Allhar Trong Sinh Lam Lai Moi Thu Quyet Khong De Ai Phai Chet
'TRÊN CÀNH CÂY CHIM CHẾT ZÌ EM PHUN THUỐC TRỪ SÂUU, BAO BẠN THÂN CHẾT ĐÓI ZÌ EM HÔK CHO VAY TIỀNN, ĐÁ BÓNG VỚI ĐÁ C--''vúttt''CHOANG!!'"Ủ ôi cái qq gì zdẫy??:)""Đây là thiên đường phớ hơm?:)" Bọn Rắn nhỏ ú ớ chưa hiểu chuyện gì thì một tiếng nói vang lên trên đầu tụi nó:"Xin lỗi mọi người nhé! Cái đồng hồ của tui nó lại giở chứng nên mý bồ thông kảm:) Kéttt.. Ui da đau nha Draco! Tớ còn chưa tắt mi-" Rồi cái âm thanh đó tắt phụt. Thế là, 3:30 sáng, tất cả học sinh nhà Slytherin đành ngậm ngùi đặt chân xuống nền đất lạnh lẽo, lết cái thân tàn khỏi chiếc giường ấm áp của chúng. Harry Riddle - một phó Thủ tịch mà tụi Rắn nhỏ vô cùng tự hào và ngưỡng mộ - lại là một người có xu hướng và tính cách không hề ăn nhập với Slytherin. Dù Harry được yêu quý đến mấy, cũng không dễ gì bỏ qua mảng tính cách hoang dại và phóng khoáng của cậu như một Gryffindors. Người này đã giúp cho chúng nhận thức về vị trí của mình trong xã hội và giúp chúng hòa nhập với cả trường. Tụi nó thật sự tôn kính và thờ phụng Harry Riddle.Draco Malfoy - Thủ tịch nhà đảm nhiệm ba năm của Slytherin - bọn Rắn cũng vô cùng tự hào về người này vì khí chất quý's tộc với cung cách hành sự, xử lí tình huống vô cùng hoa mỹ, kín đáo, và luôn ngẳng cao đầu như một Slytherin thuần túy. Nhưng lại là bạn thân với Harry Riddle - cũng là người có tầm ảnh hưởng với cậu nhất. Theo như lời ra nói vào thì Draco là một tên khá là đáng sợ."Vậy.. đã chọn được ai chưa?" Pansy đóng sập cánh cửa sau lưng đi vào phòng sinh hoạt chung nhà Slytherin. Vì còn sớm nên tụi nó chưa xuống ăn sáng ngay. Trên chiếc bàn lớn đặt giữa phòng là hai cái hộp sắt trông như hộp phiếu bầu cùng với đám Rắn từ năm nhất cho đến năm 7 đều có mặt bu quanh và ngồi rải rác trên ghế sofa. Hai cái hộp đang liên tục nhảy số.."Hôm nay là hạn cuối, vẫn chưa có kết quả sao?" Một học sinh năm hai nhíu mày lên tiếng. Tụi Rắn xung quanh lần lượt lắc đầu kèm theo tiếng thở dài ngao ngán.Tụi nó đã bày ra một cuộc bầu chọn xem ai là người được yêu thích nhất và khiến chúng tự hào nhất. Người thắng sẽ có thể tùy ý sử dụng người kia trong vòng 24 giờ. Kết quả... chưa rõ. Vì cái hộp liên tục đua nhau nhảy số lên rồi xuống. Tụi nó phát phiếu bầu gần như cho cả trường và các giáo viên. Quả nhiên, kể cả giáo viên, lựa chọn này là vô cùng khó khăn. Đặc biệt, người bầu chỉ có thể bầu cho một người nhưng có thể đổi đi đổi lại. Nhưng tụi nó không ngờ rằng, vào ngày hôm nay, vẫn có những người đắn đo giữa hai vị này nên mấy con số cứ cà tưng như vầy. "Haizzz" Sau 20 phút con số nhảy lên nhảy xuống vẫn chưa chịu dừng lại. Bọn Rắn nhỏ bắt đầu tan rã dần đến Đại sảnh đường ngốn bữa sáng. 