108: Ai chảnh hơn ai
Cấp cứu"Chú bị sao nhập viện vậy?" - Quang Anh hỏi."Chú... mệt...""Đây con, chú làm hết xét nghiệm ở bệnh viện tư rồi." - Một người phụ nữ chen ngang nói."Cô biết chú có bệnh nền gì không?""Không biết nữa con tại trước giờ chú điều trị bệnh ở Singapore. Đến bữa nay mới về Việt Nam mấy ngày, có đi khám ở bệnh viện tư do có quen ông bác sĩ. Mà nay bác sĩ đi công tác nước ngoài rồi nên mới qua đây khám. Có quen bác sĩ bên bệnh viện Quân Y nhưng đi xa quá mà giờ chú than mệt quá.""Rồi bây giờ em cho chú thở oxy nha, nhưng cái xét nghiệm này của bệnh viện khác bệnh viện em không sử dụng được nên phải làm lại tất cả xét nghiệm.""Thôi không làm nữa đâu... tốn tiền lắm. Lấy mấy xét nghiệm này đi, mới làm mà.""Xét nghiệm chỗ nào qua chỗ đó chữa." - Quang Anh không nói thế, nghĩ thôi."Đây là quy định của bệnh viện nếu cô muốn chú tiếp tục điều trị ở bệnh viện nhé.""Thôi được rồi..."Quang Anh chạy vào phòng hành chính."Trời ơi là trời, có tiền chữa bên Sing có tiền chữa bệnh viện tư có người quen bên bệnh viện khác mà giờ tiếc tiền cho bệnh viện mình." - Quang Anh tính nóng như kem."Ca đó hết tiền bên Sing mới qua đây chữa đó. Thông cảm cho người ta đi." - Dương nói."Rồi qua bệnh viện tư nó lùa cho làm một mớ xét nghiệm tào lao trả tiền đã luôn... làm cả điện di." - Đăng bổ sung."Vậy mà giọng còn chảnh thấy ghét ghê.""Bị gì?" - Hiếu hỏi Quang Anh."Suy hô hấp cấp - Theo dõi viêm phổi - Theo dõi suy tim cấp - Tràn dịch đa màng - Suy gan - Suy thận...""Cho nhập Nội luôn đi.".
.
."Bác sĩ ơi nãy giờ đưa ba tui đi chụp CT chưa?" - Một chị gái tới hỏi."Phòng CT đang đông lắm, tụi em gửi giấy đi rồi khi nào bên đó gọi xuống mới đi chụp được nha chị." - Đăng trả lời.Đăng quay ra nói với mọi người."À nhắc CT thì nhớ. Ngoại tiêu hóa mới bị người nhà bệnh nhân xé háng.""Why?" - Quang Anh hỏi."Cho bệnh nhân đi chụp CT 2 lần.""Ca nào?" - lần này là Đăng Dương hỏi."Lâu rồi... cả tháng trước... bị thủng dạ dày, nhưng giờ người nhà giãy đành đạch hỏi sao lôi bệnh nhân đi chụp CT 2 lần. 1 lần dưới cấp cứu, 1 lần trên ngoại tiêu hóa. Anh Quân bị dí đi giải trình." - Đăng kể."Vậy là đúng hay sai?""Đi mà hỏi anh Quân á, lúc chụp là giải thích hết rồi giờ hỏi, không biết ảnh nhớ không.".
.
.
.
.
.Căn tin bệnh viện..."Mừng Kiều trở lại công việc nha..." - Hoàng Hùng hớn hở."Mừng quần què huhu đang ở nhà chill chill tập yoga chăm em bé đáng yêu tự dưng bị bắt vô đây tập tạ đẩy xe lăn đẩy giường chăm sóc mấy người lớn 60 kg máu me chết chóc, thật kinh khủng... Chồng ơi nhanh giàu đi cho em nghỉ làm ở nhà đếm tiền..." - Kiều than với Dương."Giờ chuyển chuyên khoa còn kịp không ta... biết vậy hồi đó theo Lê Trung Thành đi ngành thẩm mỹ mới mau giàu hic." - Đăng Dương thở dài."Xưa thì còn làm trái ngành được, bác sĩ tai mũi họng đi nâng mũi vài ca. Giờ bộ y tế siết ròi hong cho làm đâu, làm bậy bạ thành thẩm mỹ viện Cát Tường mày đi tù con mày gọi thằng khác là cha." - Hải Đăng cảnh báo."Yeah sắp được đổi chồng." - Kiều hào hứng."