Allzeus
 Chứng đau đầu kinh niên của Han Wangho luôn khiến anh mệt mỏi sau mỗi sáu giờ chiều. Bao nhiêu sự mệt mỏi của một ngày đều dồn hết vào khung giờ này mà anh chẳng biết làm sao tự mình giải quyết.Vì thế Choi Wooje luôn giải quyết hộ anh.Choi Wooje cũng luôn đến vào khung giờ này, thằng bé nằm lười biếng trên chiếc ghế sofa dài, đầu nó tựa vào tay vịn ghế, trong khi chân nó vắt vẻo trên tay vịn ghế còn lại. Cái thây to xác của nó lấn hết chỗ ngồi của Wangho.Anh thật sự là mệt và đau đầu chết mất, mà nhìn nó thì thoải mái biết bao. Nhìn Choi Wooje vô tư hớp ngụm cuối cùng vào miệng, Han Wangho cảm thấy dường như nó chẳng biết áp lực cuộc sống là gì. Mà dẫu có thì chắc khối óc giản đơn của nó đã lí giải chúng thành những điều đơn giản nhất có thể rồi. Ghen tị thật.Anh tiến lại gần nơi Wooje đang nằm và nhảy bổ lên người nó. Thằng nhóc giật mình đẩy anh ra theo phản xạ, rồi nhìn thấy vẻ mệt mỏi của Wangho nó lại thôi."Anh mệt lắm hả?" Wooje ngây thơ hỏi."Anh sắp chết rồi, Wooje", Wangho thở dài, "lão sếp to mồm và đám đồng nghiệp rắc rối làm anh muốn điên. Những ông bà khách hàng khó chịu thì khiến anh muốn nghỉ việc luôn.""Đừng nghỉ việc mà, phải vất vả lắm anh mới tìm được công việc tốt như vậy...""Anh biết... nhưng mà mệt quá. Wooje truyền cho anh chút năng lượng nhé?"Không đợi Wooje trả lời, Wangho đã nhanh nhảu chiếm lấy môi nó. Vị ngòn ngọt của hot choco còn đọng lại trong khoang miệng Choi Wooje dính lấy đầu lưỡi của Wangho. Anh quấn lấy lưỡi nó và dùng mùi vị đắng nhách trong miệng mình để đổi lấy vị hot choco ngọt ngào trong miệng Wooje. Thằng nhóc thở hổn hển, hai bàn tay nó đặt lên vai anh, nhưng không phải để đẩy ra mà là để níu lại, giữa cái hơi thở khó nhọc đó. Han Wangho cảm động không thôi.Anh rời khỏi nụ hôn, dụi mặt vào cổ Choi Wooje, rồi úp mặt vào ngực nó. Mềm quá, cảm giác bồng bềnh bao lấy Wangho, và anh dùng tay nắn nhẹ vào một bên ngực trong khi dụi đầu như một con mèo. Wooje khẽ kêu "đừng" khi bị bóp ngực, nhưng rồi lại để Han Wangho tự tung tự tác. Nắn chán chê rồi, Wangho nhân tiện thò tay vào cái cổ áo hơi rộng của Wooje, trực tiếp tiếp xúc với da thịt trần trụi ấm áp. Chạm vào một thứ nhỏ bé có dạng hình tròn cộm lên, Wangho lập tức nhéo thật mạnh. Nghe những âm thanh vỡ vụn của Wooje, anh mới hài lòng buông ra. Cặp kính bị xô lệch cùng cái cổ áo xốc xếch, mái tóc bồng bềnh rối tung trên tay ghế. Choi Wooje chưa bao giờ là một đứa con trai có sức quyến rũ, Han Wangho đánh giá là vậy. Nhưng cái khuôn mặt đáng yêu đầy vẻ trẻ con của nó, đôi má phúng phính ửng hồng lúc bị trêu chọc bằng những cử chỉ thân mật mang theo dục vọng của người trưởng thành, khiến anh chịu không nổi.Anh hung hăng ngoạm lấy môi nó, cắn cho môi dưới bật máu. Wooje kêu lên đau đớn nhưng vẫn không có chút kháng cự. Wangho biết nó nghe lời và ngoan ngoãn mà, anh rất thích điều đó.Anh dựng nó ngồi dậy, bắt nó quỳ giữa hai chân mình, mặt nó đối diện với đũng quần anh. Choi Wooje thành thục dùng miệng kéo khoá quần, lôi thứ bị kìm hãm bên trong