Because I Miss You Yulseo
Sau khi lên phòng, Seohyun gọi điện cho người ta mang thức ăn đến, vì Seohyun biết nếu mình không đi thì chắc chắn 3 con người dưới kia cũng không dám bước ra khỏi cửa đâu với cả cô lo cho hai đứa nhóc giờ này không ăn sẽ không ổn cho lắm. Nghĩ lại thì Seohyun cũng có chút lỗi trong chuyện này,do cô không điện thoại báo cho Yuri biết mình về trễ, cho nên 3 con người đó mới tung hoành ở nhà, vì vậy nên Seohyun mới gọi thức ăn đến để chuộc lỗi trước đã. Cơ mà khi nhớ lại bức tường đầy sơn ở dưới thì Seohyun không thể nào không phát điên lên được, nhưng mà trước hết thì cứu đói 3 con người ở dưới cái đã, còn tội chắc chắn sẽ xử sau.Dưới nhà có 3 con người ngồi trên sofa ôm gối thở dài:"Haizzz.....Woo với Soo có nghĩ giống appa không?"Hai nhóc gật đầu trả lời: " Bức tường"Yuri gật gù nói tiếp: "Thôi giờ appa dẫn Woo với Soo đi ăn gì đã, còn bức tường ngày mai appa xử lý sau"Vì hiện tại rất đói nên khi nghe appa dẫn đi ăn,cả Woo và Soo rất phấn khích, nhưng chỉ và giây sau đó nhóc Soo ủ rũ nói:"Không được đâu...umma đang giận...chúng ta mà đi bây giờ thì không xong đâu"Nghe vậy nhóc Woo cũng gật đầu đồng ý:"Soo nói đúng đó appa...hay là appa kiếm cái gì gọi người mang đến ăn đại luôn đi appa""Uhm...được đó...Woo và Soo muốn ăn gì?""Ăn gì cũng được...bây giờ chỉ cần no là Woo thích hết""Ok...appa gọi ngay đây" nhưng nhớ ra gì đó nên Yuri lại thở dài " Aigoo...điện thoại appa để trên phòng rồi,giờ mà lên đó chắc sẽ không trở xuống được đâu""Appa...để Soo lên lấy cho"- Vừa nói nhóc vừa đứng dậy định đi lên lầu thì có tiếng chuông cửa nên chạy ra mở cửa luôn"Appa ơi...chú này giao thức ăn cho chúng ta này" – Yuri nghe xong thấy có chút kì lạ nhưng cũng nhanh chóng rời khỏi ghế theo sau lá nhóc Woo"Xin lỗi chắc anh nhầm rồi ạ, chúng tôi không có đặt đồ ăn" Nhân viên giao hàng nhìn Yuri một cách kì lạ khó hiểu: "Rõ ràng 10 phút trước có người gọi bảo đem đến đây mà, có phải ở đây số nhà là ....không?""Đúng đây là địa chỉ nhà tôi, nhưng tôi không có gọi thức ăn?""Thật là kì lạ, nếu không phải thì tôi đem về vậy?"Nhóc Woo đứng bên cạnh kéo kéo tay Yuri" Appa...đây là đại chỉ nhà chúng ta mà, appa thanh toán cho chú ấy đi,rồi chúng ta sẽ tìm hiểu xem ai là người gọi thức ăn sau" – nhóc nói nhưng mắt thì không rời khỏi những món ăn đượcbày ngay cửa.Thức ăn được bày ra trên bàn và bàn ăn trở nên im lặng trong khoảng 10 phút, sau đó nhóc Woo lên tiếng:" Đây toàn là những món Woo và Soo thích, có cả món của appa nữa" – vừa nói nhóc vừa thưởng thức từng món tên bàn"Appa đã biết người gọi là ai rồi" "Soo cũng biết nữa...chỉ có umma là hiểu chúng ta nhất thôi...cơ mà bây giờ umma giận rồi thì phải làm sao appa?""Haizz...không sao đâu, umma không giận Woo với Soo đâu, appa sẽ giải thích với umma.Woo với Soo yên tâm đi,ăn nhanh đi khuya rồi, ăn xong appa tắm cho rồi đi ngủ, mai còn phải đi học đó""Nhưng mà có chắc là appa giải thích với umma được không appa.Woo hơi sợ thái độ của umma hôm nay đó'"Yuri xoa đầu nhóc như muốn chắc chắn:" Sẽ được...còn nếu không thì mai sẽ nghĩ cách tiếp, umma không giận Woo với Soo lâu đâu.ăn nhanh đi"Buổi tối sau khi Yuri choWoo và Soo ngủ xong, Yuri trở về phòng tắm rửa, Seohyun cũng không thèm quan tâm tới sự xuất hiện của Yuri , Yuri trực tiếp xốc chăn nhẹ nhàng, từ phía sau ôm lấy cô, "Baby à."Seohyun không quan tâm lắm nên chỉ nói, "Tránh ra."Yuri cười với vẻ hối lỗi, "Giận à?Yul xin lỗi mà Hyunie""Biết thì đừng có bày trò, mau qua kia ngủ đi."Yuri chẳng những không nghe mà còn tiến sát bên Seohyun hơn "Kwon Yuri,muốn gì đây hả?"Yuri ngậm vành tai cô, nhẹ nhàng nói, "Làm chuyện Yul thích làm. . .làm xong thì em sẽ thoải mái hết giận nha baby"Seohyun xoay người trừng mắt nhìn Yuri" Yah...Yul có thôi ngay cái ý nghĩ đó không hả, tránh ra nghe không?"Yuri nhất định không nghe mà lần này còn trở mình đè cô: "Thôi mà...đừng có giận Yul, đừng có giận con được không, lần này Yul sai...Yul hứa ngày mai bức tường sẽ trở lại bình thường, đừng giận mà Hyunie" – Seohyun vẫn tiếp tục lặng mặc cho cái người kia giải thích đủ thứ lí do"Yul không muốn Woo với Soo mất vui, cho nên vẫn tiếp tục chơi, cơ mà Woo và Soo biết em giận nên hai nhóc lo lắng lắm luôn. Hyunie à,Yul sai Yul xin lỗi, em đừng giận nữa được không? Tội ngiệp Woo và Soo lắm, tội nghiệp Yul nữa baby à" – nói xong Yuri hôn nhẹ lên trán cô sau đó chăm chú quan sát phản ứng của côSeohyun đẩy mạnh Yuri ngã sang một bên dùng giọng rất bình thường nói: " Ai cũng chiều con như Yul, chắc nhà này không biết sẽ thành cái gì, mới chỉ có một ngày thôi đó""Aigoo...em nghiêm khắc với con quá vậy Hyunie, chỉ là này là trò chơi mới nên Woo và Soo rất thích, Yul chơi cũng thích lắm luôn đó.không tin cuối tuần em cùng Yul với Woo và Soo chơi thử xem, tha hồ sáng tạo đầy màu sắc luôn đó. Bình thường chẳng phải em cũng công nhận Woo và Soo rất tự lập và rất ngoan sao?""Yah....còn định chơi cái trò đó nữa hả? Yul đúng là còn trẻ con hơn cả Woo và Soo nữa đó"Yuri nhẹ nhàng cắn chóp mũi cô một chút, "Thôi mà đừng giận nữa được không?Tha lỗi cho Yul với Woo và Soo lần này đi mà Hyunie. Yul là Yul rất thương Woo và Soo, bởi vì hai nhóc là con chúng ta, Yul không muốn Woo và Soo buồn và lo lắng vì em giận hai nhóc, Yul muốn Woo và Soo vui vẻ. Còn điều này nữa, không biết Yul phải nói bao nhiêu lần mới đủ Yul yêu em, bởi vì em là cả cuộc đời Yul" –Yuri nhẹ nhàng ôm Seohyun vào lòng, lần này Yuri không bị Seohyun đẩy ra nữa,Seohyun vẫn nằm yên trong lòng Yuri không nói gì
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me