Alltakemichi Nhung Oneshort Be Nho
Thời tiết đã vào đông, không khí se lạnh thật khiến người ta chỉ muốn ở nhà nằm trên giường chăn ấm nệm êm thưởng thức cái ấm khoan khoái giữa cái giá lạnh mùa đông. À, trừ cái đám loi choi lóc chóc nào đó vẫn đang ung dung tụ họp tại đền Musashi."Đám nhị phiên đội với tứ phiên đội còn chưa đến à?""Tụi nó bảo 5 phút nữa đến."Mikey ngồi trên bậc thang cao nhất thảnh thơi vừa hỏi vừa gặm cái taiyaki, vừa...Khoác vai ôm Takemichi vào lòngRiêng Baji và Chifuyu ngồi góc thang bên trái chờ đợi đồng đội còn lại đến. Pachin và Peyan ngồi trên xe mỗi người tự xem điện thoại. Draken từ đằng xa bước tới tay cầm bịch khoai tây chiên vừa mới mua vì có thằng tổng trưởng nào đấy vòi vĩnh ra lệnh cho bằng được, mà nó có ăn đâu mua cho bồ nó đấy chứ.Baji cọ xát hai bàn tay vào nhau tạo độ ấm. "Đang giữa trời lạnh vậy mày rảnh rỗi gọi cả đám ra đây hưởng thụ chung với mày à Mikey?!""Ể, mùa đông phải ra ngoài hít thở chơi ném tuyết chứ.""Ném cái cha mày, với lại mày hít cái quái gì ở ngoài này chứ?""Sao mày không nói luôn ra là Takemicchi muốn đi ném tuyết nên mày hành hạ bọn tao chung đi hả, Mikey?" Draken lên tiếng cà khịa"Hắt xì!!!"Tiếng hắt xì vang lên từ con người ngồi cạnh Mikey, anh liền vội vã quay sang chú mèo nhỏ ngồi cạnh mình. Takemichi mặc chiếc áo hoddie yêu thích của em, tay áo dài che cả đôi bàn tay trắng nõn thụt vào trong áo, khoác thêm bên ngoài chiếc áo khoác màu xanh lá tượng trưng. Em rục cả mặt vào trong cổ áo, thở ra khói xuyên qua cả lớp áo. Nhìn dáng vẻ nhỏ bé rúc rích đó lại liên tưởng tới mèo con sợ nước, dễ thương ứ chịu được"Takemicchi lạnh à? Ban nãy tao bảo mặc thêm áo ấm thì không nghe, cứ đòi ra đây ném tuyết.""Tao không có lạnh mà Manjirou"Mikey gỡ khăn choàng trên cổ anh ra, đồng thời quấn vài vòng quanh cổ em rồi chỉnh lại cho ngay ngắn."Thế này là được rồi nhỉ?" - Chỉnh xong tiện tay anh xoa vào tóc cậu làm nó rối lên.Takemichi bị bất ngờ trước hành động của Mikey, không tránh khỏi bất ngờ xen lẫn ngại ngùng."Không được, quàng khăn cho tao như thế mày sẽ cảm lạnh mất.""Tao bệnh thì không sao mà mày bệnh thì có sao đấy, đã gầy như này mà còn rước thêm bệnh thì ai chăm sóc nổi ngoài tao cơ chứ?" Anh cười nhìn bé mèo bên cạnh mình, ngăn bàn tay đang có ý định nhéo hai má bánh bao của em."Cái- không cần mày chăm sóc tao đâu Manjirou! Mày chăm sóc tao còn siêng hơn cả mẹ tao đấy!!"Takemichi má ửng đỏ vùi mặt vào chiếc khăn choàng, thầm mắng cái tên này còn chút mặt mũi để đâu không biết. Ở cạnh Mikey em lại mềm lòng chẳng phản kháng được bất cứ những gì anh làm cho em.Mikey vẫn còn đang trong trạng thái trêu ghẹo con mèo vàng nhỏ kia của anh thì lại không hay biết đám người còn ở xung quanh anh đang trưng ra bộ mặt kì thị không gian tình yêu hường phấn, song nhị phiên đội và tứ phiên đội cũng vừa đến lại bắt gặp nồi cơm chó siêu to đằng kia."Bớt tình tứ trước mặt tụi tao coi! Tém tém lại không được hay gì?" - Draken nhìn ứa cả mắt lẫn gan.Cục đá nho nhỏ xinh xinh từ đâu bay ra phóng thẳng vào đầu Mikey một cái chóc."Baji mày ngứa đòn hả!!!!!""Ờ hớ lỡ tay, lỡ tay chọi cục đá vô đầu cái thằng lùn sến sẩm nào đó thôi"*Tách* "Để gửi cho Hina xem." Emma tay cầm điện thoại giơ lên chụp khoảnh khắc có một không hai gửi cho cô bạn thân thuyền trưởng của mình."....Không mấy tao đi về." Mitsuya vươn cờ trắng đầu hàng._𝙴𝚗𝚍_Hihi otp cute xĩu, dạo này có máy mới tui chăm đăng lắm😽
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me