ra ngoài. Dương vật bật ra ngoài khiến nó bối rối trong thoáng chốc rồi nhanh chóng lấy lại sự điềm tĩnh. Wooje đã quá quen với thứ này rồi.Nó dùng tay tuốt lên xuống cho khúc thịt ấy cứng lên, vừa cứng lên một chút thì nó ngậm ngay vào miệng. Cái miệng hẹp, nóng, và ẩm của Wooje khiến Wangho phải than dài một hơi thoả mãn. Lưỡi của nó liếm quanh thân dương vật, đầu lưỡi trêu chọc quy đầu nhỏ nước, nó nhả ra rồi lại nuốt vào, khiến dương vật của Wangho như đang di chuyển trong miệng nó. Và khi Wooje bắt đầu mỏi miệng, chỉ vài giây sau tóc nó đã bị Han Wangho túm lấy. Dương vật cứ thế ra vào trong cái miệng dần yếu ớt của Wooje, mỗi lần thứ đó đâm sâu vào trong cổ họng lại mang đến cảm giác đau rát khó chịu. Choi Wooje ngạt thở nhưng không thể nói nên chỉ âm thầm chịu đựng, Han Wangho thì cứ được đã làm tới, cứ liên tục thúc sâu dương vật vào miệng nó, ép nó phải mút chặt thứ đó bằng cả cuống họng. Da đầu của Wooje bị kéo đến rát buốt, cuối cùng nó phải ngước lên nhìn Han Wangho với vẻ xin tha. Choi Wooje biết Han Wangho thích vẻ mặt đó của nó, anh im lặng đẩy dương vật vào thật sâu, Wooje cố gắng dùng lưỡi để liếm và dùng miệng để hút tinh dịch phóng ra. Như ý muốn của nó, chẳng bao lâu Wangho đã gầm nhẹ một tiếng rồi bắn thứ tinh dịch nóng hổi vừa chín tới vào miệng cho nó ăn. Wooje thật sự không thích mùi vị của tinh dịch, nhưng Wangho lại rất thích nhìn nó nuốt chúng. Tinh dịch tràn ra khỏi miệng Wooje, khi dương vật được rút ra nó vẫn chưa thể khép miệng lại được ngay mà phải đơ ra một lúc. Han Wangho quệt số tinh dịch bị tứa ra ngoài rồi nhét vào miệng nó. "Phải ăn cho hết chứ, Wooje."Choi Wooje ngoan ngoãn nuốt hết số tinh dịch đó.Wooje chuyển sang quỳ với tư thế con mèo, mông nó hướng về phía Wangho. Cặp mông núng nính sau lớp quần mỏng của nó vì tư thế này mà căng lên thành hai hình bán nguyệt, chiếc quần sáng màu càng tô điểm thêm vẻ tục tĩu.Rõ ràng những chuyện như này không hợp với khuôn mặt trẻ con của nó chút nào, nhưng sự tương phản ấy mang lại một thứ dục vọng kỳ quái. Dựa trên thẩm mỹ thì chúng cũng giống như những cặp màu sắc tương phản nhưng lại hợp mắt đến lạ.Chiếc quần màu xám bị kéo tuột xuống, nảy ra cặp mông trắng trẻo tròn trịa. Han Wangho tát nhẹ lên cánh mông, phần thịt lại rung lên đàn hồi trở lại. Anh chỉ muốn cắn cho một cái.Bàn tay anh đặt lên cánh mông mềm, nhẹ nhàng xoa nắn rồi lại thô bạo tét mạnh một cái, Choi Wooje khẽ hét lên, trên cánh mông trắng nõn in hằn dấu tay đỏ ửng. Nó quay lại ấm ức nhìn Wangho như đang buộc tội, thế nhưng mông nó lại nâng cao hơn. Wangho khịt mũi, lại đánh một cái vào mông nó. Choi Wooje với hai tai đỏ bừng quay đi úp mặt xuống bàn. Han Wangho trượt khỏi ghế sofa, kéo hẳn chiếc quần không kéo khóa xuống. "Wooje, bôi trơn đâu?" Choi Wooje nhỏm dậy rồi lại cúi xuống, với tay lấy một chiếc hộp nhỏ dưới gầm bàn quăng cho Han Wangho. Anh chụp lấy, mở ra lấy ngẫu nhiên một trong số những lọ gel nhỏ mà Choi Wooje luôn chuẩn bị sẵn. Wooje rướn người về phía sau, nhích mông đến gần Wangho, nó