A Monster A Deadly Weapon A Family
"Hả?" Dream quay đầu ra để nhìn về phía người phụ nữ có mái tóc đen được buộc lại, đồ đạc của y và của cô đang cầm trên tay rơi hết xuống, may mắn là lúc này y không bế Celes. Người phụ nữ tóc đen kia ôm miệng mình, những giọt nước mắt bắt đầu chảy ra ở khóe mắt cô "Clay...?" Cô ấy lặp lại câu hỏi, dường như không tin vào người vào người đàn ông đang đứng trước mình. Dream cũng vậy, không tin vào người phụ nữ đứng trước mặt mình "Chị Angel...?" Dứt câu nói, Angel liền vui mừng mà sà đến ôm lấy Dream, khóc trong lòng y như một đứa trẻ. Celes bám chặt lấy chân y, bàng hoàng trước cuộc gặp mặt này
(Theo đúng chiều cao chính thì Dream cao m91, Angel cao m80, Val m89 :D)"Ôi chúa ơi! Em đã ở đâu trong những tháng qua vậy!? Sao em lại dừng gửi thư cho bọn chị đột ngột vậy!?" Angel lại ôm chặt lấy Dream, hôn lên má y "Em có biết chị lo cho em thế nào không!? Ôi Clay, lần sau đừng dọa chị như thế chứ! Không vui đâu!!" Angel quát cậu em mình nhưng những giọt nước mắt không ngừng trào ra. Dream lấy tay gạt đi những giọt nước mắt đó, tay kia vỗ nhẹ vào lưng cô "Em xin lỗi vì đã bỏ hai chị máy tháng nay. Nào đừng khóc mà, shhh." Dream tiếp tục vỗ lưng, mong là nó sẽ giúp cô bình tĩnh lạiCả hai người tiếp tục đứng đó mà an ủi nhau mặc kệ ai kia vẫn đang bàng hoàng. Celes cảm tưởng như cái cảnh tượng này sẽ kéo dài mấy tiếng liền nhưng nó đã bị xoá sổ khi Angel đã nhận ra cô. "Ah, ai đây Dream?" Angel hỏi, cúi xuống bằng cô mà xoa đầu cô, đôi mắt đen của cô trìu mến nhìn cô"Con em. Celestia Wastaken." Dream đáp, khúc khích cười, từ khi nào mà y đã phát triển một chỗ riêng cho cô bé blaze này chứ"Ôi trời, ai là người may mắn nhất cái đảo này thế?" Angel trêu em mình, cười cười trước hình ảnh y đang đỏ mặt. Cô đã sống với em mình đủ lâu để biết em mình sẽ đối xử với người khác ra làm sao"Em tìm được con bé trong rừng." "Địt- à ôi trời, đúng là một cô bé tội nghiệp." Angel nói, tiếp tục xoa đầu cô "À đúng rồi ta quên chưa giới thiệu. Cô là Angelica, hay gọi là Angel, cô là bác cháu." Angel chìa tay ra, ngỏ ý làm quen với cô"C-celes-t-tia." Celes đáp, run rẩy đưa tay ra chào lại bác mình. Trên mặt của Angel thoáng có nét buồn. Cô đứng dậy rồi nói chuyện với Dream trong một ngôn ngữ khácSau một hồi trò chuyện thì Angel đã quyết định đi về nhà với cả hai người, trên đường đi Dream và Angel không ngừng tiếp chuyện bằng ngôn ngữ kì lại kia, thứ mà Celes chỉ nghe được là "Clay" hay "Angel" hoặc cái tên "Val"...Cả ba người dừng lại trước nhà y, một cánh cửa dẫn đến căn cứ bên dưới. Celestia và Angel giúp Dream đem đồ vào bên trong và bỏ nó ra, Angel lại tiếp tục nói chuyện với Dream trong ngôn ngữ kì lạ kia trong phòng bếp..."Clay, em không thể làm thế." Angel nói, ôm mặt mình thở dài, cô dựa tay vào bàn. Sau tất cả những gì bọn họ đã làm với em cô thì cô sẽ không để chuyện đó xảy ra"Chị Angel, em đã tạo nên những tội ác đó. Em không thể cứ để nó ở đó mà mong nó sẽ tự biến mất được, em đã có một đứa con rồi. Em không