18
"Những ngày đầu đi làm và thử thách mới"
___________________________________________Sáng đầu tuần, ánh nắng dịu dàng len lỏi qua khung cửa sổ của căn phòng thuê chung. Sunoo thức dậy với cảm giác vừa háo hức, vừa bồn chồn trong lòng.Mọi người trong 7 người họ mỗi người đều có công việc riêng, nhưng sáng nay, bọn họ lại tụ tập ở quán cà phê nhỏ quen thuộc trước giờ làm việc.Sunghoon hớn hở:
"Này mấy đứa, cuối cùng thì tao cũng bắt đầu đi làm rồi! Công ty lớn không phải dạng vừa đâu nhé."Heeseung cười trầm:
"Ừ, tao biết rồi. Mày cứ làm tốt, đừng quậy phá quá là được rồi ."Riki liếc nhìn Sunoo, hơi nhếch mép:
"Còn cục ddeonu này thì sao, tìm được việc chưa?
Hay vẫn chờ bọn anh dẫn dắt?~"Sunoo mỉm cười tinh nghịch:
"Em thì chưa có gì chắc chắn đâu, nhưng không sao, em thích được đi từng bước vững chắc."Jungwon gật đầu:
"Quan trọng là thái độ, em đã có tinh thần đó rồi,nếu cảm thấy đi làm không ổn thì cứ ở nhà bọn anh nuôi"Jay thêm vào:
"Jungwon nói đúng đó nếu em thấy khó quá thì ở nhà đi 6 đứa tụi anh đủ sức nuôi em,nhưng mà công việc không phải lúc nào cũng suôn sẻ đâu, mọi người phải chuẩn bị tinh thần nhé."Jake nhìn mọi người nghiêm túc:
"Đúng, đôi khi mình sẽ gặp áp lực, mệt mỏi, nhưng đừng quên có tụi anh bên cạnh em."Ni-ki cười phá lên:
"Ừ, áp lực là cái cớ để tụi tao trêu em thôi."Sunoo cười nhẹ nhưng hơi xị:
"Em biết rồi,nhưng mà em cũng muốn đi làm để kiếm chút tiền để lo cho cuộc sống của tụi mình chứ,em cũng muốn học hỏi mà..."_sau câu nói đó em bắt đầu xị mặt hẳn làm mọi người thấy em như con mèo đang buồn tủi dễ thươngCả nhóm bật cười, không khí trở nên thoải mái hơn.Sunghoon là người im dứt không cười nữa ,nói dỗ dành con mèo nhỏ:
"Rồi rồi anh biết rồi,đừng xị mặt nữa nhìn em dễ thương thật đó,tụi anh chỉ bảo nếu em thấy khó quá thì cứ nghỉ ngơi để tụi anh nuôi em thôi màaa,không sao đâu"Sunoo:
"Dạ...."Rồi họ lại bắt đầy trò chuyện cười nói vui vẻ để hưởng thụ sau khi chuẩn bị để bắt đầu những ngày đầu tiên đi làm.Sau những ngày đầu làm việc, Sunoo nhận ra rằng cuộc sống ngoài trường học có rất nhiều khác biệt. Áp lực công việc, trách nhiệm mới khiến cậu nhiều lúc mệt mỏi.Một buổi tối, Sunoo nhắn tin cho Heeseung:
"Anh ơi, hôm nay em mệt quá, có muốn ra ngoài đi chơi không? Em cần không khí nhẹ nhàng."Heeseung nhanh chóng trả lời:
"Được thôi, anh đón em."Tối đó, dưới ánh đèn phố, hai người ngồi bên nhau, trò chuyện về những khó khăn mới.Heeseung nhẹ nhàng:
"Đừng để áp lực làm em gục ngã, em là ánh sáng của tụi anh mà,như bữa trước tụi anh nói,nếu khó khăn quá thì em nghỉ ngơi đi tụi anh đi làm kiếm tiền nuôi bé."Sunoo mỉm cười, cảm nhận sự ấm áp từ lời nói đó:
"Hongggg!Em sẽ cố gắng. Có các anh ở bên, em thấy mọi chuyện không quá đáng sợ,nhất định đó,em sẽ đi làm để kiếm tiền nuôi lại các anh."_em cười"hì hì"Heeseung:
"Em nhớ lời đó anh,phải nuôi tụi anh đó nha~"_như một lời hùa theo để làm em vuiSunoo:
"Vânggg~"
.
.
.
.
.
.
Tình cảm và sự sẻ chia khiến mọi người và em ngày càng gắn kết hơn, dù mỗi người. có con đường riêng nhưng vẫn luôn hướng về nhau.
