Because I Miss You Yulseo
Tối hôm đó Seulgi chuyển về nhà mẹ. Sau khi giúp Seulgi dọn hành lý, Seohyun mang một tách trà vào phòng, nói với Yuri:– Yuri, mẹ hỏi hôm nay tôi với Yuri cùng qua đó ăn tối được khôngYuri đang đánh tài liệu trên máy tính chợt dừng lại. Ánh mắt Yuri hơi trầm xuống:– Cô đi một mình đi, tối nay tôi có hẹn rồiSeohyun ủ rũ gật đầu rồi đi ra ngoàiCuối cùng cũng chỉ có Seohyun và Seulgi về nhà mẹ. – "Joo Hyun , Yuri không đến sao?"_ bà Kwon không thấy xe của Yuri liền hỏi cô– À...hôm nay Yuri có hẹn ăn tối với đối tác nên không đi được. Hôm nào Yuri rảnh, nhất định sẽ cùng con về thăm umma"_ Cô mỉm cười nói với bà"Đúng đấy umma ạ, chúng ta vào thôi"_ Seulgi nói rồi kéo cả 2 vào nhàSau bữa tối ở nhà mẹ chồng, Seohyun bắt taxi đi về nhà. Qua một khu phố sầm uất, Seohyun chợt thấy Hara. Cô ta mặc bộ váy kim tuyến xẻ sâu vô cùng nổi bật, bước ra từ xe ô tô sang trọng. Ngay sau xe của Hara là một chiếc xe cũng sang trọng không kém...nhưng hình như đây là xe của...Yuri. Tim cô bỗng đập mạnh.-"Chú ơi dừng xe"_ Seohyun trả tiền taxi rồi bước xuống. Hara và người kia đã đi vào quán bar. Cô không dám tin nhưng vẫn hy vọng người đó không phải Yuri. Seohyun lấy hết can đảm bước vào quán bar. Tiếng nhạc lớn đến chói tai, cô cố gắng đứng gọn vào một góc, nhìn xung quanh tìm Hara. Nhưng chưa kịp nhìn thấy Hara, cô đã trông thấy Yuri, vô cùng nổi trội trong đám người kia. Hara đang đứng bên cạnh, hết sức tự nhiên khoác tay Yuri. Cả 2 cười nói vui vẻ, thỉnh thoảng Hara còn thì thầm gì đó vào tai Yuri, Yuri không trả lời nhưng lần nào cũng mỉm cười đồng ý. Mỗi lần nhìn Yuri cười, cơn đau lại ùa vào lòng côYuri vừa nhìn lướt qua chỗ Seohyun, cô cuống quýt dời tầm mắt, xoay người lại. Seohyun không có dũng khí đối mặt với Yuri lúc này. Cô không dám dành lại chồng mình từ tay người phụ nữ kia, cô không đủ tự tin. Cô cười tự giễu bản thân mình, rốt cuộc chỉ như con ngốc ngồi một chỗ xem Yuri và người ta vui đùa.Một lúc lâu sau Hara kéo Yuri rời khỏi quán bar. Seohyun lén quay lại nhìn, chỉ còn thấy bóng lưng của YuriCô cắn chặt môi, viền mắt đỏ hoe, chỗ nào đó trong ngực có chút đau nhói: "SeoJoo Hyun , mày quá ngây thơ rồi, bây giờ là lúc nào mà vẫn còn ảo tưởng vào tình yêu của người ta"Chợt bàn tay cô bị ai đó nắm nhẹ:– "Không nên ở đây nữa"Seohyun tròn mắt ngạc nhiên nhìn người bên cạnh:– Minho?Seohyun cùng Minho rời khỏi quán bar.– "Minho, sao cậu lại tới đó?"_ Cô lí nhí hỏi – "Tớ đi cùng bạn. Thế còn cậu, sao cậu lại ở đó?"_ Minho quay sang nhìn SeohyunCô nhìn ra xa, không biết nói gì.-"Người đó...là chồng cậu?"