Bh Edit Bay Rap An Phong Phong Thanh Ngoc Mong Dn
Lý Ninh Ngọc một tay giữ vô lăng, một tay chống đầu, nhéo huyệt thái dương.Tâm tình của cô đã bình tĩnh hơn rất nhiều, tốc độ rùa bò 30km/h giúp cô từ từ nhìn kỹ được lòng mình.Lý Ninh Ngọc đôi khi cũng nghĩ rằng cô không giống người khác, nhưng ngẫm lại dường như không có gì khác biệt, cô chỉ là tuân theo lời thề bản thân từng hứa hẹn."Tôi tuyên thệ: Tôi tình nguyện trở thành cảnh sát nhân dân của nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, hiến thân cho sự nghiệp công an nhân dân cao quý, kiên quyết trung thành với Đảng, phục vụ nhân dân, chấp pháp công chính, kỷ luật nghiêm minh, quyết chí không thay đổi, trở thành người kiến thiết vì sự nghiệp xây dựng xã hội chủ nghĩa Trung Quốc, cố gắng phấn đấu để bảo vệ xã hội ổn định, xúc tiến xã hội công bằng chính nghĩa, đảm bảo nhân dân an cư lạc nghiệp!"Bất luận gặp phải điều gì, Lý Ninh Ngọc đều nhắc nhở bản thân phải luôn luôn duy trì sự nhạy cảm của phái nữ, vĩnh viễn không thể mất đi năng lực cảm nhận đau đớn.Cho nên mặc dù cảnh sát dân sự không cần có võ lực quá cao, lúc còn ở Bắc Kinh, người ta lại luôn có thể gặp được cô ở CLB quyền anh.Đáng tiếc Lâm Giang quá nhỏ, không có CLB quyền anh. Đi phòng gym cũng được, vận động sẽ phóng thích nhiều dopamine và endorphin, dù sao cũng không phân chia cao thấp gì, Lý Ninh Ngọc nghĩ.Chuông điện thoại vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ phiêu tận chân trời của Lý Ninh Ngọc, cô ghé vào ven đường đạp thắng xe."Chị Ngọc, vừa rồi em nhìn thấy xe chị, chị ở đường quốc lộ vịnh Ngô Đồng sao?" Lý Ninh Ngọc không ngờ tới chỗ này cũng có thể vừa vặn bị đối phương nhìn thấy.Cô đột nhiên đổi chủ ý, cảm thấy đề nghị của Cố Hiểu Mộng cũng không tệ, liền quay đầu xe đi đến địa điểm Cố Hiểu Mộng vừa báo.Không chỉ vận động mới có thể bài tiết dopamine, ăn đồ ngọt cũng có thể.Đối với hành động gọi thêm một phần tiramisu vô cùng khác thường của Lý Ninh Ngọc, Cố Hiểu Mộng liền biết hôm nay nhất định đã xảy ra chuyện gì, chỉ còn xem Lý Ninh Ngọc có nguyện ý nói ra hay không."Nếu chị Ngọc có gì muốn nói, cứ việc nói với em, miệng em kín vô cùng!" Nói xong còn làm động tác kéo khóa trên miệng.Lý Ninh Ngọc thực ra không hoài nghi chuyện Cố Hiểu Mộng có kín miệng hay không, dù sao hiện tại cô vẫn chưa từ miệng đối phương moi ra được lý do vì sao lại nghĩ đủ mọi cách tiếp cận bản thân. Đây cũng là sự kiêu ngạo của Lý Ninh Ngọc, cô từ đầu đến cuối không cảm nhận được chút ác ý nào trên người Cố Hiểu Mộng, cho nên không gấp không vội chung đụng với đối phương.Thông minh là nguồn gốc căn bản cho sự tự tin của Lý Ninh Ngọc, ở trong phạm vi mà