Be Hoa An Co Anh Diep An Hoa Eser
WARNING: song tính, thô tục, age gap trên 20, ấm dâu.Đào Hi Hoa năm nay vừa tròn mười sáu tuổi. Em sở hữu vẻ ngoài xinh xắn, nước da trắng nõn cùng đôi môi hồng hào căng mọng, dù là con trai nhưng đôi mắt em lại rất long lanh to tròn, mỗi lần em bất ngờ với một sự vật hay sự việc gì đấy thì y như rằng đôi mắt em sẽ lại như một màn ảo thuật của các tinh linh, lấp lánh óng ánh tinh khiết.Em được nhà cho học tại một ngôi trường cấp ba nổi tiếng ở khu vực, là một học sinh chăm ngoan chuyên cần, cùng với vẻ ngoài xinh đẹp, em rất được lòng các bạn trong lớp cũng như thầy cô. Em cũng có một người bạn thân là Trí Viễn, cậu chàng này tính cách cũng mềm mại đáng yêu giống em vậy. Em cùng Trí Viễn chơi thân với nhau từ đầu năm, lúc chọn chỗ ngồi vô tình chọn ngồi cùng nhau, ban đầu ngại ngùng làm quen sau đó nói chuyện hợp tính lại cùng nhau chơi đến hiện tại."Hi Hoa à, hôm nay mình học chỉ có nửa buổi thôi, cậu về nhà cũng chẳng làm gì, nhà mình gần trường nên lát cậu qua nhà tớ chơi nha." – Trí Viễn vừa nghe tiếng chuông tan học liền quay sang hớn hở rủ bạn mình về nhà chơi.Đào Hi Hoa suy nghĩ một lát lại nghĩ cũng thuận tiện, dù sao bây giờ ở nhà em cũng chẳng có ai, bài tập thì em cũng đã làm xong cho cả tuần nên cũng rảnh rỗi, liền không nghĩ nữa mà gật đầu cùng về nhà Trí Viễn chơi.[...]Tan học, Đào Hi Hoa cùng Trí Viễn lên xe buýt về nhà của cậu, từ trạm gần trường đi khoảng hai đến ba trạm nữa là đến nhà của Trí Viễn, do công ty của ba Trí Viễn cũng nằm trong khu vực gần trường học của hai cậu nên từ lúc Trí Viễn lên cấp ba liền quyểt định tìm mua căn nhà gần đây. Căn hộ mà ba Trí Viễn mua là một trong những căn hộ thuộc dự án đắt đỏ nhất thành phố, vị trí địa lý thuận tiện, nhà cửa cũng được thiết kế hiện đại nên khi dự án căn hộ ở đây hoàn thành liền bán rất chạy.Cả hai xuống xe buýt liền đi bộ về nhà Trí Viễn."Oaaa, cuối cùng cũng được về nhà bật điều hoà rồi, dù ỏ ngoài đường có một chút mà tớ nóng nực gần chết!" – Trí Viễn vừa nói vừa lấy chai nước trong tủ lạnh rồi tu ừng ực. Cậu uống nước xong quay sang nhìn bạn mình cũng đồng dạng bị cái nắng gắt ban trưa hành cho mồ hôi nhỏ giọt. Cậu liền lôi bạn mình lên phòng lấy đồ cho thay."Hi Hoa thông cảm nhé, ở nhà cũng chỉ có hai cha con tớ nên đồ ở nhà của tớ đều là đồ ngắn rộng rãi, cậu mặc đỡ nhé." – Trí Viễn lấy trong tủ ra một bộ pyjama ngắn màu trắng, thể trạng người của y cùng Đào Hi Hoa trông cũng gần giống nhau nên cho em mặc đồ của cậu cũng vừa vặn.Đào Hi Hoa nhìn bộ pyjama trong tay mà hơi đăm chiêu, ở nhà em cũng hay mặc pyjama nhưng pyjama của em là loại tay dài quần dài, dù sao cơ thể em cũng không bình thường như các bạn nam khác nên mặc dù ở nhà nhưng em vẫn cảm thấy không an toàn và tự ti nên đa số tủ đồ em toàn là loại kính cổng cao tường hết mức có thể.Nhưng nếu bây giờ em không mặc thì lại gây hoang mang cho Trí Viễn mất. Mặc dù tụi em đã chơi cùng nhau từ đầu năm đến giờ nhưng cũng vẫn chưa đủ tin tưởng để em nói ra bí mật của bản thân.