Allran Hoi Han
Sau khi làm nhiệm vụ kia xong, cậu cũng mới nhớ ra là mình còn phải đón thằng em trai nữa. Thế là cậu tạm biệt Jito và đi đón thằng em trai của cậu, linh cảm cậu bảo là thằng em mình đang đánh nhau với thằng nào đó. Cậu luôn tin vào linh cảm của mình vì nó luôn đúng. Cái linh cảm của cậu có từ khi Angry đánh vô mặt cho phát ấy chứ :)Và đúng như linh cảm ấy mách bảo thằng em trai mình đang đập một thằng nào đó xấu số nhưng cậu cam đoan rằng là thằng xấu số đấy nói xấu nó. Cậu không ra ngăn mà ngồi ở xe, lấy bỏng ngô và kính 3D ra xem phim. Bà nội nó chứ, bạn của thằng xấu số tính đánh lén em trai cậu thì bị phát hiện và tất nhiên bị Rindou bẻ khớp tay còn cậu ngồi nở một nụ cười tự tin. Đang ngồi xem thì đéo hiểu kiểu gì, bà cô hiệu trưởng đến và đưa Rindou lên phòng. Cậu ngồi ở đấy để xem bà hiệu trưởng trường học này còn sống không vì thế giới trước Rindou từng bẻ cổ bả rồi và bả sợ từ đấy luôn. Đúng như những gì cậu nghĩ sau khi lên trên phòng bà hiệu trưởng thì cậu nghe thấy tiếng RẮC rất to và tiếng hét cầu cứu của bà hiệu trưởng. Chẹp chẹp, cầu mong bà vẫn còn đc Rindou lắp lại chứ ko mà để đấy là chết người như chơi ấy.Thế là cậu trở vờ mình mới tới vì cậu mới thấy Rindou ra ngoài. Rindou ngạc nhiên nhìn cậu tới đón hắn nhưng rồi cũng biến mất bởi vì cậu đã thay đổi rồi nên ko còn có sự sợ hãi kia nữa. Hắn tới chỗ chiếc xe mà anh trai mình đang đi và bị cậu kéo xuống ngồi trên xe. Cậu nhanh chóng thể hiện cái độ lái xe đẳng cấp của cậu cho Rindou xem và tất nhiên là cậu bị chú công an bắt vì tội đi xe ko đội mũ, đi kiểu đá võng và đi quá tốc độ :)Giờ đây, chúng ta thấy cảnh Ran đang ngồi uống trà chia bài cho mấy chú cảnh sát chơi và Rindou đang ngồi trong góc cố gắng ko gây ra tiếng động vì nhìn cách mà Ran ngồi chơi bài như đang học 72 phép thần thông ấy. Mẹ nghĩ xem, tuổi này là tuổi ăn học mà lại đi đánh bài với chú cảnh sát và còn biết đánh nhau nữa chứ...Ủa mà, hắn cũng biết đánh nhau mà?...Sau khi chơi đánh bài với mấy chú công an xong, cậu đếm tiền như cách mà thằng Kokonoi đếm mà cậu kiếm cũng khá nhiều phết đấy chứ 2.543,5 yên( tương đương với 500.000 tiền Việt Nam) không biết số tiền này mình nên làm gì nhỉ hay tiết kiệm một ít nhỉ? Mà mình cũng nhiều tiền mà làm nhiệm vụ rồi lấy tiền bonus thêm cậu mới tìm đc nghề mới nữa chứ, cái này phải gọi là Không làm vẫn có ăn. Ehehe, cậu cười một cách nham hiểm như con thú vừa tìm đc thú vui ấy nhưng cậu quên mất rằng Rindou đang ở đường sau cậu và nhìn Ran chăm chú, mặt hơi đỏ ửng vì cậu vừa cười một cách rất dễ thương[ Tác giả: Đụ má mày, con zai tao đang ủ mưu tính kế mà ngươi vẫn nghĩ nó dễ thương!? Rindou: nhưng mà anh ấy cười lên dễ thương mà phải ko, mẹ vợ :) ] Đến nhà, cậu xông vào căn nhà yêu quý của mình và trèo lên ghế xem TV vì hôm nay TV có bộ mới nhưng hình như vẫn chưa đến giờ. Rindou thấy cảnh này liền nghĩ đến cái hôm 'Ran' cũng như này và đã đánh hắn bằng gậy sắt, nghĩ đến cảnh này hắn sợ hãi nghĩ|Nếu vậy hôm nay, mình đã bị Ran-nii lừa sao?!