TruyenFull.Me

Anh Sang Cua To

Chương 2: Lớp Học Bất Ngờ và Ánh Mắt Đầu Tiên
Phương Thảo đi theo chàng trai lạ mặt, cố gắng giữ khoảng cách vừa phải. Mùi hương nam tính thoang thoảng từ cậu ta – một sự kết hợp giữa hương gỗ và bạc hà mát lạnh – lướt qua khứu giác cô, khiến cô bất giác hít sâu hơn một chút. Cậu ta bước đi nhanh và tự tin, không hề ngoái lại nhìn xem cô có theo kịp không.
Chỉ vài phút sau, họ dừng lại trước một căn phòng học có cánh cửa màu gỗ nâu sẫm, trên đó gắn bảng tên lớp học bằng đồng sáng loáng: 10A2. Chàng trai đẩy cửa bước vào, và ngay lập tức, mọi ánh mắt trong lớp đều đổ dồn về phía họ.
"Ồ, Kiến Phong đến rồi!" Một giọng nữ reo lên.
"Lại chậm nữa đấy, Phong!" Một nam sinh khác trêu chọc.
Phương Thảo khẽ giật mình. Kiến Phong? Cậu ta là Lâm Kiến Phong sao? Ngay lập tức, hình ảnh về "hot boy" nổi tiếng nhất Trường Sao Mai hiện lên trong đầu cô. Kiến Phong không chỉ là con trai độc nhất của Chủ tịch Tập đoàn Lâm Thị, mà còn là học sinh giỏi toàn diện, đội trưởng đội bóng rổ, và sở hữu vẻ ngoài "chuẩn soái ca" khiến bao nữ sinh say mê. Cô chưa từng nghĩ mình sẽ có cơ hội tiếp xúc với một người như vậy, chứ đừng nói là được cậu ta dẫn vào lớp.
Cô giáo chủ nhiệm, cô Loan, một phụ nữ trung niên với nụ cười hiền hậu, quay sang nhìn Phương Thảo. "Chào em, chắc em là Nguyễn Phương Thảo, học sinh mới chuyển đến phải không?"
Phương Thảo gật đầu rụt rè: "Dạ vâng ạ."
"Được rồi, Phương Thảo, em vào đây." Cô Loan mỉm cười ấm áp. "Lớp chúng ta có một học sinh mới từ thị trấn Phù Sa chuyển lên. Các em hãy giúp đỡ Phương Thảo hòa nhập nhé."
Tiếng xì xào nổi lên. Phương Thảo cảm thấy những ánh mắt tò mò, xen lẫn vài ánh nhìn đánh giá lại một lần nữa hướng về phía mình. Cô cố gắng giữ vẻ bình tĩnh, nhưng tay chân vẫn hơi run.
"Kiến Phong, em về chỗ đi." Cô Loan nhắc nhở.
Kiến Phong chỉ gật đầu nhẹ, lướt qua Thảo mà không nói thêm lời nào, đi về phía cuối lớp. Ánh mắt cậu ta thoáng dừng lại ở chiếc bàn cuối cùng, cạnh cửa sổ, nơi có một vị trí trống.
"Phương Thảo, em ngồi ở bàn đó nhé." Cô Loan chỉ về phía chiếc bàn trống duy nhất trong lớp.
Phương Thảo tròn mắt ngạc nhiên. Chỗ trống đó... chính là cạnh Kiến Phong! Cô không thể tin vào mắt mình. Dù muốn hay không, cô sẽ phải ngồi cạnh "hot boy" của trường, người mà cô chỉ dám nhìn từ xa qua những tấm ảnh trên mạng xã hội.
Với bước chân nặng nề, Phương Thảo tiến về phía cuối lớp. Tim cô đập nhanh như trống bỏi. Kiến Phong đã ngồi xuống, một tay chống cằm nhìn ra ngoài cửa sổ, hoàn toàn không để ý đến sự hiện diện của cô. Khuôn mặt cậu ta dưới ánh nắng ban mai trở nên cuốn hút lạ lùng.
Phương Thảo nhẹ nhàng đặt cặp sách xuống, kéo ghế ra và ngồi xuống. Khoảng cách giữa hai người chỉ là một cánh tay, nhưng cô cảm thấy như có một bức tường vô hình ngăn cách họ. Đây chắc chắn sẽ là một năm học không hề bình thường.
Chúng ta sẽ tiếp tục câu chuyện bằng cách tập trung vào những tương tác đầu tiên giữa Phương Thảo và Kiến Phong, hoặc những thử thách mà Phương Thảo phải đối mặt trong môi trường mới đầy xa lạ này

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me