Ban Lang Noi Trai Tim O Lai
Sáng hôm sau, không khí vùng núi se lạnh, cả đoàn tập trung trước sân nhà sàn để bốc thăm chia cặp cho thử thách dựng chòi và ngủ lại trong rừng.Chị đạo diễn cầm hộp thăm, hào hứng:
"Chuẩn bị nha, bốc thăm này hoàn toàn ngẫu nhiên, không xin xỏ được đâu."Gemini khấn thầm: *Xin cho con đi với Fourth... Xin cho con đi với Fourth...*Perth thì lẩm bẩm: *Nếu tui đi chung với Gemini chắc vui... Nhưng nếu là Santa thì cũng...*Nhưng rồi anh bật cười tự chế giễu: *Santa đâu có đi quay đâu mà mơ.*---Kết quả bốc thăm:* Gemini và Perth
* Fourth và một anh quay phimGemini chết trân:
"Hả? Tui đi với P' Perth?"Perth nhún vai, cười tỉnh rụi:
"Anh vui vẻ đón nhận số phận. Còn em sao?"Gemini bĩu môi:
"Tui không được chọn nên tui cũng đành chịu."Fourth bước lại, vỗ nhẹ vai Gemini:
"Yên tâm. Dù ở đâu, tao vẫn là la bàn của mày. Đừng có lạc đó."Gemini gật đầu, ánh mắt luyến tiếc nhưng cũng không quên mỉm cười:
"Tao biết rồi."---Hai nhóm nhận đồ nghề và lương thực, rồi tách nhau đi vào hai hướng rừng khác nhau.Gemini và Perth tìm được một khoảng đất trống gần con suối nhỏ. Khi cả hai bắt đầu dựng chòi, Perth cứ lơ đãng nhìn về phía chiếc chuông treo lủng lẳng trên balo Gemini.Gemini để ý:
"Anh có vẻ thích cái chuông đó ha? Muốn em rung hộ không?"Perth lắc đầu, mỉm cười:
"Anh đang nghĩ... nếu anh rung chuông bây giờ, liệu cậu ấy có xuất hiện không."Gemini tò mò:
"Santa hả? Sao anh cứ để ý cậu ấy hoài vậy?"Perth chống gậy tre xuống đất, thở dài:
"Vì anh nghĩ... có lẽ anh rung chuông không phải để gọi cứu trợ, mà là để gọi chính người anh muốn gặp."Gemini ngừng tay, nhìn Perth một lúc rồi nói khẽ:
"Anh rung đi."Perth lắc đầu:
"Chưa phải lúc. Anh muốn chắc chắn... người mà anh muốn rung chuông vì cậu ấy, có thật sự quan trọng với anh không."Gemini nhún vai:
"Anh nghĩ lâu vậy, lỡ mất người ta rồi sao?"Perth cười:
"Không sao. Nếu người đó thật sự muốn nghe, chỉ cần anh rung nhẹ, cậu ấy cũng sẽ đến."Gemini im lặng, khẽ vuốt chiếc chuông nhỏ như cảm nhận được sợi dây mỏng manh giữa Perth và Santa.---Tối đến, hai người nhóm lửa xong, ngồi sưởi ấm dưới căn chòi đơn sơ.Gemini đột nhiên nói:
"Anh Perth, nếu như anh thật sự rung chuông, nhưng người ta không tới thì sao?"Perth đáp ngay:
"Thì anh sẽ đi tìm người ta."Gemini bật cười:
"Anh đúng là cố chấp."Perth thản nhiên:
"Vì có những người... nếu bỏ lỡ, anh không muốn sau này hối hận."Gemini nhìn vào ánh lửa, trong lòng bất chợt nghĩ đến Fourth.*Có lẽ... tao cũng không muốn bỏ lỡ.*---Bên phía Fourth, anh và anh quay phim đã dựng chòi xong. Fourth tranh thủ ngồi viết nhật ký bên ánh đèn pin nhỏ.Anh quay phim hỏi:
"Fourth, cậu không lo Gemini sẽ lạc hả?"Fourth cười:
"Không lạc đâu. Em tin cậu ấy sẽ tìm được đường."Anh quay phim trêu:
"Tin dữ vậy? Có chắc cậu ấy không lén rung chuông gọi người khác không?"Fourth ngước lên, ánh mắt dịu dàng:
"Em biết, dù cậu ấy có rung bao nhiêu lần, thì cậu ấy cũng không tìm được em."Anh quay phim ngẩn người:
"Hả? Sao kỳ vậy? Tại sao???"Fourth thản nhiên, mím môi cười khẽ:
"Tại thằng Gem nó không có chuông á anh."Anh quay phim tròn mắt:
"Ủa? Ừ ha, cả đoàn có mỗi thằng Perth là có chuông"Fourth cất cuốn sổ vào balo, chậm rãi đứng dậy, giọng bình thản:
"Nó không cần gọi. Em sẽ tự tìm nó."Anh quay phim gật gù:
"Ôi trời, tự tin ghê."Fourth cười nhẹ:
"Không phải tự tin, là vì em chọn tin."Anh quay phim ngơ ngác, chưa kịp hỏi thêm thì Fourth đã cầm đèn pin, bước vào màn đêm, như thể... biết chắc nơi mình phải đến.---Đêm khuya, khi mọi thứ dần chìm vào yên tĩnh, Perth cầm chiếc chuông nhỏ, do dự một lúc rồi lặng lẽ rung nhẹ.*Leng keng...*Âm thanh trong vắt vang lên giữa khu rừng yên ắng, tưởng chừng như không ai nghe thấy.Nhưng cách đó không xa, ở một hướng khác của khu rừng, Santa – người vẫn bí mật theo dõi hành trình – ngồi dưới gốc cây, mở mắt khi nghe tiếng chuông vang vọng giữa đêm.Cậu mỉm cười, khẽ nói:
"Anh rung rồi..."Santa đứng dậy, lặng lẽ lần theo âm thanh quen thuộc, từng bước tiến về phía Perth.---*End chap* 💐
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me