'Cạch' Cửa phòng Harry bật mở khiến tụi nó giật nảy người, Pansy - bằng tốc độ ánh sáng- cô rút đũa phép ra vẩy một cái và hai cái hộp to đến bắt mắt kia ở trên bàn lập tức biến mất. Harry vươn vai ngáp ngắn ngáp dài lấp ló sau cánh cửa, quần áo đồng phục chỉnh tề có chút xộc xệch nơi cổ làm lộ ra cặp xương quai xanh quyến rũ mù mắt người nhìn.'Phụtt'Hai chiến binh quả cảm đã ra đi, số còn lại đã ngất lâm sàng hoặc vẫn có thể trụ vững nhưng đều phải bám chặt lấy ghế và bàn để không đột quỵ. Pansy chống nạnh, lắc đầu tặc lưỡi:"Em còn non và xanh lắmm" Tiện cô rút cái điện thoại iphone 13 của mình ra chụp vài tấm và quay luôn một cái video chất lượng. Bán đi chắc được khối tiền ha:)"Cái thằng này! Ăn mặc như thế mà vẫn đi ra được à!?" Draco bất mãn lên tiếng bước ra trước mặt cậu chỉnh sửa quần áo cậu cho phẳng phiu ngay ngắn. Harry cười nhẹ, giọng ngái ngủ:"Cậu thì khác gì chớ~" Rồi dùng tay cẩn thận thắt lại cái cà vạt của người đổi diện như hai vợ chồng son làm hắn khựng người, khuôn mặt tức khắc đỏ lên, con quỷ trong người rần rần muốn chui ra. "À rế? Cậu bị sốt à? Sao mặt nóng thế??" Harry giật mình tỉnh ngủ, hoảng hốt thấy thằng bạn mình mặt đỏ như muốn nhỏ máu, đưa tay sờ lên má thì nóng rát cả tay. Draco nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay nhỏ bé non mềm của cậu, tiếc nuối hạ nó xuống, khẽ nói:"Tớ không sao.. buổi sáng nên hơi lạnh tý thôi.." Harry-đầu-đất-Riddle thế cũng tin, phì cười nói:"Thế thì tốt rồi! Tớ tưởng cậu bị làm sao..""E hèm!" Pansy chợt tằng hắng làm cả hai giật mình."Tình tứ đủ rồi đó hai đôi chim cu kia. Không đi xuống ăn sáng à?" "Có chớ! Mà sao lại là tình tứ?:D" Harry khó hiểu câu nói của cô. "Tự hiểu~" Cô nói xong liền quay ngoắt người bước ra phía cửa hầm đi ăn sáng. Harry ngó đống xác bọn Rắn nhỏ nằm la liệt thì méo hiểu chuyện gì đã xảy ra:).....Trưa,"Đây! Nốc đi!" Severus Snape đưa cậu lọ dược màu đỏ nhạt trông có vẻ như là vô hại. Nhưng với một người quen biết y lâu như cậu thì cậu biết rằng.. TRỜI SẮP SẬP CMNR!!Nguy hiểm!!Từ trước đến nay, ừ thì cậu không có ý ghê tởm gì hết nhưng mấy lọ dược của y toàn mấy lọ dược xám xịt, bốc mùi và khói nhả tứ tung rất kinh khủng. Cậu ngó cái lọ trên tay y bằng đôi mắt ghê gớm thấy rõ, đôi bàn tay run rẩy nhận lấy lọ dược cậu cảm tưởng là nó có khả năng gây chết người..Nay có bão to à.."Khoan, đợi em một chút" Harry dơ bàn tay ra như ngăn lại một việc gì đó trước mặt y. "Sao?""Đợi em đi lấy ô đã;-;""?""Sắp có bão rồi;-; Trời sắp sập rồi thầy ơi:')""Hả?" Y nhíu mày khó hiểu."Uống nhanh đi nhóc. Ta còn dạy cái đám đầu bò kia nữa" Y nói, giọng phật ý thấy rõ. Harry phồng má, tru môi lầm bầm:"Sao lại phải uống dược nữa chớ! Hết bệnh rùi mà.." Harry tiu nghỉu xụ mặt. Y thấy cậu như vậy đành thở dài một hơi, cái này là do bà Promfey dặn y đặc chế. Y mà không làm là xác định.."Ái ui!" Cậu bỗng kêu lên. Y đang nhìn cậu bằng nửa con mắt, hai tay liên tục bẹo lấy bẹo để hai cái má bánh bao của cậu đến đỏ ửng. "Sev! Thả raa!" Cậu liên tục đập đập vào hai bàn tay y với hy vọng ổng thả ra nhưng bất thành.
