon mắt nayeon đã sưng hết rồi, gương mặt cũng tiều tụy, nước mắt chảy không ngừng jeongyeon không kiềm được chạy nhanh lao thẳng vào nayeon ôm chặt vào lòng, nayeon cũng ôm jeongyeon lại và khóc lớn hơn."Mọi chuyện sẽ ổn thôi, em sẽ mãi ở bên chị dù có chuyện gì xảy ra em sẽ mãi ở bên chị, vậy cho nên đừng khóc nữa"- jeongyeon tựa cằm lên đỉnh đầu nayeon vuốt nhẹ tấm lưng "Chị...chị...không biết...sao mọi chuyển....lại xảy ....ra đến nông nỗi này nữa jeongyeon à"- nayeon bật khóc to lên"Chị không....có làm...em ....phải tin chị....jeong..jeongyeon à"- nayeon ôm chặt lấy tấm lưng của jeongyeon "Em tin chị, vậy chị có tin em không"
Nayeon ngước mặt lên nhìn jeongyeon "qua hôm nay mọi chuyện sẽ trở lại bình thường, chị sẽ không còn chịu cảnh này nữa và chúng ta sẽ quay trở lại cuộc sống như ban đầu, vậy cho nên chị đừng khíc nữa"- jeongyeon lấy tay lau những giọt nước mắt trên mặt nayeon"Có...có thiệt ...mọi chuyện sẽ như....lúc đầu không"- nayeon đã ngừng khóc, cô liên tục hít mũi lên"Thiệt mà"- jeongyeon mỉm cười "Giờ thì chị phải nghỉ ngơi thôi"- jeongyeon bế xốc nayeon lên từ từ đặt nayeon lên giường, rồi đắp mềm lại rồi jeongyeon rời đi nhưng bị nayeon nắm lại"Em đừng đi, ở bên chị hôm nay thôi""Được rồi vậy em đi lấy nước cho chị"- jeongyeon rời đi nhưng nayeon lại không cho"Lúc trước em cũng hứa nhưng rồi lại biến mất"- nayeon nhìn jeongyeon chằm chằm còn bặm môi, jeongyeon bật cười rồi nhìn nayeon"Em không đi đâu mà,em hứa nếu em đi em sẽ làm về sĩ cho chị cả đời, nayeon của em nằm yên ở đây đi nha"- nayeon bỏ tay ra và đỏ mặt khi nghe ba từ "nayeon của em", cô ngoan ngoãn nằm yên trên giường và jeongyeon đã không thất hứa cô quay lại trên tay cầm một ly nước đầy"Chị uống đi"- jeongyeon đưa cho nayeon cô lấy nước uống một hơi hết sạch, jeongyeon khẽ cười"Khóc nhiều như vậy không mất nước mới lạ""Hừm..."- nayeon đang uống thì liếc mắt qua nhìn jeongyeon rồi đặt ly lên bàn nhưng jeongyeon nắm lấy tay nayeon."Hứa với em đi sau này dù có chuyện gì xảy ra chị cũng không được khóc và làm tổn thương mình như bây giờ nữa, chị chỉ được khóc khi cảm thấy hạnh phúc thôi hiểu chưa"Nayeon nhìn chằm chằm jeongyeon rồi nhẹ nhàng gật đầu, jeongyeon tính nói gì đó nhưng có một cuộc rồi đến."Em ra ngoài một chút nha"- jeongyeon nhìn qua nayeon nhưng nhìn mặt nayeon hình như là không đồng ý"Chỉ một chút thôi"- jeongyeon đứng lên lắc lắc tay nayeon, cuối cùng nayeon cũng bỏ ra jeongyeon liền đi ra ngoài và đóng cửa lại ."chào bác Im""Mọi chuyện thế nào rồi jeongyeon ""Mọi chuyện ổn rồi à""Cảm ơn con nhiều lắm, ta đúng là một người cha không ra gì con ta bị như vậy mà ta không thể hỏi thăm nó không giúp nó được mà lại nhờ đến con""không sao đâu ạ"Bla bla bla......tầm nữa tiếng sau jeongyeon vào phòng thì đã thấy nayeon đã ngủ, tiến lại gần nhẹ nhàng rồi hôn lên trán rồi đắp mềm cho nayeon."Ngủ ngon nayeon unnie"Jeongyeon lấy một cái gối rồi ra sofa nằm. Mãi cho đến sáng nayeon thức dậy thì không thấy jeongyeon đâu cô xụ mặt "Em ấy lại lừa nữa rồi"- nayeon lết từng bước đi vào nhà vệ sinh, sau khi vscn nayeon bước ra ngoài phòng khách thì thấy jeongyeon