TruyenFull.Me

Allnoo Anh Sang Va Bay Soi

"Khi bầy sói bắt đầu ghen"

_________________________

Từ sau những lần thử lòng, Sunoo bắt đầu thấy mọi thứ... không còn như trước.

Các alpha không còn "âm thầm dõi theo" nữa — họ bắt đầu hành động rõ ràng, mạnh mẽ, và... có phần độc chiếm hơn.

Jake đến đón Sunoo mỗi sáng, dù lớp học khác tầng.
Mỗi lần có người đứng gần Sunoo quá lâu, cậu lại "vô tình" chen vào:

"Ơ, em ơi, thầy kêu anh nhắc em nộp bài hôm nay đó~"

Dù rõ là thầy chưa từng nói gì.

Sunghoon dạo này trầm hơn, nhưng mỗi khi Sunoo mỉm cười với ai khác, ánh mắt cậu lại tối lại vài độ.

Hôm ấy, khi thấy Ni-ki đưa kẹo cho Sunoo rồi lỡ... chạm tay nhau, Sunghoon lướt qua, lạnh tanh:

"Cẩn thận, kẹo ngọt quá dễ sâu răng. Mà... Sunoo đâu cần thêm đường từ người khác."

Heeseung không nói nhiều. Nhưng cứ thấy Sunoo với ai là... cậu xuất hiện, tay đút túi, mắt nhìn thẳng:

"Em có hẹn với ai chưa? Nếu chưa thì đi với anh, tránh lãng phí thời gian với mấy người không cần thiết."

Ánh mắt đó — khiến mấy bạn nam lớp khác tự động tránh xa Sunoo vài mét.

Jungwon lại nhẹ nhàng hơn. Cậu vẽ thêm tranh.
Nhưng lần này, bức vẽ là một cậu bé bị vây quanh bởi... 6 con sói to lớn. Và phía sau là... một alpha cười hiền, chìa tay ra.

Tờ giấy dán trên bàn Sunoo:

"Nếu em sợ bị vây lấy, thì hãy nắm tay người duy nhất muốn bảo vệ em thật sự."

Jay chuyển sang chiến lược "chăm sóc đặc biệt".
Từ sách bài tập cho đến sữa dinh dưỡng, anh đều chuẩn bị sẵn:

"Anh không muốn em học quá mệt, cũng không muốn ai khác có cơ hội thể hiện.
Vì anh mới là người quan tâm em nhất."

Ni-ki thì ghen rõ rệt nhất.
Thấy Sunoo đứng gần Sunghoon quá 3 phút là chạy lại, bá vai em:

"Ddeonuu, mình về chung nha? Anh nhớ cưng cả ngày luôn ấy~"

Sunoo cười khúc khích, cốc đầu Ni-ki:

"Anh nói vậy với ai cũng được hả?"

Ni-ki đỏ mặt, nhưng ánh mắt kiên định:

"Không. Chỉ nói với người anh thương thôi."

Sunoo bắt đầu... rung động.

Em không biết là vì sự quan tâm dồn dập, hay vì một điều gì đó khác, nhưng trái tim em đang nghiêng về một người.

Jungwon.
Ánh mắt cậu nhẹ nhàng, bàn tay lúc nào cũng chờ đợi, không ép buộc, không ồn ào — chỉ lặng lẽ như gió mát đầu thu.

Một chiều nọ, khi Sunoo buồn vì bị bạn cùng lớp nói những lời ác ý, chỉ có Jungwon biết.
Cậu không hỏi han, không an ủi.
Cậu chỉ lặng lẽ ngồi cạnh, đưa chai sữa ấm và nói nhỏ:

"Em không cần phải mãi cười với người khác.
Chỉ cần ngồi đây và cười với anh là đủ rồi."

Sunoo cúi đầu, nước mắt lăn dài.
Lần đầu tiên em cảm thấy: ở bên cạnh ai đó... không cần cố gắng gì cả, cũng thấy an toàn.

Jungwon,anh không nói gì chỉ lặng lẽ ôm em vào lòng,dỗ dành em như đang dỗ một con mèo khóc nhè.

Nhưng chính khoảnh khắc đó, Jake vô tình bắt gặp.
Và không chỉ Jake... Sunghoon, Heeseung, Jay, Ni-ki... dường như bắt đầu cảm nhận được ánh nhìn khác lạ giữa Sunoo và Jungwon.

Không khí giữa 6 alpha bắt đầu... nặng hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me