_ Minho hỏi nhưng giọng lại như khẳng định.-"Ừ"_ Seohyun khó khăn gật đầu.– "Tại sao lại như vậy? Seohyun , sao cậu phải khổ sở chịu đựng như vậy? Nếu không có tình cảm thì nên chấm dứt luôn đi mới phải chứ??"_ Minho xót xa nóiSeohyun cười khổ:– "Không phải không có tình cảm...chỉ là tình cảm chỉ đến từ một phía..."Cô cảm thấy hốc mắt mình cay cay, bèn vội cúi đầu xuống. Hàng lông mi dài che lấp đôi mắt long lanh đã ngấn nướcKhông gian trở nên yên tĩnh lạ thường. Minho thở dài nhìn cô:– "Seohyun đừng dồn ép bản thân. Ấm ức thì hãy tìm chỗ dựa, muốn khóc thì cứ khóc thật lớn"Nước mắt đã kìm nén thật lâu, giờ phút này từng giọt nặng nề cũng rơi xuống. Đôi vai gầy khẽ run lên, Seohyun rốt cuộc cũng bật khóc.Minho lặng lẽ ôm cô, hy vọng chút hơi ấm của mình sẽ làm cô vơi đi nỗi đau trong tim. Lúc này Minho chợt nhận ra mình rất ghen tị với Kwon Yuri , ghen đến sắp phát điên. Yuri có được trái tim Seohyun, còn Minho chỉ có thể an ủi cô, nhìn cô đau lòng vì người khác...Xe của Yuri dừng lại trước cửa nhà Hara– "Tới nhà em rồi đấy, xuống xe đi. Hôm nay là ngày sinh nhật của em nên Yul mới tới, từ giờ nếu không có chuyện gì thì đừng gọi cho Yul"– "Yul cũng vào đi, em có cái này muốn đưa cho Yul"_ Hara níu lấy tay Yuri.Yuri hơi chần chừ nhưng cũng xuống xe.....– "Có gì quan trọng em mau nói đi"_ Yuri sốt ruột nhìn đồng hồ."Tạch!"_ Cửa phòng bị chốt lại. Hara đột ngột vòng tay ôm lấy cổ Yuri , kiễng chân, gắt gao hôn lên môi Yuri.Yuri đẩy cô ra nhưng Hara không từ bỏ mà còn giơ tay cởi khuy áo sơ mi của Yuri.– "Hara đủ rồi đấy!!"_ Yuri cau mày nắm lấy 2 cánh tay của cô. Yuri đẩy cô lùi lại, cài khuy áo rồi đi ra phía cửaHara ngẩn người mấy giây rồi gào lên: "Yuri, em mới là người yêu của Yuri cơ mà!!"Yuri không quay đầu lại, lạnh lùng nói:"Em nên giữ lại cho mình chút lòng tự trọng"Minho đưa Seohyun về nhà. Minho định quay sang hỏi địa chỉ thì thấy cô đã ngủ gật trên xe. Minho bật cười vuốt nhẹ má cô: "Sao ở đâu cậu cũng ngủ được thế?"....Seohyun dụi mắt tỉnh dậy thì thấy mình đang ngủ trong xe ô tô. Minho thì đang ngồi uống cafe và xem điện thoại rất "nhàn rỗi" bên cạnh.– "Cậu dậy rồi à?"_ – "Ơ...sao lại..."– "Tớ định đưa cậu về nhưng không biết địa chỉ, cậu lại ngủ ngon như vậy, tớ cũng không nỡ đánh thức"_ Minho từ tốn giải thíchSeohyun vội vàng mở điện thoại ra xem. Gần 20 cuộc điện thoại của Yuri, cô để điện thoại chế độ im lặng nên chẳng hề biết gì. "Ôi không...đã hơn 1h rồi sao?"– Minho, nhà tớ ở khu chung cư cao cấp X, đường Y, cậu đưa tớ về đó được không?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me