Beomgyu X Y N Cung Cam
Đêm đó, Beomgyu không thể chợp mắt. Chàng nằm trên giường, mắt hướng lên trần nhà, nhưng tâm trí lại chìm đắm trong những suy nghĩ hỗn loạn. Hình ảnh của Y/n hiện lên trong đầu chàng, khiến chàng không thể nào quên được. Nàng yêu chàng, điều đó chàng biết rõ. Nhưng chàng không thể yêu nàng, vì trái tim chàng đã đóng băng từ lâu.Chàng không biết rằng, ở phòng bên cạnh, Y/n cũng không thể ngủ. Nàng ngồi bên cửa sổ, nhìn những bông tuyết rơi ngoài kia, lòng nàng chợt dâng lên một nỗi buồn man mác. Nàng biết rằng tình yêu của mình sẽ không bao giờ được đền đáp nhưng nàng không thể từ bỏ nó. Nàng không thể từ bỏ chàng.Một đêm dài trôi qua trong sự im lặng, nhưng trong sự im lặng đó, cả hai đều cảm nhận được sự hiện diện của nhau. Beomgyu biết rằng chàng không thể tiếp tục làm tổn thương Y/n, nhưng chàng cũng không thể yêu nàng. Còn Y/n, dù biết rằng tình yêu này là vô vọng, nàng vẫn muốn ở lại bên cạnh chàng, dù chỉ là như một cái bóng, một người lặng lẽ đứng sau lưng chàng, nhìn chàng từ xa.Sáng hôm sau, khi bình minh lên, Beomgyu bước ra khỏi phòng, trên gương mặt chàng không còn vẻ lạnh lùng như thường ngày. Chàng nhìn thấy Y/n đang ngồi bên bàn, tay cầm cuốn sách nhưng ánh mắt lại hướng về phía cửa sổ. Chàng biết nàng đang nghĩ gì, và điều đó khiến trái tim chàng đau đớn."Y/n" chàng gọi, giọng nói của chàng ấm áp lạ thường
"ta muốn nói chuyện với ngươi."Y/n giật mình quay lại, đôi mắt nàng sáng lên khi nhìn thấy chàng.
"Vâng, thưa hoàng thượng" nàng khẽ đáp, giọng nói của nàng như một làn gió xuân mơn man.Beomgyu bước lại gần nàng, ngồi xuống bên cạnh. Chàng nắm lấy tay nàng, cảm nhận được sự ấm áp từ bàn tay nhỏ bé ấy.
"Ta xin lỗi vì đã làm em tổn thương" chàng nói, giọng nói của chàng đầy cảm xúc
"ta đã quá ích kỷ, quá cứng đầu. Nhưng bây giờ, ta muốn em biết rằng, dù ta không thể yêu em như cách em yêu ta, nhưng ta không muốn mất em. Ta cần em ở bên cạnh ta."Y/n nhìn chàng, nước mắt chảy dài trên gương mặt. Nàng không ngờ rằng chàng lại nói những lời này với nàng, những lời mà nàng đã mong chờ từ lâu.
"Thần thiếp sẽ luôn ở bên cạnh người" nàng thì thầm
"dù chỉ là như một cái bóng, thần thiếp vẫn sẽ ở bên cạnh người."Beomgyu không nói gì thêm, chỉ lặng lẽ ôm nàng vào lòng. Chàng biết rằng chàng không thể yêu nàng như cách nàng yêu chàng, nhưng chàng cũng không thể rời xa nàng. Nàng đã trở thành một phần trong cuộc sống của chàng, một phần mà chàng không thể từ bỏ.
"ta muốn nói chuyện với ngươi."Y/n giật mình quay lại, đôi mắt nàng sáng lên khi nhìn thấy chàng.
"Vâng, thưa hoàng thượng" nàng khẽ đáp, giọng nói của nàng như một làn gió xuân mơn man.Beomgyu bước lại gần nàng, ngồi xuống bên cạnh. Chàng nắm lấy tay nàng, cảm nhận được sự ấm áp từ bàn tay nhỏ bé ấy.
"Ta xin lỗi vì đã làm em tổn thương" chàng nói, giọng nói của chàng đầy cảm xúc
"ta đã quá ích kỷ, quá cứng đầu. Nhưng bây giờ, ta muốn em biết rằng, dù ta không thể yêu em như cách em yêu ta, nhưng ta không muốn mất em. Ta cần em ở bên cạnh ta."Y/n nhìn chàng, nước mắt chảy dài trên gương mặt. Nàng không ngờ rằng chàng lại nói những lời này với nàng, những lời mà nàng đã mong chờ từ lâu.
"Thần thiếp sẽ luôn ở bên cạnh người" nàng thì thầm
"dù chỉ là như một cái bóng, thần thiếp vẫn sẽ ở bên cạnh người."Beomgyu không nói gì thêm, chỉ lặng lẽ ôm nàng vào lòng. Chàng biết rằng chàng không thể yêu nàng như cách nàng yêu chàng, nhưng chàng cũng không thể rời xa nàng. Nàng đã trở thành một phần trong cuộc sống của chàng, một phần mà chàng không thể từ bỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me