Ủa bà có lốp dự phòng rồi hả Kiều?" - Hùng khó hiểu."Kiều à... em thay đổi rồi..." - Dương sắp khóc tới nơi."Lương anh không đủ nuôi con nên em phải đi làm lại.""Nuôi 1 đứa trẻ tốn vậy hả? 5 triệu đủ không?" - Đăng thắc mắc."Bao nhiêu cũng đủ hết á. Giàu xài kiểu giàu, nghèo xài kiểu nghèo. Giờ tã bỉm có loại rẻ và loại đắt, loại đắt chống hăm, mua loại rẻ con hăm thì cho nó chịu đau khóc tí là được. Hơi ồn thôi. Sữa công thức cũng có sữa this sữa that, nhưng có là sữa cỏ giá cũng cao... chỉ có sữa mẹ là rẻ. Nhưng là rẻ khi mẹ đứa nhỏ nhịn đói mà vẫn có sữa. Còn không là phải mua thêm đồ bổ cho bà đẻ có sữa. Máy hút sữa cũng không rẻ, không đủ tiền mua thì chịu khó thức khuya trông con. Mẹ không có sữa mà ba không có tiền thì con uống nước gạo mà sống cũng được. Quần áo đồ dùng sơ sinh cũng đa dạng, giá nào cũng có. Dù sao cũng còn nhỏ tụi nó không biết so bì đâu. Xui xui bệnh xuống đi khám nằm viện có bảo hiểm cũng rẻ mỗi tôi hơi chen chúc, khoa nhi lúc nào cũng quá tải." - Hùng phân tích"Ủa Hùng... sao em rành vậy? Em có con rồi hả?" - Đăng khó hiểu hỏi."Em nghiên cứu thị trường để tư vấn cho bà bầu.""Đẻ rồi cũng không thoát được ông." - Dương tặc lưỡi."Nói chung là sống được. Thấy mấy đứa nhỏ trong mái ấm hoa hồng cho ăn bữa đực bữa cái ăn cơm không, vẫn sống đó thôi, chọn lọc tự nhiên cả đấy." - Hùng bực mình."Đóng đủ tiền bảo hiểm xã hội thì được trợ cấp cho 6 tháng lương. Tới khi 6 tháng đi làm lại rồi tốn thêm tiền gửi trẻ, trẻ càng nhỏ tiền càng cao. 5 triệu đủ cho con đi nhà trẻ 1 tháng. Cho ăn sáng ăn trưa tối nhịn khỏi ăn vặt là đủ. Quần áo lấy đồ cha đồ mẹ bận khỏi bận đồ mới." - Pháp Kiều vừa nói vừa liếc sang Đăng Dương."Em nhìn anh làm gì... anh mua đồ mới cho con rồi...""Anh mua đồ rộng như cái mền cho nó.""Mấy đứa nhỏ lớn nhanh lắm em. Con nít may ra bà già may vô.""Sao anh không lấy đồ cũ của anh Hiếu mặc đi mua mới làm gì?""Em van xin anh chị, anh chị tính xé gà trộn gỏi nhau ở bệnh viện luôn hay gì." - Hùng mệt mỏi. - "Đăng à... chuyện con cái mình từ từ đi... em còn trẻ còn muốn đi chơi.""Ờ anh cũng muốn chơi em...""Vậy mình đi chơi nhau đi kệ mẹ hai vợ chồng cãi nhau."Quang Anh và Đức Duy hóng hớt từ xa."Anh định nuôi con mình kiểu gì?""Em hỏi như thể em lỡ dính bầu rồi vậy?""Em thấy mọi người than nhân viên y tế nghèo chứ em thấy đẻ vẫn đều mà...""Ủa em... gói ghém là nghề của bác sĩ đó em không biết à?""Là sao...""À em chưa được đi ICU... để hôm nào rảnh anh cho em vô đó một hôm rồi em biết. Sắp tới anh vào đó du học.""Là sao nữa... không hiểu gì hết.""Rồi em sẽ hiểu." - Quang Anh nở nụ cười thần bí.
.
."Bác sĩ ơi nãy giờ đưa ba tui đi chụp CT chưa?" - Một chị gái tới hỏi."Phòng CT đang đông lắm, tụi em gửi giấy đi rồi khi nào bên đó gọi xuống mới đi chụp được nha chị." - Đăng trả lời.Đăng quay ra nói với mọi người."À nhắc CT thì nhớ. Ngoại tiêu hóa mới bị người nhà bệnh nhân xé háng.""Why?" - Quang Anh hỏi."Cho bệnh nhân đi chụp CT 2 lần.""Ca nào?" - lần này là Đăng Dương hỏi."Lâu rồi... cả tháng trước... bị thủng dạ dày, nhưng giờ người nhà giãy đành đạch hỏi sao lôi bệnh nhân đi chụp CT 2 lần. 1 lần dưới cấp cứu, 1 lần trên ngoại tiêu hóa. Anh Quân bị dí đi giải trình." - Đăng kể."Vậy là đúng hay sai?""Đi mà hỏi anh Quân á, lúc chụp là giải thích hết rồi giờ hỏi, không biết ảnh nhớ không.".
.
.
.
.
