TruyenFull.Me

All Chu Em Xung Dang Voi Moi Dieu Tot Lanh Tren The Gian

Mà mí bà, mí bà thích trà không? Trà ngon lắm đấy nha~

_____________

Từ khi 2 huynh đệ họ Trương gia nhập Tập Yêu Ti đến này đã 10 ngày

Trương Thiên Dạ quả không hổ là thần, chàng gần như am hiểu mọi y thuật, tuy chưa vào làm chính thức nhưng đã giúp Bạch Cửu điều chỉnh và hoàn thiện không ít bài thuốc, thậm chí còn dạy thêm cho Bạch Cửu không ít bài thuốc, chàng khi lên cơn thì có hơi đáng sợ nhưng bình thường cũng rất hòa đồng, nhanh chóng thân quen với mấy y sĩ trong quán

Trương Thiên Chu từ khi vào ở Tập Yêu Ti thì ngày nào cũng bám theo ca ca không rời nửa tất, chủ yếu vì em sợ ca ca sẽ lén em thử thuốc, với lại em cũng chẳng quen ai ở đây, nên rất tận tụy làm cái đuôi nhỏ của ca ca

Chàng thì rất bất lực, Thiên Đô là nơi phồn hoa có rất nhiều địa điểm để thăm thú vui chơi, chàng muốn em đi chơi chứ không phải chứ quấn lấy chàng

" Tiểu chu à, ca ca sẽ không lén đi thử thuốc đâu, ca ca thề mà nên là đệ ra ngoài chơi đi, ta kiếm tiền là để cho đệ tiêu mà? Không phải đệ thích hòe yêu kia sao? Để ta nhờ người gọi hắn đến đưa đệ đi chơi nhé? "

Trương Thiên Dạ nhìn tiểu hài tử trước mặt đang nhét đào đến căng phồng 2 má mà bất lực vô cùng, nhưng, cái tay thì rất thành thật mà chọc chọc má em, đệ đệ của chàng đáng yêu quá đi~

Nghe ca ca nói thế mắt Trương Thiên Chu nháy mắt đỏ hoe, nước mắt nói rơi liên rơi

" Ca ca không cần chu, ca ca đuổi chu "

Trương Thiên Dạ đã quá quen với trò này của em, đưa tay nhéo hai bên má phúng phính của em

" Ta bảo đệ đi chơi chứ có kêu đệ đi đánh trận đâu, cứ hễ làm nũng lại sài chiêu này, lần này không có tác dụng đâu nhé, ra ngoài chơi đi "

Mạnh miệng thế thôi chứ thấy em khóc chàng sốt ruột chết đi được, suýt nữa đã mềm lòng mà thuận theo ý em rồi

Kế hoạch A thật bại, triển khai kế hoạch B, Trương Thiên Chu chu chu miệng xinh, mắt khẽ cụp xuống ra vẻ ủy khuất nói

" Đệ chỉ muốn ở bên ca ca thôi mà, có gì sai chứ? "

Trương Thiên Dạ:....Bình tĩnh bình tĩnh, trương thiên dạ ngươi phải bình tĩnh, không thể mắc mưu của y

Trương Thiên Dạ cố hết sức giữ vững lý trí, cố để bản thân không mắc mưu của em

" Đệ đấy, ta cũng chỉ bảo đệ đi chơi chứ có bảo đệ đi chết đâu mà đệ phản kháng ghê vậy? "

" Nhưng đệ không quen biết ai ở đây hết "

" Không phải đệ rất thích tên hòe yêu kia sao? Ta gọi hắn đến cho đệ nhé? "

" Không, hắn chán lắm, chẳng chơi được gì cả "

" Vậy ta gọi anh lỗi với bạch cửu nhé? "

" Không, hai người họ đều bận rồi "

" Vậy rốt cuộc là phải làm sao đệ mới ra ngoài chơi đây? Đệ không thích nơi này hả? "

Trương Thiên Dạ hiểu đệ đệ mình, trước đây mỗi khi dừng lại ở tòa thành hay thị trấn nào thì em ban đầu đúng là vẫn bám chàng nhưng chủ yếu vì lạ chỗ, nhưng sau mười ngày nửa tháng quen rồi là có khi tối chàng phải xách roi đi kiếm mới chịu về

Bọn chàng ở đây cũng 10 ngày có lẽ, chàng thấy rõ không phải là em không quen biết ai mà là em từ chối giao tiếp với mọi người, mấy y sư trong sùng y quán, cả mấy người trong Tập Yêu Ti đều đặc biệt yêu thích em, cũng phải thôi, đệ đệ nhà chàng đáng yêu lại hoạt bát, ai mà không thích?

