Allnamjoon Kim Namjoon Va Nhung Cau Chuyen
Namjoon vừa tắm xong, lau tóc bước ra phòng ngủ, mặc đúng chiếc áo ngủ lụa cổ chữ V sâu hoắm. Cậu đâu biết gì, chỉ thấy nhẹ nhàng, mát mẻ. Nhưng với Taehyung người đang ngồi đọc sách cạnh cửa sổ đó là cảnh tượng mang tính… hủy diệt thần kinh lạnh.Bóng dáng Namjoon lướt qua, ánh sáng từ đèn ngủ phản chiếu lên làn da ngực trắng ngần kia, và... Taehyung khép sách lại.Không nhẹ nhàng.
Không ồn ào.
Anh đặt quyển sách xuống như thể đang chuẩn bị xử án ai đó tội đại nghịch.Namjoon ngước lên thấy Taehyung đứng trước mặt, mắt rũ xuống nhưng ánh nhìn sắc như dao.“Có chuyện gì sao?”“Anh đã bảo…” Taehyung cài chiếc cúc đầu tiên hộ cậu, ánh mắt không rời phần cổ đang hé mở “... rằng em không nên mặc mấy thứ lụa mỏng như vậy trước mặt người khác.”“Người khác? Nhưng ở đây chỉ có anh?” Namjoon ngẩn ngơ hỏi lại.Taehyung khựng lại, một giây rồi thở dài, tự cài cúc thứ hai, thứ ba. Khi đã đủ kín đáo, anh khẽ nói, giọng trầm nhưng cuốn hút:“Ngay cả tôi… còn không nên thấy. Vì tôi không chịu trách nhiệm nổi đâu.”“Chịu trách nhiệm gì?” Namjoon cố nhịn cười, trêu ngược lại.Taehyung tiến sát, tay đặt lên hông Namjoon, thì thầm bên tai:“Vì nếu tôi còn thấy cảnh này thêm lần nữa… tôi sẽ không dừng ở việc cài cúc đâu.”Namjoon đỏ mặt.
Taehyung thì quay đi, lẩm bẩm: “Làm người ta sống như ẩn sĩ chỉ vì cái ngực. Thật sự là... mệt tim.”
Không ồn ào.
Anh đặt quyển sách xuống như thể đang chuẩn bị xử án ai đó tội đại nghịch.Namjoon ngước lên thấy Taehyung đứng trước mặt, mắt rũ xuống nhưng ánh nhìn sắc như dao.“Có chuyện gì sao?”“Anh đã bảo…” Taehyung cài chiếc cúc đầu tiên hộ cậu, ánh mắt không rời phần cổ đang hé mở “... rằng em không nên mặc mấy thứ lụa mỏng như vậy trước mặt người khác.”“Người khác? Nhưng ở đây chỉ có anh?” Namjoon ngẩn ngơ hỏi lại.Taehyung khựng lại, một giây rồi thở dài, tự cài cúc thứ hai, thứ ba. Khi đã đủ kín đáo, anh khẽ nói, giọng trầm nhưng cuốn hút:“Ngay cả tôi… còn không nên thấy. Vì tôi không chịu trách nhiệm nổi đâu.”“Chịu trách nhiệm gì?” Namjoon cố nhịn cười, trêu ngược lại.Taehyung tiến sát, tay đặt lên hông Namjoon, thì thầm bên tai:“Vì nếu tôi còn thấy cảnh này thêm lần nữa… tôi sẽ không dừng ở việc cài cúc đâu.”Namjoon đỏ mặt.
Taehyung thì quay đi, lẩm bẩm: “Làm người ta sống như ẩn sĩ chỉ vì cái ngực. Thật sự là... mệt tim.”
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me