Bach Nguyet Quang Va Phan Dien Sao Lai Ket Hon Roi
Ôn Viễn chợt cảm thấy lạnh sống lưng mà hơi dựa vào người Trần Hạc, vẫn ăn kẹo dẻo và hóng hớt.Chợt cậu thấy hình như hai người kia khựng lại và bối rối nhìn nhau, dường như vừa chịu phải áp lực vô hình nào đó. Nhưng cậu không để ý lắm mà thuận tay đút kẹo dẻo cho Hạc đệ đang kiên nhẫn ngồi kế, thản nhiên vỗ vỗ đùi anh dỗ dành."Chờ lát... Coi thử họ định làm gì đi, thưởng kẹo nè."Giọng cậu thì thầm như dỗ dành đứa trẻ, nhưng thế mà anh dịu lại thật. Khoé môi cong lên nụ cười nhẹ, ăn kẹo mà bé chồng đút cho. Hai người kia cũng dần ổn định lại, giọng họ càng nhỏ hơn."Đủ rồi, Yến Vĩ. Tôi với Cố Thịnh Thiên chỉ là mối quan hệ chủ tớ, tôi không yêu Cố thiếu g-"Chợt có một cọc tiền vỗ vào má cô gái, chàng trai kia mặc đồ hiệu, gương mặt ưa nhìn nhưng từng lời nói đều là khinh miệt và chua ngoa."Cố thiếu, Cố thiếu mãi, ngứa tai chết mất.""Số tiền này đủ cho người nhà cô chữa căn bệnh ngốn hàng trăm triệu kia. Chỉ cần cô cùng tôi hợp tác... Từ bác sĩ đến chi phí, cô không cần lo~." Trần Hạc cau mày, nhìn sang Ôn Viễn vì lo cậu bị đám chuột nhắt này làm cho tủi thân hay bồn chồn nhưng trái ngược với suy nghĩ của anh, cậu vẫn nhai kẹo dẻo 'chọp chẹp' với vẻ ngon miệng mà hóng chuyện như thể drama chẳng dính đến mình.Nhìn dáng vẻ đó của thiếu niên, anh cũng cạn lời mà bế cậu ra khỏi bụi cây bằng một tay, tay còn lại vỗ mông cậu khi cậu vùng vẫy đòi ở lại xem."Đi dạo thôi, đừng quan tâm chuyện nhà hàng xóm nữa.""Chẳng phải em bảo sẽ bao kem cho anh sao? Có đem tiền không đấy?" - Miệng nói lời vu vơ nhưng tay anh vẫn vỗ vỗ cặp đào mềm mại kia. Ôn Viễn bị ghẹo tới mặt đỏ thành cà chua, tay bám chặt vai anh, chân vùng vẫy đạp như khi đạp thuyền vịt ngoài hồ sen."--*'**---*-, anh ***---*-, thả tôi x-"Lời còn chưa dứt thì Trần Hạc đã tét mông cậu, khiến mèo nhỏ vừa khè lửa giờ thì tịt luôn lửa mà để yên cho anh vác như bao gạo.Chết tiệt... Đường đường là đàn ông chân chính, thế mà phải chịu cảnh bị tét mông.Trần Hạc, anh cẩn thận tôi đấy...Cậu thầm lập kế hoạch trả đũa anh trong lòng, ngoài mặt vẫn tỏ vẻ ngoan ngoãn cho có lệ....."Mlem, mlem mlem." Đống suy nghĩ kế hoạch trả đũa của cậu tan thành mây khói. Cậu thoải mái ngồi trên ghế đá hướng về mặt hồ trong công viên, vui vẻ ăn kem ốc quế vị vani ngon miệng, vẻ mặt mãn nguyện.Tuyệt cả là vời... Ăn chùa luôn là ngon nhất.Hạc đệ à, anh em mình cứ thế thôi, hẹ hẹ hẹ.Anh thì chỉ ngồi cạnh nhìn cậu, đôi mắt nheo lại mang ý cười.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me