A O A U A Saida
- Alo Jihyo à? Sáng giờ mày có gặp Dahyun không? Không hả....Ừm thế thôi tao cúp nhé....Không có chuyện gì đâu, tao tìm em ấy có việc thôi- Alo Nayeon à? Sáng giờ chị có gặp Dahyun không ạ? Có á!?? Giờ em ấy đang ở đâu thế chị" Chị cũng hong biết, nãy nó nhắn tin với ai xong là lật đật chuẩn bị đồ đi ra ngoài đường rồi, còn không thèm nói tiếng nào với chị và Jeongyeonie mà " - À...em biết rồi, tạm biệt chịLỡ nói quá lời có mấy câu mà đã giận hờn bỏ đi đâu vậy trời ơi...Đồ trẻ conCó nên gọi cho em ấy không nhỉ?Nên...Không nên NênKhông nênThôi vẫn là nên gọi Sana hít một hơi thật sau, lấy hết can đảm bấm gọi vào dãy số quen thuộc- Dahyun...- Em...em...nghe rõ tiếng chị không?" Rõ " - Em...đang đi đâu hả?" Ừ "- Chị không làm phiền em chứ?" Có "- À! Chị biết rồi, chị cúp nhé....xin lỗi em" Vì chuyện gì " - Tất cả, vì tất cả, chị thật sự đã quá phiền toái khi luôn muốn em phải thấu hiểu cho cảm giác của chị nhưng chị đã quên mất rằng, em không hề yêu chị....xin lỗi vì chị đã quá ảo tưởng, chúng ta vẫn là bạn có được không em?" Sana, em không thể "Sana thẫn thờ, đôi mắt đã phủ đầy sương mùÀ..thì ra là không thể saoNgay cả làm bạn nàng cũng không xứng hả? " Sana? "- Chị cúp đ-" Khoan đã "Ting tongSana đưa mắt nhìn về phía cửaLê cơ thể mệt mỏi không còn tí sức sống nào của nàng đi về phía cửaHé mắt nhìn vào mắt mèo - Em... ?" Mở cửa cho em "Sana mở cửa, nhìn chằm chằm vào Dahyun, uất nghẹn nói- Em còn...tới đây để làm gì? Không phải em bảo không muốn làm bạn với chị sao?- Ừ, em đâu có muốn làm bạn với chị - Chết tiệt, em cút về cho tôi Sana đóng rầm cửa lại- Đau quá!!!!Sana nhíu mày rồi hốt hoảng khi nhận ra Dahyun đã lấy tay chặn lại cánh cửa đang đóng vào- Yah! Em điên sao, đây là cửa thật đó, không phải đồ chơi !Dahyun ôm lấy bàn tay đang đau đớn của mình, nhướng mày nhìn nàng- Nếu em không chặn lại, chị đã thật sự đóng cửa và bỏ rơi em ở ngoài rồi không phải saoSana thở dài, nắm lấy gấu áo của Dahyun kéo vào nhà- Ngồi yên ở đóSau một lúc Sana quay lại với một chai dầu thuốc- Đưa tay ra chị xem- Đỏ hết cả rồiSana nhẹ nhàng cầm lấy tay Dahyun, mặt nhíu chặt lại, nhưng hành động lại rất dịu dàng vì sợ sẽ đụng trúng chỗ đau của emDahyun vươn tay còn lại ra dừng ngay trước mặt nàng Sana bối rối quay sang nhìn emTay Dahyun vuốt ve theo đường chân mày của Sana- Đừng nhíu mày, sẽ có nếp nhăn đấy- E-em làm cái gì thế hả?Sana né tránh tay Dahyun, nhích người ra xa- Em đừng như vậy chứ, em không nên như vậy chút nào cả, chị đang cố gắng quên đi tình cảm của mình, xin em đừng gieo chị hy vọng nữa- Ai cho?
- Hả?
Sana nghiêng đầu nhìn Dahyun, cảm giác hôm nay em ấy cứ...sao sao ấy, trả Kim Dahyun hay ngại ngùng lại cho nàng được không...?
- Ai cho chị quên em? - Dahyun nhìn Sana
- Em...không yêu chị, nên chị phải quên em
- Ai bảo chị thế? Ai bảo là em không yêu chị? Ai bảo tình cảm của chị là từ một phía?