"Có chịu uống không?""Hông! Oái!" Y nhấc cậu lên khỏi ghế, vác cậu lên vai khiên Harry hoang mang."Thế thì phải dùng biện pháp mạnh" Snape nói, ý y là đưa thằng nhóc này đến Bệnh thất. Harry liền có dự cảm không lành.. Biện pháp mạnh gì?.. Harry cố gắng vùng vẫy để nhảy xuống, y ngay lập tức gì chặt lấy cậu khiến cậu dù có đạp chân khua tay múa may thế nào cũng không tài nào thoát ra được.'Bốp!' Y đánh một cái rõ đau vào cánh mông căng tròn của cậu khiến cậu giật nảy mình."Ah~" Harry bất giác rên lên, mặt đỏ chót như trái cà chua vì xấu hổ. Song, y vẫn thản nhiên hỏi lại:"Có chịu uống không?""Ư.. uống thì uống!" Y đặt cậu ngồi xuống ghế. Harry hậm hực vớ lấy lọ dược màu đỏ, trực tiếp đổ hết vào mồm. Vị chua ngọt của kẹo dâu tan ngay đầu lưỡi khiến Harry giật mình.Cái gì đây?Ngon thế!!>:))Cậu quay phắt lại bàn làm việc thì chả thấy y đâu nữa rồi, nhìn phía cửa ra vào thì y đã lẳng lặng biến mất sau cánh cửa.Ơ kìaĐang định hỏi xin thêm mà?:)Với lại, mấy hôm cậu bị ốm cũng vậy..Mấy lọ dược đều có vị ngon hơn cậu tưởng tượng.Sao vậy cà? Thầy thay đổi khẩu vị chăng?:)Suy nghĩ một hồi mà chả có kết quả gì, Harry đành rời khỏi văn phòng thầy Snape với cái tò mò vẫn chưa được giải đáp của mình. Cậu đóng sập cửa và tung tăng đến Đại sảnh đường để ăn ăn trưa mà không hề để ý, trên cái tủ sách của y, có một tờ phiếu bầu màu xanh có huy hiệu Slytherin và trên đó ghi một dòng chữ nghiêng nắn nót: 'Harry Riddle'
"Nè, Harry! Nếu bồ được bầu chọn nhiều hơn thằng kia thì bồ sẽ biểu nó làm cái gì?" Ron hứng khởi hỏi Harry - mồm vẫn đầy bánh- quay sang chớp chớp mắt nhìn nó. Cậu nuốt một hơi hết chỗ bánh đó rồi ậm ừ:"Hmmm.. Khó nhểy.. Biết làm gì bây giờ~" Chậm rãi quay sang nhìn Draco bằng ánh mắt xảo trá, môi cậu cong lên nghịch ngợm. Hắn nhìn cậu bằng con mắt cá chết:"Làm sao?""Éhehe hông có gì~" Cậu phẩy phẩy tay, trên mặt vẫn hiện rõ sự gian xảo sau nụ cười bỉ ổi."...." Hắn cạn lời với cậu.Bỗng Blaise huých huých cùi chỏ vào hông hắn, giọng cũng khịa người:"Thế còn Dray thì sao ta?~ Mài sẽ làm gì Harry đ-- " 'Rầm!'"