Atsh Xin Chao Bac Si
Cấp cứu."Ca nào gọi nội thần kinh vậy?" - Bác sĩ Phạm Anh Duy hỏi."Ca tai biến giờ thứ nhất nằm kia kìa anh." - Minh Hiếu chỉ."Giờ anh thấy sao rồi?""Tui muốn đi vệ sinh á bác sĩ.""Anh tự đi được không?""Được.""Gọi người nhà ca này vô đưa bệnh nhân đi vệ sinh đi em." - Anh Duy nhờ Quang Anh.15 phút sau."Chị là gì của bệnh nhân?""Vợ.""Rồi bây giờ bệnh của anh là nhồi máu não tức là có một cục máu đông làm tắc nghẽn mạch máu nuôi não nên yếu tay chân. Bây giờ có một loại thuốc làm tan cục máu đông đó. Tiêu chuẩn để xài thuốc là trong vòng 4 tiếng rưỡi kể từ lúc có triệu chứng. Anh là 2 tiếng nên có thể xài. Tuy nhiên bất kì loại thuốc nào cũng có tác dụng phụ. Nguy cơ của thuốc tan cục máu đông là gây xuất huyết, có thể là xuất huyết ở mạch máu não hoặc bất kì mạch máu nào trong cơ thể. Bây giờ cái CT sọ não của anh là không có xuất huyết nhưng không đảm bảo được khi dùng thuốc này vào anh có bị xuất huyết không. Chính vì vậy cần cân nhắc giữa lợi và hại trước khi sử dụng thuốc này. Thì bác sĩ thấy triệu chứng của anh hiện chưa cần phải sử dụng thuốc. Anh còn tự đi lại được nên cho anh nhập viện khoa nội thần kinh theo dõi sát tình trạng diễn biến của bệnh. Nếu cần thì dùng thuốc hoặc có những điều trị can thiệp phù hợp kịp thời hơn.""Tiêu sợi huyết đắt không anh?" - Đức Duy hỏi anh bác sĩ.Anh bác sĩ nhìn bảng tên sinh viên."15 triệu 1 liều. Em... cũng tên Duy à? Em là Duy nhỏ anh là Duy lớn.".
.
.
.
.
."Kiều ơi đi ăn chực hong em?" - Dương hỏi."Đi anh, đỡ tiền cơm.""Ăn gì vậy anh?" - Duy hỏi Quang Anh."Em đi không? Vô hội trường bệnh viện ngồi nghe 2 tiếng ra có phát quà đem về, tùy hãng mà cho cơm trưa ăn ủa nay Astra hay Sanofi tài trợ vậy anh Dương?""Abbott.""Này hên xui, có khi cho sữa về uống thôi.".
.
.
.
.
."Lại lão phật gia 90 tuổi" - Quang Anh lo lắng đi tìm. "Ông ơi ông bị sao vào viện vậy?""Trạm y tế tổ chức khám sức khỏe, ông đi khám ở đó người ta kêu ông huyết áp thấp nên chuyển qua đây.""Gọi người nhà vô đi Duy. Nãy ai đưa ông vô đây?""Ông đạp xe lên đây.""Dạ?""À không, ông đạp xe đạp lên trạm y tế, rồi gọi con gái chở qua bệnh viện. Chắc đạp xe nên hơi mệt thôi.""Tiền căn ông có đặt bắt cầu mạch vành, Duy đo huyết áp 2 bên tay ông luôn đi em."15 phút sau."Bình thường anh ơi.""Nửa tiếng nữa đo lại, tuổi bệnh nhân bằng 3 bác sĩ cộng lại mà còn chạy xe đạp hay quá."1 tiếng sau."Xét nghiệm cũng bình thường, ông cũng đỡ mệt rồi, thôi con cho ông xuất viện về nha. Nay ông mới có chuyến du lịch từ trạm y tế phường lên bệnh viện.".
.
.
.
.