- E-em sao vậy? Em rõ ràng không thích chị, không phải s-
Sana chưa kịp dứt câu, Dahyun đã chặn lời Sana lại bằng...một nụ hôn
Dahyun áp môi mình vào môi chị
Sana mở to mắt kinh ngạc, tay chân nàng run rẫy
Dahyun dần dần đưa lưỡi ra mút lấy môi nàng, rồi từ từ đưa lưỡi vào thăm dò
Dahyun chạm khẽ vào tay chị, từ từ mười bàn tay đan khẽ vào nhau
Sana cảm nhận thấy tim mình đang đập như muốn nổ tung lên
Dahyun dứt ra khỏi nụ hôn, trán kề trán với Sana, âu yếm nhìn chị
- Em nhớ là mình chưa từng nói rằng không yêu chị
Mắt sana dần đỏ lên
- Em cũng chưa từng nói chị phiền phức
- Em cũng chưa từng nói muốn chị rời xa em
- Dahyun à...
- Em không muốn làm bạn với chị vì nếu là bạn bè, em sẽ không thể làm thế này
Nói rồi Dahyun ôm chị vào lòng
- Thế này
Dahyun hôn khẽ vào chóp mũi chị
- Thế này
Dahyun chạm nhẹ vào môi chị
- Và cả thế này nữa
Dahyun tiến sát lại, một lần nữa áp môi mình vào môi Sana, dần dần tiến xa hơn, chầm chậm vuốt ve chị, rồi từ từ xâm nhập vào mút lấy lưỡi, đùa giỡn và tận hưởng nụ hôn
Không biết cả hai đã hôn nhau bao lâu, nhưng sau khi Sana thoát khỏi nụ hôn, đã phát hiện bản thân bị đè ra giữa sofa
- Và nếu là bạn bè, ta không thể làm việc này, Sana-chan ~
Sana ngại ngùng lấy hai tay che mặt mình lại
Dahyun lại nhẹ nhàng gỡ tay nàng ra, cả hai mắt đối mắt
- Và nếu là bạn bè, em không thể nói rằng em yêu chị
- S-sao? E-em vừa nói gì
Sana mở to mắt, phấn khích nắm chặt tay Dahyun gặng hỏi lại
- Em yêu chị
- Nói to hơn được hông~
Sana tròn xoè mắt, chu mỏ làm nũng
- Em yêu chị - Dahyun nói to hơn
- Em yêu ai cơ?
- Em yêu chị, yêu Minatozaki Sana
- Chị không nghe rõ lắm em nói lại xem n-
Dahyun tiếp tục kịp thời chặn lại câu nói của Sana bằng những nụ hôn
Hôn khắp gương mặt Sana, mỗi nơi đi qua đều rất nhẹ nhàng và sau mỗi nụ hôn Dahyun luôn thì thầm 'Em yêu chị'
Dahyun kéo Sana ngồi thẳng lại, nhẹ nhàng nắm lấy tay chị, chân thành nói
- Sana, nghe em nói này, em sẽ không hứa sẽ trọn đời trọn kiếp bên chị, cũng không hứa ta sẽ mãi mãi không rời xa, em chỉ dám chắc với chị rằng, ở quá khứ, hiện tại và cả tương lai, em sẽ thật trân trọng từng giây từng phút được ở bên chị, em sẽ yêu chị và nâng niu chị bằng tất cả tình yêu của em
- Sana, làm bạn gái em nhé
- YES! Em biết rõ câu trả lời sẽ là yes mà đúng không, cuối cùng chị cũng có thể...nghe em nói câu này rồi....hức....hức chị đã rất đau lòng vì em, cho nên em phải yêu chị 10000% đó
Sana lao vào vòng tay của Dahyun, vùi đầu vào vai em khẽ thút thít
- Tất nhiên rồi bae~ Xin lỗi vì đã nói ra điều này quá trễ, khiến chị bận lòng rồi
- Miễn là em, sẽ không bao giờ là trễ cả, tình yêu của chị~
- Phải rồi !!!
Sana như chợt nhớ ra điều gì đó
- Dahyun cho chị mượn điện thoại của em
Dahyun lục tìm rồi cũng cầm đưa cho Sana
- Sao thế
- Ôm chị~
Dahyun nhíu mày thắc mắc, nhưng cũng vòng tay qua ôm lấy chị
Sana giơ máy lên chụp vội một tấm hình rồi vào story của ' kimm_m70 ' up lên với caption " Yêu chị @sana_mkdhll "
Sau đó trả điện thoại lại cho Dahyun
- Em không được xoá story đâu đấy~
- Tuân lệnh ạ~
______
' Yuna à~ Em không tức đến chết, tôi không còn là Minatozaki Sana nữa '
_____
•tbc•
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me