Allvietnam Linh Hon Van Vuong Author Anhsaloo
. Tên nhạc : Hãy để cơn mưa lớn này rơi xuống hết đi
Truyện không Xúc phạm một quốc gia nào⚠️
⚠
️Nếu có xin hãy báo lại cho tôi! ⚠️
»
【*◈✧👻✧◈*】
Cậu ngơ ngác khi thấy các người này, rõ ràng mấy người này đâu có trong kí ức của cậu đâu? Đúng không nhỉ?
Nhưng tại sao họ lại chăm sóc cậu như một đứa em ruột vậy, họ là ai? Là người nào vậy?...
Nó quơ quơ tay mình trước mặt cậu nhưng cậu vẫn đứng bất động với cái biểu cảm ấy
" Quơ tay không được thì mình kêu! "
Thế là nó kêu cậu 3 lần cậu mới thoát khỏi cái đóng suy nghĩ ấy
Rồi nó cũng nói
" Này giờ ngươi có thể nói các sự việc mà ngươi đã thấy trong thời gian qua không? " nó hỏi cậu, muốn biết về cách mà con người đó đã lấy đi kí ức của cậu
Cậu gật gù, rồi cũng mông lung kể lại các sự việc mà cậu đã trải nghiệm..
Sau một lúc, cậu kể xong
Nó cũng gật đầu, coi như đã là hiểu rồi
Rồi Nó cũng nói về quá khứ của cậu, giờ cậu mới hiểu các dòng chữ được viết một cách rung rung và những giọt nước rơi xuống trong khi viết
Chắc hẳn, bản thân mình đã rất đau khổ lắm rồi đúng không?...
Sau một lúc , DongLao đã kể hết các tình tiết quan trọng trong cụôc sống của cậu... Chính mình, chính cậu đúng là thật sự rất mạnh mẽ, mạnh mẽ nhưng cũng đau khổ...
Nhưng mà DongLao kể cũng rất nhanh về cụôc sống ấy. Cụôc sống của cậu thật rẻ nạt dù có cố gắng đến đâu thì cũng lùi lấp rồi trở về chính điểm xuất phát. Cứ như vậy cuộc sống của cậu dần trở thành một vòng lập vô tận cho đến sắp đôi mươi cậu mới được thả lỏng bản thân , để chính mình trôi theo tự nhiên
Cứ tự nhiên... Nó lực làm gì? Rồi cũng chỉ là một cục đá bên đường không ai nhìn tới mà thôi
À mà.. Cậu còn chết dưới chính người mà đã kề vai sát cánh với mình , nhưng chỉ vì tình yêu mà nhẫn tâm đến thế..
Thôi... Giờ mình cũng phải bước tiếp, cuốn mình cụôc sống đầy chông gai
Rồi nó cũng nói với cậu, " Ngươi nhớ hết rồi đúng không? Vậy ngươi còn nhớ gia đình mình là ai không? "
Cậu lắc đầu, cậu thật sự không thể nhớ gia đình mình là ai
Nó cũng đành mất thời gian để kể lại các thành viên trong gia đình cậu. Khi nó kể xong, cậu ngẫm lại...
" Vậy mấy người vừa thân vừa lạ, ấy có quan tâm đến cái chết của mình không?"
Nhưng con người trước mặt như biết được suy nghĩ của cậu mà nói
" Chỉ có mỗi 2 người anh của ngươi thôi, còn mấy người kia chỉ coi ngươi là một đồ vật xài rồi vứt xó đi mà thôi " giọng nó lạnh đi như căm ghét điều gì vậy..
Câu trả lời ấy, như hàng ngàn nhát dao đâm vào trái tim đã lành đi vài phần. Đau lắm...