|, Hắn sợ hãi và đến gần Ran.Cậu thấy cảnh này thì lục đục nhớ lại kí ức nguyên chủ là khi mà đối xử tốt với Rindou xong thì tối nguyên chủ sẽ đánh đập Rindou. Cậu nhìn hình ảnh mà Kurai chiếu cho cậu xem làm cậu hơi nhói trong lòng vì Rindou là đứa mà cậu '"thương nhất"' Tao không đánh mày đâu nên mày đừng có sợ '-Cậu nói bằng giọng an ủi có phần lo lắng nhìn Rindou ' Ran-nii, thật sự ko đánh em? '-Rindou bất ngờ trước câu trả lời của cậu nhưng cũng ko thể phủ nhận việc cậu đã thay đổi' Ran-nii, sẽ ko bao giờ đánh em nữa đâu '-Cậu bối rối dỗ Rindou vì đây là lần đầu cậu dỗ em trai mình hết sợ mà ;-;Rindou ko nói gì nhưng nở một nụ cười rất tươi ráo làm cho cậu xém bị ngất đi vì ánh hào quang này. Mặt cậu ngoài thì lạnh lùng các kiểu chứ trong lòng đang gào thét vì Rindou cute vãi *beep*Thế mà nguyên chủ lại đánh đập và chửi em trai chứ. Mẹ kiếp, cute thế này mà bị đối xử như con ghẻ là sao!? Cậu cần câu trả lời ngay và luôn :<Ran mày phải thật sự bình tĩnh trước cảnh này, mày ko nên gục ngã ngay, mày phải nghị lực lên nghị lực lên con trai ko nên gục ngã sớm[ Tác giả: Ừ, thì ko gục ngã nhưng chỉ bị ĐÈ thôi :) Ran: Mày câm đi, con tác giả khốn nạnTác giả: Mày tin tao cho mày một chap ngoại truyện, mày bị đè ko? Ran:... ]Nhưng Rindou đã biết anh trai mình đang cố gắng lấy nghị lực và cậu đã nghĩ ra một kế hoạch trêu Ran Rindou đã làm một vẻ mặt vô số tội và dễ thương nhìn Ran ánh mắt sáng lấp lạnh nhìn cậu. Khi Ran nhìn cái ánh mắt đấy, cậu đã gục ngã ngay và máu mũi bắt đầu chảy ra Cậu cố gắng chặn máu mũi lại và lấy lại nghị lực nhưng nghị lực nó lại trốn đâu mất rồi. Rindou vẫn nhìn cậu bằng ánh mắt đấy nhưng nó sáng hơn, cậu vì ko tìm thấy nghị lực nên đã ngất xỉu và làm Rindou giật mình. Hắn thu lại cái ánh mắt vừa nãy và cảm thấy tội lỗi nên đã bế cậu lên giường ngủ Ran khi nằm lên giường đã ngủ luôn, ai biểu cái giường nó êm quá làm gì. Rindou thấy cậu ngủ tính đi ra ngoài để cho cậu ngủ nhưng bị cậu cầm tay và lôi vào giường ngủ. Hắn bất ngờ trước cảnh này nhưng lòng hắn có một chút vuiHắn vô tình gục vào cổ của cậu và ngửi thấy mùi hoa lan rất thơm. Vì mùi hoa lan rất thơm nên hắn đã hít rất nhiều và cái DỤC VỌNG đang tích tụ nhiều dần. Rindou cũng đã thừa nhận rằng mình thích Ran dù nó là loạn luân nhưng hắn ko quan tâm. Tình yêu ko quan tâm đến giới tính mà phải xuất phát từ trái tim đúng ko? Hắn đã nghe nó qua TV.Vì hít quá nhiều mùi hoa lan của cậu mà Rindou bắt đầu nhắm mắt đi ngủ. Người khác nhìn vào thì họ ngủ rất yên bình nếu họ ko thấy cánh tay của Rindou đang sờ soạn khắp người Ran còn Ran thì đang ko hiểu sao mà người mình có chút ngứa ngáy nhưng cũng chẳng quan tâm vì cậu nghĩ rằng phòng mình có muỗi[ Tác giả: một con muỗi to và có lòng chiếm hữu cao ngất ngưởng đúng ko, Ran? Ran: Chứ ko phải đấy là lời thoại của mày đưa cho tao à? =) Tác giả: E he, em có biết gì đâuRan: Nói là thích tao mà lại muốn tạo bị ĐÈ là sao?Tác giả: Em làm truyện này cho con bạn em, nó thích allRan và nó đã chuyển trường nên em tặng nó bộ truyện này :< Ran: Đúng là tình bạn mà ;-; Tác giả: Nên anh chịu khổ một tý đi, em xin lỗi anh * Em sẽ ko nói cho anh rằng từ lúc mà anh xuất hiện thì em đã cho anh làm bot lâu lắm rồi =))) *Ran: Thôi thì chịu khổ tý vậy, mày nhớ tăng lương cho tao!?Tác giả: Anh cứ yên tâm, em sẽ tăng lương cho anh * Và em sẽ cố gắng ra chap để có H nữa em thèm thịt lắm rồi :) *Ran: Mày nhớ đấy :)))) ]
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
---------------------------------
Đăng từ: 23:30
Ngày 5/1
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
---------------------------------
Đăng từ: 23:30
Ngày 5/1
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me