Aov R18 Quillen X Yorn Chiem Huu Va Duc Vong Ii
. Nhớ ngươi, không ngủ được... --------------Yorn quay mặt đi, có chút lúng túng , cậu đáp :. Gì...gì chứ, sao...sao lại như thế được! . Bằng chứng là đang trước mắt ngươi, ngươi còn không tin ư...? Lại nhìn vào ánh mắt của Quillen, Yorn khó xử không biết bản thân nên làm gì hiện giờ cho đúng. Bỗng, Quillen lại chòm tới , một lần nữa ôm trọn tấm lưng của cậu, dúi đầu vào vai cậu mà lí nhí :. Ta...nói thật đó. Ta thật sự rất nhớ ngươi, ta còn sợ ngươi sẽ bỏ rơi ta...
Ngươi còn có muội muội...ta thì chẳng có ai cả... Nghe những lời này xong, Yorn lại mềm lòng . Thật ra bản thân cậu cũng muốn được ở bên anh thật lâu nhưng với tình trạng hiện giờ là không được, tạm thời cứ dỗ dành người thương trước đã. Yorn cũng vòng tay ra sau, vỗ về lên bờ vai của anh . Ấy vậy mà, đối phương được đà lại muốn làm tới. Tay phải của Quillen dần dần di chuyển xuống dưới thắt lưng buộc ngang eo của cậu , cầm được điểm nới anh từ từ kéo nó ra. " Không...! "Ngay khi cảm nhận được, Yorn hoảng hồn tách khỏi người anh, còn đẩy mạnh anh sang một bên xuống giường. Cậu đứng dậy, chỉnh lại y phục , bằng một giọng nói dứt khoát , cậu quả quyết :. Gặp cũng đã gặp rồi, giờ ngươi hãy về đi. Bị phát hiện lại không hay! Quillen xoa lấy cánh tay vừa va mạnh xuống giường, anh quay lại với một gương mặt đầy khó chịu, đôi môi khẽ mím nhẹ, anh nói: . Không! Ta không về, ta muốn ở lại đây!!! . Chậc...không được, lỡ may bị nhìn thấy lại không hay, khi nào ta-Yorn tặc lưỡi nói chưa hết câu thì đã bị Quillen cướp lời :. Không muốn! Không muốn! Ta muốn ở lại đây với ngươi a!!! Vừa thốt ra những lời nhõng nhẽo nữa vời ấy , anh vừa lùi sát vào trong giường của Yorn hơn. Thậm chí là lấy mền trùm kín cả người. Yorn cau mày đầy bất lực , cậu khẽ lắc đầu :" Giống Alice thế không biết! ". Sao tự dưng ngươi lại ngang ngược như vậy chứ... . Ngươi là muốn đuổi ta! Ta buồn lắm...ta không muốn đi đâu hết!!! . Thôi được, vậy ngươi cứ ở yên đó ! Thở hắt ra một hơi dài, Yorn lại gần phía giường, gỡ dây, kéo chiếc màn mỏng che đi chiếc em bé to xát đang nằm bên trong . Quillen hé mắt nhìn hành động của Yorn mà cười thầm. Trời đang chuyển dần về trưa, Yorn vẫn đang cố gắng hoàn thiện những quyển tấu chương trên bàn. Cũng đã trôi qua gần hai canh giờ, thấy phía giường không có động, cậu chắc bẩm Quillen đã ngủ. Đang đứng dậy tiến lại kệ sách thì Yorn chợt khựng lại, khi vừa nghe thấy tiếng rên rỉ phát ra từ Quillen . Cậu tò mò bước gần đến giường, khẽ lật tấm mèn che ra. Quillen đang thở từng hơi nặng nhọc, gương mặt ướt đẫm mồ hơi, răng cắn chặt lại với nhau, đôi mày khẽ nhíu. Có vẻ như anh đang chịu đựng điều gì đó rất đau đớn. Yorn lo lắng ngồi xuống bên cạnh, nhẹ nhàng dùng khăn lau đi mồ hôi trên gương mặt anh. " Gặp ác mộng ư? Sao lại biểu cảm như thế này chứ? ". Nhưng tại sao đã ở gần ta như thế này , lại vẫn gặp ác mộng ? Vậy ra vần thâm trên mắt thật sự là không ngủ được vì mình sao...? Khẽ lay Quillen dậy, cậu lại nhẹ giọng tiếp:. Quillen...dậy đi...này...! Trong cơn mộng mị của Quillen, quả thật anh đang nhìn thấy lại những kí ức vô cùng đau lòng... ' Quillen!!! Tại sao ngươi lại lừa ta...! 