Sự yêu thích của mọi người giành cho em được thể hiện rất rõ ràng, tí như Anh Lỗi đi

Anh Lỗi là trú sư chính của Tập Yêu Ti, y luôn cố ý hay vô tính chuẩn bị rất rất nhiều đào, trài nào trái nẩy đều to mà tươi ngon vô cùng, còn rất nhiều món liên quan đến đào khác, chỉ cần em thích món nào, hoặc ăn một món nào đó nhiều hơn chút, y như rằng mấy hôm sau sẽ luôn có món đó trên bàn ăn

Mà cũng ngộ lắm, huynh đệ bọn chàng trọ là phận đi ở ké nhưng không những bọn chàng được sắp xếp một viện riêng có người hầu kẻ hạ, nằm ở vị trí thoáng mát còn được trang trí vô cùng tỉ mỉ đẹp mắt, mà mấy vị đại nhân kia lúc nào đến giờ cơm cũng kêu huynh đệ bọn chàng ăn cùng, đã vậy còn chuyển hẳn địa điểm dùng bữa sang viện của bọn chàng, còn làm toàn món bọn chàng thích

Sự chu đáo này của họ khiến Trương Thiên Dạ hoang mang vô cùng, bây giờ đi làm đều có đại ngộ tốt như vậy sao?

Trương Thiên Chu thì chẳng nghĩ gì nhiều, mọi người đã có lòng mời thì em có dạ ăn

Mà nhân duyên của em cũng tốt lắm cơ, cả Tập Yêu Ti cả Sùng Y Quán, từ trên xuống dưới đều có một sự ưu ái đặc biệt giành cho em, với người khác có thể không tốt chứ với em là luôn có một sự dịu dàng nhất định, dù em có nghịch phá leo trèo thì họ cũng chỉ lo lắng chứ hoàn toàn chẳng có vẻ gì là trách cứ

Đến cả người lạnh lùng như Trác đại nhân và Bùi đại nhân khi nhìn em đều lộ ra vẻ dịu dàng không che giấu, một kẻ trì độn trong đầu chỉ có tỷ tỷ như Bùi Tư Hằng cũng đối với em có sự ưu ái nhất định

Nhưng, đáp lại sự nhiệt tình của họ, ngoài Ly Luân với Anh Lỗi ra, chàng cảm thấy em đối với những người khác là một sự xả giao và có phần xa cách

Mà Trương Thiên Dạ thấy hình như đệ đệ chàng không thích Thiên Đô lắm thì phải? Lúc trước khi mới vào thành, em lộ rõ vẻ không mấy thoải mái khi đi trên đường phồ nhưng một lúc sau đã chạy nhảy khắp nơi nhưng từ khi vào Tập Yêu Ti, em một là ở lì trong phòng, hai là quấn lấy chàng mọi lúc mọi nơi, lâu lâu đi tìm Ly Luân chơi, tìm Anh Lỗi mè nheo đòi đào hoặc lâu lâu đi sang chỗ Tập xem mấy võ sĩ luyện võ,...

Nói chung là chỉ quanh quẩn trong Tập Yêu Ti với Sùng Y Quán, hoàn toàn không có động thái gì muốn ra ngoài khám phá

Điều này không hợp với tính cách hoạt bát ư náo nhiệt của em chút nào

Em nghe ca ca hỏi thế cũng rất thành thật mà gật đầu

" Đệ không thích "

Chàng khó hiểu hỏi lại: " Nếu ngay từ đầu đã không thích, sao lại muốn ở lại? "

Em bĩu môi đáp: " Đệ muốn ở lại cũng không phải vì thiên đô, đệ muốn ở lại vì tập yêu ti mà? "

Trương Thiên Dạ xem như đã hiểu nhưng cũng không hiểu, Thiên Đô là chốn phồn hoa bật nhất cả nước, có rất nhiều đồ ăn ngon và trò chơi mới lạ, còn rất nhiều địa điểm đẹp, sao em lại không thích? Mà thôi, nếu đã không thích, thì không cần ra ngoài nữa

Ở nơi chàng không thấy, Trương Thiên Chu âm thầm nở nụ cười, hí hí, ca ca em vẫn là quá cưng chiều em rồi

Thừa thắng xông lên, Trương Thiên Chu nắm lấy tay ca ca, đáng thương nhìn chàng nói

" Ca ca, đệ không thích thiên đô nhưng nếu có ca ca đi cùng, đệ sẽ miễn cưỡng thích nơi này "

Trương Thiên Dạ bỗng nhiên ngộ ra, nhưng thôi, ai biểu chàng thương em quá làm gì?

" Rồi, vậy đệ đệ ngoan của ca muốn gì nào? "

Trương Thiên Dạ sủng nịnh nhìn em, Trương Thiên Chu cũng không ngần ngại mà nói ra yêu cầu của mình

Em chỉ là phía xích đu đằng xa, hí hửng nói

" Người ta vừa làm xích đu đấy, ca ca, huynh qua đẩy xích đu cho đệ nhé? "

" Được "

Trương Thiên Dạ thoải mái đáp ứng, mà kể cũng lạ, sao tự nhiên Văn đại nhân lại kêu người lắp xích đu khắp nơi trong hia viện nhỉ? Mà thôi kệ đi, chắc nàng ấy thích thôi

Thế là 2 huynh đệ chơi xích đu cả chiều, không hề hay biết xích đu này là do Văn Tiêu đặc biệt chuẩn bị em

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Hí hí, mấy bà ui, tui thi xong gòi nè

Chưa biết sao chứ tui biết mình đậu gòi đó

Ở đây có bạn nào thi khối D01 không cho tui xin cái bình luận đi, làm hẳn 3 cái đề văn với 3 ngôn ngữ khác nhau, đã không mấy bạn?🙂😇

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me