Ékkkkkk!!" Nhưng chưa khịa xong liền bị hắn chộp lấy cánh tay gã mà đập xuống bàn ăn khiến nó kêu một cái rắc... Hình như gãy xương cmn rồi:))Blaise đao đớn quằn quại ôm lấy cái tay gãy của mình hét lên trong thống khổ. Còn Draco vẫn thản nhiên mà ăn nốt khẩu phần của mình, tiện ném cho Blaise một cái bùa cách âm. "Ngu người chưa con yêu:)" Ron chắt lưỡi lắc đầu, điệu bộ khinh bủy thấy rõ. Cả đám cùng bật cười vang, nhưng riêng Blaise thì méo cười nổi. Cảm giác của gã lúc này cứ như là chỉ cần hé nửa cái răng ra thôi là ngay lập tức sẽ bị (Draco) đấm cho văng hàm."Hú mọi người! Chị đang bán viên thuốc hồi trinh nè lấy hôk mấy cưng?:)" Rumi từ đâu ló mặt vào cùng với một lọ thuốc viên trông khả nghi vler khiến cả đám giựt mình. Harry cười rạng rỡ:"Chị Rumi! Mà viên thuốc hồi trinh là cái gì rứa?:D" "..Dùng thìe bík:))" Môi cô toét ra nụ cười dài đến mang tai. "Yaaaayyy!" Chưa kịp đổi chắc buôn bán gì thì Halley từ đâu (trên trời) bay tới (rơi xuống) ôm cổ Rumi khiến cô ngã vật ra đất. Anh đứng phắt dậy, cười tít cả mắt, hai tay chống hông với đôi cánh dơi của ma cà rồng dang rộng khiến mọi ngừi trong sảnh điếng hồn. Anh hồ hởi hét toáng lên:"Pố mài đã chở lại và lợi (ăn) hại hơn xưa! Muahahaha!>;))" "Bà già mày nữa Halley!" Rumi cắt ngang bài diễn thuyết không hề có tính thuyết phục nào của anh. Mặt cô đen như đít nồi, lườm nguýt Halley từ dưới lên khiến anh lập tức kéo khóa mồm. Cô đứng dậy, phủi phủi mớ bụi dính trên quần áo đi và hằm hè nói:"Tý về mày chết với tao! Thằng mặt *quẹcc*" "=)) Em có làm gì đâu~ Huýtt huýt.." Halley đành huýt sáo đánh chống lảng nhưng vẫn không thể thoát kiếp bị đè:))"Chị mày gọi David hành mày:)" Rumi nói, giọng không-đùa-được-đâu."Khônggg!! Làm ơn đừnggg màaa. Em sợ cái thằng cầm thú đó lắm! Chị Rumiii em xin chịii!!""Muộn rồi cưng à:))" Và thế là pha chơi ngu của Halley kết thúc tại đêi;) ......Tối, Trong gian phòng đặc biệt cách âm mà cụ Dumbledore chuẩn bị riêng cho hội Norus - có hai con người, à không họ not phải con người:) , đang quấn quít bên nhau dưới ánh trăng tràn qua ô cửa sổ. Đôi mắt màu đỏ máu của kẻ tóc đen bân trên sáng rực lên màu hăng tiết còn đứa ở dưới chỉ biết nằm im chịu trận.. *Nhưng mà thôi, dù gì thì cũng do mình.. Tự làm tự chịu vậy;-;* Halley thầm khóc trong bụng nhưng liền bị phân tâm bởi 'vài thứ khác'.
