TruyenFull.Me

Ban Goc Nhung Lan Dau Cua Cap Tinh Nhan

Shoto trước giờ, không như mọi người nghĩ, vẫn luôn nhận thức được khả năng làm nũng thượng thừa của Izuku. Sự khác biệt lớn nhất nằm ở việc Shoto có chủ động chịu khuất phục trước sự đáng yêu đó hay không. Và Shoto cũng không phủ nhận khi anh phải mất kha khá thời gian mới nhận ra là bạn mình, sau này là người yêu mình, rất giỏi làm nũng trong vô thức. Một vài lần tiêu biểu có thể kể ra gồm:

[1]

Khi ấy hai người mới làm bạn, Shoto chưa hoàn toàn thoải mái tham gia các hoạt động với nhóm Izuku, Tenya và Ochako. Lần đầu tiên Izuku rủ Shoto đi chơi với cả nhóm là đi một quán cà phê mèo. Theo lời kể của Izuku vào sinh nhật của Shoto vào một năm nào đó, cậu hi vọng rằng Shoto sẽ không cảm thấy bị ép phải nói chuyện vì mọi người đi cà phê hầu hết là vì lí do ấy, ngoài ra Shoto cũng khá là giống mèo nên Izuku đánh cược anh sẽ thích việc được bao quanh bởi mèo. Bỏ qua việc Izuku không chịu giải thích lí do Shoto giống mèo, cậu đã đoán đúng về việc Shoto rất thích, và cả chiều ngược lại, đám mèo cũng rất thích anh. Có lẽ là vì một nửa thân nhiệt hơi ấm, nhưng phần lớn là vì Shoto im lặng và dù có tò mò anh vẫn tiếp xúc với đám mèo một cách chậm rãi và cẩn thận.

Nhưng trước khi được nhìn thấy khía cạnh mềm mại ấy của Shoto, Izuku phải rủ thành công được người bạn hai màu tóc của mình đã.

"Todoroki-kun, cuối tuần này mình đi cà phê mèo nhé? Tớ xin phép thầy Aizawa thành công rồi đó."
"Thứ bảy tớ phải đi gặp mẹ rồi."
"Mình đi chủ nhật cơ, cậu có rảnh không?"
"Ừm..."

Trong khi ngẫm nghĩ liệu bản thân có nên tìm cớ để trốn việc đi chơi không, ánh mắt Shoto va phải hai viên ngọc lục bảo long lanh. Izuku hơi nghiêng đầu, mím môi và vân vê đôi bàn tay bị cuốn trong một lớp băng gạc mỏng vì cậu bỏng nhẹ sau lớp thực hành ngày hôm đó.

"Được rồi, bọn mình sẽ đi lúc mấy giờ."

Và Izuku cười rực rỡ.

[2]

Sau này khi thân nhau hơn rồi, Izuku thường xuyên rủ Shoto đi chơi, và bằng một cách thần kì nào đó, lần nào cậu cũng rủ thành công. Có một lần Izuku rủ Shoto đi hội chợ nhân một lễ hội nào đó, và sau đó lại trở thành cả lớp cùng nhau tham gia lễ hội. Shoto đã đánh giá hơi thấp sự tấp nập của lễ hội khi ấy mà để bản thân và Izuku bị lạc. Anh có phần luống cuống, chưa kể là có khá nhiều người nhận ra anh là ai và lại gần bắt chuyện với Shoto. Đến khi tim được vị trí của Momo, Shoto đã thấy bản thân có phần mệt quá rồi nên anh nhắn tin báo với Izuku sẽ về trước.

Ngày hôm sau Izuku hẹn nói chuyện riêng, Shoto cứ ngỡ người bạn tóc xanh sẽ bày tỏ sự thất vọng về việc Shoto về trước. Nhưng cậu lại xin lỗi về việc không nghĩ trước Shoto sẽ thấy không quen với môi trường như thế. Trước mái tóc xù có cảm giác xẹp xuống vì tâm trạng của người ấy, giọng điệu buồn buồn thiếu sức sống và đôi mày nhíu lại vì lo, Shoto nhẹ nhàng giải thích và cảm ơn Izuku vì đã mời mình tham gia lễ hội. Dù Izuku có vẻ chẳng tin lắm.

