baek kanghyuk x yang jaewon ; quay đi quay lại
một shot
"không biết, tao mới chuyển trường mà
..."
"có chuyện gì với cậu ta hả?"
"mấy đứa ở gần phòng kí túc xá của yang jaewon kể tao rằng cứ mỗi đêm sẽ có một ông chú đến 'thăm' cậu ta."
"nghe bảo hay có đánh nhau to lắm."
"trời, ghê vậy."
"vậy mà tao tưởng sinh viên khoa tao hiền lành lắm cơ."
"đó, thế mới bảo."
"mày nhớ coi chừng tên đó."
nhưng vấn đề ở chỗ, vừa vài ngày trước anh vừa đá gã rồi. hay nói đúng hơn là lần thứ ba trong năm mà anh phải chấm dứt cuộc tình không có tiền đồ này.
jaewon cảm thấy mình thật ngu ngốc khi sảy chân va vào bể tình với cái cờ đỏ di động của giới điện ảnh hàn quốc, và tất cả cũng chỉ vì cái hôm định mệnh đã đưa gã và anh gặp nhau tại lễ tốt nghiệp cấp ba của anh- và hay sao cũng là ngày gã quay lại thăm thú trường cũ.
đúng rồi đấy, anh và gã đã yêu nhau tròn ba năm. trong khi những cặp tình nhân ở ngoài kia sẽ vun đắp thật nhiều cho khoảng thời gian dài đằng đẵng ở bên nhau, nhưng họ baek lại có suy tính hoàn toàn khác. gã dùng toàn thời gian ở bên người tình chỉ để làm thỏa mãn cơn dục vọng của mình, rồi sáng hôm sau lại biến mất như thể chưa có chuyện gì xảy ra.
hai ta nên dừng lại, chỉ là chuyện tình một đêm.
yang jaewon của năm mười tám tuổi đã đem cả tấm chân thành của mình để yêu baek kanghyuk, nhưng rồi nhận ra gã ta chỉ yêu mỗi thân thể của anh sau hai năm ở bên nhau.
hai năm chỉ để ảnh đế baek rót vào tai jaewon biết bao lời đường mật, rằng gã sẽ tìm kiếm cơ hội để đưa anh ra nơi công chúng, hoặc chỉ để cho anh một danh hiệu rõ ràng. và gã chưa từng nói lời yêu với anh, mặc dù một jaewon ngây thơ đã nhiều lần thốt lên lời yêu trong khi hai chân đang gác lên đôi bờ vai săn chắc kia.
yang jaewon đã hết lòng yêu baek kanghyuk; anh dành trọn cả thanh xuân tươi đẹp của mình để trao cho gã những gì tốt đẹp nhất của mình- từ trinh tiết đến ước mơ làm bác sĩ, điều khiến anh hối hận đến mức có thể moi tim mình ra để dằn vặt bản thân vào mỗi đêm.khi lửa tình đã tắt, và thiếu niên của tuổi mười tám năm ấy đã không còn; yang jaewon thấy con đường vỏn vẹn hai năm mà mình dành ra với ảnh đế chỉ để lại bao ước mơ bị hao mòn bởi sự ngu ngốc của tuổi trẻ ngây dại.anh đi theo ngành sân khấu điện ảnh, nhưng lại ghét việc phải đeo lên một khuôn mặt hoàn toàn khác biệt khi tiếp xúc với mọi người.anh cố gắng ăn diện và khiến bản thân thật lộng lẫy ở cạnh bên baek kanghyuk, nhưng vẫn không thể đuổi đi ong bướm mỗi ngày luôn ve vãn xung quanh gã.và hơn hết thảy, jaewon hiểu rõ việc mình sẽ không bao giờ chiếm được một vị trí quan trọng trong tim ảnh đế; bởi gã chỉ đơn giản xem anh là một thú vui tao nhã ở trên giường, không hơn không kém.biết trước là sẽ đau nhưng cứ lao vào
chỉ có tổn thương cho cả hai
em ôm chặt anh vết móng tay cào
tất cả nằm hết trên bả vai
"jaewon, đừng lì lợm nữa. sức khỏe của em đã bất ổn tới vậy rồi, kiêng cử một chút để chóng lành bệnh thì có mất gì chứ?"
"chú chẳng hiểu em gì cả."
"đương nhiên là tôi có, bởi tôi hiểu rõ tình trạng sức khỏe của em cơ mà?"
"chú chẳng thèm hỏi lí do tại sao em lại vào quán bar đó, tại sao em lại uống rượu trong khi nó có thể giết chết em vào bất cứ lúc nào."
"chú chỉ muốn điều khiển cuộc sống của em mà thôi, như cách chú cứ liên tục rời đi rồi lại quay về với em mỗi lần hai ta cãi nhau."
"tại sao mỗi lần em buông lời chia tay, chưa lúc nào chú cố gắng níu kéo em lại; hay đơn giản chỉ nói lời yêu em chứ?"
"..."
"jaewon-ah."
"chú đi đi"
"hai ta nên dừng lại tại đây thôi."
.
yang jaewon đoán rằng, đây sẽ thật sự là lần cuối anh và gã có thể làm lại tất cả.
ting!
nhưng có vẻ anh đã đánh giá thấp độ lì và dai của baek kanghyuk rồi nhỉ?
bkh
yang jaewon
ra mở cửa phòng
tôi mang cháo đến cho em
yjw
chú đến đây để làm gì nữa
không phải em đã nói hai ta không còn là gì của nhau rồi mà?
bkh
tôi đến với tư cách thăm người bệnh
em muốn chết mòn ở trong đó thật à
jaewon?
không phải em muốn tiếp tục theo đuổi ước mơ hay sao
yjw
?
bkh
tôi biết năm đó em chọn theo học ngành này là vì tôi
nhưng tôi lại ích kỷ muốn giữ em lại ở bên mình nên mới không can ngăn
giờ tôi nghĩ lại rồi
em xứng đáng với những điều tốt đẹp hơn
yjw
...
chú tưởng chú nói vậy thì em sẽ mủi lòng à?
bkh
tôi không
tôi chỉ đang ép em làm theo mong muốn của chính mình lần cuối thôi
tôi đăng kí cho em thi lại vào trường y rồi
lo mà học hành cho tử tế vào
yjw
???
bkh
và nhớ để ý đồ ăn thức uống
làm bác sĩ mà không biết chăm lo cho bản thân mình
thì khác gì giết chết bệnh nhân không
yjw
chú đùa em à 🙂
bkh
không dám
đồ đạc của tôi còn ở trong phòng em
kẻo em đem chúng đi đốt hết thì sao
yjw
chú giàu mà?
bkh
giàu nhưng không mua được sự tin tưởng đến từ em
giờ thì lau nước mắt rồi ra đây lấy cháo vào
rồi uống thuốc đúng buổi
yjw
...
chú có định về liền không?
không gấp thì
vào đây làm li nước
bkh
tôi không phiền đâu.
.
đã kiếm tìm bất cứ nơi nào
điên như là em chẳng có ai
nhìn vào mọi người chẳng muốn khuyên đâu
một vòng rồi lại về kế bên nhau
hết.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me