.1 bệnh nhân nam khoảng 50 tuổi vào cấp cứu.Quang Anh đi khám, Đức Duy đi theo."Chú bị sao vào đây vậy""Cái chân của chú nó như vầy..." - Bệnh nhân mở băng gạc ra.*Ọ...e...* - Duy mắc ói nhưng cố nhịn lại. "Rồi giờ con cho chú làm xét nghiệm xem xương với mạch máu có bị tổ thương gì không rồi gọi bác sĩ chuyên môn xuống khám chân cho chú nha..."Quang Anh ra phòng hành chính."Gọi chấn thương chỉnh hình xuống... ủa quên có bác sĩ đây. Anh Hiếu ra xem ca này đi... coi chừng ói như thằng nhóc này đó." - nói xong nhìn Duy."Em không có sợ máu me xương xẩu... nhưng cái mùi ghê quá huhu.""Tụi bây yếu nghề quá có vậy mà chịu không được."Minh Hiếu nói xong ra ngoài.10 phút sau. Hiếu chạy lại vào."Má ơi vết thương ăn vô tới gân gót hoại tử luôn rồi, nhiễm trùng chảy dịch thúi quắc...""Xquang xương với siêu âm mạch máu bình thường á anh..." - Quang Anh nói."Ừ ổng không bị tiểu đường. Nhưng vô gân gót rồi, giờ làm bộ xét nghiệm tiền phẫu đi rồi cố cắt lọc cho ổng coi có tự lành được nữa không. Có ai hỏi bệnh sử chưa? Vết thương cả tháng rồi.""Kiến ba khoang cắn." - Duy nói."Ủa em hỏi hồi nào vậy?" - Quang Anh thắc mắc."Mới ra hỏi thêm.""Tưởng em sợ...""Không sợ không sợ không sợ... lêu lêu lêu lêu.""Kiến ba khoang cắn hèn chi mãi không lành, để loét ra mà không đi bệnh viện là nó ăn sâu vô nhiễm trùng cái chắc, chất độc không luôn đó." - Hiếu thở dài."Vậy mà nó né mạch máu ra. Cũng được."Lúc này Hải Đăng bước vào."Cả nhà nghe tin gì chưa?""Chưa..." - Tất cả đồng thanh."Tin nóng hổi, văn phòng của bên Kiểm Soát Nhiễm Khuẩn bị lấy làm phòng cho bệnh nhân hóa trị xạ trị nằm rồi, giờ bên đó không biết đi đâu ngồi.""Ra hồ rửa chân ngồi." - Quang Anh nói."Bệnh viện quá tải rồi." - Đăng Dương phán một câu."Chưa quá tải đâu mày, bao giờ thấy cái hồ rửa chân bị đập ra làm phòng bệnh mới quá tải." - Hiếu nói lại."Trời ơi là trời, mấy liền anh liền chị Kiểm soát nhiễm khuẩn giờ vô gia cư nên tản ra khắp bệnh viện, dí ICU, dí cấp cứu, dí phòng mổ, dí phòng sanh, dí phòng xét nghiệm, dí phòng bệnh nặng, dí phòng thủ thuật... Sao tôi sống nổi đây trời." - Thành An than trời gọi đất..
.
.
.
.
.Một bệnh nhân sốt 6 ngày kèm đau bụng 1 ngày."Em nghĩ ca đó bị gì?" - Quang Anh hỏi Duy."Viêm ruột thừa.""Anh nghĩ sốt xuất huyết, tiểu cầu giảm rồi nè. Sốt xuất huyết có dấu hiệu cảnh báo là đau bụng. Anh Đăng ơi, ca này cho chụp CT bụng không, sốt ngày 6 đau bụng ngày 1?""Chụp đi mày, sao biết ổng không có viêm ruột thừa đi kèm, chụp để bảo vệ bác sĩ, lỡ ra vừa NS1 dương vừa viêm ruột thừa, tiểu cầu ổng như vậy truyền tiểu cầu không lên bà cố nội tao cũng không dám đưa đi mổ, cho lên điều trị nội viêm ruột thừa.""Oke oke."
.
.
.
.
."Kiều ơi đi ăn chực hong em?" - Dương hỏi."Đi anh, đỡ tiền cơm.""Ăn gì vậy anh?" - Duy hỏi Quang Anh."Em đi không? Vô hội trường bệnh viện ngồi nghe 2 tiếng ra có phát quà đem về, tùy hãng mà cho cơm trưa ăn ủa nay Astra hay Sanofi tài trợ vậy anh Dương?""Abbott.""Này hên xui, có khi cho sữa về uống thôi.".
.
.
.
.
."Lại lão phật gia 90 tuổi" - Quang Anh lo lắng đi tìm. "Ông ơi ông bị sao vào viện vậy?""Trạm y tế tổ chức khám sức khỏe, ông đi khám ở đó người ta kêu ông huyết áp thấp nên chuyển qua đây.""Gọi người nhà vô đi Duy. Nãy ai đưa ông vô đây?""Ông đạp xe lên đây.""Dạ?""À không, ông đạp xe đạp lên trạm y tế, rồi gọi con gái chở qua bệnh viện. Chắc đạp xe nên hơi mệt thôi.""Tiền căn ông có đặt bắt cầu mạch vành, Duy đo huyết áp 2 bên tay ông luôn đi em."15 phút sau."Bình thường anh ơi.""Nửa tiếng nữa đo lại, tuổi bệnh nhân bằng 3 bác sĩ cộng lại mà còn chạy xe đạp hay quá."1 tiếng sau."Xét nghiệm cũng bình thường, ông cũng đỡ mệt rồi, thôi con cho ông xuất viện về nha. Nay ông mới có chuyến du lịch từ trạm y tế phường lên bệnh viện.".
