Allzhanghao Chon Xinh Oiii
21" Từ từ, mày kéo anh ra đây làm gì? "Thẩm Tuyền Duệ đang ngồi ăn dâu ngon lành mà tự dưng Hàn Duy Thần chạy từ đâu ra kéo anh đi vậy? Trời đánh tránh lúc anh mày ăn dâu ra nha em? " Anh Hạo ấy... "" Sao? ảnh làm sao? Ai bắt nạt ảnh? Hay là cái ông Bân gì đó chọc ảnh khóc hả? "Anh ơi, từ từ đã em còn chưa dứt câu mà anh cứ nhảy vào mồm em ấy. " Sao mày không nói? " Thẩm Tuyền Duệ chống nạnh với khuôn mặt nhăn nhó nhìn Hàn Duy Thần. Hàn Duy Thần bĩu môi: " Anh cứ nhảy vào mồm em thì em nói kiểu gì? "Ừ nhỉ? " Nghe em nói nè, anh Hạo ý. Anh trai thân yêu của chúng ta... "" Ảnh biết yêu rồi!!! "Chấn động thật luôn ý!!! 22" Cảm ơn các bạn vì đã có mặt vào buổi tối ngày hôm nay, để cùng tham dự buổi tiệc mừng tân sinh viên... "Phác Kiền Húc đứng bên dưới sân khấu bận rộn chỉnh sửa máy ảnh của mình, bên cạnh nhóc con là một Kim Khuê Bân thân cao hơn mét tám đang ngó tới ngó lui để tìm bóng dáng em crush. Kỳ lạ ghê, mới nảy còn thấy đứng cạnh Thẩm Tuyền Duệ, sao mình mới đi vệ sinh có tý mà cả hai biến đâu mất rồi? " Anh Hạo, anh thấy Thần Thần đâu không? " Kim Khuê Bân quay qua bên trái cầu cứu người anh yêu dấu của em crush, ấy thế mà... " Ủa? "Kim Khuê Bân nhìn người bên trái, ơ? Bên trái ngoài không khí thì còn có ai à? Anh Hạo đâu? " Ê Húc, anh Hạo đâu? "Phác Kiền Húc vừa tác nghiệp vừa liếc nhìn Kim Khuê Bân bằng đôi mắt lộ rõ vẻ hoang mang: " Làm sao tao biết? "Ủa???? 23Thẩm Tuyền Duệ thật không thể hiểu tại sao mình lại xuất hiện ở đây để tham dự vào kế hoạch này vậy? Và ừ thì, Hàn Duy Thần cũng không biết nốt. Cả hai đứa ngơ ngác nhìn ông anh với quả đầu đỏ chót mà vẫn đẹp trai rạng ngời kia. " vậy giờ mình làm gì anh? " Cả hai đồng thanh. " Cấm cái này vô đó, rồi em thì... "24Thành Hàn Bân sắp phát điên đến nơi rồi, hắn khó chịu dùng sấp giấy kịch bản quạt quạt cho vơi bớt cơn nóng, khiếp thật trời dạo này nóng điên lên đi được ấy. Trời tối vậy rồi mà hắn vẫn thấy nóng không chịu được.Cơ mà không biết giờ anh Hạo đâu rồi nhỉ? " Cho em nè. "Ôi hay quá, vừa nhắc anh thì anh xuất hiện luôn này. " Cảm ơn anh. "" À, sắp tới lượt anh biểu diễn rồi nhỉ? "" Ừm, Bân nhớ xem anh đấy nhé. "Tất nhiên rồi, cả ngày hôm nay hắn chỉ đợi mỗi thế thôi đấy. Không, phải là cả tháng nay ngày nào hắn cũng đợi đến giây phút này mà, dù anh Hạo vẫn luôn luyện tập cùng hắn, dù hắn đã nghe giai điệu ấy không biết bao nhiêu lần. Thế nhưng, hắn vẫn cảm thấy không đủ, vẫn còn thiếu thứ gì đó để màn trình diễn của anh được trọn vẹn hơn. Nên hắn đã chuẩn bị cho anh một bất ngờ nhỏ. Hi vọng anh sẽ thích. " Anh Hạo... "" Hửm? "" Em... "25Bụp! " Ôi thật ấy, Bân nhỏ ơi sao tự dưng tối thui vậy? "" Mày hỏi tao làm sao tao biết? Nhìn mặt tao có giống biết không ba? "Tách. " VÃI! "26" Hôm lễ đón tân sinh viên quả là một kỉ niệm khó quên mà. "Thẩm Tuyền Duệ cầm một tấm ảnh trên bàn lên, không nhịn được mà nói. Hàn Duy Thần vừa ngó vào nhìn tấm ảnh cũng gật gù theo. Là một kí ức khó phai với ai đó lắm đấy. 27" Đàn anh, nói ra những lời này có lẽ anh sẽ nghĩ là em bị mất trí rồi..."" Nhưng... "Trên màn hình LED thật to trên sân khấu bỗng nhiên lại hiện lên cảnh tượng này, khiến mọi người chỉ biết há hốc mồm. Đến Kim Khuê Bân cũng không biết làm sao ngoài trợn tròn mắt, Phác Kiền Húc thì lại tương đối bình tĩnh như thể đã biết từ trước vậy. " Em thật sự thích tiền bối lắm, tiền bối có thể cho em một cơ hội không? "
~ So why don't we rewrite the stars? ~
how do we rewrite the stars?
Say you were made to be mine
And nothing can keep us apart
'Cause you are the one I was meant to find
It's up to you, and it's up to me
No one could say what we get to be
And why don't we rewrite the stars?
Changing the world to be ours
Ngôi sao của riêng Thành Hàn Bân.
29" Tiền bối ơi, anh vẫn còn nợ em một thứ đấy. "" Nợ em cái gì? "30Nợ em một khúc đàn vĩ cầm đã hứa sẽ kéo cho em đêm ấy.So why don't we rewrite the stars
https://www.youtube.com/watch?v=arXt6RxXp1c
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me