"Hừmm.. Không biết anh Halley sao rồi nhỉ?" Harry vừa dùng khăn bông lau mái tóc đen rối xù ướt nhẹp của mình vừa tự hỏi."Có chuyện gì sao?" Draco bước từ trong nhà tắm ra với bộ quần áo thường ngày của Muggles khiến cậu bất ngờ: "Ohhh" Harry tròn mắt ngạc nhiên.Hắn tự lấy cho mình một cái khăn lau tóc và ngồi xuống giường. Harry hỏi ngay:"Gì đây? Gì đây? Đổi sì tai mới hả?" "Không, thấy thoải mái nên mặc thôi" Hắn đáp, rồi tiếp:"Sao? Có chuyện gì với anh chàng kia à?""À không, tớ chỉ đang tự hỏi liệu không biết anh ấy có sao không vì lúc trưa tớ thấy anh ấy hoảng loạn lắm..""Haizz.." Hắn bỗng thở dài làm cậu giật mình part 2. Hắn đưa cho cậu quyển sách lúc trước với con mắt hết sức nghiêm túc rồi nói:"Đọc cái này đi, Harry. Tớ biết là cậu không thích nó, nhưng cái này là cần thiết" Harry nhận lấy quyển 'Giáo dục giới tính ở thế giới phù thủy và Muggles' có lần Hermione đã đưa cậu đọc để thỏa mãn trí tò mò của mình nhưng vì quá nôn nóng nên cậu lật ngay đến trang 'người lớn' nên đã ném nó ra ngoài cửa sổ. Bây giờ cầm vào.. mặt Harry dần dần đỏ lên rồi đập bộp quyển sách vào ngực hắn:"Hông đọc đâu! Quyển này bậy bạ lắm!" Hắn phì cười nhẹ, ôn nhu nói:"Haha.. Harry à, nhưng cần thiết vẫn là cần thiết. Nếu cậu đọc chậm và tiếp thu dần từ đầu đến cuối thì sẽ hiểu ra ngay và không thấy xấu hổ nữa. Hiểu không, mèo nhỏ?" Hắn nhẹ nhàng xoa đầu cậu khiến cậu bỗng cảm thấy an tâm kỳ lạ, liền nhỏ giọng 'ừm' một tiếng.
Khi đồng hồ điểm đúng 12 giờ đêm, hai cái hộp phiếu bầu trên bàn nhá sáng lên nhấp nháy, dừng lại giữa hai hàng số to khủng khiếp, nhưng...Chúng... bằng nhau..------------------------------------------------------------------------------------------------------------2489 từQuào:) Đầu bỗng dưng nảy số mà cũng viết được kha khá ha:DChap này Dảk quá:)) Bìa để hình Tomarry cho thanh niên kia đỡ buồn:)))Đọc cái nêì đe: Có một điều tui muốn khuyên mý bồ là nếu có thấy chap mới của tui mới cập nhật chỉ sau vài giây thì đừng có nhảy vô đọc luôn nếu bạn hông muốn thứ đập vào mắt các bạn lại là một đống chữ sai chính tả vì xu hướng viết nhanh và cái bàn phím điện thoại chết tiệt cụa tui:")tặng mý bồ pài nhạc t ume><
"Có chịu uống không?""Hông! Oái!" Y nhấc cậu lên khỏi ghế, vác cậu lên vai khiên Harry hoang mang."Thế thì phải dùng biện pháp mạnh" Snape nói, ý y là đưa thằng nhóc này đến Bệnh thất. Harry liền có dự cảm không lành.. Biện pháp mạnh gì?.. Harry cố gắng vùng vẫy để nhảy xuống, y ngay lập tức gì chặt lấy cậu khiến cậu dù có đạp chân khua tay múa may thế nào cũng không tài nào thoát ra được.'Bốp!' Y đánh một cái rõ đau vào cánh mông căng tròn của cậu khiến cậu giật nảy mình."Ah~" Harry bất giác rên lên, mặt đỏ chót như trái cà chua vì xấu hổ. Song, y vẫn thản nhiên hỏi lại:"Có chịu uống không?""Ư.. uống thì uống!" Y đặt cậu ngồi xuống ghế. Harry hậm hực vớ lấy lọ dược màu đỏ, trực tiếp đổ hết vào mồm. Vị chua ngọt của kẹo dâu tan ngay đầu lưỡi khiến Harry giật mình.Cái gì đây?Ngon thế!!>:))Cậu quay phắt lại bàn làm việc thì chả thấy y đâu nữa rồi, nhìn phía cửa ra vào thì y đã lẳng lặng biến mất sau cánh cửa.Ơ kìaĐang định hỏi xin thêm mà?:)Với lại, mấy hôm cậu bị ốm cũng vậy..Mấy lọ dược đều có vị ngon hơn cậu tưởng tượng.Sao vậy cà? Thầy thay đổi khẩu vị chăng?:)Suy nghĩ một hồi mà chả có kết quả gì, Harry đành rời khỏi văn phòng thầy Snape với cái tò mò vẫn chưa được giải đáp của mình. Cậu đóng sập cửa và tung tăng đến Đại sảnh đường để ăn ăn trưa mà không hề để ý, trên cái tủ sách của y, có một tờ phiếu bầu màu xanh có huy hiệu Slytherin và trên đó ghi một dòng chữ nghiêng nắn nót: 'Harry Riddle'
