TruyenFull.Me

Alltakemichi Nhung Oneshort Be Nho

Naoto = Anh
Takemichi = Em, Cậu
.
.
.
"Chú rể có thể hôn cô dâu."

Tiếng mọi người hò reo chúc mừng cho cặp đôi uyên ương, chú rể ôm cô dâu vào lòng, hôn nhẹ lên khóe môi đỏ của cô ấy, khiến cô ấy ngại ngùng đỏ mặt.

Naoto ánh mắt trìu mến nhìn cô, cười khẽ rồi ôm cô thật chặt vào lòng, tất cả đều đã được thu vào tầm mắt của cậu.

Khóe mắt cậu cay cay, mi mắt ươn ướt, đau quá...cô gái quay xuống, nhìn thấy cậu tay ôm chặt tim mình, miệng cười khẽ rồi quay sang ôm cổ chú rể của mình, miệng ngọt xớt gọi

"Anh yêu à, anh xem, nay vợ anh có đẹp không?"

"Y/n à, em hỏi gì vậy? Em là cô gái hạnh phúc nhất đó, dĩ nhiên em là người đẹp nhất!"

Cô hôn lên môi anh, rồi lại quay xuống nhìn cậu, miệng nhếch lên 1 nụ cười đắc thắng.

"Cậu thua rồi, Hanagaki Takemichi"

[...]

"Takemichi-Kun, đợi em với!!"

"Naoto à, em chậm quá đó, nhanh chân lên nào!"

Em hồn nhiên quay lưng cười đùa với anh, miệng cười tươi nhìn chàng trai đang cố đuổi theo mình.

Anh nhìn em, một con người quá đỗi ngây thơ, anh cười nhẹ, bước chân thật nhanh đến bắt em.

Ôm em vào lòng, hít lấy hít để hương thơm của em, anh thỏa mãn cười, xoa đầu rồi thả em ra.

Khá bất ngờ vì anh người yêu nhỏ tuổi hơn mình tỏ ra chiếm hữu như vậy, em cười nhẹ rồi hôn lên má anh. Phải phủi cái đầu bị anh xoa đến rối bời, em đưa đôi mắt xanh long lanh nhìn anh, gió nhẹ thổi qua, từng chiếc lá nhẹ nhàng rơi xuống.

Em cười khẽ, híp mắt lại rồi lên tiếng:

"Naoto, cưới anh không?"

"Hả? C-cưới? em sẽ cưới Takemichi-Kun?"

Anh nghe cậu nói, lúc đầu khá bất ngờ, rồi chậm chạp load được thông tin.

Anh đỏ mặt, lắp bắp, thấy anh người yêu như thế, em bật cười thành tiếng, bước đến ôm cổ anh, cọ vào má anh rồi mỉm cười.

"Đúng, cưới anh nè, chịu không?"

"E-em chịu, em cũng rất thích anh Takemichi-Kun! Em hứa sẽ bảo vệ và bên anh suốt đời"

"Hể? Được thôi, anh đợi em đến rước anh nhé?"

"Vâng!"

[...]

"Đây là?..."

"Đây là Y/n ạ! cô ấy là con gái bạn của ba em"

"Ồ, chào em nhé, anh là Hanagaki Takemichi"

"Chào anh, em là Y/n..."

[...]

"Anh Naoto, tặng anh hộp sữa ạ!"

"Cảm ơn em"

Em khẽ nhíu mày nhìn hai người họ thân thiết, tay không chủ được mà bóp nát hộp sữa cầm trên tay.

Đợi Y/n rời đi, em kéo Naoto qua, không hỏi ý nằm thẳng lên đùi anh, anh khẽ dao động nhìn em, tay xoa đầu, cúi xuống hôn lên trán em rồi cười hỏi

"Anh ghen?"

"Anh không được ghen sao?"

Naoto cười nhẹ, ánh mắt nhẹ dao động, có thể thấy rõ tình yêu mà anh giành cho cậu từ tận nơi đáy mắt.

Anh cúi xuống, hôn nhẹ lên chóp mũi cậu, cười nói

"Được, anh được ghen."

Em lấy quyển tập che đi gương mặt, dù không thấy nhưng rõ có thể thấy em đang ngại, tai em đỏ hết cả lên kìa. tình yêu họ chớm nở như vậy đấy...

[...]

"Cút khỏi đời con trai tao! Lẹ"

"Mày đéo xứng!"

"Thắng gay lọ gớm ghiếc."

"Kinh tởm, cút mẹ mày đi."

[...]

Tiếng loa lớn của MC lôi kéo em về thực tại. em ngước đôi mắt lên nhìn, thấy ánh mắt ngọt ngào anh giành cho cô ấy, thấy đôi mắt yêu thương cô ấy trao cho anh, em đau quá.

Người đứng đấy có thể là em, sẽ là em, đáng lý là em.

Nhưng cớ sao? Người đứng bên anh lúc này lại là cô ấy? Em khẽ cười, em thua rồi.

Từ lúc đầu, ngay lúc đầu, em đã thua, em luôn thua, em không nên chọn đối đầu với Y/n...

Em cười khinh bỉ về cuộc đời của mình, lặng lẽ thầm chúc phúc cho anh rồi rời khỏi nơi đau khổ này...

"Coi như kiếp này, ta không đến được với nhau"

"Vậy...Hẹn anh kiếp sau, Naoto"

"Em yêu anh"

_𝙴𝚗𝚍_

Xin lỗi vì ngôn từ hơi loạn 1 tí, tại Naoto bé tuổi hơn Micchi mà tui thích Micchi là em hơn nên vậy hiuhiu😿

THANK VÌ 3K VIEW❤
Mọi người giúp tui lên 400 Vote nha😽

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me