Baus X Bao Thuoc
hôm nay em đã diện một bộ vest thật đẹp. với lời khen được thốt ra của thế anh, em ngượng đến mức đỏ cả vành tai. không ổn rồi, nếu không đủ lí trí thì em sẽ ngã gục mất. em cần phải bình tĩnh hơn và không để sự nhất thời làm lu mờ con tim.
- cảm ơn nha. nhưng mà anh bao thật à? làm thế thì tôi ngại lắm, hay để tôi share được không?- không. lên xe đi. - thế anh keo kiệt grrrr- thế này mới đúng là bảo nè, em lịch sự quá anh không quen- ????? ừ nói qua nói lại một hồi cũng phải lên xe đi. vẫn là những lần ngồi trên chiếc xe quen thuộc này, tính ra bảo đã đi ké xe của thế anh được 2-3 lần gì đấy. "ngại thiệt, đã đi nhờ xe còn để người ta trả tiền nữa"nhà hàng ánh sao.đây là một nhà hàng tương đối sang trọng, bảo nghe nói đồ ăn ở đây khá mắc, nhưng với thế anh thì chỉ là chuyện nhỏ. - em ăn gì?- adu nhiều món ngon vậy? kêu hết đi 😚- ăn nhiều vậy trời?- thế thôi khỏi - thui anh nói thế thui mò- ???? gì vậy, phải andree không, hay là đang giả mạo, thấy ghê quá cha ơi- anh như thế đó giờ mà, nếu em tìm hiểu thêm thì sẽ thấy thú vị lắm đấy- hong thèm, mà nói chứ anh kêu đại đi, tui ăn dễ lắm- được rồisuốt buổi ăn đó, thế anh luôn tìm cách để bắt chuyện với bảo. còn em thì đang suy nghĩ nên xin lỗi thế nào để thế anh bỏ qua. cả hai cứ thế mà cắm cúi ăn không nói với nhau lời nào.nhưng cuối cùng, bảo quyết định lên tiếng vì em biết tên này kiệm lời nên chẳng bao giờ chủ động trước- à tui nói này nè... nay sẵn anh mời tui đi ăn- em nói đi, anh nghe- chuyện hồi xưa tui diss anh á, cho tui xin lỗi nha. hồi đó mà, tuổi trẻ chưa trải sự đời nên còn loi nhoi- xời tưởng gì, anh bình thường à, bảo cứ thoải mái đi. anh chỉ sợ bảo sượng thôi.- mấy nay tui mạnh mồm trên group vậy thôi chứ mấy chuyện này tui ngại nói lắm, mà anh không để ý thì ok rồi.- mà anh hỏi bảo cái này, có lẽ khi nói ra sẽ hơi sốc, nhưng mà...- nói đi cha, úp mở đồ nữa- cho anh tìm hiểu bảo được không...bảo lặng người vì câu nói vừa được thốt ra từ miệng của thế anh. em chưa biết đáp lại lời này thế nào vì nó quá đột ngột"thế anh?"tâm trí em bây giờ rối bời và lăn tăn hàng vạn suy nghĩ trong đầu. em chưa từng nghĩ đến câu nói này trước đây mặc dù trong tim em có một chút loạn nhịp vì thế anh. em cứ im lặng như vậy và tiếp tục ăn, không nói lời nào nữa.- anh biết là, sẽ đột ngột với bảo. nhưng thật sự từ khi biết tin bảo sẽ tham gia chung với anh, anh đã rất vui. mọi người cứ nghĩ anh không thích dòng nhạc storytelling như em đã làm, nhưng một bài nhạc của em đã chữa lành cho anh trong những năm tháng anh còn nhỏ. - vcl nay ông nói nhiều vậy thế anh? - vì em- nhưng mà nó hơi bất ngờ với tui á, dù sao thì tui cảm ơn anh đã nghe nhạc của tui. nhưng mà cho tui thời gian nha, dù sao thì...- được, không vấn đề đâu. anh đợi em cả đời còn được- tui ăn xong rồi, thế bây giờ đi về nha, mai còn quay sớm.--------------