cô xác định mình có thể nắm giữ, thi thoảng cô cũng sẵn lòng truy đuổi một chút tò mò của bản thân.Nhưng Lý Ninh Ngọc cảm thấy mấy thứ mà cô đang phiền não, sợ là Cố Hiểu Mộng rất khó để hiểu."Hiểu Mộng, em có cái nhìn như thế nào với hôn nhân?""Hả... Sao đột nhiên nghiêm túc như vậy." Cố Hiểu Mộng đã chuẩn bị cho việc Lý Ninh Ngọc sẽ không nói, không nghĩ tới lại ném ra vấn đề như vậy, chẳng lẽ Lý Ninh Ngọc sắp chuẩn bị kết hôn sao?Nghĩ tới đây, trong lòng Cố Hiểu Mộng thoáng lộp bộp, không đúng a, cũng không nghe nói chị ấy lui tới với gã nào, chẳng lẽ là đồng nghiệp? Lẽ nào cô nhiều lần đưa tình báo cho Lý Ninh Ngọc, ngược lại khiến cho chị ấy cùng tên đội trưởng chống buôn lậu kia thân thiết hơn?!Cố Hiểu Mộng hối hận muốn chết, đáng ra không nên cung cấp mấy tin tình báo nhảm nhí ấy. Cô lục soát nhớ lại tất cả các loại sách từng xem qua, nhất định phải để cho Lý Ninh Ngọc từ bỏ ý niệm này!"Hôn nhân à, hôn nhân chính là để đảm bảo cho mỗi một người đàn ông đều có nô lệ của riêng mình." Suy nghĩ hồi lâu, Cố Hiểu Mộng ngắc ngứ phun ra câu này.Lý Ninh Ngọc rất ngoài ý muốn nhìn cô một cái, nuốt xuống miếng phô mai vừa nghẹn, "Gia đình, nguồn gốc của quốc gia và chế độ tư hữu.""Chị Ngọc cũng từng đọc à, vậy em không khoe khoang nữa.""Đọc thì có đọc, chỉ là muốn nghe một chút quan điểm của Hiểu Mộng.""Em cũng vì để làm bài tập nên mới tình cờ lật mấy tờ, nói không hay chị Ngọc đừng cười em."Nói chung là em cảm thấy không cần kết hôn, chị nghĩ xem, trong xã hội đương thời, nữ nhân cũng có thể tự kiếm tiền nuôi thân, chế độ hôn nhân đối với nữ nhân không có bất kỳ ích lợi nào, đúng không. Nếu chân ái là trên hết, tại sao không yêu đương cả đời chứ? Sao cứ nhất định phải ký cái hợp đồng bán thân đó."Nam ngoại tình mọi người đều khuyên nữ chịu đựng, nữ ngoại tình mọi người hận không thể đem người dìm lồng heo, dựa vào cái gì a, điều này rất vô lý." Cố Hiểu Mộng nhìn Lý Ninh Ngọc ăn bánh ngọt, thầm thọt thêm câu, "Nếu chị Ngọc kết hôn sinh con, không có thời gian nấu cơm, người khác sẽ nói chị không thực hiện hết trách nhiệm làm mẹ làm vợ, lại không có ai dùng tiêu chuẩn như vậy để yêu cầu người chồng, giống như không có ai hỏi nam cảnh sát rằng anh làm sao thăng bằng giữa sự nghiệp và gia đình vậy. Chẳng lẽ chị Ngọc nguyện ý cả đời xoay quanh bếp núc sao?"Lý Ninh Ngọc nghe cô giả thiết như vậy, luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng lắm, còn chưa kịp phản bác, Cố Hiểu Mộng đã nói tiếp: "Vậy khẳng định là không được, võ đài của chị Ngọc là ở trong phòng dò nói dối, duy trì bảo vệ chính nghĩa, không phải ở bên cạnh bếp lò.""Hiểu Mộng nói đúng, kết hôn đúng là phải thận trọng đến không thể thận trọng hơn."