Aog Gcs Rpl Nham
! bắt nạt người lớn, sinh tử, cunt boy !;Đới Khải Huân cắn lên phần má môi, làm xay xước chút da và vị tanh của máu lấn dần vào khoang miệng chính mình. Ngô Thừa Yến không khỏi xót xa, dùng tay mình bắm chặt lên cằm đối phương, không cho cắn nữa.Trong phòng hiện tại, nhiệt độ nóng như lò lửa còn cháy than, lân tràn như một ráo nước lật ngửa trong tâm trí Khải Huân còn đang đắm chìm trong cơn thác loạn. Tiếng rên rỉ vừa ngắt quãng, lại đục ngầu, như rằng khó nghe hết cỡ.Anh dựa mình vào tường gạch trắng, khiến cái lạnh như buốt vào sống lưng. Để Thừa Yến nhân cơ mà nâng niu hai bầu ngực căng tròn mởn trớn, và hơi ấm len qua như giật điện, khiến môi người kia cắn chặt đến bật máu. Em dụi đầu vào hõm cổ, dùng răng day qua in đậm một vết hoắm sâu máu đầy, và Đới Khải Huân than khàn cổ vì vọng dục oái oăm dâng cao từng thoảng.Khi miệng âm đạo được níu rộng, hai thành bên co rúp vì khoái cảm tràn dâng còn đông đầy chưa tan bớt, liền bị sự thúc đẩy không ngơi từ những đốt tay dài khuấy đảo. Mẹ bầu vừa sinh nên cơ thể vốn yếu ớt, Thừa Yến hiểu rõ ở điểm này hơn ai hết, vì vậy hành vi bắt nạt không những không chấm dứt còn tiếp tục lâu hơn. Cho đến khi Đới Khải Huân đã lên mức đỉnh rồi, em mới rời buông khỏi màng thịt ấm nóng, với bàn tay thấm đẫm nước dâm. Dùng sức bế hai bên đùi lên, cắm chặt vào phần dương vật sớm cứng cỏi và căng trướng. Em bật đầu khấc vào trong trước, khiến người anh khẽ run vì hình dạng sớm ấn định vào phía thành thịt ấm. Bé con dưới thân vì ồ ạt sớm đã dựng đứng lên, run run sắp bắn."Vợ ơi, chưa thể đâu"Anh có chút ngơ ngác, sau vì dương vật đâm lút cán mà sướng đến phát điên. Lại nhận ra tại sao không thể bắn nổi, nhìn xuống liền phát hoảng vì đầu khấc bị chà xát, đè chặt, không nhả một chút khẽ hở.Ngô Thừa Yến bỗng nhiên duy chuyển, vừa nhấc bổng người vợ mình lên, xốc nảy bước đi. Đới Khải Huân vừa rên, vừa hắng giọng khó khăn đứt quãng. Cảm nhận vật trong người cứ chốc lại đập mạnh vào thành thịt nóng, làm bụng trương căng khó chịu, lại càng không thể bắn ra khiến anh vô cùng bất lực, nấc từng tiếng huhu."Đừng mà- em đi đâu đấy!?""Thăm con của chúng ta"Đới Khải Huân vừa nấc cụt vừa cựa quậy, dương vật vì thế chôn càng sâu vào âm vật co rút run rẩy tràn đầy dịch dâm. Em thích thú thúc mạnh vài cái, tạm ngưng khi dừng lại mở cửa bước vào."Này làm thật đấy à!?""Em không lừa anh đâu, vợ"Bước vào trong, đứa nhỏ vẫn đang ngủ ngon giấc nồng, thở nhẹ nhàng đều đặn. Ngô Thừa Yến nhìn vậy mà cười khẩy, hôn nhẹ lên má vợ mình, rồi tiếp tục công cuộc cày cuốc.Anh cố kìm nén tiếng mình khi đứa nhỏ hiện dần lên trước mắt, song, may mà người cha này còn tình người, em quay người đi ngược ra ngoài. Đóng cửa nhẹ lại rồi mới thả dương vật ra cho Đới Khải Huân bắn."Em...Em điên à?!""Vợ, đừng hét, người trong nhà sẽ nghe đấy"Em nói khẽ, bước nhanh về phòng, liền nghe thấy tiếng người phát ra sau lưng. Dừng lại một chút, đứa nhỏ nói khẽ qua tai nhỏ của vợ mình."Nếu giờ em đứng lại, bộ dạng này của anh sẽ lộ ra cho người ta thấy đấy""Đừng...Hic, đừng""Vậy gọi em bằng chồng đi, sẽ tha cho anh"Đới Khải Huân khóc nấc, phần bụng vẫn trướng lên vì đau, ráng đọc ra thành từng chữ."Chồng, về phòng-về phòng đi"Ngay lúc này, một đợt chất lỏng quyện đặc len vào trong, phun trào đến nóng hổi như sắp thiêu đốt cả trong bụng. Anh vô phương bất lực, ngã người hoàn toàn dựa vào Thừa Yến, mới nhận ra bản thân đã trong phòng rất lâu.Giờ đây lại nghe thấy âm vang khẽ bên tai."Sao, cảm giác mới lạ không? Vợ"
---lâu rùi tui mới viết sếch, chap này ngâm cũng lâu lắm mới xong😥 thấy xuống trình quá
---lâu rùi tui mới viết sếch, chap này ngâm cũng lâu lắm mới xong😥 thấy xuống trình quá
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me