Đào Hi Hoa cùng Trí Viễn cùng thay đồ mặc thoải mái rồi cả hai cùng nhau ăn trưa, sau đó lại cùng nhau chén một giấc ngủ trưa yên ả.Không biết có phải do giường của Trí Viễn quá êm hay điều hoà quá mát mà cả hai đánh một giấc cho đến xế chiều, căn phòng lúc ban trưa còn được soi sáng bởi ánh nắng mà bây giờ đã dần chìm vào màn đêm. Đến khi tiếng xe lăn bánh vào nhà thì cả hai mới lim dim thức giấc. Trí Viễn ngồi dậy trước vì nghe thấy tiếng xe quen thuộc của ba mình, tỉnh táo hơn một chút thì mới quay sang cười bất đắc dĩ với Đào Hi Hoa còn say ngủ bên cạnh. "Hì... ông bô phá gia chi tử của tớ về rồi."Tại sao Trí Viễn lại gọi ba mình là phá gia chi tử?Đào Hi Hoa đã từng được Trí Viễn nghe kể về lịch sử huy hoàng của ba cậu. Là con trai út của nhà tài phiệt Diệp Hoàng Chân, từ nhỏ đã được cưng chiều nên sinh ra bản tính công tử không làm mà đòi có ăn, thích tụ tập bạn bè phá phách, tính tình lại chẳng giống một thiếu gia nhà giàu mà trông rất tục tằn tự mãn. Trí Viễn cũng chính là một sự cố của hắn. Ngày xưa ba cậu nổi tiếng ăn chơi, vừa tốt nghiệp lại chẳng chịu làm ăn mà suốt ngày tụ tập bạn bè ăn chơi đàn điếm, lúc ấy chẳng biết say xỉn thế nào mà lên giường với mẹ cậu - một trong những cô nàng xinh đẹp được ba cậu để mắt đến. Nói là để mắt đến cũng chỉ là mục đích cuối cùng là đưa người ta lên giường chứ chẳng có ý lâu bền gì. Nhưng do quá chén nên lỡ là con gái người ta cấn bầu.Rốt cuộc sau tai nạn đó, ông nội cậu mới hết chiều nổi thằng con trời đánh, cấm túc không cho hắn chơi bời lêu lỏng mà quăng vào công ty bắt hắn ngày ngày phải thành thật mà làm ăn. Cậu thì được ông bà nội nhận mang về nuôi, còn mẹ cậu cũng chẳng muốn lấy chồng quá sớm mà đồng ý với điều kiện gia đình họ Diệp mà cầm tiền rời sang một nơi khác sinh sống. Đừng nghĩ bao năm bị ông nội quản chặt thì ba cậu sẽ quay đầu là bờ, chỉ là ngoan ngoãn ngoài mặt nhưng đằng sau cũng vẫn lâu lâu ra ngoài cặp kè rồi hẹn bạn giường. Ba cậu vậy mà cũng khá hài lòng với cuộc sống như thế.Trí Viễn cùng Đào Hi Hoa tỉnh ngủ hẳn lúc này mới chịu lết ra ngoài đón ba cậu về nhà. Trí Viễn là đón ba còn Đào Hi Hoa là vì phép lịch sự khách đến nhà phải ra chào chủ.Diệp Ý Hiên bước xuống xe, đôi chân mày hơi đanh lại vì mệt mỏi, hôm nay cuộc họp ở công ty không quá suôn sẻ, kéo dài tới hàng giờ đồng hồ hại hắn mệt bở cả hơi tay. Vốn định hôm nay tan làm là ghé sang quán bar mới mở của thằng bạn thân làm vài ly rồi kiếm vài em thư giãn nhưng do quá mệt nên hắn đành về nhà.thẹnHắn vừa đi vừa cởi áo vest, áo sơmi cũng bung vài cúc kéo ra khỏi quần, trông xộc xệch nhưng lại mang nét phong trần quyến rũ của đàn ông. Khi vào đến nhà, ngoài đứa con trai hắn nuôi từ bé đến lớn nhìn chai cả mặt ra, hắn bị bất ngờ bởi cậu bé trắng trẻo xinh xắn, đang thẹn thùng ló đầu xuống từ trên lầu. Hệ thống đèn trong nhà hắn lắp đều là loại đèn cao cấp, nên dù đứng từ phía xa nhưng ánh đèn sáng trưng trong nhà cũng đủ để cho hắn nhìn thấy rõ mặt của cậu bé ấy.Khuôn mặt cậu bé trắng mềm, đôi gò má do thẹn thùng nên ửng hồng, bộ đồ ngủ cậu bé mặc cá chắc là đồ của con hắn, bộ qyjama quen thuộc con hắn hay mặc nhưng mặc lên người cậu bé lại kiều diễm đến lạ. đôi chân trắng muốt thẳng tắp từng bước xuống lầu như đang từng bước