@andreerighthand @yunbray110
đánh lẻ với nhau bỏ anh em đồng nghiệp xứng đáng anti 😏_bigdaddyofficial
phạt bằng cách bao ăn đi
@andreerighthand @yunbray110karik.konik
thực đơn như cũ nha em trai @yunbray110 🥰
chỉ là trùng hợp thôi màjustatee
làm như tin 🙂karik.konik
lộ liễu kiểu đó mai báo nó giật tit nè nha
mấy bây để t lên ghi hình t dí 2 đứa này_bigdaddyofficial
tao sẽ phụ
bỏ anh em thế là hum được gòi------------------thế anh cảm thấy hài lòng về ngày hôm nay, dù cho bảo có cần thời gian để suy nghĩ, gã cũng mãn nguyện, đợi người thương của mình thì đợi bao nhiêu cũng được cả. cứ tủm tỉm cả đêm không ngủ được, chốc chốc lại mở điện thoại xem tấm hình mà em đăng hồi nãy. trông em thật đẹp, lộng lẫy và khác xa với vẻ nhí nhảnh thường ngày. có lẽ gã đã yêu bảo từ cái nhìn đầu tiên, mỗi ngày trôi qua, tình cảm ấy càng nhiều, và đôi mắt sâu thẳm của em càng khiến thế anh muốn làm gì đó cho em, để nụ cười đó vẫn luôn hiện hữu, em ấy sẽ không phải cố giấu đau khổ vào trong nữa."chữa lành cho bảo"-----------------một chapter viết vội trước giờ lên sóng vì đi thi về mệt quá tui ngủ quên 🥲. đọc hoi xong gòi bật rap việt tập này xem nhó, all support for mike and tezdyyyyy .update: tez hay vcl, mình khóc r... mình thương bạn nhỏ lắm 🥺
- cảm ơn nha. nhưng mà anh bao thật à? làm thế thì tôi ngại lắm, hay để tôi share được không?- không. lên xe đi. - thế anh keo kiệt grrrr- thế này mới đúng là bảo nè, em lịch sự quá anh không quen- ????? ừ nói qua nói lại một hồi cũng phải lên xe đi. vẫn là những lần ngồi trên chiếc xe quen thuộc này, tính ra bảo đã đi ké xe của thế anh được 2-3 lần gì đấy. "ngại thiệt, đã đi nhờ xe còn để người ta trả tiền nữa"nhà hàng ánh sao.đây là một nhà hàng tương đối sang trọng, bảo nghe nói đồ ăn ở đây khá mắc, nhưng với thế anh thì chỉ là chuyện nhỏ. - em ăn gì?- adu nhiều món ngon vậy? kêu hết đi 😚- ăn nhiều vậy trời?- thế thôi khỏi - thui anh nói thế thui mò- ???? gì vậy, phải andree không, hay là đang giả mạo, thấy ghê quá cha ơi- anh như thế đó giờ mà, nếu em tìm hiểu thêm thì sẽ thấy thú vị lắm đấy- hong thèm, mà nói chứ anh kêu đại đi, tui ăn dễ lắm- được rồisuốt buổi ăn đó, thế anh luôn tìm cách để bắt chuyện với bảo. còn em thì đang suy nghĩ nên xin lỗi thế nào để thế anh bỏ qua. cả hai cứ thế mà cắm cúi ăn không nói với nhau lời nào.nhưng cuối cùng, bảo quyết định lên tiếng vì em biết tên này kiệm lời nên chẳng bao giờ chủ động trước- à tui nói này nè... nay sẵn anh mời tui đi ăn- em nói đi, anh nghe- chuyện hồi xưa tui diss anh á, cho tui xin lỗi nha. hồi đó mà, tuổi trẻ chưa trải sự đời nên còn loi nhoi- xời tưởng gì, anh bình thường à, bảo cứ thoải mái đi. anh chỉ sợ bảo sượng thôi.