muốn nó bị dây vào chuyện của em hay biến thành em." Clay giải thích"Clay, bọn chúng đã đối xử với em như một con quái vật. Em không thể cứ đi xin lỗi bọn chúng khi bọn chúng là người tạo nên những cái lỗi đó!" Angel lớn giọng. Vô tình nó đã làm những giọng nói trong đầu cô thức dậy, chúng bắt đầu hét lên Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Những từ đó. Nó lặp lại liên tục, không ngừng nghỉ. Nếu những giọng nói trong đầu Techno lớn, thì của cô còn lớn hơn. Chúng kêu không ngừng nghỉ, cầu mong chủ của chúng sẽ nghe lời, nếu không thì chỉ lớn hơn, lớn hơn, lớn hơn, lớn hơn, lớn hơn, lớn hơn,... Cho đến khi cô chếtAngel ôm đầu, cô định tìm lấy con dao trong phòng bếp. Nếu như không thể làm ngơ bọn chúng thì phải lấy nỗi đau gạt đi chúng. Nhưng khi cô chợt nhận ra em cô đang ở đây thì cô dừng lại "Bọn chúng lấy đi đồ của em rồi mong em xin lỗi. Chúng nghĩ rằng chúng có thể làm như thế với em chị sao? Đáp án là không." Angel dừng rồi tiếp tục "Clay, chị biết rằng em chỉ muốn mọi người làm hoà nhưng mức này là đủ rồi." Angel nói, đôi mắt cô kiên định nhìn y, dường như cô tin chắc chắn vào ý kiến của mình"Chị Angel, em biết là chị lo cho em nhưng đã quyết định rồi. Tommy đã chiến thắng, thằng bé sẽ có được hai đĩa nhạc. Em sẽ viết thư xin lỗi mặc kệ bọn họ có tha thứ cho em hay không và biến khỏi cuộc đời họ." Dream nói, day day thái dương y, Angel có ý phản bác"Clay, hai đĩa nhạc đó là thứ duy nhất còn lại về chị Katherine đó! Em không để cho nó đi được!" Những giọt nước mắt chảy ra, cô thầm rủa bản thân vì đã trở nên yếu đuối thế này "Chị... muốn giữ lại mọi kỉ niệm về chị ấy. Chị sợ..." Lần này thì Angel không dám nhìn thẳng vào mắt em mình"Em biết. Em biết nó là một món đồ quan trọng với em-chúng ta. Nhưng đã đến lúc em phải cho nó đi, em không muốn khơi mào thêm chiến tranh. Thế này là đủ rồi." Dream tiến đến chị mình, ôm cô "Em biết là chị nhớ chị ấy, em cũng nhớ chị ấy. Nhưng vì lợi ích chung em sẽ hi sinh hai đĩa nhạc kia. Đừng lo em sẽ không quên chị ấy đâu." Angel ôm em mình, thì thầm "Ôi trời, Katherine sẽ tự hào về em đấy." "Thôi được rồi nhưng chị sẽ không tha cho bọn chúng đâu, với cả trong lúc chị không có ở đây thì em phải tìm cái cậu Technoblade để giúp em nhé? Hứa với chị đi." Dream mỉm cười "Em hứa." Angel thả lỏng người ra, nở một nụ cười Dream nhìn đồng hồ, chợt nhận ra cũng đã đến giờ ăn tối, y không ngờ là thời gian trôi nhanh thế, y liền bảo cô đi ra chơi với Celes để y làm bữa tối...Angel đi ra phòng khách, nơi mà Celes vẫn đang tô màu, cô ngồi xuống trước mặt cô bé mà cởi chiếc áo khoác đen ra. Cô lấy ra trong túi vài quyển sách khá hữu ích, Angel liền thu hút sự chú ý của Celes"Celes! Cháu đang làm gì đó?" Celes đáp lại bằng cách đưa cho cô những bức tranh, có bức vẽ hình Clay, có bức vẽ hình cô hoặc bức vẽ hình cả ba người "Oa, cháu vẽ đẹp thế!" Angel khen ngợi cô bé, tặng cho Celes một cái xoa đầu, có vẻ như cô bé nhỏ này khá thích nó "Nhưng mà vẽ mãi như thế này cũng chán đúng không." Celes gật đầu, cô muốn chuyển sang làm một thứ gì khác cơ "Hay là hai bác cháu ta thử đọc mấy cuốn sách nhé." Angel giơ ra những cuốn sách, Celes cười mà với lấy một cuốn đọc cùng bác mình, cả hai người đã dành một thời gian vui vẻ để đọc sách, Celes đã có thể đọc được vài từ rồi :D
