Aouboom Mau Khoc Tren Tuong Da
Boom không quay lại quán trà ba ngày liền.Nhưng vết thương trên vai… không lành.Và giấc mơ mỗi đêm thì càng rõ ràng hơn.Giấc mơ về những tiếng hét, máu đỏ tràn, một ngôi đền chìm trong sấm sét, và một người đàn ông gào tên cậu giữa bầu trời đầy máu.Người đó gào:> “Boom! Đừng bỏ tao! Mày hứa rồi…!”
Ngày thứ tư, Boom xuất hiện trở lại.Cậu bước vào quán mà không nói gì. Chỉ đặt một cuốn sổ ghi chép dày cộm lên bàn.“Tao đã đọc tất cả các tài liệu dân gian về lời nguyền Đền Máu. Tụi tao học mấy cái này như truyện cổ tích, nhưng rõ ràng nó… không bình thường.”Aou nhìn cuốn sổ. Đó là những ghi chép của những người từng ‘mất tích rồi trở lại’, kể rằng họ thấy một cặp đôi trong giấc mơ: một người mặc áo đen luôn khóc, một người mặc đồng phục học sinh đang hấp hối.Một người sống mãi, một người cứ chết đi rồi đầu thai.Aou siết tay dưới bàn.Boom cắn môi:“…Tao nghĩ người đó là tao. Và người còn lại là mày.”
Tối hôm đó, Boom về phòng và cào rách ngực giữa đêm, vì trong mơ, cậu thấy ngay khoảnh khắc cũ – khi mình rạch ngực, đổ máu để phá phong ấn cứu Aou.Máu thật trào ra khỏi miệng.
Cậu ngã xuống nền gạch, cười mà nước mắt lăn dài.“Thì ra… mình chết vì muốn cứu một người.”
Sáng hôm sau, Boom ngồi trên ghế gỗ cũ trong quán, hỏi nhỏ:“Nếu tao… là người đó. Mày sẽ làm gì?”Aou không đáp. Hắn đứng dậy, rót trà, rồi khẽ nói:“Lần trước… mày chết vì tao.
Lần này… tao sẽ chết nếu mày còn chết thêm một lần nữa.”
Và rồi, đêm hôm đó, lời nguyền cũ bắt đầu hồi sinh.Một dấu ấn máu hiện ra sau lưng Boom – biểu tượng của người từng hiến mạng để giải phong ấn cổ xưa.Aou nhìn thấy, hoảng sợ đến run tay.
Hắn biết điều này nghĩa là gì: Lời nguyền đang gọi Boom về lại vai trò cũ.
Và lần này… nó sẽ giết cả hai.
“Chúng mày… không được tái hợp.”Một giọng nói từ gió vang lên trong căn phòng trà vắng.
Linh hồn của Tone – kẻ từng oán hận tình yêu của họ – đã chưa từng tan biến hoàn toàn.Hắn trở lại.Và lần này, hắn muốn Boom nhớ hết.
Nhớ từng nỗi đau, từng giọt máu, từng cái chết.Để rồi… Boom chọn cách chạy trốn Aou.
Ngày thứ tư, Boom xuất hiện trở lại.Cậu bước vào quán mà không nói gì. Chỉ đặt một cuốn sổ ghi chép dày cộm lên bàn.“Tao đã đọc tất cả các tài liệu dân gian về lời nguyền Đền Máu. Tụi tao học mấy cái này như truyện cổ tích, nhưng rõ ràng nó… không bình thường.”Aou nhìn cuốn sổ. Đó là những ghi chép của những người từng ‘mất tích rồi trở lại’, kể rằng họ thấy một cặp đôi trong giấc mơ: một người mặc áo đen luôn khóc, một người mặc đồng phục học sinh đang hấp hối.Một người sống mãi, một người cứ chết đi rồi đầu thai.Aou siết tay dưới bàn.Boom cắn môi:“…Tao nghĩ người đó là tao. Và người còn lại là mày.”
Tối hôm đó, Boom về phòng và cào rách ngực giữa đêm, vì trong mơ, cậu thấy ngay khoảnh khắc cũ – khi mình rạch ngực, đổ máu để phá phong ấn cứu Aou.Máu thật trào ra khỏi miệng.
Cậu ngã xuống nền gạch, cười mà nước mắt lăn dài.“Thì ra… mình chết vì muốn cứu một người.”
Sáng hôm sau, Boom ngồi trên ghế gỗ cũ trong quán, hỏi nhỏ:“Nếu tao… là người đó. Mày sẽ làm gì?”Aou không đáp. Hắn đứng dậy, rót trà, rồi khẽ nói:“Lần trước… mày chết vì tao.
Lần này… tao sẽ chết nếu mày còn chết thêm một lần nữa.”
Và rồi, đêm hôm đó, lời nguyền cũ bắt đầu hồi sinh.Một dấu ấn máu hiện ra sau lưng Boom – biểu tượng của người từng hiến mạng để giải phong ấn cổ xưa.Aou nhìn thấy, hoảng sợ đến run tay.
Hắn biết điều này nghĩa là gì: Lời nguyền đang gọi Boom về lại vai trò cũ.
Và lần này… nó sẽ giết cả hai.
“Chúng mày… không được tái hợp.”Một giọng nói từ gió vang lên trong căn phòng trà vắng.
Linh hồn của Tone – kẻ từng oán hận tình yêu của họ – đã chưa từng tan biến hoàn toàn.Hắn trở lại.Và lần này, hắn muốn Boom nhớ hết.
Nhớ từng nỗi đau, từng giọt máu, từng cái chết.Để rồi… Boom chọn cách chạy trốn Aou.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me