"Nè, Harry! Nếu bồ được bầu chọn nhiều hơn thằng kia thì bồ sẽ biểu nó làm cái gì?" Ron hứng khởi hỏi Harry - mồm vẫn đầy bánh- quay sang chớp chớp mắt nhìn nó. Cậu nuốt một hơi hết chỗ bánh đó rồi ậm ừ:"Hmmm.. Khó nhểy.. Biết làm gì bây giờ~" Chậm rãi quay sang nhìn Draco bằng ánh mắt xảo trá, môi cậu cong lên nghịch ngợm. Hắn nhìn cậu bằng con mắt cá chết:"Làm sao?""Éhehe hông có gì~" Cậu phẩy phẩy tay, trên mặt vẫn hiện rõ sự gian xảo sau nụ cười bỉ ổi."...." Hắn cạn lời với cậu.Bỗng Blaise huých huých cùi chỏ vào hông hắn, giọng cũng khịa người:"Thế còn Dray thì sao ta?~ Mài sẽ làm gì Harry đ-- " 'Rầm!'"Ékkkkkk!!" Nhưng chưa khịa xong liền bị hắn chộp lấy cánh tay gã mà đập xuống bàn ăn khiến nó kêu một cái rắc... Hình như gãy xương cmn rồi:))Blaise đao đớn quằn quại ôm lấy cái tay gãy của mình hét lên trong thống khổ. Còn Draco vẫn thản nhiên mà ăn nốt khẩu phần của mình, tiện ném cho Blaise một cái bùa cách âm. "Ngu người chưa con yêu:)" Ron chắt lưỡi lắc đầu, điệu bộ khinh bủy thấy rõ. Cả đám cùng bật cười vang, nhưng riêng Blaise thì méo cười nổi. Cảm giác của gã lúc này cứ như là chỉ cần hé nửa cái răng ra thôi là ngay lập tức sẽ bị (Draco) đấm cho văng hàm."Hú mọi người! Chị đang bán viên thuốc hồi trinh nè lấy hôk mấy cưng?:)" Rumi từ đâu ló mặt vào cùng với một lọ thuốc viên trông khả nghi vler khiến cả đám giựt mình. Harry cười rạng rỡ:"Chị Rumi! Mà viên thuốc hồi trinh là cái gì rứa?:D" "..Dùng thìe bík:))" Môi cô toét ra nụ cười dài đến mang tai. "Yaaaayyy!" Chưa kịp đổi chắc buôn bán gì thì Halley từ đâu (trên trời) bay tới (rơi xuống) ôm cổ Rumi khiến cô ngã vật ra đất. Anh đứng phắt dậy, cười tít cả mắt, hai tay chống hông với đôi cánh dơi của ma cà rồng dang rộng khiến mọi ngừi trong sảnh điếng hồn. Anh hồ hởi hét toáng lên:"Pố mài đã chở lại và lợi (ăn) hại hơn xưa! Muahahaha!>;))" "Bà già mày nữa Halley!" Rumi cắt ngang bài diễn thuyết không hề có tính thuyết phục nào của anh. Mặt cô đen như đít nồi, lườm nguýt Halley từ dưới lên khiến anh lập tức kéo khóa mồm. Cô đứng dậy, phủi phủi mớ bụi dính trên quần áo đi và hằm hè nói:"Tý về mày chết với tao! Thằng mặt *quẹcc*" "=)) Em có làm gì đâu~ Huýtt huýt.." Halley đành huýt sáo đánh chống lảng nhưng vẫn không thể thoát kiếp bị đè:))"Chị mày gọi David hành mày:)" Rumi nói, giọng không-đùa-được-đâu."Khônggg!! Làm ơn đừnggg màaa. Em sợ cái thằng cầm thú đó lắm! Chị Rumiii em xin chịii!!""Muộn rồi cưng à:))" Và thế là pha chơi ngu của Halley kết thúc tại đêi;) ......Tối, Trong gian phòng đặc biệt cách âm mà cụ Dumbledore chuẩn bị riêng cho hội Norus - có hai con người, à không họ not phải con người:) , đang quấn quít bên nhau dưới ánh trăng tràn qua ô cửa sổ. Đôi mắt màu đỏ máu của kẻ tóc đen bân trên sáng rực lên màu hăng tiết còn đứa ở dưới chỉ biết nằm im chịu trận.. *Nhưng mà thôi, dù gì thì cũng do mình.. Tự làm tự chịu vậy;-;* Halley thầm khóc trong bụng nhưng liền bị phân tâm bởi 'vài thứ khác'.