(Theo đúng chiều cao chính thì Dream cao m91, Angel cao m80, Val m89 :D)"Ôi chúa ơi! Em đã ở đâu trong những tháng qua vậy!? Sao em lại dừng gửi thư cho bọn chị đột ngột vậy!?" Angel lại ôm chặt lấy Dream, hôn lên má y "Em có biết chị lo cho em thế nào không!? Ôi Clay, lần sau đừng dọa chị như thế chứ! Không vui đâu!!" Angel quát cậu em mình nhưng những giọt nước mắt không ngừng trào ra. Dream lấy tay gạt đi những giọt nước mắt đó, tay kia vỗ nhẹ vào lưng cô "Em xin lỗi vì đã bỏ hai chị máy tháng nay. Nào đừng khóc mà, shhh." Dream tiếp tục vỗ lưng, mong là nó sẽ giúp cô bình tĩnh lạiCả hai người tiếp tục đứng đó mà an ủi nhau mặc kệ ai kia vẫn đang bàng hoàng. Celes cảm tưởng như cái cảnh tượng này sẽ kéo dài mấy tiếng liền nhưng nó đã bị xoá sổ khi Angel đã nhận ra cô. "Ah, ai đây Dream?" Angel hỏi, cúi xuống bằng cô mà xoa đầu cô, đôi mắt đen của cô trìu mến nhìn cô"Con em. Celestia Wastaken." Dream đáp, khúc khích cười, từ khi nào mà y đã phát triển một chỗ riêng cho cô bé blaze này chứ"Ôi trời, ai là người may mắn nhất cái đảo này thế?" Angel trêu em mình, cười cười trước hình ảnh y đang đỏ mặt. Cô đã sống với em mình đủ lâu để biết em mình sẽ đối xử với người khác ra làm sao"Em tìm được con bé trong rừng." "Địt- à ôi trời, đúng là một cô bé tội nghiệp." Angel nói, tiếp tục xoa đầu cô "À đúng rồi ta quên chưa giới thiệu. Cô là Angelica, hay gọi là Angel, cô là bác cháu." Angel chìa tay ra, ngỏ ý làm quen với cô"C-celes-t-tia." Celes đáp, run rẩy đưa tay ra chào lại bác mình. Trên mặt của Angel thoáng có nét buồn. Cô đứng dậy rồi nói chuyện với Dream trong một ngôn ngữ khácSau một hồi trò chuyện thì Angel đã quyết định đi về nhà với cả hai người, trên đường đi Dream và Angel không ngừng tiếp chuyện bằng ngôn ngữ kì lại kia, thứ mà Celes chỉ nghe được là "Clay" hay "Angel" hoặc cái tên "Val"...Cả ba người dừng lại trước nhà y, một cánh cửa dẫn đến căn cứ bên dưới. Celestia và Angel giúp Dream đem đồ vào bên trong và bỏ nó ra, Angel lại tiếp tục nói chuyện với Dream trong ngôn ngữ kì lạ kia trong phòng bếp..."Clay, em không thể làm thế." Angel nói, ôm mặt mình thở dài, cô dựa tay vào bàn. Sau tất cả những gì bọn họ đã làm với em cô thì cô sẽ không để chuyện đó xảy ra"Chị Angel, em đã tạo nên những tội ác đó. Em không thể cứ để nó ở đó mà mong nó sẽ tự biến mất được, em đã có một đứa con rồi. Em không muốn nó bị dây vào chuyện của em hay biến thành em." Clay giải thích"Clay, bọn chúng đã đối xử với em như một con quái vật. Em không thể cứ đi xin lỗi bọn chúng khi bọn chúng là người tạo nên những cái lỗi đó!" Angel lớn giọng. Vô tình nó đã làm những giọng nói trong đầu cô thức dậy, chúng bắt đầu hét lên Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Máu. Trả