TruyenFull.Me

Because I Miss You Yulseo

– "Joo Hyun, coi như umma xin con hãy giúp appa con , giúp nhà họ Seo giữ lại gia sản này "_ Bà Seo nghẹn ngào nắm lấy tay con gái

– "Con muốn giúp gia đình mình nhưng có nhất thiết phải dùng cách này không umma? Sao umma nỡ gả con cho một người mà con chưa hề quen biết..."

– Con cứ từ từ suy nghĩ, ngày mai hãy trả lời cũng được, umma về phòng trước đây

Cô gái bất lực ngồi thụp xuống ghế, đập nhẹ vào cái đầu đang rối như tơ vò của mình: "Tại sao mọi chuyện lại thành ra như vậy chứ???!!"

Cô là Seo Joo Hyun (Seohyun) – con gái duy nhất của thương gia Seo JooSuk năm nay vừa tròn 22 tuổi. Thời gian gần đây, công ty của ba cô đang rơi vào tình trạng khủng hoảng, thiếu vốn trầm trọng. Khi ông Seo ngỏ ý muốn vay vốn, chỉ có bà Kwon – chủ tịch tập đoàn Kwon thị đồng ý nhưng điều kiện lại là...con gái ông.

– Nếu ông Seo đây muốn vay vốn, thì hãy gả con gái của mình cho con cả của tôi

– Nhưng...con bé mới 22 tuổi, vả lại...nếu không nhầm...con cả nhà họ Kwon đã từng đính hôn..."

– "Vậy thì sao? Chỉ là đính hôn, hơn nữa đã bị hủy bỏ. Ông nghĩ nó không xứng với con gái mình? "- Bà Kwon vẫn không thay đổi sắc mặt, nhưng giọng có chút tức giận

– Tôi không có ý đó...

"Dù sao cũng ông quyết định thôi. Tôi xin phép đi trước"

Sáng sớm, Seohyun vừa ra ngoài đã nghe thấy tiếng ho từ phòng ba mình. Cô hé cửa đi vào thì hốt hoảng khi thấy ông Seo đang ho ra máu vào chiếc khăn tay.

– "Appa...!"_ Seohyun vội vàng chạy tới, hai mắt đỏ hoe: "Sao...sao...appa lại ho ra nhiều máu thế này..."

Ông Seo mệt mỏi dựa vào tường: "Appa không sao, chỉ cần uống thuốc sẽ đỡ. Con mau đi học đi"

Seohyun im lặng nhìn ba mình rồi đột ngột lên tiếng: "Con có chuyện muốn nói"

Ông Seo ngồi thẳng dậy, nhìn con gái, ôn tồn:

– Được. Con nói đi

Seohyun nắm lấy gấu áo mình, lắp bắp:

– Chỉ cần...con kết hôn là công ty sẽ được cứu đúng không appa?

-Là umma con nói với con phải không? Appa đã bảo bà ấy rồi mà...Kết hôn là chuyện đại sự cả đời, không thể ép buộc, con không cần phải làm vậy.

– "Đâu có ai ép buộc, là con tự nguyện mà, appa cho con kết hôn có được không?"

Ông Seo thở dài:

– Cái con bé ngốc này, sao có thể ăn nói hồ đồ như vậy. Mau đi học đi

Seohyun vừa khóc vừa lắc đầu: "Không, con đã suy nghĩ kỹ rồi..."

Ông Seo chau mày, day day trán, đau xót nói : "Seo JeaSuk ta cả đời lăn lội trên thương trường, rốt cục đã làm sai điều gì...tại sao ông trời lại bắt đứa con gái duy nhất của ta phải chịu khổ thế này ?"

Seohyun cắn chặt môi, ngăn không để nước mắt rơi:

-"Appa đừng lo...mọi chuyện sẽ ổn thôi"


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me