'Hình bóng Yorn hiện rõ trước mắt anh , trái ngược với hiện tại, giờ đây trông cậu vô cùng yếu nhược, cả người đều đậm màu máu. Quillen trông tiềm thức cố gắng đáp lại cậu, nhưng không được. Bỗng hình bóng mơ hồ của Yorn ngẩng mặt cất tiếng vang đầy bi thương :' Ta không bao giờ tha thứ cho ngươi, lại càng không thể tha thứ cho bản thân.... Nếu có kiếp sau ta quyết phải giết được ngươi...Quillen!!! 'Sau câu nói ấy, bóng hình Yorn lập tức bị nhiều bóng đen lao đến xé toạc từng mảnh. Anh muốn lao đến giữ lấy cậu, cố gắng thốt ra những lời nói thổn thức. ' Không, Yorn! Ta xin lỗi...đừng...!! Một lời nói khác chợt vang lên bên tai, lúc này thì Quillen mới choàng tỉnh dậy. Anh ngồi bật dậy, tay nắm chặt thành đấm cố ngăn cơn run rẩy đang dấy lên trong lòng. Ánh mắt đầy bàng hoàng sợ hãi khi vừa nhìn thấy hình ảnh vừa rồi, hiện vẫn chưa định hình lại được. Yorn từ từ nghiêng đầu nhìn vào anh, khẽ cất tiếng :. Ngươi...ổn chứ? Quillen đột ngột quay đầu sang nhìn thẳng vào cậu, hơi thở vẫn đang hắt ra từng hơi nặng nhọc. Ánh mắt anh đang từ sợ hãi dần chuyển sang buồn rầu, bi thảm. Anh chòm lại gần cậu , vòng tay ôm gọn cậu vào lòng, muốn trấn an rằng cậu vẫn đang ở đây, vẫn đang hiện rõ trước mắt của anh. Yorn không kháng cự, thuận theo lực kéo của anh mà tựa vào lòng ngực ấy. Ngay chính bản thân cậu cũng khá bất ngờ khi chạm vào ánh mắt của anh vừa rồi . Cũng đã được một lúc , Yorn lúc này mới nhẹ nhàng đẩy anh ra. Cậu nhìn thẳng vào anh, ngỏ lời hỏi han :. Ổn hơn chưa? Ngươi bị làm sao vậy? Gặp cái gì khủng khiếp lắm à? Quillen đưa tay lên, xoa lấy giữa ấn đường ( giữa trán) , anh đáp :. Không có gì, ta nhìn thấy những trận chiến trước đây, chứng kiến nhiều người dần ngã xuống làm ta có chút đau lòng... Nghe những lời này của anh, không hiểu sao lòng cậu có chút nhẹ nhỏm. Yorn vỗ vỗ nhẹ vào tay anh, lại nói tiếp :. Giờ không sao rồi, chúng ta không phải đã ngăn chặn việc đó rồi sao? Đừng nghĩ về nó nữa. Lúc nảy, thấy ngươi phản ứng như vậy làm ta hãi quá. Chỉ trông phút chốc, Quillen đã lấy lại vẻ tươi tỉnh, cười đùa . Anh ôm lấy cánh tay Yorn, khẽ cười nói :. Phải, do lão già ta hàng ngày đều đặt nặng chuyện này, khiến ta không yên mãi thôi... . Ừm...khổ ngươi rồi! Nhìn Quillen cứ dụi mặt vào vai mình, Yorn có chút buồn cười vì trông anh hiện giống với một chú mèo "nhỏ" đang muốn được chủ nhân vuốt ve vậy. Bỗng Yorn lại lên tiếng :. Ngươi rửa mặt cho tỉnh táo cả đi, ở lại đây dùng bữa trưa với ta rồi hẳng về! Quillen nghe vậy thì vui lắm, ngước mặt nhìn Yorn với một đôi mắt long lanh, anh lại chòm dậy, ôm lấy cổ cậu rồi còn hôn vào má một cái rõ to. . Yorn~ ta yêu ngươi chết đi được a...! . Trời ơi, đủ rồi, bỏ ta raaa!