- mấy nay tui mạnh mồm trên group vậy thôi chứ mấy chuyện này tui ngại nói lắm, mà anh không để ý thì ok rồi.- mà anh hỏi bảo cái này, có lẽ khi nói ra sẽ hơi sốc, nhưng mà...- nói đi cha, úp mở đồ nữa- cho anh tìm hiểu bảo được không...bảo lặng người vì câu nói vừa được thốt ra từ miệng của thế anh. em chưa biết đáp lại lời này thế nào vì nó quá đột ngột"thế anh?"tâm trí em bây giờ rối bời và lăn tăn hàng vạn suy nghĩ trong đầu. em chưa từng nghĩ đến câu nói này trước đây mặc dù trong tim em có một chút loạn nhịp vì thế anh. em cứ im lặng như vậy và tiếp tục ăn, không nói lời nào nữa.- anh biết là, sẽ đột ngột với bảo. nhưng thật sự từ khi biết tin bảo sẽ tham gia chung với anh, anh đã rất vui. mọi người cứ nghĩ anh không thích dòng nhạc storytelling như em đã làm, nhưng một bài nhạc của em đã chữa lành cho anh trong những năm tháng anh còn nhỏ. - vcl nay ông nói nhiều vậy thế anh? - vì em- nhưng mà nó hơi bất ngờ với tui á, dù sao thì tui cảm ơn anh đã nghe nhạc của tui. nhưng mà cho tui thời gian nha, dù sao thì...- được, không vấn đề đâu. anh đợi em cả đời còn được- tui ăn xong rồi, thế bây giờ đi về nha, mai còn quay sớm.--------------
đừng có đụng tới thằng ghệ của tao
justatee@andreerighthand @yunbray110
đánh lẻ với nhau bỏ anh em đồng nghiệp xứng đáng anti 😏_bigdaddyofficial
phạt bằng cách bao ăn đi
@andreerighthand @yunbray110karik.konik
thực đơn như cũ nha em trai @yunbray110 🥰
yunbray110
???????????
sao dí em hoài z
chỉ là trùng hợp thôi màjustatee
làm như tin 🙂karik.konik
lộ liễu kiểu đó mai báo nó giật tit nè nha
yunbray110
thôi thôi tui hong bít gì chơn á
tui đi ngủ
hong nghe hong thấy bị điếc r
yunbray110 đã offline 1 phút trước
andreerighthand đã offline 1 phút trước
mấy bây để t lên ghi hình t dí 2 đứa này_bigdaddyofficial
tao sẽ phụ
bỏ anh em thế là hum được gòi------------------thế anh cảm thấy hài lòng về ngày hôm nay, dù cho bảo có cần thời gian để suy nghĩ, gã cũng mãn nguyện, đợi người thương của mình thì đợi bao nhiêu cũng được cả. cứ tủm tỉm cả đêm không ngủ được, chốc chốc lại mở điện thoại xem tấm hình mà em đăng hồi nãy. trông em thật đẹp, lộng lẫy và khác xa với vẻ nhí nhảnh thường ngày. có lẽ gã đã yêu bảo từ cái nhìn đầu tiên, mỗi ngày trôi qua, tình cảm ấy càng nhiều, và đôi mắt sâu thẳm của em càng khiến thế anh muốn làm gì đó cho em, để nụ cười đó vẫn luôn hiện hữu, em ấy sẽ không phải cố giấu đau khổ vào trong nữa."chữa lành cho bảo"-----------------một chapter viết vội trước giờ lên sóng vì đi thi về mệt quá tui ngủ quên 🥲. đọc hoi xong gòi bật rap việt tập này xem nhó, all support for mike and tezdyyyyy .update: tez hay vcl, mình khóc r... mình thương bạn nhỏ lắm 🥺
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me