Ý tứ là thận trọng hết mức thì vẫn sẽ kết hôn sao? Cố Hiểu Mộng gấp muốn chết, đang nghĩ có nên nói khó nghe hơn một chút nữa không, phải một châm thấy máu."Chị xem, Engels lão nhân gia cũng nói rồi, hôn nhân chính là mại dâm vĩnh cửu lại miễn phí, làm gái còn có thể kiếm chút tiền, một khi lĩnh chứng liền toàn bộ miễn phí. Em thấy kết hôn chính là một trò bịp cực lớn, lừa gạt nữ nhân đi vào giết, muốn giải phóng toàn nhân loại nhất định phải tiêu diệt chế độ hôn nhân! "Lời nói quá trực tiếp không dễ để cho người tiếp nhận, phía sau thêm đôi câu phóng đại lên tận trời, mới có thể khiến cái đề tài này không quá trầm trọng.Cố Hiểu Mộng thấy Lý Ninh Ngọc cúi đầu, khóe miệng hơi giơ lên độ cong."Xem ra Hiểu Mộng là người chủ nghĩa độc thân, tôn sùng không cưới không sinh." Lý Ninh Ngọc nói.Nếu không phải ở trước mặt Lý Ninh Ngọc ít nhiều cần thể hiện hình tượng tốt đẹp, Cố Hiểu Mộng chắc phải trợn trắng mắt liếc ngược lên trời rồi: Người khác cưới hay không liên quan gì đến em, chẳng lẽ em phải xin một chân cố vấn ở công ty tổ chức hôn lễ, mỗi một đôi tân nhân đến liền nói với người ta chuyện bản chất quyền lực và Engels sao?Cô cũng bắt chước Lý Ninh Ngọc khẽ mỉm cười, làm như lơ đãng ném ra vấn đề kỳ thực đã nín cả buổi, "Đúng vậy, cho nên chị Ngọc cũng vậy sao?""Coi như vậy đi." Lý Ninh Ngọc trả lời.Chuyện tình cảm, Lý Ninh Ngọc tạm thời chưa nghĩ đến. Với học thức của cô, vốn đã lọc bỏ một phần lớn, còn phải cảm thấy hứng thú với nhau, có thể nói chuyện cùng nhau, tam quan nhất trí. Đối phương phải là một người có thể hấp dẫn cô, đồng thời phải dành cho cô sự tôn trọng tuyệt đối.Lý Ninh Ngọc từ lâu đã chuẩn bị tinh thần sống một mình cả đời, tất cả lý tưởng của cô chỉ có thể đơm hoa kết trái trong phòng dò nói dối.Cho nên Lý Ninh Ngọc cũng rất ít khi bàn luận những đề tài điên rồ này với người khác, lần đầu tiên trò chuyện về hôn nhân và phái nữ, lại là cùng với một tên côn đồ, bản thân Lý Ninh Ngọc cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.Cô bỗng nhiên có cảm giác như gặp được tri kỷ nâng chén rượu muốn bày tỏ hết, "Hiểu Mộng, nếu như một người bị gia bạo báo cảnh sát, cảnh sát bắt chồng cô ta lại, cô ta lại tới Cục Cảnh sát nháo, vậy thì làm thế nào?"Cố Hiểu Mộng không xác định được rốt cuộc Lý Ninh Ngọc muốn hỏi điều gì, chẳng lẽ đây chính là nguyên nhân hôm nay chị ấy không vui sao?"Nếu chị Ngọc hỏi cảnh sát nên làm gì, vậy thì theo thủ tục mà làm chứ sao. Nên bắt thì bắt, nên thả thì thả thôi.""Nhưng nhiều lần cảnh sát cũng sẽ phiền, giống như câu chuyện chó sói đến rồi vậy."Nghe vậy, Cố Hiểu Mộng hiểu ra Lý Ninh Ngọc muốn hỏi cái gì."Kỳ thực trong lòng chị Ngọc đã có đáp án rồi phải không? Đúng thế, cảnh sát cấp cơ sở rất khổ cực, nhưng cảnh sát có chức trách của cảnh sát, giống như côn đồ như em cũng có quy củ trong giới giang hồ vậy. Một nữ nhân tới Cục Cảnh sát khóc hai ngày là có thể thay đổi quy định của Cục Cảnh sát, nữ nhân bản lãnh như vậy còn có thể bị gia bạo sao?"Cố Hiểu Mộng kỳ thực còn nửa câu chưa nói: Những người đó luôn có đủ loại đủ kiểu lý do, cho nên trên đời chỉ có một Lý Ninh Ngọc mà thôi.Lý Ninh Ngọc nở nụ cười nhẹ nhõm đầu tiên của hôm nay, cô thậm chí có một loại ảo giác rằng Cố Hiểu Mộng rất hiểu cô.Cô sao có thể không biết đáp án mình muốn là gì được, chỉ là có một số con đường đi một mình đã lâu, thỉnh thoảng cũng muốn nghe được tiếng hồi âm đáp trả.Cố Hiểu Mộng cũng ăn một miếng bánh, có thêm nụ cười của Lý Ninh Ngọc, bánh ngọt hôm nay đặc biệt ngon."Hiểu Mộng, em có từng nghe câu chuyện thần thoại Sisyphus chưa.""Các vị thần trừng phạt Sisyphus, bắt hắn đẩy một tảng đá lớn, đẩy lên trên, đá lại lăn xuống. Lặp đi lặp lại, vĩnh viễn không ngừng.""Hiểu Mộng có cảm thấy hắn ngốc không?""Absurd (phi lý). Chị Ngọc, cuộc sống vốn không có ý nghĩa xác định, ít nhất thì Sisyphus, hoang đường của hắn thuộc về chính hắn.""Hiểu Mộng, đôi lúc em thông minh đến mức làm người ta nghi ngờ." Tuy đã sớm biết Cố Hiểu Mộng không phải loại côn đồ đơn giản không có học thức, nhưng những gì em ấy biểu hiện ra cùng mức độ ăn khớp với suy nghĩ của bản thân, vẫn khiến cho Lý Ninh Ngọc có phần kinh ngạc.Giờ phút này Cố Hiểu Mộng đã hiểu, Lý cảnh quan của cô cũng không phải vừa sinh ra đã là thần tiên, cũng sẽ có thời điểm nghi hoặc, cũng sẽ có lúc chui vào ngõ cụt. Lý Ninh Ngọc như vậy lại mê người thêm một chút nữa rồi."Em đối với chị Ngọc, thật lòng thật dạ, không sợ bị hoài nghi" Câu đùa của Cố Hiểu Mộng và vị ngọt của bánh cùng nhau chui vào lỗ tai Lý Ninh Ngọc, "Hơn nữa, chị Ngọc cũng không phải là Sisyphus, chị Ngọc là Themis trong lòng em."(*) Themis: nữ thần Titan trong thần thoại Hy Lạp, hiện thân cho sự công bằng và lẽ tự nhiên.Lý Ninh Ngọc viết nhật ký trước khi ngủ, cô phát hiện số lần danh tự "Cố Hiểu Mộng" này xuất hiện trong nhật ký của cô có hơi quá nhiều."Hoang đường của hắn thuộc về chính hắn."Lời của nữ hài đó lại hiện lên trong đầu cô.Lý Ninh Ngọc hiểu rất rõ tâm tình hôm nay của mình, một cảnh sát mỗi ngày tiếp xúc với đủ loại vụ án, cần cảnh giác với sự uất ức chính trị. Loại tâm tình này là khi đứng trước sự kiện đang phải đối mặt, sinh ra nỗi bất lực với xã hội, cuối cùng bị cảm giác vô lực đánh tan. Các nhà tâm lý học gọi đó là uất ức chính trị.Thầy thuốc không thể tự chữa.Nếu không thể