"Hừmm.. Không biết anh Halley sao rồi nhỉ?" Harry vừa dùng khăn bông lau mái tóc đen rối xù ướt nhẹp của mình vừa tự hỏi."Có chuyện gì sao?" Draco bước từ trong nhà tắm ra với bộ quần áo thường ngày của Muggles khiến cậu bất ngờ: "Ohhh" Harry tròn mắt ngạc nhiên.Hắn tự lấy cho mình một cái khăn lau tóc và ngồi xuống giường. Harry hỏi ngay:"Gì đây? Gì đây? Đổi sì tai mới hả?" "Không, thấy thoải mái nên mặc thôi" Hắn đáp, rồi tiếp:"Sao? Có chuyện gì với anh chàng kia à?""À không, tớ chỉ đang tự hỏi liệu không biết anh ấy có sao không vì lúc trưa tớ thấy anh ấy hoảng loạn lắm..""Haizz.." Hắn bỗng thở dài làm cậu giật mình part 2. Hắn đưa cho cậu quyển sách lúc trước với con mắt hết sức nghiêm túc rồi nói:"Đọc cái này đi, Harry. Tớ biết là cậu không thích nó, nhưng cái này là cần thiết" Harry nhận lấy quyển 'Giáo dục giới tính ở thế giới phù thủy và Muggles' có lần Hermione đã đưa cậu đọc để thỏa mãn trí tò mò của mình nhưng vì quá nôn nóng nên cậu lật ngay đến trang 'người lớn' nên đã ném nó ra ngoài cửa sổ. Bây giờ cầm vào.. mặt Harry dần dần đỏ lên rồi đập bộp quyển sách vào ngực hắn:"Hông đọc đâu! Quyển này bậy bạ lắm!" Hắn phì cười nhẹ, ôn nhu nói:"Haha.. Harry à, nhưng cần thiết vẫn là cần thiết. Nếu cậu đọc chậm và tiếp thu dần từ đầu đến cuối thì sẽ hiểu ra ngay và không thấy xấu hổ nữa. Hiểu không, mèo nhỏ?" Hắn nhẹ nhàng xoa đầu cậu khiến cậu bỗng cảm thấy an tâm kỳ lạ, liền nhỏ giọng 'ừm' một tiếng.
Khi đồng hồ điểm đúng 12 giờ đêm, hai cái hộp phiếu bầu trên bàn nhá sáng lên nhấp nháy, dừng lại giữa hai hàng số to khủng khiếp, nhưng...Chúng... bằng nhau..------------------------------------------------------------------------------------------------------------2489 từQuào:) Đầu bỗng dưng nảy số mà cũng viết được kha khá ha:DChap này Dảk quá:)) Bìa để hình Tomarry cho thanh niên kia đỡ buồn:)))Đọc cái nêì đe: Có một điều tui muốn khuyên mý bồ là nếu có thấy chap mới của tui mới cập nhật chỉ sau vài giây thì đừng có nhảy vô đọc luôn nếu bạn hông muốn thứ đập vào mắt các bạn lại là một đống chữ sai chính tả vì xu hướng viết nhanh và cái bàn phím điện thoại chết tiệt cụa tui:")tặng mý bồ pài nhạc t ume><
https://youtu.be/OjBQw6wsH6c
Một chút cute~
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me