End chap 19 🐧🐧
Ngươi còn có muội muội...ta thì chẳng có ai cả... Nghe những lời này xong, Yorn lại mềm lòng . Thật ra bản thân cậu cũng muốn được ở bên anh thật lâu nhưng với tình trạng hiện giờ là không được, tạm thời cứ dỗ dành người thương trước đã. Yorn cũng vòng tay ra sau, vỗ về lên bờ vai của anh . Ấy vậy mà, đối phương được đà lại muốn làm tới. Tay phải của Quillen dần dần di chuyển xuống dưới thắt lưng buộc ngang eo của cậu , cầm được điểm nới anh từ từ kéo nó ra. " Không...! "Ngay khi cảm nhận được, Yorn hoảng hồn tách khỏi người anh, còn đẩy mạnh anh sang một bên xuống giường. Cậu đứng dậy, chỉnh lại y phục , bằng một giọng nói dứt khoát , cậu quả quyết :. Gặp cũng đã gặp rồi, giờ ngươi hãy về đi. Bị phát hiện lại không hay! Quillen xoa lấy cánh tay vừa va mạnh xuống giường, anh quay lại với một gương mặt đầy khó chịu, đôi môi khẽ mím nhẹ, anh nói: . Không! Ta không về, ta muốn ở lại đây!!! . Chậc...không được, lỡ may bị nhìn thấy lại không hay, khi nào ta-Yorn tặc lưỡi nói chưa hết câu thì đã bị Quillen cướp lời :. Không muốn! Không muốn! Ta muốn ở lại đây với ngươi a!!! Vừa thốt ra những lời nhõng nhẽo nữa vời ấy , anh vừa lùi sát vào trong giường của Yorn hơn. Thậm chí là lấy mền trùm kín cả người. Yorn cau mày đầy bất lực , cậu khẽ lắc đầu :" Giống Alice thế không biết! ". Sao tự dưng ngươi lại ngang ngược như vậy chứ... . Ngươi là muốn đuổi ta! Ta buồn lắm...ta không muốn đi đâu hết!!! . Thôi được, vậy ngươi cứ ở yên đó ! Thở hắt ra một hơi dài, Yorn lại gần phía giường, gỡ dây, kéo chiếc màn mỏng che đi chiếc em bé to xát đang nằm bên trong . Quillen hé mắt nhìn hành động của Yorn mà cười thầm. Trời đang chuyển dần về trưa, Yorn vẫn đang cố gắng hoàn thiện những quyển tấu chương trên bàn. Cũng đã trôi qua gần hai canh giờ, thấy phía giường không có động, cậu chắc bẩm Quillen đã ngủ. Đang đứng dậy tiến lại kệ sách thì Yorn chợt khựng lại, khi vừa nghe thấy tiếng rên rỉ phát ra từ Quillen . Cậu tò mò bước gần đến giường, khẽ lật tấm mèn che ra. Quillen đang thở từng hơi nặng nhọc, gương mặt ướt đẫm mồ hơi, răng cắn chặt lại với nhau, đôi mày khẽ nhíu. Có vẻ như anh đang chịu đựng điều gì đó rất đau đớn. Yorn lo lắng ngồi xuống bên cạnh, nhẹ nhàng dùng khăn lau đi mồ hôi trên gương mặt anh. " Gặp ác mộng ư? Sao lại biểu cảm như thế này chứ? ". Nhưng tại sao đã ở gần ta như thế này , lại vẫn gặp ác mộng ? Vậy ra vần thâm trên mắt thật sự là không ngủ được vì mình sao...? Khẽ lay Quillen dậy, cậu lại nhẹ giọng tiếp:. Quillen...dậy đi...này...! Trong cơn mộng mị của Quillen, quả thật anh đang nhìn thấy lại những kí ức vô cùng đau lòng... ' Quillen!!! Tại sao ngươi lại lừa ta...! 