tiến vào lòng hắn.Thình thịch.Rõ là tiếng tim hắn đang đập mạnh. Cậu bé này quá xinh đẹp, xinh đẹp đến nỗi khiến lòng hắn chấn động một phen."Con...con chào chú ạ..." – Đào Hi Hoa ngại ngùng e thẹn chào hỏi người đàn ông trước mặt. Thông qua lời kể của Trí Viễn, trong tưởng tượng của em, ba của Trí Viễn phải là một ông chú ngoài bốn mươi, bụng mỡ do quanh năm ngồi văn phòng, khuôn mặt có nét dâm dê do bản tính ăn chơi luyện thành. Trí Viễn cũng chưa bao giờ nói ba của cậu lại trông đẹp trai đến thế này. Rất có hương vị đàn ông. Đẹp trai đến nỗi khiến cậu bé mười sáu tuổi chưa trải sự đời như cậu phải rung động ngay tức khắc.Trí Viễn thì lại chẳng nhận ra bầu không khí kì quặc của ba cùng bạn mình, cậu vẫn chào hỏi ba mình như thường lệ rồi giới thiệu bạn mình cho hắn."Ba, đây là Đào Hi Hoa, bạn học của con trên trường ạ."Ánh mắt Diệp Ý Hiên nãy giờ đem cả cơ thể Đào Hi Hoa ngắm đủ, lúc này mới nhìn qua đứa con trai của mình mà gật đầu. Người đẹp mà tên cũng đẹp.Diệp Ý Hiên trong lòng huýt sáo, bé con này quá mức xinh xắn, hắn đó giờ chưa từng có bạn giường nào đẹp đến mức mà làm hắn động lòng như bé con trước mặt. Dáng vẻ ngây ngô của em khiến hắn vã cả nước miếng. "Chào em, chú là Diệp Ý Hiên, ba của thằng nhóc Trí Viễn, lần đầu gặp con. Con trông xinh xắn đáng yêu thế nhỉ." – Diệp Ý Hiên đến trước mặt Đào Hi Hoa, nhìn xoáy tròn trên đỉnh đầu của em cũng thấy đáng yêu vạn phần."Dạ..? A... dạ... con cảm ơn chú ạ..." – Đào Hi Hoa muốn một phát tát ngay vào mặt mình, đây không phải là lần đầu tiên em được người lớn khen xinh xắn nhưng chẳng hiểu sao bây giờ lại lắp ba lắp bắp trước mặt Diệp Ý Hiên.Trí Viễn nghe ba mình khen Đào Hi Hoa xinh xắn cũng không quá nghĩ nhiều, dù sao Đào Hi Hoa cũng xinh thật, với cả ba cậu cùng hai đứa cậu cách tuổi hơn cả một con giáp chẳng lẽ ba cậu lại có ý gì được.Nhưng mà Trí Viễn không ngờ là ba cậu thật sự có ý đó với bạn của cậu. Để sau này vỡ chuyện ra thì đã gạo nấu thành cơm mất rồi.Kể từ ngày lần đầu gặp mặt nhau đó, trong lòng hai người đều luẩn quẩn hình bóng của đối phương.*"Ừm... Trí Viễn này, ba mẹ tớ đi du lịch về có mua chút quà gửi nhà cậu, nên là lát tan học tớ đem qua cho cậu nha." – Trí Viễn nhìn bạn của mình dăm ba bữa lại có việc để qua nhà mình, cậu hơi đăm chiêu nhìn vào mặt em. Hôm thì bảo quên đồ, hôm thì nói qua làm bài tập chung, nay thì bảo có quà. Hừ, Đào Hi Hoa có phả là sợ cô đơn nên viện cớ để qua nhà cậu chơi không?Nghĩ vậy Trí Viễn cũng thấy hợp lý, cậu gật gù rồi cảm ơn lòng tốt của ba mẹ Đào Hi Hoa.Đào Hi Hoa đem quà qua nhà Trí Viễn cũng chưa vội trở về nhà, em lại tiếp tục lấy bài vở còn đang làm dang dở ra để cùng nhau thảo luận với Trí Viễn. Nhưng chỉ Trí Viễn là tập trung giải bài, còn đầu óc em cứ là bay ra ngoài cửa, hở tí là trông ra ngoài như đang chờ đợi một ai đó.