biết được tảng đá cuối cùng đẩy đi nơi nào, vậy thì trong quá trình tập trung đẩy tảng đá, ít nhất nó có thể ở trong tay mình, có thể tiến về trước một mét. Lý Ninh Ngọc nằm ở trên giường, làm một bài huấn luyện tự hạn chế thần kinh để xoa dịu lo nghĩ.Nhận thức cao nhất của cô đối với bản thân, chính là tận lực trở thành thanh kiếm trong tay Themis, mà Cố Hiểu Mộng lại dám cung phụng cô thành Themis, thần mà biết nhất định cũng sẽ trừng phạt nữ hài không biết trời cao đất rộng này.Ban đêm nghĩ ngợi lung tung, Lý Ninh Ngọc nằm mơ một giấc mộng, mơ thấy một cánh đồng hoang vu trắng xóa, nơi phương xa có một thân ảnh mơ hồ đang dần dần hiện rõ, tựa như có một mệnh lệnh đang kêu gọi vạn vật nơi này sinh sôi nảy nở.Hoang đường của Lý Ninh Ngọc trước kia chỉ thuộc về chính cô, cho đến hôm nay, có một nữ hài kỳ quái xuất hiện, thanh âm của người đó rất giống với thanh âm của Lý Ninh Ngọc.Đối phương từ trong sương mù đi ra đưa tay về phía Lý Ninh Ngọc, nói: "Xin chào, em là Echo."(*)Echo: tiếng vọng
┬┴┬┴┤炎炎炎├┬┴┬┴
Chú thích của tác giả:《 Gia đình, nguồn gốc của quốc gia và chế độ tư hữu 》 - Engels《 Thần thoại Sisyphus 》 Tùy bút triết học Albert CamusThemis: nữ thần chính nghĩa trong thần thoại Hy Lạp, là hóa thân của công bằng, luật pháp, lẽ tự nhiên cùng phong tục. Biểu tượng đại diện bao gồm cân thiên xứng, tượng trưng cho thăng bằng và sự thực; Kiếm, tượng trưng cho phân biệt thật giả. Themis che lại hai mắt, bày tỏ tuyệt đối công chính vô tư, không chịu bất kỳ nhân tố nào ảnh hưởng.Echo: nữ thần núi, nữ thần tiếng vọng trong thần thoại Hy Lạp, có một câu chuyện thê mỹ kinh điển với Narcissus.Lời tác giả:Trong phim, tôi cho rằng A Ngọc đã động tâm với Hiểu Mộng từ rất sớm, bắt đầu từ lúc Hiểu Mộng lấy đi chiếc hộp chứa tình báo giả. Đó cũng là khi A Ngọc biểu lộ thực tình nói về lý tưởng và lý giải của bản thân đối với giải mã, đoạn thoại này rất dài, kỳ thực cô cũng không cần thiết giải thích nhiều như vậy.Đám người Kim Sinh Hỏa đều không hiểu, nhưng Cố Hiểu Mộng không chỉ hiểu, còn lấy mạng ra tin tưởng cô, cùng cô lừa gạt Kim Sinh Hỏa.Nơi này cũng giống vậy, là Cố Hiểu Mộng đi tới nói: Em nguyện ý làm tiếng vọng của chị.Loại cảm giác huyền diệu ta hiểu được tất cả những gì ngươi suy nghĩ này, khiến cho Ngọc Mộng bất kể ở nơi đâu, linh hồn đều ăn khớp nhất trí tương hợp mức độ cao.....Yêu cầu của Ngọc trong chuyện tình cảm: "Cảm thấy hứng thú với nhau, có thể nói chuyện cùng nhau, tam quan nhất trí. Đối phương phải là một người có thể hấp dẫn mình, đồng thời phải dành cho mình sự tôn trọng tuyệt đối."Mộng: Trực tiếp báo tên tui, cảm ơn 🙏Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me