TruyenFull.Me

Ba Xa Ve Nha Nao

Đầu tháng 10, thời gian chuyển mùa rõ rệt , từng đợt gió lạnh tràn về và những cơn mưa bất chợt khiến mọi người bận rộn chuẩn bị áo ấm và những thứ cần thiết cho mình để có thể chống chọi với nó.
Hơn một tháng kể từ khi cô biết được mọi chuyện, cũng hơn một tháng chính cô đặt cược cho chính hạnh phúc đời mình. Cô và Trần Cảnh Sơn vẫn thế. Anh vẫn quan tâm cô, chiều chuộng cô hết mực, có thời gian rảnh rỗi họ lại ra ngoài ăn cơm, xem phim hay một buổi hẹn hò lãng mạn dưới ánh nến. Họ thật sự là một cặp vợ chồng hạnh phúc.
Tất cả mọi thứ sẽ hoàn hảo hơn nếu không có ngày hôm đó.
Sáng hôm ấy cũng giống như những buổi sáng khác của vợ chồng cô, Trần Cảnh Sơn sẽ chuẩn bị bữa sáng cho cả hai để dành cho cô nướng thêm một lúc trên giường.
Do tối qua bị cảm, nên hôm nay Trần Cảnh Sơn nấu một ít cháo trắng sau đó luộc thêm hai quả trứng muối và trộn một ít dưa muối cho cô.
Sau bữa sáng Trần Cảnh Sơn bảo sẽ đưa cô đến bác sĩ nhưng cô từ chối, chỉ xin anh cho nghĩ làm một hôm ở công ty. Dù lo lắng nhưng Trần Cảnh Sơn cũng miễn cưỡng đồng ý. Anh còn dặn dì Hà trông chừng cô, nếu cô khó chịu sẽ trực tiếp điện thoại cho anh. Trước khi đi làm, anh đến phòng ngủ đắp chăn lại cho cô , đặt lên trán cô một nụ hôn và dặn cô có chuyện gì phải báo cho anh biết. Nhận được cái gật đầu của cô anh mới yên tâm đến công ty.
Sau khi nghe tiếng xe rời đi của Trần Cảnh Sơn, Phạm An Nhiên ngồi dậy từ ngăn kéo ở đầu giường mang ra hai chiếc que thử thai còn mới tinh. Tiếp đó lặng lẽ vào nhà vệ sinh.
  Trong nhà vệ sinh, Phạm An Nhiên cầm trên tay hai chiếc que thử thai, gương mặt kinh ngạc xen lẫn sự vui mừng làm cô không biết làm thế nào.  Hai chiếc que thử trên tay đều hiện hai vạch, cô thật sự có thai. Đó là kết tinh tình yêu của cô và Trần Cảnh Sơn. Cô nhìn bản thân mình trong gương, gương mặt cô đầm đìa nước mắt nhưng khoé miệng lại không giấu nổi nụ cười hạnh phúc.
Lại nói, mấy hôm trước cô phát hiện mình bị trễ kinh nguyệt hơn một tuần, bình thường kinh nguyệt của cô bao giờ cũng chính xác nhiều lắm chỉ xê dịch một hai ngày mà thôi, vì vậy sau khi tan làm cô viện cớ về trước Trần Cảnh Sơn để ghé tiệm thuốc Tây mua que thử thai. Mấy ngày qua do hồi họp và lo lắng cho nên cô chần chừ không dám thử. Lại vừa hay hôm qua cô bị cảm nên xin nghĩ một hôm, cho nên hôm nay cô hạ quyết tâm thử để xem sao?
Kết quả này làm cô hạnh phúc, họ đã có một đứa con của mình, đứa bé sẽ hy vọng kết nối của cô và Trần Cảnh Sơn. Nhưng ván cược này cô không chắc mình sẽ thắng cho nên chuyện đứa trẻ để sao hãy nói vậy.
Phạm An Nhiên rửa lại gương mặt đẫm nước mắt của mình, sau đó gói kỹ hai chiếc que thử thai vào một chiếc túi đen đem chúng để sau vào đáy thùng rác trong phòng.