nài nỉ."Anh ơi, nhanh lên."Wangho thầm cười, đáng ra anh mới là người phải vội, nhưng Choi Wooje xem ra còn vội hơn. Dòng chất lỏng trơn trượt lạnh lẽo chảy xuống kẽ mông khiến Wooje rùng mình. Ngón tay của Wangho lần theo dòng chảy đó chạm vào cái lỗ đang đóng chặt ở giữa. Wooje thở dồn dập, lỗ hậu co thắt lại khi ngón tay của Han Wangho xoay tròn quanh những nếp nhăn ngoài miệng huyệt. Han Wangho cười thích thú trong khi trêu chọc Wooje, anh cứ nhấn nhá ngón tay ở bên ngoài mà không đút vào, khoái chí ngắm nhìn cặp mông trắng múp nhấp nhô thèm khát tình dục. Liên tưởng tới khuôn mặt trẻ con ngây ngô của Choi Wooje, thứ hình ảnh tương phản đó càng khiến anh muốn làm cho Choi Wooje phải khóc lóc đến nỗi co giật dưới thân mình, muốn miệng nó phải phát ra những âm thanh dâm đãng như một con thú non mới tới mùa động dục. Anh muốn nắm mái tóc bồng bềnh của nó trong khi chôn sâu dương vật vào cái lỗ thịt ấm áp. Và anh thật sự có thể làm thế mà.Không báo trước, hai ngón tay của Han Wangho đâm thẳng vào trong miệng huyệt đang đóng chặt, chút dịch bôi trơn không đủ giúp cho việc nới lỏng diễn ra dễ dàng, nhất là khi anh đang vội. Choi Wooje rít lên một tiếng rồi cắn môi im bặt, nó nhắm mắt cố thả lỏng nửa thân dưới để ngón tay của Han Wangho có thể di chuyển thuận lợi hơn. Nó thở hắt, Wangho chẳng dịu dàng chút nào cả, anh cứ đâm chọc liên tục không điểm đến, những mị thịt bên trong bị những cái móng tay cắt không kĩ của anh cọ vào khiến Choi Wooje khó chịu không chịu nổi. Nhưng nó đã bị anh dạy dỗ thành quen, lỗ hậu nhanh chóng thích nghi với sự thô lỗ đó, cảm giác rát nhẹ do móng tay cũng chuyển hóa thành một thứ gì đó gần như là khoái cảm. Vách thịt mút chặt ngón tay Wangho khi anh có ý định rút ra, làm Choi Wooje lại bị người nọ đánh vào mông."Dâm quá đấy nhé, Wooje. Từ từ thôi.""Em- a! Anh... hức..."Han Wangho đột ngột đâm thẳng dương vật vào trong thành thịt khiến Choi Wooje phải ré lên. Cảm giác vừa đau vừa sướng khiến tâm trí nó nảy lên loạn xạ theo nhịp thúc thô bạo của người kia. Lỗ hậu co lại bóp chặt dương vật của Wangho khiến anh cũng khá khó khăn trong việc di chuyển. Anh luồn tay bóp nắn bầu ngực mềm mại của Wooje để sự chú ý của nó bị phân tán đi nơi khác. Hai đầu vú bị kẹp lại chơi đùa, đầu ngón tay của Wangho gảy lên như chơi đàn tạo thành những kích thích lớn nhỏ tấn công thẳng vào Choi Wooje.Cơ thể nó căng cứng, nhưng hiểu ý của Han Wangho mà cố thả lỏng lỗ hậu. Ngay khi cảm nhận được bên trong mềm ra một chút, Wangho ngay lập tức chớp lấy thời cơ đâm vào lút cán. Choi Wooje chẳng kịp ú ớ, tiếng kêu la bị đánh vỡ thành tiếng nức nở âm ỉ trong cổ họng. Một tay anh tóm lấy eo nó làm điểm tựa để ra vào, một tay lại túm tóc nó kéo ngược ra sau. Mỗi lần anh nắc mạnh là mỗi lần dương vật nó rỉ ra nhiều hơn thứ dịch lỏng trong suốt. Han Wangho không thích ồn ào, vì thế Choi Wooje bao giờ cũng cố nuốt xuống những tiếng kêu của mình. Mặc cho anh túm lấy tóc và liên tục chọc ngoáy vào lỗ hậu, một tay tóm eo đôi khi ngắt nhéo đầu vú của