Rồi hai người anh ấy, đang quan tâm đến cái chết của cậu? Sẽ như thế nào khi biết người từng là người bạn thân thiết nhất của y lại từ chính đôi tay ấy đẩy mạnh người em của mình xuống dưới cái chết
Chắc hẳn cũng đau buồn một lúc rồi, vứt xó đi ha? Ừ, chỉ có vậy thôi. Ai đâu mà quan tâm đến cái phế vật đã nát bét rồi còn mắc thêm bệnh tâm lý nữa chứ
Từ một con người vừa được tái sinh tâm hồn, giờ lại như một con người khác vậy... Một linh hồn vất vưởng không nơi nào tiếp đón. Vất vưởng nơi trần gian, nơi con người cứ như một con Robot
Chỉ có cậu, linh hồn đứng im giữa đám đông rồi nhìn về từng bước chân mình đã bước đi...
Linh hồn ấy muốn phá vỡ cái vòng lạ ép vô tận này mà tiến đến một con hẻm đầy đèn sáng. Như ánh mặt trời chiếu rộ mọi thứ vậy
Chen lấn giữa vòng người át đảo
Sau một lúc , cậu cũng hỏi nó
" Vậy ta nên làm gì bây giờ? " một câu nói đã nói lên sự thắc mắc nãy giờ trong cậu
Nó cũng trả lời một cách nghiêm túc không còn đùa cợt
" Ngươi đến ngôi trường mà mình từng học, cứ xuất hiện mỗi tối. Rồi cũng có người kiếm đến ngươi mà thôi"
Cậu gật đầu, và tối cậu sẽ đi đến ngôi trường ấy. Đợi chờ con người mà cậu cần
Rồi nó cũng nói tiếp
"Ngươi phải chờ đợi, không được bỏ cuộc như cách ngươi sống vậy " nó nói như là một chuyện quan trọng vậy
Cậu hỏi nó " Nhưng người đó là ai? Tại sao tôi phải chờ đợi ? " cậu thắc mắc hỏi nó
Nó suy nghĩ rồi cũng trả lời cậu " người ấy chắc chắn sẽ giúp ngươi trong sự trả thù"
Nhưng cậu không biết trà thù là gì? Có lẽ là giúp ai đó đúng không?
Cậu nói lên suy nghĩ của mình " Trả thù là gì? "
Nó bất lực với cậu vò cậu còn không biết trả thù là gì...
Bắt buộc nó phải trả lời thôi , không thì tuôi..
"Trả thù là cái giá phải trả lại cho người đã làm tổn thương mình "
Cậu gật gù nghe nó nói, và cuối cùng cậu cũng biết trả thù phải là để ăn...
Nó hỏi cậu hiểu không, cậu cũng gật gật đầu thay cho câu trả lời. Rồi nó quay đầu đi chổ khác kêu cậu đi chơi đi
Cậu bước đi mà tò mò nhìn lại thì đã thấy người đó nói chuyện với ai đó, cậu muốn đi lại hỏi nhưng trong lòng lại gợi lên một nỗi sợ hãi khiến cậu quay đi nhanh
ೄྀ╔ッ༄᭄
Cậu nhìn xung quanh có lẽ nơi này là một khu vườn đầy đủ các nàng tiên xinh đẹp...
Nhưng kì lạ thay bên ngoài là một khu rừng đầy sương mù, đáng sợ..
Bỗng có một bóng người đi ra, rồi ra hiệu cho cậu đi theo. Cậu bất giác đi theo dù cho cơ thể đang muốn quay lại
Nó đi theo cái bóng dáng con người ấy rồi cậu bị dịch chuyển sang một hang động nhỏ
Nơi đây đầy rẫy các linh hồn, linh hồn nào cũng có một giọt nước nước đen chảy dài trên má
Rồi chúng nó đi lại, khiến cậu phải lùi về sau. Nhưng cậu lại bị vấp té bởi một cành cây nhỏ
Khiến cậu nhìn thấy chúng lại gần mình hơn...
End chương 13
【*◈✧👻✧◈*】
Tiết mục hỏi các câu hỏi nhảm nhí
Hãy đón xem Vietnam sẽ làm sao để ra bọn chúng
-+-+-+-
Tôi lườii
Các bác thấy tôi đổi cách mới được không?
Cách viết cũ viết mà tôi lười quá
Có gì khi làm xong bộ này tôi sẽ Remax lại 💗
Chúc các bác một ngày vui vẻ nhaa 💗
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me