đang nằm ngủ ngoài sofa"Jeongyeon "- nayeon bất ngờ vì jeongyeon đang đứng nấu ăn gì dưới bếp"Chị dậy rồi sao, ngồi xuống đi" jeongyeon quay lại nở một nụ cười tươi với nayeon, nayeon cũng mỉm cười đáp lại lộ hai cái răng thỏ đáng yêu kia."Em chỉ biết nấu mấy món đơn giản như vậy thôi nên chị ăn đỡ nha, còn nếu chị không muốn ăn thì chúng ta có thể ra ngoài""Không, chị không muốn ra ngoài chị muốn ăn ở đây" nayeon sợ phải ra ngoài lắm cô sợ phải đối mặt với những lời nói kia với lại hôm nay jeongyeon nấu nhìn cũng hơi hấp dẫn nên cô muốn ăn đồ do jeongyeon nấu."Em biết rồi, chị ăn đi"- jeongyeon chỉ nhìn nayeon ăn, cô biết nayeon vẫn đang sợ nên cô không muốn nói gì thêm nữa, cả hai ăn xong thì jeongyeon liền rời đi"Em đi công việc một lát, chị ở nhà một mình được không""Chị lớn rồi nha""Em biết rồi, vậy tối nay chị muốn ăn gì""Ưm....chị chưa nghĩ ra nên em đi trước đi có gì chị sẽ gọi"- nayeon mỉm cười nhìn jeongyeon "Tạm biệt"- jeongyeon đóng cửa lại rồi rời đi, khi jeongyeon rời đi chính là nụ cười trên môi naueon tắt đi, gương mặt trở nên mệt mỏi"Mày đã hứa với jeongyeon rồi mà, mọi chuyện sẽ ổn thôi, mầy phải tin em ấy"- nayeon lấy hai tay đập vào mặt mình cho tỉnh táo lại. Về phía jeongyeon cô đang bắt đầu làm việc để làm sáng tỏ mọi việc."Bắt đầu, quay""Xin chào tôi là phóng viên yoo jeongyeon của đài JYP, hôm nay tôi sẽ cập nhật tin tức và làm sáng tỏ mọi việc về vụ của tiểu thư Im mấy ngày qua, theo như chúng tôi điều tra thì những tấm hình mà mọi người thấy trên mạng thật ra là hình cắt ghép chúng tôi đã tìm thấy người chỉnh sửa ảnh và đăng những bài báo mang đến tính xúc phạm đến tiểu thư Im, đây là nhưng gì chúng tôi ghi âm lại được""Có người đã thuê tôi làm điều này, cô ta nhờ tôi chỉnh sửa hình ảnh của cô Im, và tung những tung đồn bậy bạ về cô ấy, khiến mọi người nghĩ sai vì cô ấy, vì tôi cần tiền nên tôi mới nhận lời""Người đó là ai""Tôi chỉ biết người đó tên là nancy"Sau khu đoạn ghi âm kết thúc thì jeongyeon tiếp tục ."Ngoài những bằng chứng này chúng tôi đã lén quay lại một đoạn video ngắn, tuy biết như vậy sẽ phạm luật nhưng để làm sáng tỏ việc này nên chúng tôi không còn cách nào khác, đây là đoạn video chúng tôi quay lại""Đúng, tôi là người đã hại im nayeon, cô ta đáng chết, đáng nguyền rủa dám đụng đến nancy này thì chỉ có con đường chết, cô ta chỉ là đứa con của một tổng thống vô dụng, rất nhỏ bé nên tao muốn hạ gục nó và gia đình nó""Những bằng chứng này đã chứng tỏ những gì xảy tất cả đều do cô nancy hại, hình ảnh trên mạng về cô im đều bị cắt ghép mấy ngày qua cô ấy luôn bị mọi người hiểu lầm bây giờ mọi chuyện đều đã được làm sáng tỏ, chúng tôi sẽ tiếp tục cập nhật những thông tin mới nhất, xin chào và hẹn gặp lại"Sau khi kết thúc jeongyeon lập tức lái xe về nhà, trên đường về cô coi lại đoạn tin tức kia môi khẽ nở nụ cười, rồi cô cầm điện thoại lên"Nayeon unnie, là em jeongyeon đây""Hửm...jeongyeon sao, nhưng làm sao em biết số chị""Chuyện này không quan trọng mà...chị ngủ chưa""Chị chưa ngủ, chị tự nhiên thèm đồ ngọt nên đang đi mua""Chị đang ở đâu""Ở xxxxxxxxxx""Được rồi em đến ngay chị đợi em