"Tớ nói thật mà."
"Vậy lần sau mình đi tiếp được không?"

Đúng chỗ đau rồi, Shoto không hẳn là muốn đi nữa, nhưng giờ mà nói không thì công sức thuyết phục Izuku sẽ biến mất tong.

"Todoroki-kun, nhé? Tớ hứa sẽ không để lạc cậu nữa đâu."
"Ừ, vẫn đi."

[3]

Sau không biết bao nhiêu lần phải đối diện với đôi mắt sáng như sao trời của Izuku, Shoto nhận ra mình cũng đã chai sạn kha khá với màu xanh lục như pha với ánh nắng chiếu vào tâm hồn của anh. Đó là cho đến khi Izuku dùng thêm cả hành động, bao gồm: tựa gần một chút vào người Shoto, tay nắm vào cổ tay áo hoặc nhẹ nhàng chạm vào cổ tay vào những ngày Shoto không mặc áo dài tay nhẹ nhàng lắc lắc.

Izuku chơi sự thật hay thử thách vào buổi trưa ngày Shoto đi thăm mẹ, và Mineta thách cậu phải làm cho Shoto bực. Theo kế hoạch của Mineta, Izuku nài nỉ Shoto dùng tay trái để hâm nóng nước pha trà đến chính xác ở 85 độ C không hơn không kém, rồi sau đó bắt Shoto dùng tay phải để làm nguội nước và làm lại từ đầu nếu nhiệt độ không chạm con số 85 sau 30 giây. Shoto chẳng mất nhiều thời gian để nhận ra đây chỉ là một trò đùa còn Izuku dần trở nên bối rối và nói lắp bắp.

Và thế là sau khi Shoto quyết định sẽ trêu Izuku thêm một lúc, cậu không hề nhận ra mà có vẻ nghĩ là Shoto đang dần trở nên khó chịu. Izuku mím môi và bắt đầu làm nũng. Thề với trời, Shoto chưa từng nghĩ bạn thân của mình có thể giỏi làm nũng đến thế. Anh còn chẳng nghĩ bản thân mình sẽ phải chuẩn bị tinh thần cho việc bị đánh úp với sự đáng yêu bất ngờ (nhưng chắc chắn là được chào đón) của bạn mình. Và thế là Mineta phải chứng kiến Shoto nhếch miệng cười trong khi Izuku chẳng nhận ra mình đang bị trêu và rồi đánh nhẹ vào vai Shoto một cái sau khi cầm trên tay cốc trà ấm.

[4]

Từ đó Izuku cũng nhận ra Shoto không giỏi chống cự lại mấy chiêu dễ thương của cậu, nhưng Izuku lại quá ngại ngùng để làm thế thường xuyên, và thế là sự làm nũng của Izuku trở thành vũ khí tối thượng mỗi khi lớp muốn rủ Shoto tham gia một hoạt động nhóm hoặc đi tới một nơi đông người. Chiêu này có tác dụng với Shinsou trong một thời gian không ngắn, nhưng rồi cậu chàng chấp nhận rằng bản thân sẽ chẳng thoát ra được nên đồng ý tham gia ngay từ đầu luôn cho rồi. Chỉ có Shoto vẫn sẽ có lúc muốn trốn và bị Izuku hạ gục. Bakugo Katsuki tặc lưỡi nói "Simp", Shoto không cho là như thế, nhưng những lần sau đó Momo, Ochako hay Sero có làm gì cũng chẳng kéo Shoto ra ngoài được.

Sau này khi yêu nhau rồi, việc làm nũng được đưa lên một tầm cao mới khi Izuku có thêm một tuyệt chiêu khác - hôn.

Hai người đi siêu thị cùng nhau, Shoto từ chối mua một gói kẹo dẻo có tạo hình giống bản thân, Izuku chỉ cần nhón chân lên hôn vào má anh một cái rồi kéo tay nhẹ giọng hứa sẽ không ăn vụng và như một lẽ tất nhiên, Shoto đổi ý. Sau đó Shoto vẫn bắt được Izuku lén lấy kẹo ra ăn.