nó, Choi Wooje vẫn cắn môi kìm chặt tiếng rên rỉ. Cái bụng sữa của nó phập phồng lên xuống, bị Han Wangho bấu véo để lại những vết đỏ rực rỡ trên nền da trắng.Anh cúi người áp mặt vào gáy nó, hương sữa tắm quen thuộc mà cả hai dùng giống nhau khiến Han Wangho cảm thấy hài lòng. Đó là cách anh đã đánh dấu chủ quyền lên Choi Wooje.Mùi hương vani ngọt nị chẳng hợp với nam giới chút nào, nhưng hợp với Choi Wooje.Choi Wooje cũng nói mùi vani hợp với anh.Nghĩ đến, anh cắn mạnh lên cái gáy trắng trẻo của Wooje, đã lâu rồi anh chưa để lại một vết hôn nào ở đó. Choi Wooje giật bắn mình, lỗ hậu bị bất ngờ co lại siết chặt dương vật bên trong khiến Han Wangho cũng suýt không chịu nổi."Sao lại phản ứng mạnh vậy, Wooje?""Em- ư... không biết..."Nói vậy, nhưng Han Wangho rất thích phản ứng này của Choi Wooje. Anh thích nhìn Choi Wooje giãy giụa và khóc lóc cầu xin. Anh nói với Wooje rằng anh không thích ồn ào, nhưng mục đích là để khi Choi Wooje nhịn không được nữa thì lúc bùng phát nó chắc chắn sẽ khóc to. Một chút ý đồ xấu xa mà anh không bao giờ nói thật cho Choi Wooje biết."A- đừng! Anh ơi-"Han Wangho nắm lấy dương vật của Choi Wooje khi cảm nhận được nó sắp xuất tinh. Wooje giãy giụa và bắt đầu nức nở khi bị chặn không cho giải phóng số tinh dịch được tích tụ căng đầy. Anh vẫn tiếp tục nhồi đầy dương vật vào trong lỗ hậu trong khi bóp chặt cậu em của Choi Wooje. Cuối cùng nó cũng không chịu nổi mà lớn tiếng khóc lóc cầu xin. Han Wangho ngừng chuyển động, anh nằm đè lên người Wooje, dương vật được ngâm sâu trong cơ thể nó. Cái miệng dưới của Wooje bị đút no nê nhưng dương vật vẫn bị gò bó bởi bàn tay của Wangho. Những tiếng rấm rứt của Wooje cứ thế kéo dài, còn Wangho càng cảm thấy phấn khích."Khóc cho anh nghe đi, Wooje.""Hức- Wangho, tha em... em không chịu nổi nữa... ugh-"Giọng nói tan vỡ rời rạc cùng tiếng nức nở nhỏ bé không đủ để Han Wangho cảm thấy thoả mãn. Anh tiếp tục đâm rút dương vật vào trong miệng thịt đã bị đánh cho mềm nhũn, tiếng nước lép nhép bên dưới cùng tiếng da chạm va thịt vang lên một cách rõ ràng khiến Wooje càng không chịu nổi. Cuối cùng nó phải oà khóc khi Han Wangho kéo dương vật ra thật xa rồi lại mạnh mẽ thúc ngược lại lút cán vào cơ thể nó. Khi tiếng khóc vỡ vụn của Wooje bật ra thì Wangho cũng buông tay khỏi dương vật của nó. Từng dòng tinh dịch cứ thế rỉ ra không thể bắn vì bị kìm lại quá lâu, trông như thể Choi Wooje đã bị Han Wangho làm đến nỗi tiểu không kiểm soát. Nó xấu hổ vùi mặt vào hai cánh tay mà khóc. Wangho thoả mãn xoa đầu Wooje, dương vật chôn sâu trong cơ thể nó cũng bắn ra một dòng tinh dịch nóng hổi trắng đục. Cơ thể của Wooje không khỏi run lên khi tiếp nhận, lúc Han Wangho rút ra, thứ tinh dịch đó chảy dọc xuống đùi nó, lỗ hậu co thắt không khép lại được nhìn rất thảm thương. Lúc Han Wangho buông tay khỏi eo Choi Wooje thì nó cũng đổ gục xuống. Nhưng ngay sau đó lại bị anh kéo lên."A- anh ơi, em không muốn nữa đâu.""Chỉ mới bắt đầu thôi mà, Wooje." 
 Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me