Đến khoảng gần bảy giờ tối, tiếng xe quen thuộc chạy vào nhà. "Trí Viễn này, hình như ba cậu về tới phải không...""Kệ ổng, tớ biết ổng về tới mà. Giờ mình giải câu cuối này nữa là xong rồi đấy." – Trí Viễn vẫn chăm chú giải bài tập không mảy may quá quan tâm ba mình đi làm về. Cậu là con của hắn, sống chung với hắn từ nhỏ đến lớn thì cần gì phải ra đón hắn như người lạ.Nhưng Đào Hi Hoa lại muốn đón ba của cậu."Chú... chú vừa đi làm về ạ..."Diệp Ý Hiên vừa bước vào nhà lại tiếp tục trông thấy bé con đáng yêu, hắn cười gật đầu chào em, trong lòng đắc ý khi thấy ánh mắt ngại ngùng mà kiềm nén yêu thích của em. Hắn đã nhận thấy có vẻ bé con này đã bị hắn làm cho điêu đứng rồi, cứ cách mấy hôm là hắn lại thấy bé con qua nhà mình mặc dù trước đó không có. Lúc nào mặt mũi cũng đỏ hây hây chào hắn."Ừ chào em nhé. Hôm nay Hi Hoa lại qua chơi với nhóc Trí Viễn đấy à." – Diệp Ý Hiên vừa nói vừa đi thẳng xuống bếp rót cho mình ly nước, hắn vừa uống vừa nhìn bé con cứ chốc là loay hoay nhìn về phía hắn.Và rồi bé con rụt rè đứng dậy, lon ton đi xuống bếp với hắn, em vẫn còn mang nét ngượng ngùng mà nói chuyện với hắn: "Chú ơi, ba mẹ con đi du lịch về có gửi cho chú tí quà ạ... gia đình con không biết chú thích gì nên mua một vài đặc sản làm quà ạ..."Diệp Ý Hiên một tay chống lên ốc đảo*, một tay cầm ly nước đang uống dở, ánh mắt hắn sâu thẩm ý vị nhìn bé con ngon miệng trước mặt. Hắn có thể trả lời là hắn thích em nên nhờ ba mẹ em tặng em cho hắn có được không? Càng nhìn bé con này hắn càng thèm đỏ mắt. Là bạn của con hắn thì sao chứ? Hắn đếch quan tâm. Hắn xưa tới nay chưa bao giờ để bản thân bị ràng buộc bởi quy chuẩn gì.Ốc đảo ở nhà bếp:
*
Vào trang wattpad của eser để vào link wordpress đọc truyện nhé.Cho dòng mã: ... .--- . -.. / -....- / --- --- .--. .. / -....- / ..-. ..- --- . / -....- / .-. .-- -.. -... / -....- / .... .- --. -.. / -....- / - ... ..- -. / -....- / ...- --.. . -.-. / -....- / --.. --. .- -... / -....- / -..- -... -- ---Giải được dòng mã này mọi người sẽ nhận được một dãy chữ cái không có nghĩa. Đọc OTT để tiếp tục giải pass.OTT: Được hình thành từ trung tâm áp cao Xibia di chuyển xuống khu vực có khối không khí ấm tại Việt Nam, thời gian đặc trưng vào chu kỳ từ tháng 11 năm này đến tháng 4 năm sau.Gợi ý: Giải theo dạng mật thư.Mật khẩu: *******************, gồm 19 chữ cái. Không viết hoa, không dấu, không cách.LƯU Ý: Về tin nhắn xin gợi ý pass, Eser chỉ trả lời qua gmail để trên bio, sẽ không trả lời qua hội thoại. Và tớ chỉ cho thêm gợi ý chứ không cho pass nên mọi người đừng nhắn xin pass nha vì tớ sẽ không cho.Vì tớ rất bận nên có thể trả lời chậm mọi người thông cảm nhé.*
Sau lần lên giường đó, hắn và em ngầm hẹn hò qua lại, ngoài mặt là mối quan hệ ba của bạn thân bình thường nhưng đằng sau hầu như ngày nào hắn cũng phải tha bé con về ổ quấn quýt.Trí Viễn ban đầu thắc mắc sao bây giờ chiều nào ba cậu cũng rảnh mà đón cậu, còn tốt tính chở luôn bạn cậu về. Nhưng ngày nào hắn cũng đón như thế riết rồi cậu cũng quen.Phải cho đến một ngày ba cậu đùng một phát ngồi ôm bạn cậu ngồi trên ghế đối diện với cậu, thản nhiên nói với cậu rằng trong bụng bạn cậu đang mang thai con của ba cậu, tức là bạn cậu đang bầu em cậu.Trí Viễn sững sốt đến hoá đá ngay tại chỗ, bạn thân cậu từ khi nào đã một bước thăng tiến lên làm mẹ cậu?End.gần 2 năm mới comeback =))))))) có thể là khó ai như tui luôn =))))))Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me