[5]

Trời trở lạnh, tay Izuku vì không có găng tay mà vừa đau vừa run rẩy đến đỏ ửng giơ trước mặt Shoto, anh chau mày, ủ ấm và hôn lên tay người yêu. Nhận ra mình làm Shoto lo, Izuku chỉ mỉm môi lắc tay rồi hôn chóc một cái lên trán của anh hùng số 2 rồi hối lỗi với anh.

[6]

Đột nhiên trời mưa lớn vào một ngày nắng vàng ươm, Izuku kéo Shoto ra ngoài tắm mưa, cười khúc khích rồi nhảy cẫng lên ôm cổ anh. Shoto nhìn vào đôi mắt xanh ngọc như được tắm dưới cơn mưa, ánh lên sự thích thú của một đứa trẻ rồi bật cười chạy vào màn mưa cùng cậu. Tối hôm đó cả hai người bị cảm lạnh.

[7]

Jirou Kyoka nói rằng Shoto yêu Izuku đến mức chẳng cần cậu phải làm nũng, có bảo Shoto làm mấy thứ trên trời anh vẫn sẽ đồng ý ngay tắp lự, Tenya lại cho rằng Shoto vẫn tỉnh táo hơn thế nhiều, Shoto đã trải qua bao nhiêu cửa ải nhõng nhẽo của người yêu rồi kia mà. Izuku ngẫm nghĩ rồi kiểm tra lịch trình của Shoto, nhận ra người yêu đang trong giờ giải lao rồi cầm điện thoại lên gọi điện và bật loa ngoài trước ánh mắt tò mò của hai người bạn.

"Anh nghe."
"Thật ra em thích ăn soba nóng lắm á."

Kyoka bịt miệng nín cười, Tenya thì há hốc ngạc nhiên.

"Em đang ở trường mà nhỉ? Present Mic lại thay nước trong bình của em thành rượu rồi à?"
"Em tỉnh táo lắm đó! Với em thích ăn soba nóng thật mà."
"Ừ, thế tối mình làm soba nóng ăn nhé?"
"Anh ăn bát nóng đi, em ăn soba lạnh."
"Izuku?"
"Anh không ăn ạ? Em chuẩn bị công thức nấu hết rồi đó. Shoto không muốn thử à?"
"Anh ăn soba nóng cùng em rồi ăn soba lạnh của anh cũng được mà."
"Nhưng em làm đặc biệt cho mỗi anh thôi mà. Độc quyền của riêng Todoroki Shoto. Anh ăn nhé? Shoto ơi."
"Ừ được rồi. Hẹn tối ở nhà em nhé."
"Em đùa thôi, tối mình ăn soba lạnh cũng được."
"Không sao, nếu em đã chuẩn bị đến vậy không ăn thì uổng lắm. Lâu lâu thử chút cũng không sao mà em. Vậy nhé."

Sau khi Shoto tắt máy, Izuku lấy tay ôm mặt. Kyoka cười hả hê vỗ vào vai Tenya:

"Cậu chắc chắn còn nhớ chị gái Shoto từng bảo từ khi nhận thức được đến giờ cậu ấy chưa từng ăn soba nóng một lần nào hết. Tên này rơi vào lưới tình quá sâu rồi, cậu nên chấp nhận sự thật đi."

Izuku bị trêu suốt một tuần sau đó trên nhóm lớp. Shoto thì chỉ nhún vai khi được Shoji hỏi thăm. Được chiều người yêu là độc quyền mà, huống hồ người yêu còn dễ ngại nên cứ làm nũng xong Shoto sẽ được người ta lao vào lòng giấu không muốn nói chuyện. Thuyết phục hơi khó khăn hơn một tẹo là thật, nhưng đổi lại Shoto sẽ được hôn đôi môi mềm thật lâu sau khi đảm bảo anh chẳng thấy tức giận. Tóm lại là không lỗ một tí nào hết, lãi toàn bộ luôn.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me