Sau khi trở lại giường, cô tìm chiếc điện thoại của mình, nhưng tìm mãi vẫn không tìm thấy. Vắt óc suy nghĩ nửa ngày cô mới nhớ ra là tối qua cô mang cho Trần Cảnh Sơn một ly sữa có cầm theo di dộng, có thể nó vẫn còn ở thư phòng.
Vừa nhớ ra, cô gõ nhẹ vào đầu mình một cái, sau đó đi đến thư phòng.
Mở cửa thư phòng, cô liền trong thấy chiếc di động màu trắng của mình nằm ngay trên bàn làm việc, cô đến cầm chiếc điện thoại của mình lại nhìn sang bên cạnh, chiếc máy tính xách tay Trần Cảnh Sơn thường ngày luôn mang theo bên mình giờ lại nằm chỏng chơ trên bàn, màn hình lại chưa tắt có lẽ là sáng nay anh bỏ quên nó ở nhà đây mà.
Phạm An Nhiên đưa tay với lấy con chuột định tắt máy đi, nhưng sự tò mò đã đánh gục cô trước. Cô ngồi vào chiếu ghế làm việc bên chân mình, tiếp đó lại đi chuột nhấp vào ổ đĩa lưu trữ thông tin. Bên trong có khá nhiều tệp tin về các dự án công ty, nếu cô là gián điệp thì thứ này đủ để đánh sập cả Thụy Sơn (Sơn Nhiên) chứ chẳng chơi, nhưng tiếc là cô không phải là gián điệp. Cô kéo chuột đến cuối ổ đĩa thì phát hiện có một tệp tin có chữ"Nhiên". Cô tò mò nhấp vào, nhưng tệp tin được cài bảo mật, loại bảo mật này nếu người mở tệp đánh sai quá 3 lần thì tệp tin sẽ bị hủy ngay.
Phạm An Nhiên vắt óc nghĩ sau đó đánh vào sinh nhật của anh, thanh thông báo báo cáo rằng mật khẩu không chính xác, lần thứ hai cô nhập chính sinh nhật của mình nhưng kết quả vẫn vậy. Lòng bàn tay của cô đã ướt đẫm, nếu lần này cô nhập sai, tệp tin này hẳn sẽ bị hủy, còn nếu cô nhập đúng biết đâu cô lại biết được thêm gì đó. Phạm An Nhiên cắn răng nhấp vào khung nhập mật khẩu, cô rung rung nhập ngày sinh của anh cùng ngày sinh của mình, cô nhắm mắt chờ đợi. Một lúc lâu cũng không nghe được tiếng thông báo nhập sai, cô tò mò mở mắt ra.
Bên trong là ảnh chụp lúc cô tốt nghiệp, bên dưới còn là thông tin về cô suốt những năm cô làm cô nhi ở chùa Vĩnh An.
Bên dưới còn có phần tài liệu gần giống như những thử cô nhận được từ Triệu Ngọc Mai, chuỗi tài liệu này còn có phần rõ ràng hơn, cha cô vì tiền mà sai người giết chết chính người bạn thân nhất, sau đó lại bị dư luận phanh phui vì hổ thẹn mà tự sát.
Nhà họ Phạm đã thiếu nợ nhà họ Trần không còn đơn giản là tiền bạc nữa mà nhà họ Phạm thiếu là sự tính nhiệm và tin tưởng của vợ chồng Trần Cảnh Thụy, thiếu Trần Cảnh Sơn và Trần Thu Thuỷ tình thương của bố mẹ, còn có cả một tiếng xin lỗi muộn màng. Phạm An Nhiên biết thứ mà bố cô gây ra cho nhà họ Trần không thứ gì bù đắp được, cũng như cô có làm thế nào đi chăng nữa đối với Trần Cảnh Sơn mà nói chỉ là một sự trả thù đầy sắc bén mà thôi.
Phạm An Nhiên nhìn chằm chằm màn hình máy tính không hay biết rằng cánh của phòng đã bị đẩy ra, Trần Cảnh Sơn đáng lẽ đã đi làm vừa hay lại trở về.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me