.
.
.
.
.1 bệnh nhân nam khoảng 50 tuổi vào cấp cứu.Quang Anh đi khám, Đức Duy đi theo."Chú bị sao vào đây vậy""Cái chân của chú nó như vầy..." - Bệnh nhân mở băng gạc ra.*Ọ...e...* - Duy mắc ói nhưng cố nhịn lại. "Rồi giờ con cho chú làm xét nghiệm xem xương với mạch máu có bị tổ thương gì không rồi gọi bác sĩ chuyên môn xuống khám chân cho chú nha..."Quang Anh ra phòng hành chính."Gọi chấn thương chỉnh hình xuống... ủa quên có bác sĩ đây. Anh Hiếu ra xem ca này đi... coi chừng ói như thằng nhóc này đó." - nói xong nhìn Duy."Em không có sợ máu me xương xẩu... nhưng cái mùi ghê quá huhu.""Tụi bây yếu nghề quá có vậy mà chịu không được."Minh Hiếu nói xong ra ngoài.10 phút sau. Hiếu chạy lại vào."Má ơi vết thương ăn vô tới gân gót hoại tử luôn rồi, nhiễm trùng chảy dịch thúi quắc...""Xquang xương với siêu âm mạch máu bình thường á anh..." - Quang Anh nói."Ừ ổng không bị tiểu đường. Nhưng vô gân gót rồi, giờ làm bộ xét nghiệm tiền phẫu đi rồi cố cắt lọc cho ổng coi có tự lành được nữa không. Có ai hỏi bệnh sử chưa? Vết thương cả tháng rồi.""Kiến ba khoang cắn." - Duy nói."Ủa em hỏi hồi nào vậy?" - Quang Anh thắc mắc."Mới ra hỏi thêm.""Tưởng em sợ...""Không sợ không sợ không sợ... lêu lêu lêu lêu.""Kiến ba khoang cắn hèn chi mãi không lành, để loét ra mà không đi bệnh viện là nó ăn sâu vô nhiễm trùng cái chắc, chất độc không luôn đó." - Hiếu thở dài."Vậy mà nó né mạch máu ra. Cũng được."Lúc này Hải Đăng bước vào."Cả nhà nghe tin gì chưa?""Chưa..." - Tất cả đồng thanh."Tin nóng hổi, văn phòng của bên Kiểm Soát Nhiễm Khuẩn bị lấy làm phòng cho bệnh nhân hóa trị xạ trị nằm rồi, giờ bên đó không biết đi đâu ngồi.""Ra hồ rửa chân ngồi." - Quang Anh nói."Bệnh viện quá tải rồi." - Đăng Dương phán một câu."Chưa quá tải đâu mày, bao giờ thấy cái hồ rửa chân bị đập ra làm phòng bệnh mới quá tải." - Hiếu nói lại."Trời ơi là trời, mấy liền anh liền chị Kiểm soát nhiễm khuẩn giờ vô gia cư nên tản ra khắp bệnh viện, dí ICU, dí cấp cứu, dí phòng mổ, dí phòng sanh, dí phòng xét nghiệm, dí phòng bệnh nặng, dí phòng thủ thuật... Sao tôi sống nổi đây trời." - Thành An than trời gọi đất..
.
.
.
.
.Một bệnh nhân sốt 6 ngày kèm đau bụng 1 ngày."Em nghĩ ca đó bị gì?" - Quang Anh hỏi Duy."Viêm ruột thừa.""Anh nghĩ sốt xuất huyết, tiểu cầu giảm rồi nè. Sốt xuất huyết có dấu hiệu cảnh báo là đau bụng. Anh Đăng ơi, ca này cho chụp CT bụng không, sốt ngày 6 đau bụng ngày 1?""Chụp đi mày, sao biết ổng không có viêm ruột thừa đi kèm, chụp để bảo vệ bác sĩ, lỡ ra vừa NS1 dương vừa viêm ruột thừa, tiểu cầu ổng như vậy truyền tiểu cầu không lên bà cố nội tao cũng không dám đưa đi mổ, cho lên điều trị nội viêm ruột thừa.""Oke oke."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me