nha""Ừm..."Jeongyeon tăng tốc xe, chỉ mấy phút sau jeongyeon có mặt nhưng tìm mãi lại không thấy nayeon đâu cô quay qua quay lại thì thấy một người trùm kín mặt đang vẫy tay tới mình, cô liền đi đến" nayeon...unnie là chị sao"- jeongyeon tiến đến gần nayeon liền bỏ mắt kín ra"Chị nè"- nayeon chỉ ló hai con mắt ra khiến jeongyeon bật cười"Tối như vậy chị trùm kín như vậy, bộ kholng thấy nóng hả"- jeongyeonthaos hết kín, mũ,khăn choàng và chiếc áo dài tới chân kia"Em làm gì vậy"-nayeon hoảng hốt lấy lại rồi tính mặc vào thì jeongyeon ngăn lại"Không cần phải làm vậy đâu, có em ở đây rồi"- jeongyeon nhẹ nhàng nắm lấy tay của nayeon"Chị chưa mua đúng không vào thôi" jeongyeon nhanh chóng lôi nayeon vào tiệm bánh, còn nayeon thì đơ ra cô không muốn vừa bước vào quán lại bị bánh kem ném lên người đâu nên nayeon đi rụt rè i như con nít."Chị thích ăn vị gì" jeongyeon quay qua nayeon, nói thiệt thì jeongyeon nhìn cái nào cũng ngon nên không thể chọn được nhưng khi nhìn qua nayeon cô thấy chị núp sau lưng cô, jeongyeon khẽ lắc lắc tay nayeon khi jeongyeon đang nắm chặt tay nayeon, ý bảo là chị tin em đi, nayeon nhìn thẳng vào mắt jeongyeon rồi từ từ thả lỏng tiến lên phía trước, quả thực không có chuyện gì xảy ra mọi người đều đối xử nhẹ nhàng với cô."Chị thích chiếc bánh kia"- nayeon chỉ vào chiếc bánh có hình một hoàng tử và một công chúa đang dạo bước trên đồng cỏ đầy những con thỏ bé xíu."Được rồi, lấy cho tôi chiếc kia"Cả hai sau khi chọn bánh liền rời đi, ngày khi vừa đi thì tin tức mà jeongyeon dẫn được chiếu lên, khi cả hai đi bộ về nhà jeongyeon luôn nắm tay nayeon, nayeon lúc nào cũng có một chút ửng hồng trên hai má, mọi người xung quay cũng không bàn tán về cô nữa hiện tại nayeon đã thấy khá hơn cô không còn lo sợ ánh mắt và những lời nói kia nữa nayeon càng siết chặt tay jeongyeon hơn rồi nở cười lộ ngầmy hai cái răng thỏ dễ thương kia, dù hôm nayfm khá mệt nhưng khi thấy nayeon cười jeongyeon không con thấy mệt mỏi nữa, cả hai cứ như thế về đến nhà."Chị ngủ ngon, mà đừng ăn nhiều đồ ngọt vào ban đêm nha""Chị biết rồi em cũng ngủ ngon" nayeon chạy vào nhà, jeongyeon cũng vào trong nhưng khi vừa mở cửa thì nayeon lại chạy ra rồi hôn nhanh lên má jeongyeon rồi chạy ngược vào nhà jeongyeon còn jeongyeon thì đơ toàn tập cô nhẹ nhàng sờ lên má tự nhiên thấy cái gì đó sai sai rồi lại chạy vào trong nhà thì gặp nayeon đang chạy ra ."chị lỗi"- rồi chạy ra khỏi nhà jeongyeon "Na..."- jeongyeon chưa kịp gọi thì nayeon đã chạy mất rồi"Thiệt tình mày làm cái quái gì vậy nayeon, sao lại vào lộn nhà chứ"- nayeon nhảy lên giường lăn qua lăn lại
_ _ _ _ _ _ _ Sáng hôm sau, mọi thứ đều dường như trở lại bình thường chỉ sau một đêm những người đã chỉ trích cô giờ lại vuu vẻ cười đùa nhìn cô, có người thì quay mặt đi khi thấy cô, ở trường cũng vậy mọi người đều vui vẻ với cô, jeongyeon và nayeon cùng bước vào trường thì có một nam sinh chạy đến đưa ra một bó hoa hình trái tim nhìn chúng khá đẹp."Nayeon unnie, em biết mấy ngày nay tinh thần chị không được ổn nhưng em phải nói ra điều này em thích chị vậy nên chị đồng ý làm người yêu em nha, em hứa sẽ bảo