___________________________________________Sáng đầu tuần, ánh nắng dịu dàng len lỏi qua khung cửa sổ của căn phòng thuê chung. Sunoo thức dậy với cảm giác vừa háo hức, vừa bồn chồn trong lòng.Mọi người trong 7 người họ mỗi người đều có công việc riêng, nhưng sáng nay, bọn họ lại tụ tập ở quán cà phê nhỏ quen thuộc trước giờ làm việc.Sunghoon hớn hở:
"Này mấy đứa, cuối cùng thì tao cũng bắt đầu đi làm rồi! Công ty lớn không phải dạng vừa đâu nhé."Heeseung cười trầm:
"Ừ, tao biết rồi. Mày cứ làm tốt, đừng quậy phá quá là được rồi ."Riki liếc nhìn Sunoo, hơi nhếch mép:
"Còn cục ddeonu này thì sao, tìm được việc chưa?
Hay vẫn chờ bọn anh dẫn dắt?~"Sunoo mỉm cười tinh nghịch:
"Em thì chưa có gì chắc chắn đâu, nhưng không sao, em thích được đi từng bước vững chắc."Jungwon gật đầu:
"Quan trọng là thái độ, em đã có tinh thần đó rồi,nếu cảm thấy đi làm không ổn thì cứ ở nhà bọn anh nuôi"Jay thêm vào:
"Jungwon nói đúng đó nếu em thấy khó quá thì ở nhà đi 6 đứa tụi anh đủ sức nuôi em,nhưng mà công việc không phải lúc nào cũng suôn sẻ đâu, mọi người phải chuẩn bị tinh thần nhé."Jake nhìn mọi người nghiêm túc:
"Đúng, đôi khi mình sẽ gặp áp lực, mệt mỏi, nhưng đừng quên có tụi anh bên cạnh em."Ni-ki cười phá lên:
"Ừ, áp lực là cái cớ để tụi tao trêu em thôi."Sunoo cười nhẹ nhưng hơi xị:
"Em biết rồi,nhưng mà em cũng muốn đi làm để kiếm chút tiền để lo cho cuộc sống của tụi mình chứ,em cũng muốn học hỏi mà..."_sau câu nói đó em bắt đầu xị mặt hẳn làm mọi người thấy em như con mèo đang buồn tủi dễ thươngCả nhóm bật cười, không khí trở nên thoải mái hơn.Sunghoon là người im dứt không cười nữa ,nói dỗ dành con mèo nhỏ:
"Rồi rồi anh biết rồi,đừng xị mặt nữa nhìn em dễ thương thật đó,tụi anh chỉ bảo nếu em thấy khó quá thì cứ nghỉ ngơi để tụi anh nuôi em thôi màaa,không sao đâu"Sunoo:
"Dạ...."Rồi họ lại bắt đầy trò chuyện cười nói vui vẻ để hưởng thụ sau khi chuẩn bị để bắt đầu những ngày đầu tiên đi làm.Sau những ngày đầu làm việc, Sunoo nhận ra rằng cuộc sống ngoài trường học có rất nhiều khác biệt. Áp lực công việc, trách nhiệm mới khiến cậu nhiều lúc mệt mỏi.Một buổi tối, Sunoo nhắn tin cho Heeseung:
"Anh ơi, hôm nay em mệt quá, có muốn ra ngoài đi chơi không? Em cần không khí nhẹ nhàng."Heeseung nhanh chóng trả lời:
"Được thôi, anh đón em."Tối đó, dưới ánh đèn phố, hai người ngồi bên nhau, trò chuyện về những khó khăn mới.Heeseung nhẹ nhàng:
"Đừng để áp lực làm em gục ngã, em là ánh sáng của tụi anh mà,như bữa trước tụi anh nói,nếu khó khăn quá thì em nghỉ ngơi đi tụi anh đi làm kiếm tiền nuôi bé."Sunoo mỉm cười, cảm nhận sự ấm áp từ lời nói đó:
"Hongggg!Em sẽ cố gắng. Có các anh ở bên, em thấy mọi chuyện không quá đáng sợ,nhất định đó,em sẽ đi làm để kiếm tiền nuôi lại các anh."_em cười"hì hì"Heeseung:
"Em nhớ lời đó anh,phải nuôi tụi anh đó nha~"_như một lời hùa theo để làm em vuiSunoo:
"Vânggg~"
.
.
.
.
.
.
Tình cảm và sự sẻ chia khiến mọi người và em ngày càng gắn kết hơn, dù mỗi người. có con đường riêng nhưng vẫn luôn hướng về nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me