thù. Những từ đó. Nó lặp lại liên tục, không ngừng nghỉ. Nếu những giọng nói trong đầu Techno lớn, thì của cô còn lớn hơn. Chúng kêu không ngừng nghỉ, cầu mong chủ của chúng sẽ nghe lời, nếu không thì chỉ lớn hơn, lớn hơn, lớn hơn, lớn hơn, lớn hơn, lớn hơn,... Cho đến khi cô chếtAngel ôm đầu, cô định tìm lấy con dao trong phòng bếp. Nếu như không thể làm ngơ bọn chúng thì phải lấy nỗi đau gạt đi chúng. Nhưng khi cô chợt nhận ra em cô đang ở đây thì cô dừng lại "Bọn chúng lấy đi đồ của em rồi mong em xin lỗi. Chúng nghĩ rằng chúng có thể làm như thế với em chị sao? Đáp án là không." Angel dừng rồi tiếp tục "Clay, chị biết rằng em chỉ muốn mọi người làm hoà nhưng mức này là đủ rồi." Angel nói, đôi mắt cô kiên định nhìn y, dường như cô tin chắc chắn vào ý kiến của mình"Chị Angel, em biết là chị lo cho em nhưng đã quyết định rồi. Tommy đã chiến thắng, thằng bé sẽ có được hai đĩa nhạc. Em sẽ viết thư xin lỗi mặc kệ bọn họ có tha thứ cho em hay không và biến khỏi cuộc đời họ." Dream nói, day day thái dương y, Angel có ý phản bác"Clay, hai đĩa nhạc đó là thứ duy nhất còn lại về chị Katherine đó! Em không để cho nó đi được!" Những giọt nước mắt chảy ra, cô thầm rủa bản thân vì đã trở nên yếu đuối thế này "Chị... muốn giữ lại mọi kỉ niệm về chị ấy. Chị sợ..." Lần này thì Angel không dám nhìn thẳng vào mắt em mình"Em biết. Em biết nó là một món đồ quan trọng với em-chúng ta. Nhưng đã đến lúc em phải cho nó đi, em không muốn khơi mào thêm chiến tranh. Thế này là đủ rồi." Dream tiến đến chị mình, ôm cô "Em biết là chị nhớ chị ấy, em cũng nhớ chị ấy. Nhưng vì lợi ích chung em sẽ hi sinh hai đĩa nhạc kia. Đừng lo em sẽ không quên chị ấy đâu." Angel ôm em mình, thì thầm "Ôi trời, Katherine sẽ tự hào về em đấy." "Thôi được rồi nhưng chị sẽ không tha cho bọn chúng đâu, với cả trong lúc chị không có ở đây thì em phải tìm cái cậu Technoblade để giúp em nhé? Hứa với chị đi." Dream mỉm cười "Em hứa." Angel thả lỏng người ra, nở một nụ cười Dream nhìn đồng hồ, chợt nhận ra cũng đã đến giờ ăn tối, y không ngờ là thời gian trôi nhanh thế, y liền bảo cô đi ra chơi với Celes để y làm bữa tối...Angel đi ra phòng khách, nơi mà Celes vẫn đang tô màu, cô ngồi xuống trước mặt cô bé mà cởi chiếc áo khoác đen ra. Cô lấy ra trong túi vài quyển sách khá hữu ích, Angel liền thu hút sự chú ý của Celes"Celes! Cháu đang làm gì đó?" Celes đáp lại bằng cách đưa cho cô những bức tranh, có bức vẽ hình Clay, có bức vẽ hình cô hoặc bức vẽ hình cả ba người "Oa, cháu vẽ đẹp thế!" Angel khen ngợi cô bé, tặng cho Celes một cái xoa đầu, có vẻ như cô bé nhỏ này khá thích nó "Nhưng mà vẽ mãi như thế này cũng chán đúng không." Celes gật đầu, cô muốn chuyển sang làm một thứ gì khác cơ "Hay là hai bác cháu ta thử đọc mấy cuốn sách nhé." Angel giơ ra những cuốn sách, Celes cười mà với lấy một cuốn đọc cùng bác mình, cả hai người đã dành một thời gian vui vẻ để đọc sách, Celes đã có thể đọc được vài từ rồi :D
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me