Allwon Meo Sua Bot
Một buổi sáng tưởng như yên bình trong ký túc xá Enhypen bỗng trở nên náo loạn vì... một chiếc giường trống.Jungwon không có trong phòng. Không nằm ngủ nướng, không thấy vùi trong chăn, thậm chí... không có trong bếp nơi cậu thường ghé qua đầu tiên để "ăn ké" trái cây Jake đang gọt.Jay là người đầu tiên phát hiện. Anh nhíu mày khi nhìn thấy phòng ngủ mở toang mà không có ai. "Ủa? Jungwon đâu? Không lẽ xuống tập sớm?"Sunghoon lắc đầu: "Lịch hôm nay tụi mình được nghỉ mà. Tập gì giờ này? Mới 9h sáng á."Một tràng câu hỏi nối tiếp nhau vang lên:"Có ai thấy bé mèo chưa?""Jungwon đang ở đâu vậy?""Niki ơi, em có khóa nhốt Jungwon đâu không đó?""Đừng đùa chớ. Ổng mà giận là chui gầm giường trốn luôn á..."Ngay lập tức, cả OT6 chia nhau lục tung ký túc xá như đang chơi trò "Đi tìm bảo vật". Heeseung kiểm tra ban công. Jake chạy xuống tầng hầm. Sunoo gọi điện thoại. Jay mở từng ngăn tủ vì biết tính bé con hay chui chỗ kỳ lạ. Còn Niki? Em út nhỏ nhất thì chạy khắp các phòng, miệng không ngừng lẩm bẩm:"Em không có làm gì Jungwon đâu nhaaaa..."Cuối cùng, ở góc khuất của phòng luyện tập hỗ mấy cái ghế gấp để dựa lưng tập vũ đạo Jungwon được tìm thấy. Cậu đang ngồi co ro, đeo tai nghe, ôm một chiếc gối ôm hình mèo, mắt lim dim, như thể vừa... dỗi vừa buồn ngủ."Bé mèo ơi..." Sunoo gọi nhẹ, ngồi xuống bên cạnh.Jungwon khẽ quay đầu lại. Gương mặt cậu phồng má, tỏ rõ thái độ: "Không ai thèm ôm em ngủ hôm qua hết."Cả OT6 đứng chôn chân trong một giây.Jay thở dài, ôm ngực như thể vừa bị đâm trúng tim. "Ra là bé bỏ đi... vì bị bỏ rơi?"Jake ngồi phịch xuống đất, hai tay giơ lên đầu hàng: "Trời ơi sao lại quên được chuyện quan trọng như thế?"Niki sụp luôn xuống đất, lăn qua lăn lại: "Em đáng lý phải giành bế hyung hôm qua mới đúng! Mấy anh đáng trách!"Sunghoon đến gần, nhẹ giọng: "Hyung xin lỗi, bé mèo ơi. Hôm qua quay trễ quá, tụi anh mệt quá nên quên mất. Nhưng sáng dậy không thấy em, ai cũng rối tung hết á."Heeseung chìa tay ra, nói như ra lệnh: "Lên đây. Tụi anh sẽ cho em đặc quyền chọn người bế ngủ cả tuần."Jungwon vẫn giả vờ giận, nhưng khóe môi đã khẽ cong. "Thế... hôm nay Sunoo hyung đắp mặt nạ cho em, Sunghoon hyung nấu mì cho em, Jay hyung kể chuyện, Heeseung hyung gãi lưng, Niki quạt mát, Jake hyung thì... rửa ly!"Mọi người đồng thanh:
"Dạ được!"Cả nhóm bật cười khi thấy Jungwon bước ra khỏi góc phòng như một bé mèo nhỏ vừa được xoa dịu. Cậu nhóc áp út này có thể không phải là em út nhỏ nhất, nhưng luôn là người khiến cả nhóm cảm thấy... không thể thiếu."Lần sau giận phải báo trước á. Tim tụi anh yếu lắm!" Heeseung lầm bầm, vẫn không ngừng nhìn Jungwon đầy cưng chiều.Jungwon chỉ cười khúc khích, miệng lẩm bẩm: "Không phải em giận... em chỉ... muốn biết em có quan trọng với các hyung không thôi."Jake bước tới, nhẹ nhàng kéo Jungwon vào lòng: "Bé ngốc. Em là trung tâm của tụi anh rồi, còn gì quan trọng hơn nữa?"Và thế là ngày hôm đó, bé áp út được phục vụ như một vị hoàng tử nhỏ không chỉ vì dỗi, mà vì tất cả các anh đều tự nhắc bản thân rằng:
"Đừng để Jungwon có cơ hội trốn nữa. Bảo vật thì phải giữ kỹ."
"Dạ được!"Cả nhóm bật cười khi thấy Jungwon bước ra khỏi góc phòng như một bé mèo nhỏ vừa được xoa dịu. Cậu nhóc áp út này có thể không phải là em út nhỏ nhất, nhưng luôn là người khiến cả nhóm cảm thấy... không thể thiếu."Lần sau giận phải báo trước á. Tim tụi anh yếu lắm!" Heeseung lầm bầm, vẫn không ngừng nhìn Jungwon đầy cưng chiều.Jungwon chỉ cười khúc khích, miệng lẩm bẩm: "Không phải em giận... em chỉ... muốn biết em có quan trọng với các hyung không thôi."Jake bước tới, nhẹ nhàng kéo Jungwon vào lòng: "Bé ngốc. Em là trung tâm của tụi anh rồi, còn gì quan trọng hơn nữa?"Và thế là ngày hôm đó, bé áp út được phục vụ như một vị hoàng tử nhỏ không chỉ vì dỗi, mà vì tất cả các anh đều tự nhắc bản thân rằng:
"Đừng để Jungwon có cơ hội trốn nữa. Bảo vật thì phải giữ kỹ."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me