về chị em sẽ không để chị phải đau khổ nữa đâu"Tất cả mọi người đều dồn mọi sự chú ý vào cậu kia cả jeongyeon cũng vậy đột nhiên cô cảm thấy hơi tức tức trong lòng, nayeon thì đơ ra cô không biết phải làm gì nayeon ngước lên nhìn jeongyeon sắc mặt không được tốt cô lại càng rối hơn, đột nhiên jeongyeon nắm tay nayeon rồi đi ngang qua nam sinh kia."Tôi không cho phép" jeongyeon nói khá nhỏ chỉ đủ mình nam sinh kia nghe khi nghe xong bó bông dơ lên từ từ hạ xuống, nayeon thì cứ đi theo jeongyeon cô có ngó lại xem cậu kia ra sao nhưng bị jeongyeon xoay đầu lại phía trước. Vừa vào lớp thì đã bị mọi người bao quay rồi chia thành hai nhóm."Chị ghê thiệt xử trong một đêm luôn"- dahyun"Đúng là bạn tớ mà"- momo vỗ tay"Không có gì quá khen""trơi chị ấy sẽ lại bắt đầu tự cao cho coi"- dahyun thu lại nét mặt vui vẻ"Thôi vào chỗ ngồi đi"- momo lôi dahuyn đi"Chị sao rồi ổn chưa"- chaeyoung "Mà hình như hồi nãy có người tỏ tình chị sao"- sana"Nhưng mà sao jeongyeon lại nắm tay chị vậy"- jihyo"Không lẽ"- cả ba đồng thanh nhìn ấnh mắt đầy sự nghi ngờ nhìn nayeon"Không có gì đâu, đừng nghĩ sâu xa quá"- nayeon khua tay đuổi đi"Sao phản ứng mạng vậy"- jihyo"Mờ ám "-, sana"Thôi nào nói cho tụi em biết đi"- chaeyoung "Đã nói là không có gì mà"- nayeon
Jeongyeon thấy nayeon đang dầntrowr nên bất lực nên jeongyeon ra hiệu cho dahuyn và momo"A...đau quá"- dahyun đập tay lên bàn gây ra sự chú ý lúc đầu chỉ là nhẹ nhàng thôi nhưng hình như quá tay nên tay dahyun đỏ luôn một mảng"Dahyun unnie chị có sao không"- chaeyoung thấy dahyun đau đến ứa nước mắt nên liền chạy đến"Đau bụng quá"- momo ôm bụng nhăn mặt vừa mới nói sana đã có mặt từ lúc nào"Cậu đau lắm hở, xuống phòng y tế thôi, nhanh lên"sana lôi momo đi một cái vèo, jeongyeon và nayeon quay lại chỗ ngồi cô giáo cũng bước vào lớp. Sau khi hết tiết một cơn mưa bắt đầu ập đến, jeongyeon đang đứng đứng nhìn những hạt mưa ấy rồi đột nhiên nayeon đi tới phía sau chọt vào vai jeongyeon cô quay lại không thấy ai nhìn đối diện thì thấy nayeon đang đứng trước mặt."Em làm gì ở đây vậy""Ngắm mưa ""Hết giờ ngắm mưa rồi, vào lớp thôi nhanh lên tiết tiếp theo sắp tới rồi"-nayeon quay đầu bước đi nhưng vẫn thấy jeongyeon đứng im ở đó cô liền quay lại."Em biết công dụng của cà vạt là gì không"- nayeon đưa tay nắm lấy cà vạt của jeongyeon "Là gì"- jeongyeon ngơ ra"Dùng để..."- nayeon mỉm cười "lôi cổ những người không chịu nghe lời"nayeon nắm lấy cà vạt lôi đi mặc kệ phía sau jeongyeon đang nghẹt thở la lên om sòm. Cả hai ngồi vào ghế nayeon nhìn jeongyeon thì bật cười, mặt jeongyeon đỏ bừng lên vì hồi nãy nayeon đã kéo quá đà xém tí nữa là jeongyeon đã tắt thở, jeongyeon chỉ nhìn nayeon một cách bất lực, rồi một cô giáo bước vào, vừa nhìm qua thì cả jeongyeon, dahyun, momo điều bất ngờ cả đám đều tròn mắt nhìn."Xin chào tôi là giáo viên chủ nhiệm mới của các bạn tôi tên là myoui mina, xin chào mọi người""Sao có thể"momo nhìn jeongyeon và dahuyn cũng như mình, những người cùng lớp nhất là bọn con trai bắt đầu ồn ào lên vì sự xinh đẹp của mina và cả nayeon và sana, chaeyoung cũng không quên hành động của 3 người kia."Cô ấy