.Căn tin bệnh viện..."Mừng Kiều trở lại công việc nha..." - Hoàng Hùng hớn hở."Mừng quần què huhu đang ở nhà chill chill tập yoga chăm em bé đáng yêu tự dưng bị bắt vô đây tập tạ đẩy xe lăn đẩy giường chăm sóc mấy người lớn 60 kg máu me chết chóc, thật kinh khủng... Chồng ơi nhanh giàu đi cho em nghỉ làm ở nhà đếm tiền..." - Kiều than với Dương."Giờ chuyển chuyên khoa còn kịp không ta... biết vậy hồi đó theo Lê Trung Thành đi ngành thẩm mỹ mới mau giàu hic." - Đăng Dương thở dài."Xưa thì còn làm trái ngành được, bác sĩ tai mũi họng đi nâng mũi vài ca. Giờ bộ y tế siết ròi hong cho làm đâu, làm bậy bạ thành thẩm mỹ viện Cát Tường mày đi tù con mày gọi thằng khác là cha." - Hải Đăng cảnh báo."Yeah sắp được đổi chồng." - Kiều hào hứng."Ủa bà có lốp dự phòng rồi hả Kiều?" - Hùng khó hiểu."Kiều à... em thay đổi rồi..." - Dương sắp khóc tới nơi."Lương anh không đủ nuôi con nên em phải đi làm lại.""Nuôi 1 đứa trẻ tốn vậy hả? 5 triệu đủ không?" - Đăng thắc mắc."Bao nhiêu cũng đủ hết á. Giàu xài kiểu giàu, nghèo xài kiểu nghèo. Giờ tã bỉm có loại rẻ và loại đắt, loại đắt chống hăm, mua loại rẻ con hăm thì cho nó chịu đau khóc tí là được. Hơi ồn thôi. Sữa công thức cũng có sữa this sữa that, nhưng có là sữa cỏ giá cũng cao... chỉ có sữa mẹ là rẻ. Nhưng là rẻ khi mẹ đứa nhỏ nhịn đói mà vẫn có sữa. Còn không là phải mua thêm đồ bổ cho bà đẻ có sữa. Máy hút sữa cũng không rẻ, không đủ tiền mua thì chịu khó thức khuya trông con. Mẹ không có sữa mà ba không có tiền thì con uống nước gạo mà sống cũng được. Quần áo đồ dùng sơ sinh cũng đa dạng, giá nào cũng có. Dù sao cũng còn nhỏ tụi nó không biết so bì đâu. Xui xui bệnh xuống đi khám nằm viện có bảo hiểm cũng rẻ mỗi tôi hơi chen chúc, khoa nhi lúc nào cũng quá tải." - Hùng phân tích"Ủa Hùng... sao em rành vậy? Em có con rồi hả?" - Đăng khó hiểu hỏi."Em nghiên cứu thị trường để tư vấn cho bà bầu.""Đẻ rồi cũng không thoát được ông." - Dương tặc lưỡi."Nói chung là sống được. Thấy mấy đứa nhỏ trong mái ấm hoa hồng cho ăn bữa đực bữa cái ăn cơm không, vẫn sống đó thôi, chọn lọc tự nhiên cả đấy." - Hùng bực mình."Đóng đủ tiền bảo hiểm xã hội thì được trợ cấp cho 6 tháng lương. Tới khi 6 tháng đi làm lại rồi tốn thêm tiền gửi trẻ, trẻ càng nhỏ tiền càng cao. 5 triệu đủ cho con đi nhà trẻ 1 tháng. Cho ăn sáng ăn trưa tối nhịn khỏi ăn vặt là đủ. Quần áo lấy đồ cha đồ mẹ bận khỏi bận đồ mới." - Pháp Kiều vừa nói vừa liếc sang Đăng Dương."Em nhìn anh làm gì... anh mua đồ mới cho con rồi...""Anh mua đồ rộng như cái mền cho nó.""Mấy đứa nhỏ lớn nhanh lắm em. Con nít may ra bà già may vô.""Sao anh không lấy đồ cũ của anh Hiếu mặc đi mua mới làm gì?""Em van xin anh chị, anh chị tính xé gà trộn gỏi nhau ở bệnh viện luôn hay gì." - Hùng mệt mỏi. - "Đăng à... chuyện con cái mình từ từ đi... em còn trẻ còn muốn đi chơi.""Ờ anh cũng muốn chơi em...""Vậy mình đi chơi nhau đi kệ mẹ hai vợ chồng cãi nhau."Quang Anh và Đức Duy hóng hớt từ xa."Anh định nuôi con mình kiểu gì?""Em hỏi như thể em lỡ dính bầu rồi vậy?""Em thấy mọi người than nhân viên y tế nghèo chứ em thấy đẻ vẫn đều mà...""Ủa em... gói ghém là nghề của bác sĩ đó em không biết à?""Là sao...""À em chưa được đi ICU... để hôm nào rảnh anh cho em vô đó một hôm rồi em biết. Sắp tới anh vào đó du học.""Là sao nữa... không hiểu gì hết.""Rồi em sẽ hiểu." - Quang Anh nở nụ cười thần bí.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me