TruyenFull.Me

Ban Lang Noi Trai Tim O Lai


Buổi chiều vùng núi đón cả đoàn bằng cơn mưa rừng bất chợt.

Ekip nhanh chóng thu dọn máy móc, tạm hoãn các hoạt động ngoài trời. Mọi người được phép tự do nghỉ ngơi tại khu nhà sàn chung – không có internet, không có sóng điện thoại, chỉ có tiếng mưa tí tách và tiếng gió rít qua mái lá.

Gemini chống cằm, buồn chán lật qua lật lại chiếc camera cá nhân, quay sang hỏi Fourth:

"Ê, mưa rồi, giờ làm gì?"

Fourth nằm dài, mắt nhắm nghiền, đáp không buồn mở mắt:
"Nghe mưa, ngủ, hoặc... nói chuyện với tao."

Gemini hí hửng ngồi sát lại:
"Vậy tao nói chuyện với mày nha?"

Fourth bật cười khẽ, xoay người đối diện Gemini:
"Nói đi."

Gemini bối rối một lúc, rồi nghiêm túc:
"Mày biết không, lúc nãy mày nói 'không cho phép tao lạc', tao thật sự rất vui."

Fourth mở mắt, nhìn thẳng Gemini:
"Vì sao?"

Gemini cười nhẹ:
"Vì mày giống như... cái la bàn của tao vậy."

Fourth bật dậy, chống tay nhìn Gemini:
"Thế mày là gì của tao?"

Gemini ngập ngừng:
"Tao là... người mày cần tìm đường đến chăng?"

Fourth cười, ánh mắt dịu dàng:
"Không, mày là nơi tao muốn dừng chân."

Gemini sững người, bất giác quay camera về phía Fourth, tay run nhẹ:
"Ê, quay lại rồi nha. Lời này nghe tình cảm lắm á."

Fourth đưa tay đẩy camera xuống:
"Không cần quay. Tao muốn mày nhớ, chứ không phải để máy nhớ hộ."

Gemini tim đập loạn, lắp bắp:
"Ờ... ờ..."

---

Bên kia, Perth và Santa ngồi bên hiên nhà sàn, nhìn ra màn mưa trắng xóa.

Santa đang cẩn thận băng lại vết trầy nhỏ trên tay Perth – kết quả của cú trượt ngã lúc chạy đua hồi sáng

Hồi tưởng lại:
Lúc đó Perth thấy Santa đã vượt lên khá xa, nóng lòng muốn đuổi theo nên vội vàng phóng nhanh qua một con dốc trơn. Anh trượt chân, ngã mạnh xuống, trầy cả tay và đầu gối.

Santa khi đó đã quay lại rất nhanh, gấp gáp:
"Anh không sao chứ? Có đau không?"

Perth nhăn nhó, cố gắng tỏ ra mạnh mẽ:
"Ờ... chắc là không sao..."

Santa kiểm tra vết thương, chau mày:
"Không sao cái gì mà không sao? Chảy máu rồi này."

Perth cười trừ:
"Tại tôi sợ không theo kịp cậu thôi."

Santa ngước lên, ánh mắt vừa trách vừa dịu dàng:
"Anh không cần vội. Tôi vẫn sẽ đợi anh."

Perth lúc đó hơi ngẩn ra, cảm giác lòng mình ấm lên giữa cơn đau âm ỉ.

---

Hiện tại, Santa nhẹ nhàng quấn băng cho Perth, từng động tác chậm rãi như thể sợ làm anh đau thêm.

Perth buột miệng:
"Này... lúc tôi rung chuông, cậu có vui không?"

Santa dừng tay một nhịp, ngẩng lên, khẽ cười:
"Bình thường thôi ."

Perth nhìn thẳng vào mắt Santa:
"Tại sao cậu lại chờ tôi rung chuông? Sao không đi tìm tôi ngay?"

Santa nhẹ giọng:
"Vì tui muốn anh thật sự gọi tôi . Tôi muốn biết... trong lúc lo lắng, người đầu tiên anh nghĩ đến có phải tôi không."

Perth ngơ ngác:
"Sao cậu không hỏi thẳng?"

Santa lắc đầu:
"Vì nếu anh rung chuông... thì đó là câu trả lời rồi."

Perth siết nhẹ tay, cảm giác trái tim bị ai đó nắm trọn.

Anh lí nhí:
"Vậy... nếu tôi lỡ muốn rung chuông thêm vài lần nữa thì sao?"

Santa cười:
"Anh cứ rung. Dù là ở đâu, tôi cũng sẽ đến."

Perth tim loạn nhịp, quay mặt đi giấu sự bối rối:
"Trời ơi... cái người gì mà bắt người ta rung chuông, xong tự nhiên làm tui rung động luôn rồi..."

Santa vẫn cười, ánh mắt không rời Perth:
"Biết đâu... đó là cái bẫy tui giăng từ đầu."

Perth tròn mắt:
"Hả?!"

Santa chỉ nghiêng đầu, cười bí ẩn:
"Chuyện của ngày mai, anh cứ rung chuông rồi sẽ biết."

---

Tối đó, cả đoàn ngồi quây quần bên ánh đèn dầu, chia sẻ lại trải nghiệm trong ngày.

Chị đạo diễn bật màn hình chiếu những khoảnh khắc ấn tượng từ camera cá nhân – từ lúc Gemini và Fourth cà khịa nhau, đến cảnh Perth lúng túng rung chuông, và Santa xuất hiện như đã hẹn.

Đặc biệt là khoảnh khắc Perth trượt ngã, lăn mấy vòng dưới dốc, rồi lồm cồm bò dậy, vừa đau vừa cười.Mọi người cười nghiêng ngả, trêu chọc không ngừng.

Gemini huých Perth:
"Anh rung chuông rồi, vậy còn rung động thì sao?"

Perth đáp tỉnh bơ:
"Anh rung rồi. Còn chú ? Chú rung động vì ai?"

Gemini sững người, liếc nhanh về phía Fourth đang ngồi bên cạnh, rồi lảng tránh:
"Ờ... rung vì mấy câu cà khịa của ai đó thôi."

Fourth thản nhiên:
"Yên tâm, tao vẫn sẽ để mày rung mỗi ngày."

Perth phì cười, Santa im lặng quan sát, ánh mắt mang theo chút ấm áp lặng thầm.

Ngoài trời, cơn mưa vẫn chưa dứt, nhưng trong căn nhà sàn nhỏ, không khí đã đầy ắp tiếng cười và những nhịp tim rung động.

---

End chap 💐

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me