xinh đẹp lắm sao"- sana hỏi momo"Ờ""Cậu thích cô ấy sao"- sana nhấn mạnh từng chữ khiến momo rùng mình"Không có, không có đâu"- momo bắt đầu quơ tay quơ chân"Tốt"- sana ngước lên bản mỉm cười "Dahyun unnie nước miếng chảy kìa"- chaeyoung thấy dahyun hả miệng nãy giờ "Hả...có hả"- dahyun lau miệng mình nhưng không thấy gì"Xem ra chị thích đến nỗi không ngậm miệng lại luôn"- dahyun vừa nghe xong thì liền biết chaeyoung đang nghĩ gì trong đầu"Em đừng nghĩ gì hết nha chaeyoung, không như em nghĩ đâu à mà em đừng có nghĩ, em đừng nghĩ gì hết ủa mà em chỉ nên nghĩ về mình chị thôi à em phải nghĩ đến ba mẹ em nữa..."-dahyun bấn loạn luôn ngôn ngữ cô cũng không biết mình đang nghĩ gì nữa nhưng mọi chuyện dần trở nên ổn hơn sau nụ cười của chaeyoung"Chị không ngờ một người như em lại có lúc khôg giữ được bình tĩnh khi có một cô giáo đẹp đến như vậy, đúng rồi xem ra sau này em sẽ bị như vậy hoài, chị đâu có đẹp bằng người ta nên em đâu có như vậy với chị"nayeon nói xong liền quay mặt đi nhìn là biết nayeon ghen rồi nhưng jeongyeon thì cứ ngớ mặt ra không hiểu gì hết"Trật tự"- mina lấy giọng hét lên,c ả lớ ngay lập tức im lặng hết"Sắp tới chúng ta sẽ có một buổi cấm trại trên đảo hoang , lí do là muốn chúng em học tập được cách sinh tồn, khám phá tự nhiên, và làm bài tập"- mina lấy ra một tấm giấy bự rồi dán lên bảng"Nếu ai tìm được hoa này trước thì sẽ có một phần thưởng lớn"- mina khẽ mỉm.cười"Vậy chừng nào đi vậy cô"- momo lên tiếng"Tuần sau"- mina"ồ"- cả lớp ồ lên một tiếng bắt đầu bàn tán xôn xao, sau một hồi thì mọi người đều kí tên lên giấy muốn đi
_ _ _ _ _ _ _ _
Mọi người đều tập trung tại nhà của dahuyn, lí do lúc nào cũng tập trung ở nhà dahyun vì nhà dahyun ngập tràn đồ ăn, dahuyn nấu ăn rất giỏi nên đồ ăn là không bao giờ thiếu, thứ hai nhà dahyun khá có cảm giác như trong quán bar vì dahyun treo đèn lấp la lấp lánh khắp nhà, và điều thứ ba nhà con bé có rượu nữa, con bé hay sưu tầm các loại rượu vì lúc trước chưa đủ tuổi nên con bé sưu tầm thiệt nhiều để sau này khi trưởng thành uống cho đã nhưng chưa thấy đâu đã bị mấy bà chị uống hết."Mina sao cậu lại ở đây"- jeongyeon uống một ngụm rượu"Tớ được giao tới đây để phụ giúp và chăm sóc các cậu"- mina"Tụi tớ lớn hết rồi nên không cần cậu chăm sóc đâu"- momo"thiệt không, ai nhậu say nằm lê lết ngoài đường nếu không có tớ thì cậu đã chết vì thời tiết âm độ rồi"- mina nhìn momo liếc nhẹ một cái"Rồi rồi cậu cứ nhắc hoài"- momo"Ủa vậy là tzuyu ở một mình hả"- dahyun"Em ấy sẽ ổn thôi với lại chúng ta sẽ sớm gặp lại em ấy thôi"-mina vừa nhắc tới tzuyu liền mỉm cười"Không hiểu sao hai người yêu nhau được, một tên mặt lạnh cộng một tên mặt lạnh"- jeongyeon "Bộ mặt cậu không lạnh à"- mina"nhưng so với tzuyu và chị thì chị ấy còn có chút muối"- dahyun"Cái gì, tên này mà có muối á"- mina chỉ jeongyeon mà mắt nhìn dahyun"Thôi lâu lâu mới tụ họp quẩy tung một bữa đi"-momo nâng ly lên cao"Mọi người không chờ em luôn sao"- tzuyu mở cửa bước vào , rồi rót một ly rượu"Em tới rồi sao, vậy tới bến luôn"- dahyun la to lên"1,2,3 dô"
_ _ _ _ _ _ _ _ _
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me