'Hình bóng Yorn hiện rõ trước mắt anh , trái ngược với hiện tại, giờ đây trông cậu vô cùng yếu nhược, cả người đều đậm màu máu. Quillen trông tiềm thức cố gắng đáp lại cậu, nhưng không được. Bỗng hình bóng mơ hồ của Yorn ngẩng mặt cất tiếng vang đầy bi thương :' Ta không bao giờ tha thứ cho ngươi, lại càng không thể tha thứ cho bản thân.... Nếu có kiếp sau ta quyết phải giết được ngươi...Quillen!!! 'Sau câu nói ấy, bóng hình Yorn lập tức bị nhiều bóng đen lao đến xé toạc từng mảnh. Anh muốn lao đến giữ lấy cậu, cố gắng thốt ra những lời nói thổn thức. ' Không, Yorn! Ta xin lỗi...đừng...!! Một lời nói khác chợt vang lên bên tai, lúc này thì Quillen mới choàng tỉnh dậy. Anh ngồi bật dậy, tay nắm chặt thành đấm cố ngăn cơn run rẩy đang dấy lên trong lòng. Ánh mắt đầy bàng hoàng sợ hãi khi vừa nhìn thấy hình ảnh vừa rồi, hiện vẫn chưa định hình lại được. Yorn từ từ nghiêng đầu nhìn vào anh, khẽ cất tiếng :. Ngươi...ổn chứ? Quillen đột ngột quay đầu sang nhìn thẳng vào cậu, hơi thở vẫn đang hắt ra từng hơi nặng nhọc. Ánh mắt anh đang từ sợ hãi dần chuyển sang buồn rầu, bi thảm. Anh chòm lại gần cậu , vòng tay ôm gọn cậu vào lòng, muốn trấn an rằng cậu vẫn đang ở đây, vẫn đang hiện rõ trước mắt của anh. Yorn không kháng cự, thuận theo lực kéo của anh mà tựa vào lòng ngực ấy. Ngay chính bản thân cậu cũng khá bất ngờ khi chạm vào ánh mắt của anh vừa rồi . Cũng đã được một lúc , Yorn lúc này mới nhẹ nhàng đẩy anh ra. Cậu nhìn thẳng vào anh, ngỏ lời hỏi han :. Ổn hơn chưa? Ngươi bị làm sao vậy? Gặp cái gì khủng khiếp lắm à? Quillen đưa tay lên, xoa lấy giữa ấn đường ( giữa trán) , anh đáp :. Không có gì, ta nhìn thấy những trận chiến trước đây, chứng kiến nhiều người dần ngã xuống làm ta có chút đau lòng... Nghe những lời này của anh, không hiểu sao lòng cậu có chút nhẹ nhỏm. Yorn vỗ vỗ nhẹ vào tay anh, lại nói tiếp :. Giờ không sao rồi, chúng ta không phải đã ngăn chặn việc đó rồi sao? Đừng nghĩ về nó nữa. Lúc nảy, thấy ngươi phản ứng như vậy làm ta hãi quá. Chỉ trông phút chốc, Quillen đã lấy lại vẻ tươi tỉnh, cười đùa . Anh ôm lấy cánh tay Yorn, khẽ cười nói :. Phải, do lão già ta hàng ngày đều đặt nặng chuyện này, khiến ta không yên mãi thôi... . Ừm...khổ ngươi rồi! Nhìn Quillen cứ dụi mặt vào vai mình, Yorn có chút buồn cười vì trông anh hiện giống với một chú mèo "nhỏ" đang muốn được chủ nhân vuốt ve vậy. Bỗng Yorn lại lên tiếng :. Ngươi rửa mặt cho tỉnh táo cả đi, ở lại đây dùng bữa trưa với ta rồi hẳng về! Quillen nghe vậy thì vui lắm, ngước mặt nhìn Yorn với một đôi mắt long lanh, anh lại chòm dậy, ôm lấy cổ cậu rồi còn hôn vào má một cái rõ to. . Yorn~ ta yêu ngươi chết đi được a...! . Trời ơi, đủ rồi, bỏ ta raaa!
End chap 19 🐧🐧
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me